Hôm nay,  

9 Ngày Tuyệt Thực Trong Trại BTXH..

10/12/200600:00:00(Xem: 5290)

9 Ngày Tuyệt Thực Trong Trại Bảo Trợ Xã Hội Số 1 Tại Đông Anh - Hà Nội Nhân Dịp Hội Nghị APEC

Tôi là Lê Thị Kim Thu - Sinh năm 1968. Thường trú tổ 3 khu phố 6 - Thị trấn Vĩnh An - Huyện Vĩnh Cửu - Tỉnh Đồng Nai. Hiện nay đang tạm trú để khiếu kiện: Nhà số 3, ngõ 94, phố Ngọc Hà - Ba Đình - Hà Nội. Tôi xin trân trọng chuyển đến dư luận rông rãi khắp nơi bản tuờng trình vụ bắt giam người trái pháp luật mới đây như sau.

Vừa qua 2 chúng tôi có nhờ nhà báo tự do Nguyễn Khắc Toàn viết giúp bức thư kêu cứu khẩn cấp đến Tổ chức nhân quyền Quốc tế, Bà Dân Biểu Hoa kỳ Loretta Sanchez và chuyển lời kêu gọi tất cả cộng đồng kiều bào Hải ngoại cùng nhau góp sức lên tiếng buộc nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do cho chúng tôi. Chỉ vì lấy cớ Hội nghị APEC 14 - được tổ chức tại Hà Nội, nhà cầm quyền CSVN Trung ương đã dùng lực lượng công an để đàn áp dân lành, cho sạch đường phố Thủ Đô!!! Tạo dựng bộ mặt giả tạo để chào đón Hội nghị thượng đỉnh APEC tại Hà Nội. Nhưng thực tế sự thật quá tàn ác, bắt người vô cớ, vi phạm Hiến pháp nghiêm trọng. Xâm phạm đến quyền dân chủ của công dân, vi phạm pháp luật hiện hành.

Gia đình tôi có 3 vụ việc khiếu nại từ năm 1988 cho đến nay nhưng không được các cơ quan nào giải quyết dứt điểm. Năm 1992 là năm bắt đầu công an CS đã thâm nhập vào việc khiếu nại tố cáo của công dân, để qui kết tội hãm hại dân lành ! Công an CS của huyện Vĩnh Cửu tỉnh Đồng Nai mời tôi và mẹ tôi đến làm việc và chúng  tôi “ Được quy là đã phạm tội nhục mạ cán bộ ”. Qua buổi làm việc, bị chúng tôi phản đối ông Hiền Công an CS tỉnh trả lời không xong, nói không xuôi với 2 mẹ con chúng tôi. Vì 2 ông cán bộ của Uỷ Ban phường kiện tôi, ông Huỳnh Bình chủ tịch, ông Nguyễn Vấn phó chủ tịch. Công an yêu cầu tôi viết tường trình và tôi đã viết 4 bản tôi đã khẳng định nếu còn ngoan cố không giải quyết Khiếu Nại - Tố Cáo cho tôi, thì tôi vẫn tố cáo đến khi nào trả lại hồ sơ cho tôi thì thôi.

Tháng 5 năm 2001, tôi mới có quyết định cuối cùng của Tỉnh. Căn cứ Điều 28 của Luật khiếu nại, tố cáo thuộc thẩm quyền của Thủ tướng, tôi đã đến văn phòng Chính phủ CSVN ở số 1 – Mai Xuân Thưởng – Hà Nội để nộp đơn. Tôi hoàn toàn thất vọng, ở nơi đây họ chỉ nói suông để lừa dân, chứ đâu giải quyết thấu đáo, đúng theo luật định. Và sự thật nhà cầm quyền Trung ương còn tệ hại hơn địa phương, đó là sự thật và chính xác 100% không cường điệu thổi phòng, vu khống. Tôi xin dẫn chứng cụ thể như sau:

Ngày 4/11/2002 Văn phòng Chính phủ tổ chức cuộc họp do cơ quan Văn phòng Chính phủ chủ trì tại tỉnh Đồng Nai. Thư mời hỏa tốc từ Hà Nội đến Đồng Nai trong vòng chỉ có 3 ngày, thời gian quá khắt khe " Thành phần mời dự có : Bộ Tài Nguyên – Môi trường.Thanh tra Nhà nước (nay là thanh tra Chính phủ) và UBND tỉnh Đồng Nai – Văn phòng Chính phủ tổ chức họp đến 1 cái biên bản cũng không có """ Cùng khu phố với tôi và cùng khiếu kiện còn có ông Nguyễn Văn Đoàn. Sau cuộc họp lấy ý kiến chỉ đạo của Thủ tướng nói kiểu lập lờ, để quá trình thực hiện tỉnh gây khó dễ cho đương sự. May mà tôi đã khiếu nại công văn đó kịp thời. Chính Vụ II văn phòng chính phủ đã kéo dài và tiếp tục hành hạ tôi thêm 4 năm nữa. Đáng lẽ theo luật thì văn phòng Chính phủ trình Thủ tướng quyết định giải quyết cho tôi dứt điểm rồi. Khi họp tỉnh đã công nhận 3 việc khiếu nại của tôi hoàn toàn đúng, phức tạp, kéo dài nhiều năm.

Ngày 30/7/2003 Phó thủ tướng thường trực Nguyễn Tấn Dũng thay mặt thủ tướng Chính phủ có ý kiến chỉ đạo: “Giao bộ Tài nguyên – Môi trường kiểm tra, xác minh kết luận những nội dung khiếu nại của gia đình bà Thu. Kiến nghị biện pháp lên Thủ tướng Chính phủ trước ngày 1/10/2003”. Tôi chờ đợi mãi ở Hà Nội. Khi đoàn vào tổ chức đối thoại có 3 cấp : Thị trấn, huyện, tỉnh và tôi không có ai có ký lẽ nào để bác bỏ tôi cả!" Vậy mà khi Đoàn quay về Hà Nội, tôi tiếp tục bám theo ra Hà Nội vậy mà họ vẫn ngoan cố tiếp tục kéo dài cho đến ngày 23/2/2004 mới có báo cáo cho Thủ tướng công văn số 779 của Bộ nói sai từ sai đến sai. Tôi khiếu nại tiếp, phản đối mạnh mẽ quyết liệt.

Ngày 8/7/2004 Văn phòng Chính phủ có công văn số 3497 Phó thủ tướng thường trực Nguyễn Tấn Dũng thay mặt Thủ tướng Chính phủ có ý kiến chỉ đạo như sau: “Giao thanh tra Nhà nước kiểm tra lại, công văn 779 có văn bản trả lời cho bà Thu để chấm dứt việc xem xét đối với nội dung khiếu nại này”. Tôi lại tiếp tục ăn đợi nằm chờ ở Hà Nội để chờ lấy quyết định giải quyết. Đến ngày 12/4/2005 Đoàn thanh tra Chính phủ vào Đồng Nai lại tiếp tục đối thoại với 3 cấp có tôi. Họ tranh luận không nổi, không bác bỏ được các tài liệu hồ sơ, chứng cứ mà tôi đưa ra. Vì đây là sự thật không thể nào chối bỏ tội lỗi của họ được. Tưởng rằng sự việc được kết thúc từ đây. Tôi lại quay ra Hà Nội tiếp chờ đợi kêu oan đến cuối tháng 12 âm lịch trở về Miền Nam ăn tết nguyên đán. Khi Hương vị của tết vẫn còn chưa hết thì đã tiếp tục phải kêu oan và chờ thanh tra Chính phủ trả lời. Ngày 31/5/2006 nhận được công văn số 1051 của ông Lê Đình Đấu phó tổng thanh tra Chính phủ kết luận: Kiểu mơ hồ xuyên tạc, bịa đặt dựng chuyện. Tôi lại khiếu tiếp và chờ đợi cho đến nay.

Bắt đầu từ tháng 7 năm 2003 công an CSVN nhảy vào việc giải quyết khiếu nại, tố cáo của dân để gọi là răn đe, chụp mũ, ghép tội !!! Tôi tự hỏi tại sao công an không phải là cơ quan giải quyết việc khiếu kiện mà cái gì cũng nhúng mũi vào, thật đúng là cái chế độ chỉ lấy công an, cảnh sát và nhà tù ra để hù doạ dân. Lúc này tôi đang ở nhà bà Gòn phố Đội Cấn – Ba đình – Hà Nội. Ông Long cụm 5 công an phường Đội Cấn đã 3 lần đến lập biên bản buộc chủ nhà đuổi không cho tôi ở. Nếu có ở Hà Nội thì vào khách sạn, nhà nghỉ. Dân nghèo đi khiếu kiện như chúng tôi tiền đâu vào khách sạn, nhà nghỉ " Đến đó để cho công an ăn thịt, hoặc giết người bịt đầu mối để không ai biết cho dễ chăng " Cái hội phụ nữ của phường Đội Cấn cũng hùa vào đồng tình với Công an CS gây khó khăn cho chủ nhà. Tôi đành phải ra đi, thế đấy số phận người dân nghèo Việt nam bị áp bức và cay đắng buồn tủi như vậy đó.

Đầu năm 2004 tôi đến trọ nhà bà Thịnh số 38 - ngõ 94 phố Ngọc Hà – Ba Đình – Hà Nội để tá túc kêu oan tiếp. Chờ đến ngày 18/4/2006 thì Đại hội Đảng cộng sản Việt Nam lần thứ 10, 4 ông cán bộ tỉnh, huyện nhà ra Hà Nội thuyết phục tôi về địa phương. Tôi trả lời thẳng là đúng pháp luật, việc của tôi thuộc thẩm quyền của Trung ương chứ không còn thuộc thẩm quyền của tỉnh nữa. Các anh lại là cán bộ huyện thì càng sai luật" Cuối cùng họ đến nhờ ông Phạm Công Quyền công an CS phường Đội Cấn – Ba đình – Hà Nội. Nói với bà Thịnh chủ nhà : “Tối nay tôi đi kiểm tra, thấy cô Thu còn ở đây tôi sẽ trục xuất ra khỏi phường” – trước đó mấy ngày tôi đã lánh mặt. Nay tôi quyết định cùng chị Vũ Thanh Phương xách tư trang ra trụ sở Mai Xuân Thưởng lúc đó 19h. Cảnh vệ ở đây gọi điện thoại báo lại với nhau và Công an A41 bàn bạc đưa tôi về gửi nhà gần nhà số 38 ngõ 94 Ngọc Hà để sáng mai tính sau. Tôi thấy những việc làm này hoàn toàn trái pháp luật, ngược đường lối của Đảng – Nhà nước. Nên tôi đã làm đơn Tố cáo các ông Phạm Công Quyền đơn đề ngày 22/4/2006. Tôi về lại nhà 38 ở cho đến ngày 22/10/2006 ông Quyền lại mời các chủ nhà trọ ở ngõ 94 đến họp không được chứa dân kiện trong nhà kể từ ngày 5/11/2006. Chủ nhà về thông báo lại cho chúng tôi biết. Thấy chuyện quá vô lý !!! Tôi hỏi ra vì cái Hội nghị APEC" Bất bình vì chuyện này chướng tai, gai mắt tôi làm đơn Tố cáo ông Phạm Công Quyền (lần 2) đơn đề ngày 31/10/2006. Sáng đó ông Quyền đến gặp bà chủ nhà, nhưng đến chiều tôi ở trụ sở về. Bà Thịnh chủ nhà nói với tôi. Nếu ở đây thì đừng làm đơn tố cáo ông Quyền chị không đồng ý. Tôi nói: Ông Quyền làm sai tôi có quyền tố cáo. Không ai có quyền cấm tôi"

Sáng ngày 4/11/2006 bà Thịnh không đồng ý. Tôi chuyển sang nhà số 3 - ngõ 94 - Phố Ngọc Hà - Hà Nội. Duy trì kéo dài thêm vài ngày đến ngày 11/11/2006 lúc 11 giờ 20 phút họ đã lùa bắt tất cả dân oan khiếu kiện vào trại trung tâm Bảo trợ xã hội I Đông Anh Hà Nội. Trước khi bắt chúng tôi công an CS của trung ương bịt 2 đầu chặn xe lại đoạn đường Mai Xuân Thưởng. Có tới hơn 60 công an mặc thường phục tham gia cuộc càn quét này. Trước lúc lên xe ông Nguyễn Ngọc Trúc công an Phường Thuỵ Khê ghi “danh sách dân lang thang” có sự chứng kiến của ông Bùi Nguyên Xuý - Trưởng trụ sở tiếp dân Mai Xuân Thưởng.

Sáng ngày 12/11/2006 chúng tôi tuyên bố với trại là tôi và Vũ Thanh Phương, 2 chị em chúng tôi tuyệt thực đến khi nào trả tự do cho chúng tôi. Tuyệt thực để phản đối việc làm sai trái vô lương của nhà cầm quyền CSVN. đã vi phạm nhân quyền. Vi phạm pháp luật nghiêm trọng. Bắt người giam giữ trái phép"

Lúc 6 giờ sáng tôi trực tiếp gọi điện thoại cho ông Trương Vĩnh Trọng phó Thủ tướng Chính phủ hỏi lý do: Tại sao bắt chúng tôi giam giữ vào đây. Hay làm đẹp đường phố cho Hội APEC. Ông Trọng phó thủ tướng trả lời: Chuyện đó cô hỏi Công an. Rồi cúp máy"

Ngày 13/11/2006 2 chị em chúng tôi đòi gặp giám đốc Trung tâm bảo trợ xã hội 1. Họ không cho gặp. Chúng tôi nói: “Các ông không có quyền giam giữ người quá 24giờ. Nếu giam giữ phải có lệnh phê chuẩn của viện kiểm sát, đúng theo quy định pháp luật. Còn không chúng tôi tự ra về”. Chúng tôi xách đồ ra đi. Họ dùng hơn 10 công an trẻ khoảng 23-24 tuổi người níu kéo xô đẩy. Còn mấy cán bộ CS “tai to mặt bự” quát nạt mỗi khi chúng tôi kháng cự lại. Họ đe doạ khóa tay lại cho vào trại giam luôn. Vì tôi xách dép đánh trả lại. Xếp Công an CS mặt bự nói: Đánh lại chúng nó, cứ trói tay bỏ tù “Tội chống người thi hành công vụ” đem máy ra quay phim, chụp ảnh. Chị em chúng tôi nói: Các ông đủ bản lãnh yêu cầu các ông cứ tiến hành quay phim, chụp ảnh. Chiếu những bình ảnh đẹp như thế này cho Hội nghị APEC xem cảnh đàn áp dân oan, lại là phụ nữ. Xem ai nhục cho biết !!! Chúng tôi cứ gào chửi, chẳng ai có lý lẽ nào trả lời được với chúng tôi. Có người nói to mồm. Tôi trả lời: Chúng bây làm việc cho CS lương phát đủ hàng tháng. Chưa đến tháng sài hết đã gầm hét kêu gào. Còn tao bị quan CS của địa phương cướp nhà, cướp đất tao phải la gào. Đó là tất nhiên. Lúc đó ông Ánh cán bộ phòng A41 Công an Bộ khó chịu đến vỗ vai tôi, Ông Ánh nói: “Thôi nhẹ nhàng đi, có gì anh em mình nói chuyện ”

Ngày 15/11/2006 ông Ánh phòng A41 Bộ Công an đến vận động chúng tôi trở về địa phương. Tôi phản đối kịch liệt với ông Ánh. Ông Ánh nói: Vì Hội nghị APEC có khách đến nhà phải dọn cho sạch. Tôi nói: “ Đất Trung ương mà ghê tởm.” Ông Ánh nói: “Bây giờ mới biết à ! Những ngày này ai biểu không tránh đi.” Tôi trả lời: “Đúng là lũ chó săn . Tôi có tội gì mà phải tránh đi ”

Ngày 16/11/2006 họ dùng biện pháp bỉ ổi : Cắt cả 2 số điện thoại của tôi và Thanh Phương dùng để liên lạc về nhà và các cộng đồng kiều bào hải ngoại. Họ phá tất cả các ổ cấm điện không cho chúng tôi dùng để xạc pin vào điện thoại.

Ngày 17/11/2006 có 3 Công an CS lạ mặt vào trại trên 50 tuổi. Lúc đó chúng tôi đang nằm. Yêu cầu ngồi dậy và đưa xét giỏ xem nào. Coi có tiền bạc hay đã gửi mua lén lút bánh mì để ăn không" Sao nhịn đón tài thế 5-6 ngày không ăn. Họ dở trò “ Dương đông kích tây” mở giỏ ra chúng nó sẽ tịch thu điện thoại. Phương cứ giữ giỏ khư khư bên người. Chúng tôi yêu cầu đưa lệnh khám xét người của Viện kiểm sát. Không trả lời được. Họ cứ nói bỏ giỏ ra có gì ăn trong đó không" Tôi nói có, và bỏ ra (nói hơi thô nhé rất xin lỗi bạn đọc): “ Gói băng vệ sinh của phụ nữ đó ăn đi.” Chúng nó đứng lên buông tiếng “con gái mà đanh đá thế” ngay buổi chiều chúng nó ra về thì mọi điện thoại đều mất sóng bị tê liệt cả khu vực này. 2 chúng tôi la lên, âm mưu của công an “đồ đê tiện” không cho chúng tôi liên lạc bên ngoài nữa !!!

Ngày 20/11/2006 lãnh đạo Trung tâm xuống vận động chúng tôi thông cảm trở về địa phương. Vì những ngày qua do phải bảo vệ Hội nghị APEC, nên Nhà Nước có chủ trương chung đã mời các anh chị vào đây nghỉ ngơi và trại có nhiệm vụ nuôi dưỡng. Khi Hội nghị APEC đã thành công tốt đẹp. Mong các anh chị thông cảm, ở đây chúng tôi làm theo của cấp trên. Chúng tôi trả lời: “Chúng tôi bị bắt chứ không được mời như ông đã nói. Chúng tôi đâu có đòi hỏi ghì quá đáng đâu mà nói không làm được, đã dám bắt giam chúng tôi có lý do thì khi thả cũng phải có  lý do tức là phải có lệnh tha. Vì từ ngày vào tại 9 ngày qua chúng tôi không hề nhận những thứ lệnh bắt cũng như lệnh tha, mà chỉ có thấy mỗi việc trại ban phát ngày 3 bữa 4 món ăn. Và chúng tôi thì suốt 9 ngày qua đã tuyệt thực sức khoẻ rất yếu.

Riêng Công an CSVN từ địa phương đến Trung ương, tôi đã gửi nhiều đơn tố cáo. Cho đến nay chưa thấy cơ quan có thẩm quyền giải quyết trả lời việc công an vi phạm luật nghiêm trọng.

Công an CSVN cứ thích mời Dân oan đi khiếu kiện hoặc các nhà tranh đấu dân chủ đến hỏi tào lao để sách nhiễu, và để gọi là phát giác tội phạm theo kiểu nhà nghề. Riêng tôi, cứ mỗi lần mời là tôi tặng cho cái đơn Tố Cáo công an phạm luật là họ câm họng ngay lập tức !"

Nhớ có lần tôi hứa rút kinh nghiệm với ông Nguyễn Văn Ru - Thiếu Tá trưởng Công an CS ở quê tôi rằng: Các lần sau này tôi ra Hà Nội sẽ khai báo rõ mục đích đi đâu cụ thể của từng chuyến đi. Ngày 12/2/2004 tôi viết giấy tạm vắng (lần thứ ba) nghề nghiệp: Khiếu kiện chuyên nghiệp từ địa phương đến Trung ương" Yêu cầu Thủ tướng Chính phủ, có biện pháp giải quyết dứt điểm việc khiếu nại kéo dài suốt 17 năm qua. Nhân dịp viếng lăng bác cầu nguyện cho “Đảng ta” tiêu diệt được bọn tham nhũng, thực hiện mục tiêu tiến tới dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ văn minh !!! Ông thiếu tá sôi máu nóng mặt, kêu ông Đại công an viên đem phô tô giữ lại và cũng câm họng không dám ho he việc này với tôi nữa " Cũng không dám xác nhận gì  vào  các  vă n bản  tôi viết gửi  họ (việc này tôi có ghi âm làm chứng cứ).

Khi tôi ra Hà Nội kêu oan. Ở nhà công an trả thù bằng cách : Ngày 4/12/2004 công an thị trấn mời mẹ tôi đến lập biên bản vi phạm hành chính áp dụng NĐ51/CP. Thực chất đây là thủ đoạn trù dập dân thưa kiện “Kiểu giận cá chém thớt” tôi đã nhiều lần nhắc nhở Công an rằng: “Tôi đến tuổi trung niên, chứ không phải con nít" Đừng dở trò “Đúng là thượng bất chính thì Hạ tất loạn” Tôi đã làm đơn tạm vắng chi tiết cho vừa lòng Công an, vừa cả cái đầu bất chính ngu dốt của những ngu trung này!"

Qua tình hình diễn ra chính xác như trên, Yêu cầu nhà cầm quyền CSVN chấm dứt ngay tình trạng hở một tí ra là dùng Công an CS đàn áp khủng bố nhân dân. Nếu không thì càng ngày gây nhiều bất bình trong nhân dân và cộng đồng Quốc tế, Hải Ngoại đều căm phẫn lên án và thử hỏi Nhà nước này còn xứng đáng Nhà nước do dân vì dân nữa hay không !!!!""" Bề ngoài thì tươi cười tiếp khách quốc tế loè bịp thiên hạ, bên trong thì khủng bố dân lành, đàn áp dân chủ, trà đạp pháp luật. Thật đúng là “Miệng nam mô nhưng bụng bồ dao găm ”. Độc Đảng CSVN nên độc tài, chuyên chế với chính nhân dân mình. Nếu ở Việt nam ta không có đa nguyên đa đảng thì làm sao có một xã hội dân chủ tự do và xây dựng được một xã hội dân giàu nước mạnh công bằng, văn minh tiến lên theo kịp thời đại hiện nay.

Tôi văn hoá có hạn nên mạo muội viết lại đôi điều suy nghĩ này, có chỗ nào đọc chưa thông lắm mong quý vị cảm thông giúp.Nhưng cái quan trọng là tôi nghĩ sao viết vậy và nói đúng sự thật mag không hề man trá gian dối chi cả. 

Lê Thị Kim Thu

Hộ khẩu thường trú tại tổ 3 khu số 6 thị trấn Vĩnh An - huyện Vĩnh Cửu -               tỉnh Đồng Nai

Hiện đang tạm trú tại số 3 ngõ 94 phố Ngọc Hà - quận Ba Đình – Hà Nội

Điện thoại di động số : 0977 536 459

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.