Hôm nay,  

Diễn Đàn Độc Giả - Phần 1

03/03/200200:00:00(Xem: 3966)
Nguyễn Công Tâm Mà Chẳng "Công Tâm"
Hồng Ngọc Lan - Goldcoast

Kính thưa chú Hoàng Tuấn

Cháu tên là Hồng Ngọc Lan ơœ tại Gold Coast, má cháu là Hồng Mỹ Linh. Gia đình cháu là độc giaœ thân thương cuœa SGT, vì má cháu là người chánh gốc Sàigòn. Vì vậy gia đình cháu rất yêu thương hai tiếng Sàigòn. Vừa qua gia đình cháu có đọc một ý kiến cuœa ông Nguyễn Công Tâm Sydney nào đó lên án đuœ thứ, chê bai đuœ thứ về báo SGT làm gia đình cháu bất mãn và buồn lắm. Chắc ông ta có bất mãn về một ý kiến cá nhân nào đó cuœa ông ta mà SGT không làm vừa ý ông ta. Gia đình cháu xin mạn phép có ý kiến thô thiển góp ý xin các anh chị chú bác thứ lỗi cho.

Ông ta tên gọi là "Công Tâm" mà cháu thấy chẳng có "công tâm" chút nào (ổng mà nghe ổng chưœi cháu chết). Báo chí là cơ quan ngôn luận, đại diện cho caœ văn hóa dân tộc chúng ta. Thế mà ông ta dám khẳng định là "báo nào cũng vậy chỉ gioœi xuyên tạc". Ông ta tự "vạch áo cho người xem lưng" và nói "Tôi là người rất ít đọc báo". Đúng rồi, trình độ hiểu biết cuœa ông ta bị "giới hạn" thì làm sao mà thường xuyên đọc báo cho nổi, nhất là trình độ phán đoán, nhận xét. Gia đình cháu rất sợ những thành phần như vậy, tự chà đạp bôi bẩn lên danh dự cuœa dân tộc mình. Người gì mà lời lẽ thiếu giáo dục. Những thành phần quá khích đó chắc CSVN chỉ chờ cơ hội để kết nạp ông ta vào đaœng mà thôi. Má cháu thường nói "Tuyên truyền" là đường lối chính yếu quan trọng nhất cuœa CSVN, CS sẽ đi góp nhặt những thành phần như ông Công Tâm nào đó để kết nạp "cùng hội cùng thuyền" "Ném đá giấu tay" phá hoại theo từng hệ thống cuœa chúng. Độc giaœ cũng biết ông ta là ai rồi. Kính chào các anh chị, các chú các bác.

*
Đâu là tin tức, dữ kiện sai lạc"
Nguyễn Văn Haœi Cabramatta

Thưa ông Nguyễn Công Tâm Sydney, trong mục "Diễn đàn độc giaœ" số 245 ngày 11/1/02, ông nói rằng ông ít đọc báo Việt bên này, vì báo nào cũng gioœi tài xuyên tạc, nhất là SGT. Như vậy ông chỉ đọc báo Việt cuœa Bác và Đaœng gưœi qua cho ông mà thôi, ông baœo ông ít đọc báo Việt ơœ đây mà lại theo dõi SGT mấy năm qua. Ông Hoàng Tuấn cho ông quá mâu thuẫn không đọc báo mà mua báo mấy năm qua, theo tôi thì tôi cho là ông không mâu thuẫn, bơœi vì ông mua báo để theo dõi, nghĩa là ông gưœi báo về cho Cục tình báo VC ơœ Việt Nam đọc để điều nghiên, để cưœ người đánh phá, mà người được cưœ đó là ông Nguyễn Công Tâm, vì SGT là tờ báo chống Cộng có lập trường hẳn hoi, ông nói SGT gioœi xuyên tạc, mà ông chẳng hiểu nó xuyên tạc ơœ điểm nào" Thực ra thì ông không có đọc nên làm sao biết tờ báo xuyên tạc ơœ điểm nào, chỉ nghe Cục Tình Báo VC nói vậy thì ông lập y vậy mà thôi, cũng như con chim két vậy mà.

Thưa ông Công Tâm, theo ông thì báo Việt bên này gioœi xuyên tạc. Như vậy chỉ có báo Bác và Đaœng là trung thực phaœi không thưa ông" Cha Lý đâu có bị boœ tù, hoà thượng Huyền Quang, Quaœng Độ đâu có bị quaœn chế sách nhiễu, ông Trần Độ, Dương Thu Hương, Phạm Quế Dương, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Đan Quế... đâu có bị lục soát nhà cưœa, tịch thu baœn thaœo, computer... mà báo Việt bên này đặt điều xuyên tạc có phaœi vậy không ông Công Tâm"

Ông cho rằng báo Việt bên này gọi ngày 30.4 là ngày Quốc hận, tôi minh xác với ông rằng không phaœi chỉ có báo Việt bên này, mà là tất caœ người Việt tÿ nạn cộng saœn đều nhìn nhận ngày 30.4.75 là ngày quốc hận, ngoại trừ ông. Vì ngày đó là ngày quốc hận, nên họ mới boœ nước ra đi, băng rừng, vượt biển vạn phần tưœ, nhất phần sinh, họ không còn gì hết caœ, nhà cưœa, ruộng vườn tài saœn mất sạch kể caœ sinh mạng cuœa họ nữa. Nếu ngày 30/4 là ngày giaœi phóng thì không ai dại gì boœ nước ra đi, ơœ lại có cuộc sống huy hoàng, giàu sang hơn không" Chỉ có ông và bè lũ CSVN ơœ VN mới cho ngày 30.4.75 là ngày giaœi phóng miền Nam, chúng nó dùng từ giaœi phóng để lường gạt quân dân miền Bắc để vào giaœi phóng miền Nam, chúng tuyên truyền nào là dân miền Nam bị Mỹ nguÿ kềm kẹp, ăn cơm bằng gáo dừa, mặc quần áo bằng bao bố đựng gạo (như thời 45) không có gạo để ăn... Vì lời tuyên truyền láo khoét đó, mà khi chiếm được miền Nam, cán bộ cộng saœn tập kết ra Bắc trơœ về thăm gia đình mang theo chén, tô, đĩa, vaœi Nam Định đem về làm quà cho thân nhân ơœ miền Nam. Khi về đến nhà ơœ Miền Nam thì chúng bị hố quá mạng. Cũng trong ngày 30.4.75, nhà văn cũng là cán bộ CS Dương Thu Hương, khi đặt chân đến SG, bà ta ôm mặt khóc, khóc vì bị "bác và đaœng" lừa dối mấy chục năm qua, mà bà ta buột miệng nói rằng ngày này không phaœi là ngày giaœi phóng. Chính bà Dương Thu Hương nói khi đài truyền hình haœi ngoại phoœng vấn bà chứ không phaœi báo Việt bên này xuyên tạc đâu nhé! Ông Tâm có biết bốn chữ"V" không: nó có nghĩa thế này: Vào, vơ, vét, về... Đã 26 năm rồi ông chưa sáng mắt sao ông Tâm" Ông còn nói "sáng mắt sáng lòng". Ông biết như vậy mà sao mắt và lòng ông còn u tối quá. Thưa ông Tâm. Ngày 30.4. là ngày quốc hận hay là ngày giaœi phóng - vì nó là ngày cuœa lịch sưœ, không thể nào thay đổi nó. Dù cho trăm năm hay ngàn năm, ngày Quốc hận vẫn là Quốc hận.

Thưa ông Tâm, Sau cùng ông baœo đừng đoán già, đoán non, mà chụp mũ ông thì tốn thì giờ vô ích. Đâu cần phaœi đoán gì, nhìn lên đầu ông đã đội sẵn cái nón cối, rồi nhìn xuống chân ông thì thấy ông đã đi đôi dép râu, đâu còn sợ nhầm lẫn nữa, một với một là hai rõ ràng quá rồi, đâu cần phaœi chụp lên đầu ông cái mũ đâu, ông cần gì phaœi rào đón, CS trước hay sau gì cũng hiện nguyên hình CS không thể nào che giấu đựơc đâu. VN có câu: "Cháy nhà mới ra mặt chuột". Hừ, mới cháy rừng mà đã lòi mặt ông ra rồi đó ông Tâm ơi!

*
Dân tộc bị xúc phạm
Quang Nguyễn - Sydney

Thưa quý anh, vì lòng tự ái dân tộc và tình yêu Tổ Quốc, em xin mạn phép được viết vài hàng để góp phần tranh đấu về vấn đề Hiệp Ước Việt Trung mà bè lũ Cộng Saœn đã âm thầm dâng hiến cho keœ thù phương Bắc. Dân tộc Việt Nam đã chiụ nhiều đau khổ trong bao nhiêu năm qua và sự đau khổ đó chưa bớt phần nguôi ngoai thì dân tộc chúng ta lại phaœi chịu một nỗi quốc nhục mà tươœng chừng không thể nào xaœy ra ơœ thế kyœ 21 này. Nhục nhã và đau đớn thay khi tập đoàn bè lũ bán nước hại dân đã ngang nhiên ký kết hiệp ước biên giới để dâng hiến đất đai cho Trung cộng. Họ đã chà đạp lên nhân phẩm cuœa dân tộc VN và đánh đổ hết bao công lao gầy dựng mà tổ tiên chúng ta đã phaœi traœ giá bằng xương máu để mới có đựơc một đất nước mang hình chữ "S" cho dân Việt an thân. Lòng tự ái dân tộc cuœa mỗi người dân Việt đã bị khơi dậy, và sự việc đựơc chứng minh là hiện có rất nhiều vị trí thức và một số hội đoàn ơœ Úc cũng như các nước khác đã cấp bách lên tiếng phaœn đối, đồng thời đang tìm những phương thức tranh đấu thiết thực hầu có thể cứu vãn lại tình thế bi đát và đau thương này. Chúng ta hãy tin rằng bè lũ bán nước hại dân sẽ không thể tồn tại lâu được, và bằng chứng là nhiều năm qua tại Quốc Hội đã có biết bao nhiêu vị tu hành và các nhà trí thức đã không ngừng tranh đấu và chưa lật đổ đựơc bạo quyền CS nhưng sự khiếp sợ và lo lắng cho cái ghế quyền lực cuœa loài quyœ dữ. Trời cao có mắt, bọn họ sẽ phaœi traœ giá rất đắt và hiệu quaœ tương lai với những việc làm mà bọn chúng đã gây ta cho Tổ Quốc VN. Lịch sưœ luôn phán xét một cách nghiêm minh. Sự Tự do và đất đai cuœa tổ tiên chúng ta sẽ trơœ lại với dân tộc Việt Nam trong tương lai. Cầu xin mọi sự tranh đấu và tâm nguyện cuœa dân tộc Việt sẽ phần nào đựơc toại nguyện trong năm Con Ngựa này.

*
CSVN tàn phá nhân phẩm!
Người Thứ Tám - Darra QLD

Tôi thấy dạo này trên báo Sàigòn Times hay xuất hiện mấy vị có tên kêu như chuông. Nào là Công Tâm, Chân Lý, Baœo Vệ Cộng Đồng, Sự Thật... Nhưng tên chẳng đi đôi với hành động chút nào. Thiệt cũng giống như keœ nào "Ái Quốc" mà lại theo chân Nga Tàu. Ông Công Tâm viết bài baœo báo chí Việt ngữ ơœ Úc xuyên tạc, nhưng tôi chaœ thấy họ xuyên tạc ơœ chỗ nào. Trước đây vài năm, có dịp lên Canberra, ghé vô một tiệm ăn, tôi có dịp được đọc một bài viết cuœa nhà văn Lãng Nhân mà mấy vị cán bộ CS ngồi ăn trong tiệm thi nhau chưœi ông nhà văn này sùi bọt mép. Chaœ là ông Lãng Nhân có viết đại khái những chuyện mà người Sàigòn vào thời điểm 1975, ai ai cũng biết. Tyœ dụ như chuyện sau 1975, ngồi nhà nhìn ra đường, đây anh cán bộ đi công tác, mắt lắm lét nhìn ngang, chân lê dép lẹp xẹp, hai bàn tay vung vẩy quếnh quáng; kia anh bộ đội taœn bộ chữ bát, ngón chân út lòi ra ngoài đôi dép râu, tay chắp sau lưng, nhìn ngang nhìn ngưœa, nét mặt ngây ngô; cô lính nữ này vai u thịt bắp, chiều ngang gần bằng chiều cao, chân to như bàn cuốc bước đi thình thịch; cô cán bộ nọ tóc thắt bím buông thõng hai vai, quần ngắn để lòi mắt cá, tay chân thô lỗ... Chán ơi là chán. Trên vỉa hè Phạm Ngũ Lão mấy anh thoạt ơœ rừng về, ngồi xổm uống nước ngọt và chưœi thề. Trong tiệm ăn Trần Hưng Đạo, một bọn co hai chân lên ghế, miệng nhai nhồm nhoàm, cười nói bi bô, ăn xong cầm đũa uœi lên môi, ngặm tăm ra veœ hồ hơœi. ƠŒ ngân hàng quốc gia và hãng thuốc lá Mic, cán bộ tổng giám đốc chân co chân duỗi trên ghế bành nệm gấm, vớ cái điếu cầy tre, saœn phẩm đặc biệt cuœa xứ Nghệ, kéo một hơi sòng sọc rồi vẩy bã thuốc xuống thaœm Hàng Kênh.

Đoạn văn trên là cuœa ông Lãng Nhân mà CS vẫn baœo là phaœn động xuyên tạc nhất nước Mỹ. Nhưng khổ nỗi, tất caœ đều là sự thật chứ có ai xuyên tạc đâu ông Công Tâm. Nhưng ông Công Tâm ạ, nhà văn Lãng Nhân không phaœi chỉ tố khổ mà còn kết luận rất độc. Ông ta baœo chính CS đã tàn phá nhân phẩm người VN, tàn phá luôn caœ cái thanh lịch nghìn năm văn vật cuœa Hà Nội. Người Hà Nội năm 1954 trơœ về trước thật là thơ mộng, nho nhã, thanh lịch, trai tài gái sắc. Nhưng người Hà Nội năm 1975 vô Nam thì thật là tham lam, tay chân thô kệch, thấy cái gì là xin xoœ một cách sỗ sàng. Ông Công Tâm có biết nhà văn Lãng Nhân viết sao không" Mời ông đọc một đoạn để tiếp tục "theo dõi" Sàigòn Times:

"Dân Hà Nội đấy ư" Nghìn năm văn vật mà đến thế này rồi ư" Nào đâu là những thư sinh mi thanh mục tú, ý khí hiên ngang, nào đâu là những thiếu nữ mặt hoa da phấn, dáng dấp thướt tha yêu kiều cuœa những năm 30, 40" Chỉ mới hơn ba mươi năm mà tồi tệ thật quá mức tươœng tượng. Nếu lại nghe giọng nữ cao cuœa mấy cô như đóng đinh vào tai nữa, mới ghê rợn. Nhất là cô nào cũng lẫn lộn lờ mờ. Giá cô laœnh lót vút lên ngâm Kiều: Trách nòng hờ hững với nòngNưœa hương chốc để nạnh nùng bấy nâu

*
Tôi Căm Giận Cộng Sản VN vô cùng!
Trương Tấn Hoa - Footscray VIC

Tôi năm nay đã gần 60 tuổi. Tôi đến Úc chỉ mới được có 5 năm. 20 năm sống trong chế độ cộng sản, lúc nào tôi cũng nơm nớp cảnh cá chậu chim lồng. Mà chẳng phải chỉ có tôi như vậy. Hầu hết người Miền Nam mình đều như vậy. Lúc nào cũng nghĩ mình là "ngụy quân, ngụy quyền" nên như chim một lần bị tên sợ cành cong. Cá một lần mắc câu sợ cả sợi rong sợi rêu. Ngay cả mấy người Việt mình về Việt Nam cũng thế. Họ sợ chúng nó thì thôi. Mang tiền về làm ăn sợ đã đành. Ngay cả người trên răng dưới dế, dành dụm được ít tiền về cũng sợ nó một phép. Thằng nhóc con công an phường nghe mình về là nó sang hoạnh họe. Một điều Việt kiều bỏ nước, hai điều Việt kiều không yêu nước. Mình đối đáp nó không cẩn thận là lôi thôi. Nó làm mình quê với ông bà già mình, với họ hàng, bằng hữu mình. Mình sợ quê nên im re bà rù. Tôi nghe nói ở ngoài Bắc có ông nhà văn nào viết chuyện bảo mình là hạt thóc, lúc nào cũng sợ gà mổ nên hóa lẩn thẩn. Ông viết được truyện như vậy thì cũng là thứ đâu có lẩn thẩn. Khôn ra phết đó. Khôn nhưng không ngoan. Vì thế nên CS nó mới bắt ông về cầy ruộng. Trước viết cuốn sách gì cũng nổi tiếng ca ngợi cộng sản hết lời.

Ca ngợi để xúi tụi thanh niên miền Bắc sinh bắc tử nam lao vào chỗ chết. Cũng giống ông Tố Hữu, Chế Lan Viên tối ngày lo làm thơ xúi thanh niên vô chỗ chết. Đến khi mình sắp chết thì mới bầy đặt ân hận để khỏi bị lịch sử phỉ nhổ đấy mà. Người cộng sản họ láu cá láu tôm lắm. Mà cái thứ có tí trí thức, biết viết lách, làm thơ làm văn chút đỉnh đi theo cộng sản thì còn ma le thầy chậy luôn đó qúy vị. Qúy vị cứ coi ở Úc này một số kẻ theo đóm ăn tàn. Biết là theo cộng sản là nhục nhã là quên thù nhà nợ nước, nhưng vì ham làm giầu bằng cách bất chính nên theo chúng, làm đủ thứ tội, kể cả tội buôn ma túy. Chứ đâu có ai thiếu ăn, thiếu mặc gì mà theo thì lại đi một lẽ. Nó nuôi mình, rồi nó lại nạp mình cho cảnh sát Úc. Chính bà DL. biết chuyện này như bàn tay nhưng bây giờ há miệng mắc quai. Làm sao bà có thể ma le hơn CS được. Thế là đành ngậm bồ hòn đưa tay cho người ta còng. Bây giờ thì tụi cộng sản nó bán nước, nó cắt đất cho Tàu đó, có ai làm gì được nó đâu. Đã vậy lại còn bầy đặt hòa hợp hòa giải, đòi bỏ điều 4 điều 5. Thật là ngây thơ hết chỗ nói. Dân ở trong nước, ngày đêm đang ước mơ hủy bỏ luôn cả chế độ CS. Mình ở ngoài này, có đủ thứ tự do, khôn ngoan, học tập tự do dân chủ, thì lại đòi hủy bỏ có điều 4. Hỏi tại sao thì ông trả lời phải "tiệm tiến" với cộng sản. Tiệm tiến là gì là nhích từng tí một. Nay nhích một tí, mai nhích một tí. Thế kỷ này đòi nó bỏ điều 4. Thế kỷ tới đòi nó bỏ điều 5. Cứ như vậy, mấy trăm điều trong hiến pháp của nó muốn bỏ hết phải mất mấy trăm thế kỷ. Hừ, với CSVN tôi thấy chỉ có cách là đánh, đánh đến cùng, nếu mình có sức. Còn không đánh được thì phải chửi.

*
Bạn Lâm Hữu Xưa (VIC): Tòa soạn đã nhận được phần tiếp theo bài "Một Vòng Âu Châu" và "vài dòng tâm sự rất chân tình" của bạn. Đọc thư bạn, anh chị em trong tòa soạn rất buồn vì những thiếu sót khi đánh máy bài của bạn. Để phần nào chuộc được sự thiếu sót, tòa soạn sẽ kiểm lại thật kỹ hai kỳ cuối và sẽ đăng trong số báo sắp tới. Mong bạn thông cảm.

Bạn Vĩnh Hòa Hiệp (VIC): Có một vị độc giả ở bên Mỹ, trước từng ở Châu Đốc, đọc mấy vần thơ lục bát miệt vườn Nam Bộ của bạn, có ngỏ ý muốn biết, tương lai, bạn có ý định in những bài thơ lục bát đó thành tập thơ hay không"

Ông Nguyễn Văn Hay (NSW): Cảm ơn những đóng góp chân tình và hữu lý của ông. Sàigòn Times luôn luôn tin rằng, nội dung tờ báo có chất lượng hay không, phần lớn tùy thuộc vào sự đóng góp ý kiến và bài vở của qúy độc giả. Nếu ông, cũng như qúy độc giả, thấy có bài vở, lời hay ý đẹp, xin vui lòng gửi về tòa soạn.

Ông Trưởng Công Hải (QLD): Thành thực thưa với cụ, làm báo xưa nay ai cũng nghèo. Ở Việt Nam làm báo đã nghèo, thì ở Úc còn nghèo gấp bội. Vì vậy, không hề có chuyện "chủ báo Sàigòn Times giầu quá cỡ thợ mộc nên không thèm tăng giá báo" như ông đã viết vui như vậy đâu. Việc tờ báo được bấm gáy và cắt xén đàng hoàng theo yêu cầu của qúy độc giả, dĩ nhiên là tòa soạn phải chi thêm một số tiền, nhưng mới chi thêm mà đã vội tăng giá báo thì e mất đi "tình tri kỷ" giữa độc giả và tòa soạn. Ông cứ yên tâm, khi nào anh em trong tòa soạn không thể cố gắng được nữa, chắc chắn sẽ nhờ đến sự hậu thuẫn của qúy độc giả, chứ tuyệt nhiên không bao giờ có ý nghĩ đóng cửa tờ báo.

Bạn Nguyễn Văn Hoa (Perth): Về nội dung tờ quảng cáo của công ty DigiPlus có những thiếu sót đã được chính công ty chân thành cáo lỗi và chúng tôi đã đăng lời cáo lỗi trong số báo này (trang 24). Vì vậy, ông cho phép tòa soạn miễn đăng những đóng góp của ông. Sau khi đọc lời cáo lỗi, nếu ông vẫn không thấy thỏa mãn, hoặc vẫn nghi ngờ những chuyện ghê gớm như ông đã viết, ông có thể viết thư trực tiếp cho công ty DigiPlus.

*
Tôi rất chán ông xã của tôi!
Một người vợ đau kho - Cabramatta

Tôi viết thư nay là chuyện chẳng đặng đừng. Nhưng vì ông xã tôi bỏ đi theo bè bạn hay theo con nào thì tôi không biết, mà tôi biết ông ấy hay đọc báo Sàigòn Times ở cái mục Diễn Đàn Bạn Đọc nên tôi viết thư này để thưa đầu đuôi cái chuyện ông xã tôi có cái tật, thiên hạ làm cái gì, nấu cái gì cũng khen lấy khen để mà không bao giờ khen vợ được một câu. Ai lại hai vợ chồng sống với nhau đã ngót ba chục năm, từ hồi tới mới 18 tuổi đầu, xinh đẹp không được như hoa hậu tỉnh, hoa hậu thành phố thì cũng nhất nhì cả cái khu Xóm Mới, tôi là gái Bắc di cư, gia đình nề nếp, lại đạo gốc, ngoan đạo lễ lậy chẳng bao giờ bỏ, chả bao giờ đầu mày cuối mắt với ai, mười mấy năm trời sống với thầy mẹ chỉ biết có ba nơi là nhà ở, nhà thờ và trường học, đi chợ búa thì theo mẹ, đi lễ cũng có em đi kèm. Trong trắng như vậy mà khi lên xe hoa về nhà chồng, đẻ cho ông một hơi 6 mặt con, bây giờ gần 50 tuổi đầu, một bàn tay thì đầy, hai bàn tay thì vơi, chẳng phải kể công kể ơn gì, nhưng từ hồi lấy ông ấy ở Việt Nam mấy chục năm, hết di tản chạy loạn cộng sản từ Trung vô Sàigòn, rồi từ Sàigòn xuống Châu Đốc, tôi có bao giờ để ông ấy nhúng tay vào việc gì. Thôi thì cơm nước, giặt giũ, may vá, buôn bán ngược xuôi, nuôi gần đó đứa con với một ông chồng, lại còn bố mẹ chồng, anh chị em bên chồng, họ hàng nhà chồng, ngày dưng đã vậy, tết nhất giỗ chạp đình đám, nấu nướng rửa ráy cả trăm miệng ăn, tôi đâu có lỗi phận làm vợ, làm mẹ, làm dâu chút nào bao giờ, mà ông có bao giờ đụng tay đụng chân đến bất cứ thứ gì trong nhà. Mãi đến khi sang Úc, sống cảnh tỵ nạn, ông mới nhúng tay ngồi vắt sổ ba cái đồ may kỹ nghệ, thôi thì giúp vợ, giúp con, cũng là để có đồng ra đồng vào mà gửi về Việt Nam cho gia đình ông lớn bé già trẻ gần 30 người chứ đâu có gửi gì cho gia đình tôi. Từ hồi sang Úc đến giờ, ông cũng biết, chỉ có một lần một tôi gửi về 5 cây vàng cho thằng em nó vượt biên bây giờ nó ở Mỹ. Số vàng đó nó cũng bảo nó trả, nhưng cho nó thư thả một chút vì nó còn trẻ, ăn chưa tới nghĩ chưa thông, được đồng nào tiêu đồng đó, đâu có biết dành dụm mà trả nợi như ông nghĩ. Vậy mà ông cũng tính toán lời lãi này nọ thiệt đau lòng tôi hết sức. Mà thôi thì chuyện gì thì chuyện, vợ chồng sống với nhau mấy chục năm trời, có gần ấy mặt con, nhà cửa thì mới mua, mình tôi làm sao lo cho nổi, sống với nhau lâu ngày chày tháng thì cũng chẳng tránh được lúc xô xát, bát đũa đụng nhau, nhưng gì thì gì cũng còn cái tình cái nghĩa, ông bỏ đi không nói một tiếng, con trong nhà nó cứ bảo tôi cay nghiệt, làm vợ mà quá quắt nên ba bỏ nhà ba đi. Thôi thì trăm tiếng xấu tôi làm tôi chịu mà tôi không làm tôi cũng chịu nữa, miễn sao ông ở đâu đọc được những dòng chữ này, thôi thì chín bỏ làm mười, nghĩ đến tình tao khang, bát cơm tấm lúc khê, lúc cháy, tôi còn hớt tôi ăn, để dành chỗ trắng, chỗ ngon cho chồng cho con, nhường nhịn chồng con từ miếng ăn, giấc ngủ, quả cam, quả táo, tôi ăn ở với chồng con thế nào có trời chứng giám, có ông biết, con biết, chính mẹ cũng bảo tôi là dâu hiền hiếm có, ông phúc đức lắm mới lấy được tôi, thôi thì ông không về ngay được vì vui bạn vui bè thì ông cũng nhấc cái ống nghe lên gọi về một tiếng. Tết nhất chỉ còn vài tuần nữa, mà ông đi như vậy, lỡ bên nhà gọi sang chúc tết, mừng tuổi, hỏi ông ở đâu thì tôi biết ăn làm sao nói làm sao. Nhà ông đã vậy, còn nhà tôi nữa. Hai gia đình đi lại với nhau mấy chục năm mà bây giờ chỉ vì chuyện tôi với ông ở đây, lỡ xảy ra chuyện gì thì buồn lắm ông ạ. Tôi viết lách lan man, câu cú lộn xộn, nhưng tình nghĩa tôi chan chứa lai láng, thôi thì ông đi đâu thì đi tối đến ông về nhà ngủ là tôi mừng. Ông không vắt sổ nữa cũng được. Ông muốn tiếp ai, nhậu nhoẹt khách khứa với ai, tôi cũng chả phiền hà ông nữa đâu...

*
Chúng ta cố gắng làm được một cái gì cho đất nước...
Độc giaœ Internet - Manchester, Hoa Kỳ

Kính thưa ông Hoàng Tuấn, Tôi có đọc tin tức qua Việt Báo trên "Internet", tôi caœm thấy bệnh hoạn và mệt moœi (sick and tired - chán ngấy) khi đọc thấy vài vị tự xưng là trọc phú và trí thức đã nổ quá cỡ thợ mộc (over size carpenter) và tuyên bố: "...chơn thật mà nói, nhìn qua nhìn lại không đoàn thể đaœng phái chính trị nào sánh bằng đaœng Cộng Saœn..." Theo sự hiểu biết cuœa tôi thì từ khi đaœng CSVN thành lập và tạm còn tồn tại ơœ Việt Nam là do xây dựng và cuœng cố bằng nòng súng, đe dọa, khuœng bố, ám sát, thuœ tiêu, tham lam, dối trá, chụp mũ từ những người đầu đàn không cùng chính sách với họ cho đến những người dân ngu khu đen đầu tắt mặt tối chỉ mong làm sao có được một nồi cơm để nuôi con qua ngày. Nhìn xem: những cuộc đánh "Caœi cách ruộng đất", "tư saœn mại baœn", tất caœ chín (9) người (từ 3 tuổi trơœ lên) gia đình cuœa vị chỉ huy trươœng Thành Cổ Loa (Xóm Mới, Sàigòn) đều bị Việt Cộng chặt đầu hay những mồ chôn tập thể ơœ Huế vào dịp Tết năm 1968, 30 tháng Tư năm 1975 Lê Duẫn và đồng bọn đã lấy 16 tấn vàng cuœa ngân khố Quốc Gia ơœ Sàigòn rồi đổ cho cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đem ra ngoại quốc, cán bộ chiếm đất, chiếm nhà rồi đuổi dân đi vùng "Kinh tế mới", trong lúc dân không có cơm mà ăn nhưng cán bộ có tiền (hàng chục ngàn mỗi năm) cho con đi du học ơœ ngoại quốc. Có baœng liệt kê là năm, sáu người trong Bộ trung ương đaœng CSVN có trên một tyœ Mỹ kim (hơn một ngàn triệu đô la), CSVN đã bán đất và biển cho Tầu cộng, và mới đây họ đã chụp mũ là Năm Căn ra nước ngoài và liên lạc với những người chống Cộng... Mặc dù tôi ăn chưa no lo chưa tới và cũng chẳng biết chính trị chính em gì caœ, nhưng vì hiện tình cuœa đất nước Việt Nam nên tôi không ngại vì sự ngu dốt cuœa mình mà có lời thưa cùng: -Các vị làm chính trị: Xin lấy việc cuœa đaœng CSVN đã và đang làm mà thấy ghê tởm, để đừng đi vào vết xe bẩn thỉu, thô bỉ cuœa họ mà làm cho nước Việt thêm đọa đày. / - Các vị không làm chính trị: Xin khi tuyên bố một điều gì thì mong các vị hãy suy nghĩ cho kỹ, dù là ta không có ác ý. Các cụ nhà ta có nói "nên uốn lưỡi baœy lần trước khi nói một điều gì". Vì lắm khi người ta đọc hiểu khác đi những gì muốn nói, nhất là tuổi treœ và lại sinh trươœng ơœ nước ngoài (không thông tường ngôn ngữ VN) và cũng như trong nước VN mà mọi thông tin lại bị đầu độc và một chiều. Đó là ta có tội với quốc gia và dân tộc (more harm than good). Hoặc các vị đang giúp đaœng CSVN câu giờ (buying time) để cuœng cố nội bộ mà hà hiếp dân lành"

Viết thư này với hy vọng là chúng ta cố gắng làm gì cho đất nước Việt mến yêu sớm có tự do dân chuœ và cùng nhau chống ngoại xâm.

*
Mong quý báo mơœ thêm mục "mỗi ngày một chuyện"
Nguyễn Văn Hay - NSW

Tôi là độc giaœ trung thành cuœa quý báo, chúng tôi mong nhà báo đăng thêm mục tiểu thuyết, mỗi ngày một truyện, rút từ trong các tiểu thuyết lớn, sẽ làm tờ báo phong phú hơn. Về đề tài 5, viết về "Tương lai người Việt trên đất Úc" dành cho thí sinh trúng giaœi nhất có hạn định thời gian nộp bài cùng 1 lúc cho 4 thí sinh đó không" Theo tôi nghĩ cũng nên hạn định thời gian nộp bài cho caœ 4, để được công bằng hơn, không hiểu quý báo có đồng ý không" - Chúng tôi có thể gưœi vài lời hay ý đẹp do chúng tôi tự tìm ra không" Chúc quý báo vững mạnh và thành công trong năm mới.

*
Vấn đề Việt Nam hôm nay
Phạm Phú Đức - Melbourne VIC

Hiện đang có nhiều người có cùng suy nghĩ về Hiến Pháp (HP) của nhà nước CHXHCNVN: cả bản hiến pháp này vô giá trị, thì điều 4 trong HP có nghĩa lý gì đâu" Cho đến khi nào Việt Nam có được tự do, dân chủ và nhân quyền được tôn trọng, và bản HP được hình thành dựa trên ý kiến của toàn dân, thì lúc đó bản HP mới có đầy đủ ý nghĩa về mặt lý và tình. Bản chất của CSVN từ trước đến nay có bao giờ tôn trọng một bản Hiệp Ước nào đâu" Hiệp định Geneve 1954, Hiệp định ngưng chiến vào Tết Mậu Thân 1968, Hiệp định Paris 1973, Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền - Công Ước Quốc Tế về Những Quyền Dân Sự và Chính Trị 1982 v.v. Tất cả đều là một sự lừa dối của một bọn đại bịp. Có thể khi nào các lực lượng dân tộc dân chủ liên kết được với nhau để tạo thành sức mạnh ngang ngửa với CSVN, thì lúc đó hãy nói đến chuyện tôn trọng Hiệp Ước hay các văn bản pháp lý. Nhưng lịch sử đã cho thấy ngay cả lúc VNCH và CSVN ký kết Hiệp định Paris 1973, thì CSVN có tôn trọng đâu! Cho nên nói cho cùng, khi nào còn CSVN, thì khi đó "Đừng nghe những gì cộng sản nói mà hãy nhìn những gì cộng sản làm". (Cố TT Nguyễn Văn Thiệu)

Tuy nhiên trên thực tế, có rất nhiều nỗ lực khác nhau để tấn công vào cái chế độ độc tài này. Từ mặt xã hội, kinh tế, văn hoá, chính trị, nhân quyền, môi sinh v.v. đều có những cá nhân, tổ chức và đoàn thể đã và đang cố gắng thực hiện. Đó là mặt tích cực. Hay nói cách khác, muốn "đấm" vào mặt một tên đối thủ CSVN đầy ma mãnh và đầy vũ khí lợi hại này, thì phải có nhiều người hay nhiều tổ chức có sở trường khác nhau. Miễn sao những nỗ lực này làm cho CSVN thật đau, ngày càng yếu đi, ngày càng lộ rõ bộ mặt gian trá của họ đối với người dân và trên trường quốc tế là tốt rồi. Xin đừng đặt những tiêu chuẩn hay mục tiêu cao quá rồi nhiều khi chính mình lại không làm nỗi. Sức mạnh của chúng ta, xin đừng quên, là người dân ở trong nước. Trước vấn đề nhường lãnh hải và lãnh thổ biên giới cho Trung Quốc, hãy nỗ lực tối đa thông tin vào trong nước. Càng nhiều người biết thì càng có lợi cho công cuộc chung. Du lịch, gọi điện thoại, phát thanh, gởi email về Việt Nam v.v. thì đừng quên thông tin cho người thân và bạn bè của chúng ta.

Giới trẻ là tương lai của đất nước, nhưng nếu giới trẻ hôm nay không biết nhiều về sự thật lịch sử, không được cha mẹ khuyến khích tìm hiểu về Việt Nam, không có niềm tin và niềm tự hào về đất nước Việt Nam, thì cũng rất khó để các bạn thật sự quan tâm đến Việt Nam. Nếu không quan tâm, thì làm sao ý thức được những gì nên làm và cần làm, để đóng góp hiệu quả cho đất nước hôm nay và mai sau! Mong chúng ta hãy cố gắng làm những gì có ích thật sự và lâu dài cho Việt Nam, và hãy bỏ qua những khác biệt để cùng chung sức đem lại tự do dân chủ, và nỗ lực bảo vệ từng tấc đất mà đã được đánh đổi bởi bao nhiêu xương máu của bao nhiêu thế hệ Việt Nam.

*
Tôi không ngạc nhiên khi biết Cộng Sản VN bán nước cho Tàu Cộng!
Vũ Thị Hải - Perth WA

Kính thưa qúy vị chủ nhiệm, chủ bút. Thưa bà con cô bác xa gần. Chị em chúng tôi xin có vài điều thưa thế này. Bảo đàn bà con gái không được làm bàn chuyện quốc gia đại sự thì chị em chúng tôi chịu vì chúng tôi đâu có biết gì đâu mà bàn. Cái lẽ đó nó phải. Mình cứ như con cua, bò thì phải bò ngang nên mấy vị có chữ nghĩa, ăn học vẫn bảo tụi tôi là ngang như cua. Nhưng còn cái chuyện mấy thằng Việt cộng nó bán nước, thì phải cho chúng tôi nói, chứ chúng tôi không bàn. Bàn là cái gì nó không ngã ngũ thì mới bàn. Còn cái chuyện chúng nó bán nước sờ sờ ra đấy, cả nước Tàu có cả tỷ người người ta còn biết Ải Nam Quan là của Việt Nam. Thác Bản Giốc là của VN. Bây giờ mấy thằng Việt cộng nó bảo cái đó là của Trung Cộng thì trả lại cho họ để chúng yêu ổn làm ăn. Xin lỗi bà con cô bác, chứ yên ổn làm ăn nó cũng có năm bẩy đường yên ổn. Nó vô nhà mình, nó cướp đất, cướp của, đuổi mình đi kinh tế mới, đuổi mình ra biển, rồi mình lại chịu nhịn để yên ổn thì nó sẽ được đằng chân nó lân đằng đầu. Nay nó bán Ải Nam Quan, thác Bản Giốc, mai nó lại bán cả Móng Cái, Hòn Gai, Cẩm Phả cho coi. Nói bán để lấy sự yên ổn bóc lột dân và gửi tiền ra ngoại quốc đó mà. Nó biết, nó đâu có làm chủ nước Việt mình mãi mà phải lo bảo vệ, gìn giữ. Nó giống như thằng cướp, vô nhà mình tạm bợ thấy thứ gì bán được là bán. Vì vậy, với ai ngạc nhiên, ai phải bàn bạc, với tôi tôi chả ngạc nhiên khi thấy CS nó bán nước cho Tàu. Chị em chúng tôi ngồi may có nói với nhau, mấy ông đàn ông giỏi giang thì cứ chống mắt lên mà coi, nay mai CS nó còn bán nước nữa, nó còn đàn áp nữa, nó còn tống tù nhiều người nữa chứ chả phải chỉ có mình Cha Lý đâu. Mà rồi đổ máu nữa không biết chừng...

*
Cờ Tây
Nguyễn Thanh Minh

Trong tờ tuần báo SGT số 247, ơœ trang cột thơ Cù Nèo do Nam Man phụ trách. Tôi rất là "phấn khơœi hồ hơœi" bơœi hai chữ "cầy tơ" mà tôi cho là rất "linh thiêng". Linh thiêng ơœ ... ngàn thời gian từ "vùng hồng hoang chao chát..." để hóa nhiệm 7 hoặc 10 món "cờ Tây" vô cực... mà rất xứng đáng để được mang vương miện...

Lời tuyên bố cuœa lãnh đạo Hàn quốc "Hãy để chúng tôi ăn thịt chó" đã là một câu nói bất huœ, ít ra đúng với tôi và còn "đúng ý" nữa!...Không biết lời tuyên bố trên để nói lên cái "vô cùng tinh khôi" cuœa thịt cầy, hay còn là chọc giận chơi cái bà BB Brigitte Badot cuœa Pháp quốc có thân hình từ trên xuống dưới chỗ nào cũng phát hoœa, nhất là Bộ Tổng Tham Mưu", đã làm không biết bao nhiêu ông trên thế giới đến "xiêu vẹo, quặt què".

Tất caœ những gì Thượng đế đã đặt để xuống mặt địa cầu này đều là cung ứng cho sinh vật "tuyệt minh" nhất, là "con người". Tất nhiên có đuœ loài động vật mà trong đó con "cầy" nhà mình! Chưa ai, hoặc nghe hay thấy Thượng Đế phán rằng: "Cấm không được thui thịt cầy" bao giờ. Cho nên cứ việc bày tiệc nếu thích, dĩ nhiên là phaœi phù hợp với không gian, thời gian... và quan niệm...

Thưœ tươœng tượng xem: Trên một cái bàn gỗ nhoœ có vài món trong gần 10 món "Cờ Tây"; một chai rượu, được đặt ơœ một góc phố Rêu Niệm... hoặc một góc vườn nhà cây lá đan nhau dịu dàng bóng rợp trong một buổi chiều vàng óng như mầu vàng cầy tơ thui. Ta với người... đặt miếng thịt luộc cầy tơ vào chiếc lá mơ lông, kềm vài khoanh saœ sắt moœng, khoanh riềng vàng, chấm vào chén mắm tôm đang suœi bọt hoan ca, đưa vô miệng nhai giập giập rồi cắn một miếng bánh tráng mè nướng vàng ươm và nhai từ từ cho những chất vị đã thật sự "hợp hưng..." đẫm ướt cái lưỡi có "trùng điệp thần kinh vị giác". Rồi đưa từ từ xuống "đóc họng chiến lược" đến chan hòa khắp lục phuœ ngũ tạng.. nâng ly rượu lên có mầu lung linh ánh tà, hợp một ngụm, để ly xuống, dựa lưng vào gốc cây ngẫm nghiệm... mới thấy được "Hồn thiêng sông núi"...

Nói đến con chó, người ta nghĩ ngay đến một con vật khôn ngoan, thân thiết, trung thành. Chính những điểm này, nó đã được "nhân cách hóa" để là thành viên trong gia đình (nhất là xứ Tây). Cho nên nghe nói đến thui cầy là họ vẫn nghe và lên án... trong đó có bà BB! Cũng đúng thôi! Nhưng Thượng đế "chỉ cấm ăn thịt người" thôi, còn thịt con gì cũng ăn được (ngoại trừ thịt: Muỗi, ruồi, gián... và khuœng long...".

Cho nên ai lên án thì cứ việc lên, ai thui thì cứ việc thui, vì hai việc khác nhau mà vì cuộc đời không có gì tuyệt đối. Rất tiếc, nếu tôi biết được chữ Đại Hàn: thì tôi sẽ gưœi ngay hai câu thơ:

Bò, Heo, Gà, Vịt cũng sayLàm sao bằng món thịt.... cầy... động thiên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.