NGƯỜI ĐI ĐƯỜNG VỚI CON CHÓ
Một người cưỡi ngựa đi đến đầu làng kia, có một con chó đang ngủ giữa đường, bỗng giật mình thức dậy, đuổi theo con ngựa, đuổi cắn mãi, làm cho con ngựa sợ, chạy lồng lên. Người cưỡi ngựa tức giận vô cùng, muốn giết ngay con chó, mới bảo rằng:
"Tao mà có súng, thì cho mầy một phát là hết cắn. Nhưng mà được, tao đã có cách làm cho mày chết."
Nói xong, người kia chạy đến giữa làng, kêu to lên rằng:
"Chó dại! Chó dại!"
Những người xung quanh đấy, nghe tiếng kêu chó dại, liền vác gậy, xẻng ra đuổi, đánh chết con chó.
Gớm thay cho lời nói của người ta, có khi giết hại được hơn là đồ binh khí!
(Quốc Văn Giáo Khoa Thư)
Giải nghĩa: Cắn: Tiếng miền Bác có nghĩa là sủa. Cưỡi: cỡi, ngồi trên lưng ngựa, hay trên một vật khác. Lồng: chồm lên, vùng lên. Phát: viên đạn được bắn ra. Binh khí: đồ dùng trong khi ra như trận gươm dao, súng ống.
Đại ý: Lời nói độc ác có thể giết người, giết vật, nguy hiểm hơm gươm dao, súng ống.
Gửi ý kiến của bạn