Hôm nay,  

Người Việt Xấu Xí?

02/05/199900:00:00(Xem: 17713)
Người Việt mình có xấu xí hay không" Chúng ta vẫn thường tự nhìn những hình ảnh đẹp của chính mình, và không ưa thấy những gì gọi là xấu xí nơi mình. Đó là chuyện thường tình. Nhưng nếu không nhìn thấy được khuyết điểm của mình, sợ là không thể tự trau sửa hết để có thể làm những công trình lớn lao hơn. Nhất là khi đưa ra mục tiêu cao quý là tranh đấu đòi hỏi nhân quyền, tự do và dân chủ cho Việt Nam — nghĩa là đưa đất nước vào một nơi tốt đẹp nhất chưa từng có trong lịch sử quê nhà.
Nhưng tự xét mình lúc nào cũng khó. Và có thể là tự làm mình không vui. Nơi đây, chúng ta thử đọc một cuốn sách vừa phát hành trong tháng này, “Người Trung Quốc Xấu Xí,” của tác giả Bá Dương, một nhà thơ, nhà văn, nhà báo và sử gia, người đã di tản từ Hoa Lục sang Đài Loan năm 1949 khi Cộng sản Trung Quốc toàn thắng. Bá Dương đã bị nhà nước Đài Loan bỏ tù 10 năm chỉ vì dịch sang Hoa Ngữ một tranh hí họa Popeye mà Đài Bắc gọi là phạm thượng. Sau khi rời nhà tù, ông bắt đầu đi diễn thuyết về hiện tượng “Người Trung Quốc Xấu Xí.” Đặc biệt, tác phẩm này lại được cho tái bản ở Hoa Lục, và tái bản nhiều lần. Phải chăng người Hoa, sau 5,000 năm văn hiến, mới tỉnh ra rằng mình cũng rất mực xấu xí"
Tác phẩm này được dịch ra Việt Ngữ bởi Nguyễn Hồi Thủ, và xuất bản bởi nhà xuất bản Văn Nghệ tại Nam Cali. Điều để suy nghĩ nơi đây: càng đọc, càng thấy sao có rất nhiều điều y hệt như dân Việt.
Thí dụ, như khi nói về thói quen chia rẽ của cộng đồng. Bá Dương nhận xét như sau: “Một người Nhật đơn độc trông chẳng khác một con lợn, nhưng ba người Nhật hợp lại thành một con rồng. Tinh thần đoàn kết của người Nhật làm cho họ trở thành vô địch... Nhưng nếu ba người Trung Quốc họp lại với nhau, ba con rồng này lại biến thành một con heo... (xin bỏ một đoạn nặng lời phê phán) bởi vì người Trung Quốc có biệt tài đấu đá lẫn nhau.” (tr. 40, 41)
Ông từng giải thích với một người bạn Tây Phương là “‘nếu một tỉ người Hoa đoàn kết lại, vạn người một lòng, anh có chịu nổi không" Chính ra Thượng Đế thương các anh nên mới dạy cho người Hoa mất đoàn kết!’ Tôi tuy nói thế nhưng rất đau lòng.” (tr. 41)
Đặc biệt, Bá Dương nhận xét về Hoa Kiều tại Mỹ rằng, “Những người sống tại Mỹ đều thấy rõ điều này: đối xử với người Trung Quốc tệ hại nhất không phải là người nước ngoài, mà chính lại là người Trung Quốc với nhau. Bán rẻ người Trung Quốc, hăm dọa người Trung Quốc lại cũng không phải người Mỹ mà là người Hoa... Cho nên kẻ thù của người Trung Quốc lại là người Trung Quốc.” (Tr. 42, 43)

Ông chỉ ra một đặc tính ngoan cố như sau, ”...đẻ ra nơi chúng ta một hành vi đặc thù khác: ‘Chết cũng không chịu nhận lỗi’. Có ai nghe thấy người Trung Quốc nhận lỗi bao giờ chưa"”
Còn một thói xấu khác, “Hễ cứ có dính đến lập trường chính trị hoặc tranh quyền đoạt lợi là những lời độc địa sẽ được tuôn ra vô hạn định, khiến cho ai nấy nghe thấy cũng phải tự hỏi: ‘Tại sao người Trung Quốc lại độc ác và hạ lưu đến thế"’” (tr. 46)
Bá Dương còn phân tích về các chính khách như sau, “Cái bản lĩnh ghê gớm của tôi là có thể ngủ trong hội nghị. Ngủ xong tỉnh dậy thì hội nghị cũng vừa kết thúc. Tại sao thế" Vì trong hội nghị mọi người đều nói những chuyện mà chính bản thân họ không hề tin, nghe hay không nghe đều như nhau. Không chỉ ở Đài Loan mới như vậy, ở lục địa còn nghiêm trọng hơn nhiều.” (tr. 49)
Ông so sánh với người Tây Phương rằng, “Người Tây Phương có thể đánh nhau vỡ đầu rồi vẫn lại bắt tay nhau, nhưng người Trung Quốc đã đánh nhau rồi thì cừu hận một đời, thậm chí có khi báo thù đến ba đời cũng chưa hết. Tại sao chúng ta có thể thiếu lòng bao dung đến như thế"” (tr. 50)
Ông nhìn về nhiều nhân vật đương thời như sau: “Một người có được một thành tựu nho nhỏ đã hoa mắt, ù tai, đứng không vững vì lên cơn sốt. Viết được dăm ba bài văn là đã thành văn hào. Đóng được hai bộ phim đã là ngôi sao sáng của nền điện ảnh. Hai năm có được ít chức quyền nghiễm nhiên có thể cho mình là cứu tinh của nhân dân. Qua Mỹ học hai năm đã trở thành một học giả chuyên gia...” (tr. 51)
Và đoạn này được đưa ra ngay trang bìa sau: “Số người Nhật di cư sang Mỹ so với Hoa Kiều chỉ bằng một nửa, thế mà họ bầu lên được hai đại biểu quốc hội (liên bang Hoa Kỳ). Tôi có thể nói, cả trăm năm nữa, đám di dân TRung Quốc vẫn không thể bầu nổi một đại diện của mình.”
Cuốn sách dày 300 trang, nhưng nơi đây chúng ta chỉ trích vài đoạn. Bạn hãy thử đổi các chữ “Trung Quốc” bằng hai chữ “Việt Nam,” và suy nghĩ xem. Chỉ hy vọng rằng người Việt mình không đến nổi xấu xí như vậy. Nếu không có được tấm lòng cực kỳ trong sáng, thì có đấu tranh nhân quyền thế nào cũng cầm chắc là hỏng. Hay là phải nhắn với Bá Dương rằng, nếu ông là người Việt thì thế nào cũng bị chụp đủ thứ mũ rồi.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
ANKARA - Sau khi dọa nghiền nát dân quân Kurd-Syria (mới đây là đồng minh của TT Trump) mà Thổ Nhĩ Kỳ gọi là khủng bố và là mục tiêu trong chiến dịch biên giới, TT Erdogan đến Moscow hội đàm với TT Putin.
PHILADELPHIA - Hoạt động của các ngành chế xuất tại số tiểu bang gọi là chao đảo đang sút giảm, có thể báo trước suy thoái.
Chính quyền CSVN đã đặt mua 24 chiếc xuồng tuần duyên của Mỹ nói là để tăng cường khả năng bảo vệ chủ quyền lãnh hải, theo bản tin hôm 22 tháng 10 của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết.
Xe đạp TQ đem vào VN lắp ráp rồi dán nhãn “Made in Vietnam” để bán sang Mỹ đã bị bắt, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm 22 tháng 10.
Đầu Tiên Và Duy Nhất Tại Hoa Kỳ, Đánh Dấu Một Đêm Vinh Danh Các Nhà Làm Phim Việt Nam Thành Công Và Với Mục Đích Gia Tăng Sự Chú Y Đến Ngành Điện Anh Việt Nam Trên Toàn Cầu.
HOA THỊNH ĐỐN (ngày 22 tháng 10, năm 2019) – Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal (CA-47) ngày hôm nay đã có lời phát biểu như sau về trường hợp nhà hoạt động Hà Văn Thành, người có nguy cơ bị cầm tù bởi chính quyền Cộng sản Việt Nam, dẫn đến việc anh đến xin tị nạn chính trị tại Hoa Kỳ từ cuối năm ngoái.
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường tòa soạn Báo Việt Mỹ (Viet My Media Center), 14190 Beach Blvd, Thành phố Westminster, CA 92683, vào lúc 6 giờ chiều Thứ Bảy ngày 19 tháng 10 năm 2019 Hội Ái Hữu cựu SVSQ Trừ Bị Thủ Đức Khóa 6/68 "Tự Quyết" đã tổ chức đêm họp mặt thường niên 2019.
Sang vừa ăn vừa kiểm tra tin nhắn thì thấy: - Anh Ba, mẹ bệnh trở laị, hai chân đau lắm đi không được.
Trời hành cơn lụt mỗi năm… bây giờ mưa lụt kéo tới hoài, mới lạ…
Trong thời gian gần đây, càng ngày càng có nhiều thông tin và hình ảnh cho thấy cuộc sống khó khăn của nông dân và ngư dân ở các tỉnh ĐBSCL, vì giữa mùa lũ mà đồng ruộng khô cạn và nhiều nơi đã bị nước biển xâm nhập.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.