Hôm nay,  

Hà Nội Lại Đòi Mỹ Giải Quyết Hậu Quả Chiến Tranh

11/15/200000:00:00(View: 4128)
HÀ NỘI - Một trong những nơi TT Clinton ghé tới trong chuyến công du VN là địa điểm đào bới tìm kiếm 1 đại úy phi công Hoa Kỳ bị bắn rơi trên không phận ngoại thành Hà Nội đầu Tháng 11-1969.

Washington nói vấn đề tìm kiếm quân nhân Mỹ mất tich là một ưu tiên trong các mối quan hệ Việt Mỹ, và có phỏng đoán rằng còn quân nhân Mỹ sống sót tại VN mặc dù chưa 1 trường hợp nào được xác nhận. Theo các nhà phân tich, vấn đề quân nhân Mỹ mất tich vẫn còn là 1 trở ngại trong việc bình thường hóa toàn diện các quan hệ giữa 2 nước cựu thù thời Chiến Tranh Lạnh.

Tốn phí tìm kiếm người mất tich tại VN cũng đã làm nhu nhỏ viện trợ nhân đạo của Hoa Kỳ dành cho VN. Hoa Kỳ đang theo đuổi việc tìm kiếm 896 trường hợp ttrong số 1498 hồ sơ quân nhân mất tich.

Tại cánh đồng của làng Trương Vương, cach Hà Nội 90 cây số là nơi 1 phản lực cơ F-105 bị bắn rơi trong 1 phi vụ do 4 phi cơ thực hiện. Chiếc F-105 nhào xuống thấp để xác định địa điểm rơi của 1 phi cơ bạn, mà phi công nhảy dù, bị bắt và được trao trả sau hiệp định Paris 1973, và đến lượt chính chiếc F-105 này bị bắn rơi. Gần 90 người đã đào bới địa điểm này trong 2 tháng.

Phía Hoa Kỳ khen ngợi sự hợp tác nhưng nói rằng Hà Hội có thể làm tich cực hơn. Ngược lại, Hà Nội tranh cãi rằng Washington cũng phải tiêp tay vào việc giải quyết hậu quả chiến tranh, kể cả việc tìm kiếm 300 ngàn bộ đội CS mất tich, và những di hại của hóa chất khai quang.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận được. Không phải là những điều cụ thể như sợ thất bại trong đời, mà là một nỗi lo mơ hồ không rời,
Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. Người nhạc
Tôi cầm thư Hòa, và thật chậm, rọc mép thư, đọc từng dòng chữ một. Nhiều năm rồi, tôi mới được thư anh. Hàng tem in ở góc với con số hơn tám ngàn đồng Việt Nam , tôi biết đây là một hy sinh lớn; anh không nhiều tiền. Anh thuộc loại người xông xáo làm đủ mọi chuyện để kiếm sống và nuôi gia đình, nhưng định mệnh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.