Tôi phải ra hầu tòa sau đó, nhưng tôi đã không nhận tội. Hiện tôi đang được tại ngoại chờ ngày được xét xử.
Nội vụ có thể được tóm lược như sau: tôi cùng share nhà với 3 người khác. Căn nhà mà chúng tôi mướn gồm 3 phòng ngủ. Tôi và một người quen cùng sống chung một phòng, riêng 2 người khác thì mỗi người một phòng.
Trước ngày cảnh sát lục xét, người bạn cùng phòng với tôi đã về Mã Lai thăm gia đình. Cho đến nay tôi vẫn chưa nhận được tin tức gì của anh ta cả.
Khi cảnh sát vào để lục xét, thì chỉ có một mình tôi ở nhà, vì hai sinh viên khác đã đi học chưa về tới. Cảnh sát đã tìm thấy trong học bàn của phòng tôi một số lượng nhỏ cần sa. Sau đó, họ tiếp tục lục xét và tìm thấy một lượng khá lớn được cất giấu trong nhà bếp.
Tôi có báo cho cảnh sát biết rằng chiếc bàn mà họ lục xét là chiếc bàn của người bạn cùng phòng. Tôi không phải là sở hữu chủ của chiếc bàn đó, và tôi hoàn toàn không biết là người bạn cùng phòng đã để những gì ở trong đó.
Tuy nhiên, sau khi lục xét, cảnh sát đã mời tôi về trạm và đã hỏi tôi nhiều câu hỏi liên hệ về sự quan hệ bạn bè giữa tôi và người bạn cùng phòng đó. Họ hỏi tôi biết người đó bao lâu" Trong trường hợp nào" Tên, tuổi, nghề nghiệp của đương sự, cùng các chi tiết khác. Tôi đã trả lời tất cả các câu hỏi mà cảnh sát đã đặt ra. Sau đó, cảnh sát đã cáo buộc tôi về những tội trạng vừa nêu.
Xin LS cho biết là với những bằng chứng vừa kể trên cảnh sát có quyền cáo buộc tôi về những tội trạng đó hay không"
Trả lời: Để có thể trả lời câu hỏi của ông, là liệu những bằng chứng vừa nêu đó ông có bị kết buộc về những tội trạng đã bị cáo buộc hay không, chúng ta thử xét duyệt sơ qua về những luật lệ và các phán quyết mà tòa án đã đưa ra trong quá khứ.
Điều 3 của “Đạo Luật về Sự Lạm Dụng và Buôn Bán Ma Túy” (the Drug Misuse and Trafficking Act 1985) định nghĩa “‘cung cấp’ bao gồm việc bán và phân phối, đồng thời bao gồm sự đồng ý cung cấp, hoặc đề nghị cung cấp, hoặc giữ hoặc chứa để cung cấp, hoặc gởi, giao hoặc nhận để cung cấp, hoặc ủy quyền, chỉ thị, hoặc cho phép hoặc cố gắng thực hiện bất cứ những hành động hoặc sự việc đó” (‘supply’ includes sell and distribute, and also includes agreeing to supply, or offering to supply, or keeping or having in possession for supply, or sending, delivering or receiving for supply, or authorising, directing, permitting or attempting any of those acts or things).
Trong vụ Derbas (1993). Trong vụ đó, Tòa Kháng Án Hình sự của NSW còn đi xa hơn khi định nghĩa từ “cung cấp” (supply) bao gồm luôn cả việc gọi điện thoại để sắp xếp cuộc gặp gỡ, hoặc làm cho một người khác làm công việc đó, hoặc sắp xếp tài chánh cho những việc đó; “hoặc cho phép bất cứ giai đoạn nào đó được thực hiện trên tài sản mà họ đương cư ngụ hoặc quản lý” (or allowing any such step to be taken in premises which they occupy or manage).
Riêng về “tội thủ đắc các chất ma túy” (possession of drugs) tòa đã quyết định trong vụ Dibb and Dibb (1991) về tội này như sau:
Một người vẫn bị tội thủ đắc các chất ma túy nếu một người khác giữ giùm các chất ma túy đó cho đương sự.
Trong vụ đó, “Tòa Kháng Án Hình Sự” (the Court of Criminal Appeal) cũng đã xác quyết một cách rõ ràng rằng một người có thể bị buộc “tội thủ đắc các chất ma túy” nếu người đó nắm giữ những chất ma túy đó, hoặc cất giữ các chất đó tại một nơi mà họ và các người cộng sự có thể đến để nhận hoặc lấy mà không có sự cản trở nào.
Trong vụ Filippetti. Trong vụ đó, công tố viện đã trưng dẫn rằng vào ngày 22.3.1978 trong lúc bị cáo và mẹ của đương sự đang có mặt tại Tòa ở Port Kembla thì thám tử Watson tự giới thiệu ông ta với họ và nói với bị cáo rằng: Tôi nhận được tin báo cho biết là ông đã cất giấu một lượng ma túy lới tại căn nhà số 28 Noble Parade. Tôi có trát lục soát để xét nhà vì thế tôi muốn ông và mẹ của ông hãy theo chúng tôi về nhà.
Bị cáo trả lời: Tôi không có giấu gì ở nhà cả, ông có thể đến và lục xét nếu ông muốn. Bị cáo bèn theo cảnh sát về nhà. Đây là một căn nhà nằm ở vùng ngoại ô, gồm 3 phòng ngủ, phòng tắm, nhà bếp, và phòng khách. Căn nhà này do cha của bị cáo làm chủ nhưng đã sống ly thân với mẹ của bị cáo từ một vài năm trước. Những người sống ở trong căn nhà đó gồm bị cáo, hôn thê của đương sự, mẹ của bị cáo, em trai của bị cáo cùng hai người khác.
Khi cảnh sát lục xét căn nhà này, họ đã lục xét phòng của bị cáo trước. Lúc đó bị cáo dẫn một cảnh sát ra riêng và nói rằng “nhìn nè, đây là tất cả những gì mà tôi có, chỉ một vài điếu để tôi hút thôi” (look this is all I’ve got, it is just a couple of sticks that I smok)” rồi bị cáo trao cái bao nhựa đựng 4 điếu cần sa cho cảnh sát. Sau đó cảnh sát vẫn tiếp tục lục soát, bị cáo đã nóng giận và cãi vả với cảnh sát. Cảnh sát đã tìm thấy thêm một lượng nhỏ sợi thuốc cần sa. Bị cáo bèn nói: “Cái đó của tôi, thỉnh thoảng tôi hút” (That’s mine, I use it now and again).
Cảnh sát đã lục xét phòng khách, vào lúc đó mẹ của bị cáo ngồi trên một chiếc ghế ở trong phòng khách và đang soạn áo quần để giặt. Cảnh sát bèn yêu cầu bà đứng lên để họ lục xét chiếc ghế. Cảnh sát đã xét thấy gần 800 gram cần sa giấu dưới ghế. Lúc đó cảnh sát hỏi bị cáo nói rằng “thuốc này của ông hả”. Bị cáo trả lời “tôi không biết, các ông vừa để nó vào đó”. Sau đó bị cáo đã cho rằng cảnh sát đã tạo dựng bằng chứng để buộc tội đương sự.
Cuối cùng tòa đã xử bị cáo 5 năm về tội cung cấp ma túy (và phải ở tù tối thiểu là 2 năm). Bị cáo bèn kháng án.
Tòa đã cho rằng sự khó khăn của công tố viện trong vụ đó là số người cư ngụ trong nhà đông đúc và đã cùng dùng chung phòng khách nơi mà lượng cần sa được tìm thấy. Riêng lượng cần sa được tìm thấy trong phòng của bị cáo thì quá ít để có thể buộc tội bị cáo về bất cứ tội trạng hình sự nào.
Vì phòng khách là nơi được xử dụng chung và cũng là nơi qua lại tự do của cả 6 người đang cùng cư ngụ trong nhà nên không thể xác quyết ai là người có quyền sở đắc đối với số lượng cần sa đó.
Vấn đề được đặt ra là liệu công tố viện có chứng minh được rằng số lượng cần sa đó không phải là của những người khác đang cư ngụ trong nhà hay không.
Vì không có đủ bằng chứng để chứng minh rằng số lượng cần sa được tìm thấy dưới chiếc ghế trong phòng khách là của bị cáo nên tòa kháng án đã tha bổng bị cáo.
Dựa vào luật pháp cũng như các phán quyết vừa trưng dẫn ông có thể thấy được rằng, trong trường hợp của ông, các định nghĩa của luật pháp liên hệ đến “tội cung cấp ma túy” và “tội thủ đắc các chất ma túy” đã tỏ tường.
Tuy nhiên, việc ông có bị tòa kết tội về những tội trạng đã bị cáo buộc hay không điều đó còn tùy thuộc vào nhiều yếu tố khác.
Tôi đề nghị ông nên đến gặp LS để được cố vấn tường tận hơn.