Hôm nay,  

Luật Pháp Phổ Thông

16/01/200600:00:00(Xem: 5220)
[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang vừa được xuất bản. Qúy độc giả có thể mua sách qua internet bằng cách lên Website Google (google.com) đánh máy chữ “ho ledinh”, rồi theo sự hướng dẫn của các websites.]

Hỏi (Ông Trần Văn Th.): Tôi mở văn phòng dịch vụ tính đến nay gần được 5 năm. Trong thời gian đó tôi có mướn nhiều đợt người để phụ tôi trong việc phục dịch khách hàng cũng như trong việc phụ giúp tôi thiết lập và nộp hồ sơ. Trong những người đã từng làm việc cho văn phòng của tôi, có một cô thư ký nay vừa quá 30 tuổi. Cô ta làm việc cho văn phòng của tôi từ đầu năm 2003 cho đến tháng 10 năm 2005 thì cô ta phải nghĩ, vì công việc của văn phòng chúng tôi không còn bề bộn như trước đây. Đầu tháng 12 năm 2005, cô ta đã gọi điện thoại cho tôi và hỏi tôi là cô ta có thể trở lại làm việc được không. Tôi cho cô ta biết là công việc của văn phòng không còn bề bộn như trước đây nên tôi chưa có thể mướn cô ta được.
Cách đây chừng 2 tuần lễ, cô ta đã gọi điện thoại yêu cầu tôi phải để cho cô ta trở lại làm việc còn không thì cô ta sẽ tố cáo tôi là đã cưỡng hiếp, buộc cô ta phải ái ân chăn gối, nếu không chịu thì tôi sẹ cho cô ta nghỉ việc.
Thực ra chuyện chăn gối với cô ta là có thực, nhưng quan hệ đó là do tình cảm tạo dựng và hoàn toàn không có sự cưỡng bức trong đó. Mặc dầu tuổi tác chênh lệnh khá nhiều, và tôi không có bằng chứng rõ về thời gian quan hệ, nhưng việc này đã xảy ra từ lâu sau những tháng đầu làm việc với tôi. Cô ta cho biết là cô ta có ghi âm những gì tôi đe dọa và hứa hẹn với cô ta.
Xin LS cho biết là trong tình huống đó liệu tôi có bị truy tố về tội hiếp dâm nếu cô ta đến trình báo cho cảnh sát về vụ việc vừa nêu hay không"

*

Trả lời: Điều 61I Đạo Luật Hình Sự 1900 quy định rằng: “Bất cứ người nào giao hợp với một người khác mà không có sự đồng ý của người đó và biết rằng người đó không đồng ý giao hợp thì sẽ bị tù 14 năm” (Any person who has sexual intercourse with another person without the consent of the other person and who knows that the other person does not consent to the sexual intercourse is liable to imprisonment for 14 years).
Điều 61H Đạo Luật Hình Sự 1900 đã định nghĩa “sự giao cấu” (sexual intercourse) có nghĩa là:
(a)sự kết cấu về tình dục xảy ra do sự để lọt dù sâu hay cạn vào bộ phận sinh dục [kể cả âm đạo do phẩu thuật tạo ra] của một người thuộc phái nữ hoặc hậu môn của bất cứ người nào bởi: (i) bất cứ phần nào thuộc về cơ thể của một người khác, hoặc (ii) bất cứ vật thể nào được vận dụng [bằng thao tác] bởi một người khác ngoại trừ khi sự để lọt đó được thực hiện nhằm những mục đích y khoa thuần túy, hoặc [sexual connection occasioned by the penetration to any extent of the genitalia (including a surgically constructed vagina] of a female person or the anus of any person by: (i) any part of the body of another person, or (ii) any object manipulated by another person, except where the penetration is carried out for proper medical purposes, or]
(b) sự kết cấu về tình dục xảy ra do sự để bất cứ phần nào thuộc dương vật của một người vào miệng của một người khác. [sexual connection occasioned by the introduction of any part of the penis of a person into the mouth of another person].
Trong vụ R v Aiken [2005] NSWCCA 328. Tình tiết trong vụ đó có thể tóm lược như sau: vào lúc 1 giờ trưa ngày 9.6.2004, nạn nhân đi vào khu siêu thị tại Burwood Westfield để mua đồ. Nạn nhân đi vào chỗ bán đồ của đàn bà tại K-mart và lấy một cái quần lót màu đen bỏ vào túi, rồi đi qua một quầy khác lấy 2 cái kềm cùng 4 cuộn chỉ và để chúng vào túi plastic. Nạn nhân có ý định lấy cắp mấy món đồ này. Sau đó cô ta đến quầy bán đồ điện và lấy 1 ấm nấu nước, và trong lúc đang lấy 1 bàn ủi để vào túi xách thì “bị cáo” cũng đi vào K-mart sau khi mua một bộ com lê từ Lowes. Bị cáo biết được rằng nạn nhân đang có ý định ăn cắp đồ. Bị cáo bèn đến sát nạn nhân và nói rằng ông ta đang theo dõi nạn nhân. Cô ta nghĩ rằng bị cáo là nhân viên an ninh chìm.


Bị cáo bèn nói với nạn nhân rằng “tôi có thể giúp cô nếu cô giúp tôi” Bị cáo chỉ vào hạ bộ của anh ta” (‘I can help you if you help me.’ The accused pointed to his groin.
“Nạn nhân đã đặt tay của cô ta lên quần của bị cáo ở trên dương vật của anh ta” (The victim placed her hand on his trousers on top of his penis).
Bị cáo yêu cầu nạn nhân theo anh ta. Thế là cả hai cùng rời K-mart. Bị cáo hỏi nạn nhân rằng anh ta có thể đến nhà được không. Cô ta cho biết là không được vì cô ta share nhà với người khác. Bị cáo bèn đề nghị với nạn nhân là đến nhà vệ sinh.
Tại đây, “bị cáo đóng cửa lại và tuột quần cùng quần lót của đương sự xuống tới đầu gối và đặt tay của cô ta lên dương vật của mình. Dương vật của bị cáo cương cứng” (the accused locked the door and pulled down his trousers and underpants around his knees and put the victim’s hand on his penis. The accused penis became erect). Bị cáo yêu cầu cô ta hôn nó. Cô ta từ chối và cho biết rằng cô ta chưa bao giờ làm điều đó, ngay cả đối với chồng của cô.
Sau đó cô ta đồng ý và đặt dương vật của bị cáo vào miệng của cô. Tuy nhiên, điều đó đã làm cho bị cáo cảm thấy đau vì cô ta đã dùng răng. Bị cáo bèn yêu cầu cô ta dùng tay. “Bị cáo để một ít xà bông và nước lên dương vật và lên tay của cô ta để cô ta có thể thủ dâm cho bị cáo. Cô ta đã thủ dâm bị cáo cho đến lúc ông ta xuất tinh” (The accused put some soap and water on his penis and on the victim’s hand so that she could masturbate his penis. She did masturbate the accused until he ejaculated).
Sau đó nạn nhân yêu cầu bị cáo giúp cho cô lấy vài món đồ tại K-mart. Bị cáo đồng ý và yêu cầu cô ta trở lại K-mart chờ. Nạn nhân trở lại chờ nhưng không thấy bị cáo đến. Thế là cô ta bèn đến báo cáo với nhân viên của K-mart và cảnh sát được gọi đến.
Bị cáo bị bắt, bị buộc và bị kết tội (1) “giao hợp mà không có sự đồng ý” (sexual intercourse without consent) (2) “hành hung với hành vi đồi bại” (assault with act of indecency). Tòa đã xử bị cáo 4 năm tù và phải thụ hình tối thiểu 1 năm. Bị cáo bèn kháng án.
Vào lúc kháng án luật sư của bị cáo đã cho rằng nạn nhân đã đồng ý mặc dầu sự đồng ý đó là do việc cô ta tin rằng bị cáo là nhân viên an ninh. Sự đồng ý này không thể vì thế mà trở thành vô hiệu do bởi “mánh khóe lừa gạt biểu lộ ra bên ngoài của bị cáo” (the apparent deception of the accused) như đã được xét xử trong vụ Papadimotropoulos v The Queen (1956) 98 CLR 249.
Tòa kháng án đã cho rằng bị cáo đe dọa là sẽ báo cho nhân viên an ninh biết rằng cô ta có ý định ăn cắp đồ trong cửa tiệm, đây là sự đe dọa không có tính cách bạo hành, và vì thế không hội đủ yếu tố để công tố viện thiết lập tội trạng theo quy định của điều 61I là nạn nhân đã bị ảnh hưởng để buộc phải hợp tác với bị cáo do sự đe dọa đó.
Sự đe dọa đó không thể làm mất hiệu lực pháp lý về sự đồng ý của cô ta theo sự quy định của điều 61I. Tòa còn cho rằng nếu chủ nhân đe dọa là sẽ ngăn chận sự thăng tiến của nhân viên ngoại trừ nhân viên đồng ý để cho ông ta chăn gối. Sự đe dọa đó, nếu có, thì cũng không phải vì thế mà làm mất hiệu lực của sự đồng ý chăn gối. Cuối cùng Tòa đã tha bổng cho bị cáo.
Dựa vào luật pháp cũng như phán quyết vừa trưng dẫn, ông có thể thấy rằng việc cô nhân viên đe dọa thưa ông về chuyện giao cấu mà không có sự đồng ý, hoặc việc ông đã đe dọa đuổi sở hoặc hứa hẹn một công việc tốt hơn cho cô ta trong tương lai để cô ta đồng ý cho ông chăn gối, nhưng nếu sau này, vì lý do nào đó mà ông đã không giữ lời thì cũng không phải vì thế mà sự đồng ý đó trở thành vô hiệu. Điều này có nghĩa là cô ta khó có thể thưa ông về tội trạng nêu trên: “Giao hợp mà không có sự đồng ý.”
Nếu ông còn thắc mắc xin gọi điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp tường tận hơn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.