Hôm nay,  

Đường Cong Tội Lỗi 2

10/02/200100:00:00(Xem: 4942)

Tóm tắt kỳ trước: Hai chị em Liên, Hương là hai cô gái Việt đến Úc tỵ nạn,
sống an phận ở một thị trấn xa xôi hẻo lánh. Tuy xinh đẹp, trẻ tuổi, nhưng cả
hai đều không có bạn trai, không lập gia đình. Bỗng một ngày nọ cả hai bị
giết, và Dương Nhật Tùng, chuyên viên điều tra khét tiếng thế giới, người từng
điều tra về vụ án mạng giết chồng của Lệ Loan (Coi ĐCTL-1) trước đây, đã được lệnh điều tra
vụ án mạng vì có nhiều bằng cớ cho thấy, đây là một vụ án mạng đặc biệt có
kích thước toàn cầu. Trong khi điều tra, Dương Nhật Tùng biết được, Lucy Thảo
là chị em cùng cha khác mẹ với Liên Hương, và hiện cùng tỵ nạn tại Úc. Vì vậy,
Dương Nhật Tùng đã đến tận tư gia của Lucy Thảo tại Chinatown. Tuy cùng cha
khác mẹ, Lucy Thảo sống cuộc sống buông thả kể từ khi ly dị chồng, và công
khai tôn thờ chủ nghĩa "đàn bà đẹp phải biết ly dị để hưởng thụ"... Trong khi
trò chuyện với hai viên thanh tra cảnh sát, Lucy Thảo thú thực, không biết nhiều về
đời tư của hai chị em hhh. Tuy nhiên cô tiết lộ, người biết rõ về hhh là cô
Hoa, một thiếu phụ đã ly dị, mà chồng cũ của cô là dòng dõi tôn thất nhà
Nguyễn, từng tốt nghiệp tại Ba Lê về phóng xạ nguyên tử cùng thời với Inés
Bonatesta. Khi nghe nhắc đến hai chữ Inés Bonatesta, Gavalia hỏi Dương thanh
tra, đó có phải là người đàn bà đã nhúng tay trong vụ án giết chồng khét tiếng
tốn kém nhất thế giới hay không...

Nghe Gavalia hỏi, Dương thanh tra gật đầu:

- Đúng vậy. Khi nhận nhiệm sở tại Interpol, tôi có đọc được hồ sơ mật về cô
Inés Bonatesta. Cô này xinh đẹp tuyệt trần, cao một thước bảy, nói 6 thứ
tiếng. Ngoại hình trông giống hệt tài tử Dorothy Lamour của Hollywood. Nhưng
vẻ đẹp tuyệt trần của cô chẳng thấm vào đâu so với sự thông minh và kiến thức
của cô ta trong lĩnh vực vật lý nguyên tử. Ông bảo nếu cô ta không thông minh,
không tài giỏi, thử hỏi làm sao cách đây 50 năm, cô ta đã biết cách dùng phóng
xạ nguyên tử để giết chồng"

Lucy Thảo ngây thơ hỏi:

- Dương thanh tra, ngài vừa nói cô Bonatesta dùng phóng xạ nguyên tử giết
chồng. Vậy cô ta giết như thế nào"

Dương thanh tra cười, chậm rãi:

- Cô phải biết, cách đây 50 năm, kiến thức của nhân loại về phóng xạ nguyên tử
còn rất thô sơ. Vậy mà cô Inés đã biết mua chất nitrat uran 235 về rồi để thức
ăn cạnh chất đó cho chúng nhiễm phóng xạ tia gramma. Sau đó, cô ta mới dọn
những thức ăn nhiễm phóng xạ cho chồng ăn. Kết quả, sau khi ăn đồ ăn bị nhiễm
phóng xạ, cơ thể ông chồng bị hủy hoại dần dần, đến tuần lễ thứ 13 thì ông
nhắm mắt giã biệt trần thế. Vì nhiễm chất phóng xạ từ từ, nên khi khám cơ thể,
thấy các tế bào bị phá hủy, các đầu xương bị nát vụn, nhưng bác sĩ không tài
nào biết vì sao ông ta chết.

Lucy Thảo thắc mắt:

- Nhưng ông Gavalia bảo đó là vụ giết người tốn kém nhất thế giới là thế nào"

Gavalia tự hào trả lời ngay:

- Thì lúc đó, cơ quan cảnh sát quốc tế Interpol điều tra phát hiện ra một dung
lượng nguyên tử uran trị giá tới gần một triệu quan Pháp trong nhà Inés
Bonatesta.

Lucy Thảo thảng thốt, hai tay ôm ngực, ngửa cổ kêu lên trong một dáng điệu vừa
nhí nhảnh vừa đĩ thõa:

- Ồ, một triệu quan Pháp" Ông không nói đùa đấy chứ ông Gavalia"

Gavalia lắc đầu:

- Làm sao tôi lại có thể đùa cợt về một chuyện kinh khiếp đến chết người như
vậy được. Nhất là với một người đàn bà Á đông kiều diễm như cô... Cô nên nhớ,
1 triệu quan Pháp thời cách đây 50 năm, tức là lúc cô thì chưa đẻ, và Điện
Biên Phủ chưa là cái gì trong ngôn ngữ tiếng Việt, thì nó lớn lắm. Nhất là lúc
đó, đồng quan Pháp chưa mất giá tệ hại như bây giờ...

Vừa nói, Gavalia vừa nhìn với vẻ đắm đuối và thèm thuồng, chiếc cổ cao trắng
ngần, rướn cao một cách cân đối trên hai bờ vai tròn trịa của Lucy Thảo.
Gavalia tự nhủ, "Ả đàn bà Á Đông này sao mà tình tứ và bốc lửa thế không biết.
Nhất là chiếc cổ cao, trắng ngần của ả, trông quả là tuyệt vời. Đúng là một
vưu vật hiếm có. Mà quái lạ, xưa nay trong sách vở ai cũng bảo giống người Á
Châu là giống da vàng. Nhưng nhìn lớp da trắng nõn nà của Lucy Thảo, thì nó
chẳng hề vàng một chút nào. Trái lại, nó trắng mịn màng, trắng hồng một cách
khêu gợi, và đẹp quyến rũ gấp bội so với với lớp da mang tiếng là trắng nhưng
lại lổ đổ trứng cuốc của phụ nữ da trắng mình, thế mới lạ."

Gavalia là một trong những thám tử tài ba, có bản lãnh của cảnh sát liên bang
Úc. Ông nội của Gavalia vốn dòng dõi Nhật Nhĩ Man, lại có máu giang hồ, lưu
lạc khắp góc biển chân trời, trước khi tới Úc vào thời kỳ đào vàng. Thời đó,
được mệnh danh là Gold Rush. Sau khi tiếng tăm Úc Đại Lợi là một mỏ vàng lộ
thiên khổng lồ thì anh hùng khắp tứ phương ồ ạt đổ tới Úc như một cơn lũ. Chỉ
trong thời gian ngắn, dân số Úc tăng vọt từ vài trăm ngàn lên đến vài triệu.
Giống hệt ông nội, Gavalia cao to, mái tóc hung, lông lá đầy người. Nhưng nhờ
ơn trời, Gavalia còn mang trong người dòng máu của bà nội, một người đàn bà
gốc Pháp, đẹp nổi tiếng Lyons. Giống như hầu hết đàn bà đẹp trên thế giới phải
gian truân, khốn khổ, bà cũng bị giầy vò hết trong vòng tay người đàn ông này
lại đến vòng tay người đàn ông khác. Trải qua 3 người chồng, 6 động điếm ở Ba
Lê, cuối cùng bà được một người đàn tuy cụt tay nhưng hào hiệp và bản lãnh,
chuộc ra khỏi nhà thổ. Người đàn ông cụt tay đó sau này là chồng bà và là ông
nội của Gavalia. Chỉ buồn, ông nội của Gavalia đã đi theo thằng trùm du đãng
khét tiếng Ned Kelly để trở thành một thứ độc thủ đại hiệp mà người Úc thường
gọi là Bush Rangers. Tuy chỉ có một tay, nhưng ông nội của Gavalia là một tay
súng cừ khôi. Suốt cả miền duyên hải phía đông của Úc, trở ngược sang Perth
rồi đi thẳng lên Darwin, bất cứ thằng bush ranger nào, dù sừng sỏ đến mấy,
nghe thấy tên ông, đều phải kiêng nể mấy thành.

Khác hẳn phần đông dân Bush Ranger tôn thờ súng ống và bạo lực, ông nội của
Gavalia nhìn thấy tương lai của con cháu ông trên đất Úc chỉ có thể rực rỡ huy
hoàng, nếu biết giành giật tiền bạc, quyền lực, trong khuôn khổ của pháp luật.
Chính nhờ tầm nhìn xa trông rộng như vậy, nên ông đã biết gửi gắm thằng con
trai duy nhất chưa chào đời cho một viên sĩ quan của quân đội Úc. Nhờ vậy sau
này, Gavalia mới lớn lên trong khung cảnh quyền lực của gia đình và trở thành
một sĩ quan cảnh sát, một thám tử tài ba trong lực lượng cảnh sát liên bang
Úc.

Có điều, giòng máu Nhật Nhĩ Man đa tình, khoái giang hồ và hiếu sát vẫn chảy
trong huyết quản của Gavalia. Cộng vào đó là tài thiện xạ gần như bẩm sinh của
Gavalia đã khiến y trở thành một viên cảnh sát "sát thủ" đối với giới giang hồ
của Úc. Vào những thập niên cuối của thế kỷ 20, nước Úc càng ngày càng trở
thành chốn màu mỡ của giới tội phạm Á Châu. Các băng đảng Hắc Long, Thiên Địa
Hội, Thanh Long, Tam Điển... từ khắp các quốc gia Á Châu đổ về Úc vừa để huấn
luyện, tuyển mộ, vừa nghỉ ngơi dưỡng sức, hoặc trốn tránh những kẻ tầm thù lợi
hại. Vì thế, Gavalia càng ngày càng nổi tiếng và trở thành vốn qúy bất khả
thay thế trong cảnh sát Úc. Dĩ nhiên, càng nổi tiếng bao nhiêu, Gavalia càng
gần với tử thần bấy nhiêu. Gavalia biết rõ điều đó, và y đang tính đến chuyện
về hưu non, hoặc đổi nghề, thì đột nhiên Dương Nhật Tùng, thám tử hình sự khét
tiếng Đài Loan, cũng như Á Châu đặt chân đến Úc trong vụ điều tra thủ phạm
giết chết chồng của bà Lệ Loan. Chỉ sau hai tuần lễ kề cận Dương Nhật Tùng,
Gavalia đã học hỏi được những bí quyết vô giá trong kỹ thuật điều tra hình sự,
cách lượng giá đối thủ, và khả năng thoát hiểm khi cần.

Tiếng nói dịu dàng của Lucy Thảo làm Gavalia bừng tỉnh:

- Ông Gavalia, tại làm sao một người đàn bà lại có thể giết chồng bằng phóng
xạ nguyên tử, thưa ông"

Gavalia liếc nhìn Dương Nhật Tùng như ngầm hỏi. Khi thấy Dương thanh tra gật
đầu, y thở dài sung sướng, rồi cất tiếng:

- Truyện này nói ra thì dài dòng lắm. Nếu khi nào có dịp, tôi sẽ kể đầu đuôi
cho cô Lucy Thảo nghe. Còn bây giờ thì chỉ đại khái kể cho cô nghe tóm tắt như
thế này... Ông Ricardo là một kỹ nghệ gia thuộc loại tỷ phú. Đẹp trai, nhà
giầu lại nổi tiếng hào hoa, nên ông Ricardo có rất nhiều đàn bà đẹp yêu
thương, mặc dù ông đã có vợ. Chẳng may, vợ của ông vì bạo bệnh qua đời, để lại
cho ông một mụn con gái mới 14 tuổi. Cô này tên là Pilar thì phải. Dĩ nhiên cô
ta cũng xinh đẹp, quyến rũ và có ước mơ trở thành minh tinh điện ảnh. Vợ chết
sớm, trong khi tiền bạc dư thừa, đàn bà đẹp bâu chung quanh, mà thân thể lại
cường tráng, lúc nào cũng có một thầy thuốc người Hoa đi kèm đề bồi dưỡng sâm
nhung, linh chi, nên ông Ricardo không thể không tục huyền lấy thêm một bà vợ
nữa. Khi bà vợ kế này xuất hiện trong nhà thì cô Pilar ghen tuông lồng lộn vì
nhan sắc của bà mẹ kế xem ra còn lộng lẫy hơn cô gấp bội phần. Thế là ngay sau
đó, cô Pilar tìm đủ mọi cách để ám hại bà mẹ kế. Nhưng mưu mô của cô bé 14
tuổi làm sao so được với bà mẹ kế 28 tuổi, nổi tiếng bốn lần hoa hậu Mễ Tây
Cơ, nói thông thạo 6 ngôn ngữ và có trong tay hai bằng tiến sĩ, một bằng tiến
sĩ không gian và một bằng tiến sĩ nguyên tử. Ngoài ra, cô ả Inés này còn là
một nữ vận động viên thể thao chạy 100 thước trong có 58 giây, bơi ếch đạt kỷ
lục vận động viên quốc gia, và đã từng tranh tài quần vợt giải quốc tế vòng
chung kết...

Dương Nhật Tùng hắng giọng ngắt lời:

- Ông Gavalia, tôi nghĩ, ông nên hẹn cô Lucy Thảo một dịp khác trở lại, hoặc
mời cô đi ăn rồi kể câu chuyện thú vị này cho cô ta nghe. Biết đâu qua câu
chuyện đầy bi kịch của ông Ricardo, cô Lucy Thảo sẽ có dịp hiểu thêm phần nào
cái chết đấy kỳ lạ của hai người em của cô...

Nghe Dương Nhật Tùng nói vậy, Gavalia luống cuống, vừa muốn đứng dậy, vừa muốn
ngồi nán lại với Lucy Thảo. Trông bộ điệu đầy lúng túng đầy vẻ tiếc rẻ của
Gavalia, Dương Nhật Tùng thở dài:

- Thôi được, có lẽ, ông Gavalia nên ngồi đây trò chuyện với cô Lucy Thảo. Tôi
đi dạo một chút. Đã lâu lắm, tôi chưa có dịp coi phố phường Chinatown... Nếu
không có gì trở ngại, tôi sẽ trở lại trong vòng một tiếng đồng hồ...

Dứt lời, không cần tiếp nhận cặp mắt đầy biết ơn của Gavalia, Dương Nhật Tùng
thong thả đi thẳng ra ngoài cửa. Lucy Thảo nhún vai, nhìn theo bước chân chậm
rãi của Dương thanh tra. Trong ánh mắt của Lucy Thảo, một thoáng tinh nghịch
hiện lên xen lẫn vẻ bí ẩn...

Gavalia lấy lại vẻ thanh lịch, bặt thiệp thường nhật:

- Cô Lucy Thảo, tôi rất lấy làm hân hạnh được làm quên với cô. Thú thực, trong
cuộc đời của một thám tử cảnh sát, tôi đã gặp rất nhiều phụ nữ qúy phái, sang
trọng và xinh đẹp. Nhưng chưa có một người phụ nữ nào làm cho tôi cảm thấy xúc
động bằng cô...

Lucy Thảo đột ngột ngắt lời:

- Ông Gavalia, ông chỉ "cảm thấy xúc động" thôi ư" Sau ông không "thực sự xúc
động" nhỉ"

Gavalia thoáng một chút ngạc nhiên sững sờ, trước khi nhận ra ẩn ý của câu
hỏi. Gavalia vội vã nói ngay:

- Xin lỗi cô Gavalia. Cô quả thực là một người phụ nữ thông minh, thông minh
hiếm thấy. Cô nói đúng, phải nói là tôi "thực sự xúc động" trước vẻ đẹp cao
sang và sự thông minh đặc biệt của cô. Đúng vậy, "thực sự xúc động" chứ không
phải "cảm thấy xúc động"...

Lucy Thảo cười thật tươi:

- Nói đùa với ông vậy thôi, ông an tâm đi. Bây giờ thì tôi xin làm phiền ông
một chút. Chắc ông biết phụ nữ Á đông chúng tôi có cái tính rất xấu là đã nghe
chuyện gì thì phải nghe cho bằng hết. Ông đang kể dở câu chuyện bà Inés giết
chồng bằng phóng xạ nguyên tử...

Gavalia gật đầu, vẻ sung sướng lộ ngay ra trên nét mặt:

- Tôi kể ngay đây, cô Lucy Thảo. Mà tôi kể đến đâu rồi nhỉ" À, tôi nhớ rồi,
sau khi ông Ricardo cưới vợ thì người con gái riêng của ông quyết định bỏ ông
đi sang Ba Lê ở với một người bạn trai làm việc trong tổng hành dinh của cảnh
sát quốc tế Interpol. Ở nhà lúc đó chỉ có hai vợ chồng sống trong cả một trang
trại hơn ngàn mẫu tây, với 6 khu biệt thư riêng biệt. Lúc đó, ông Ricardo đã
ngoài 50 tuổi, còn bà vợ mới cưới của ông thì mơn mởn chưa đầy 30. Và chính sự
chênh lệch 23 năm giữa hai người đã là mầm mống đưa đến một bi kịch vô tiền
khoáng hậu trong lịch sự tội phạm thế giới...

Lucy Thảo ngắt lời:

- Nói ông Gavalia tha lỗi, chứ tôi thấy 23 năm chênh lệch đối với đàn bà thì
có thể là bi kịch, chứ với đàn ông, chuyện đó đâu có quan trọng. Tôi đã từng
thấy ở nước tôi có nhiều đàn ông, tuổi ngoài 60 vẫn còn cường tráng và dũng
mãnh như một chú dê bị cưa sừng...

Gavalia ngạc nhiên:

- Chú dê bị cưa sừng"

Lucy Thảo cười phá lên, ròn tan như pha lê vỡ:

- Chèn đét ơi, tôi quên, ông là người tây phương nên không biết về chuyện con
dê. Truyền thông đông phương tại quốc gia tôi cho thấy, dê là động vật được
trời phú cho khả năng làm tình rất dồi dào. Nhưng ngày xưa, khi gia đình tôi
còn có đồn điền nuôi dê, thân phụ tôi thường chọn những con dê đực khỏe mạnh
nhất, ở lứa tuổi sung mãn nhất, rồi sai đầy tớ cưa sừng. Cưa xong, bao giờ ông
cụ cũng lấy một loại thuốc tễ pha chế đặc biệt, buộc vào đầu sừng. Lạ lùng
sau 24 giờ chịu thuốc, những con dê này cứ tru lên đòi tìm dê cái. Chờ
cho chúng tru khoảng một ngày, ông cụ sai đầy tớ đem giết rồi lầy cái khoanh
bí, tức là cái cổ của con dê đem ninh với thuốc bắc. Được hai ngày hai đêm,
tất cả đều nhừ nhuyễn và có được thứ nước đặc sánh. Thứ nước đó, ông cụ bảo
dùng để bổ dương cho những người đàn ông nào tuổi đã ngoài 60 mà khí lực khô
kiệt. Cho đến bây giờ, tôi cũng không hiểu thứ nước đó có công hiệu hay không,
nhưng tôi từng nghe thân mẫu tôi nói, có nhiều cụ già xếp hàng để mua bằng
được thứ nước đó...

Gavalia cười ha hả:

- Chuyện cô kể quả là huyền bí và quyến rũ. Nó cũng quyến rũ và huyền bí như
con người của cô vậy, cô Lucy Thảo. Tha thứ cho tôi nếu cô thấy câu nói đó là
sự xúc phạm. Nhưng tôi đã sống với ông Dương Nhật Tùng, nên tôi hiểu, nền văn
hóa đông phương của qúy vị quả thực có quá nhiều sự huyền bí, những huyền bí
không thể tin được, mà không tin cũng không được. Tôi lấy tỷ dụ như châm cứu
chẳng hạn. Trong khi các nước đông phương đã dùng châm cứu và điều trị các
huyệt đạo từ cả mấy ngàn năm trước công nguyên, vậy mà thế giới tây phương
chúng tôi chỉ mới chập chững bước vào lĩnh vực này trong mấy chục năm trở lại
đây. Dù sao tôi cũng phải thừa nhận, chúng tôi có bổn phận học hỏi từ những
vốn liếng và di sản của qúy vị...

Lucy Thảo ngửa cổ, cười một cách khêu gợi và khiêu khích:

- Dù sao chăng nữa, bây giờ ông phải kể tiếp cho tôi nghe chuyện cô Inés giết
chồng bằng phóng xạ nguyên tử...

Gavalia gật đầu:

- Vâng, như tôi đã nói lúc nẫy, chính sự chênh lệch tuổi tác giữa hai người đã
khiến ông Ricardo không đủ sức chiều chuộng người vợ xinh đẹp, tràn trề nhựa
sống của mình. Lúc đó, một người bạn thân của ông Ricardo là người Tàu biết
coi bói, xem tướng của ông Ricardo có khuyên ông phải bỏ vợ, bằng không sẽ
mang họa sát thân. Nhưng ông Ricardo không nghe, hay nói đúng hơn, không tin
nên không nghe. Yêu vợ, thương vợ, có được người vợ xinh đẹp như vậy, dễ gì
ông ta chịu bỏ. Nhưng ôm vô trong lòng mà bất lực không chiều được vợ thì cũng
khốn khổ không kém. Biết vậy, nên ông đã tìm đủ mọi cách để thỏa mãn những cơn
khát vọng ái ân dữ dội như giông tố của vợ. Thậm chí, ông còn mua sách, tẩm
bổ, và mua đủ dụng cụ để chiều vợ. Nhưng bà Inés là một người đàn bà đẹp qúy
phái, cao thượng và có học. Tuy khao khát ân ái lúc nào cũng cuồn cuộn trong
cơ thể nhưng bà đâu có chịu chấp nhận những kiểu ân ái đơn phương và đầy vẻ nô
lệ, chịu đựng một cách nhẫn nhục của chồng. Vì thế, lòng cay đắng, oán ghét
càng ngày càng dâng cao trong lòng. Để rồi một ngày nọ, bà quyết định, cho ông
chồng đi tàu suốt, tầu không có vé khứ hồi.

Lucy Thảo hỏi ngay:

- Quyết định đầu độc chồng bằng phóng xạ nguyên tử"

Gavalia gật đầu:

- Đúng vậy, bà ta quyết định giết chồng. Nhưng với một người bình thường, khi
quyết định giết người bao giờ cũng đơn giản, hoặc dây thừng, hoặc dao, hoặc
súng. Và như vậy, không chóng thì chày, mọi chuyện sẽ vỡ lở. Riêng bà Inés là
một khoa học gia về phóng xạ nguyên tử, thì cách giết người cũng khác. Nó tinh
vi hơn, xảo quyệt hơn và tàn nhẫn, vô hình, vô ảnh hơn. Bà quyết định giết
chồng bằng phóng xạ nguyên tử. Thuở đó, kỹ nghệ về nguyên tử lực còn rất sơ
khai. Tuy Hoa Kỳ đã chế bom nguyên tử nhưng những nguy hiểm của phóng xạ
nguyên tử chưa được nhiều người biết đến. Riêng bà Inés thì lại biết rất rõ
điều đó. Qua thí nghiệm và sách vở, bà Inés biết rõ, nếu một người ở gần chất
có phóng xạ nguyên tử trong một thời gian, người đó sẽ chết vì phóng xạ hủy
hoại tất cả các tế bào, các mô trong cơ thể. Nhưng làm cách nào để chồng gần
chất phóng xạ" Bà liền nghĩ ra một cách, mua chất có phóng xạ nguyên tử cất
một chỗ. Sau đó, mỗi khi làm thức ăn đưa lên cho chồng, bà đều khéo léo để cho
những đĩa thức ăn đó hấp thụ phóng xạ. Trong thời gian mấy tuần lễ liên tục ăn
đồ ăn bị nhiễm phóng xạ, cơ thể ông Ricardo bị suy sụp trông thấy. Sang đến
tuần thứ mười ba, ông gục ngã và ốn liệt giường liệt chiếu. Hai ngày sau, ông
nhắm mắt qua đời trong nỗi đau đớn khủng khiếp. Đến lúc đó, bác sĩ vẫn không
biết được nguyên nhân nào khiến ông chết. Có điều khi mổ tử thi của ông, các
bác sĩ đều ngạc nhiên khi thấy tất cả gan, phổi, ruột, dạ dầy của ông bị nát
bấy. Hễ đụng dao, đụng kéo vô là chúng rữa ra như làm bằng bột mì nhúng
nước... Tuy ngạc nhiên, nhưng không một ai nghi ngờ bà Inés vì khoa học ở thời
điểm đó chưa có thể chứng minh và chưa có thể biết, một người có thể bị nhiễm
phóng xạ nguyên tử qua đồ ăn thức uống. Sau khi bác sĩ khám nghiệm không tìm
ra nguyên nhân đích thực, họ quyết định cấp giấy tử và ba ngày sau, đám tang
của ông Ricardo được cử hành. Bà Inés hoàn toàn vô tội...

Lucy Thảo tủm tỉm cười, hỏi ngay:

- Tôi không nghĩ con gái của ông Ricardo lại có thể ngây thơ như mấy vị bác sĩ
Mễ Tây Cơ"

Gavalia gật đầu, ngạc nhiên:

- Cô nói rất đúng. Pilar, con gái của ông Ricardo ở bên Pháp khi hay tin cha
bị chết, cô lập tức nghi ngờ cha cô bị giết và thủ phạm chính là bà mẹ kế, tức
là cô Inés. Đúng là đàn bà con gái bao giờ cũng có thứ linh tính kỳ diệu, linh
tính chết người. Làm sao một cô bé tuổi mới 16, 17, ở tận bên kia bờ Đại Tây
Dương, bỗng dưng nghe tin cha chết, là la lên, quả quyết: "Con mẹ Inés khốn
nạn đã giết cha tao. Tao biết, và tao báo cho mày biết, rồi mày sẽ phải đền
tội!" Mấy chục năm trước, cô Pilar đã la lên như vậy. Bây giờ, khi kể chuyện
này, tôi lại càng ngạc nhiên khi thấy cô Lucy Thảo mới nghe đã đoán ra ngay,
người con gái của ông Ricardo sẽ là người giúp cảnh sát truy lùng ra hung thủ.

Lucy Thảo cười:

- Ông Gavalia, tôi nói ông đừng giận. Nhưng đàn ông các ông bao giờ cũng phiến
diện. Nhìn xa trông rộng thì đàn bà chúng tôi không bằng ông. Nhưng nhìn thấy
những nguy hiểm ngay dưới chân mình, thì tôi dám quả quyết, các ông không bằng
đàn bà con gái chúng tôi đâu. Nhưng mà sao, chuyện đến đó rồi thế nào"

Gavalia nói ngay:

- Thì sau đó, Pilar đến kể cho người bạn làm việc tại Interpol tất cả những
nghi ngờ của mình. Lúc đầu, Interpol đâu có tin. Họ chỉ cho rằng, cô Pilar
hoặc vì ghen tuông nên đặt chuyện hại người mẹ kế; hoặc do tranh giành tài sản
nên chụp mũ giết người lên đầu mẹ kế.

(Còn tiếp...)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
An Xá Quốc Tế vừa phát hành một bản cáo trạng gay gắt đối với những tập đoàn internet thống trị thế giới. Tổ chức có trụ sở tại London này cho rằng Facebook và Google cần phải bị bắt buộc từ bỏ mô hình kinh doanh dựa trên sự giám sát của mình, vì điều này là vi phạm nhân quyền.
Theo tin từ CBS: Cơ Quan An Toàn Giao Thông (TSA) hiện nay đang thử nghiệm những kỹ thuật mới, giúp cho việc kiểm tra an ninh tại các phi trường nhanh chóng hơn, giúp hành khách đỡ phải xếp hàng dài và chờ đợi lâu.
Theo CNN, hơn 1,000 bệnh nhân tại Bệnh Viện Goshen tiểu bang Indiana có thể đã phải tiếp xúc với vi khuẩn HIV, hepatitis C, hepatitis B, sau khi một lỗi sơ sót trong quá trình làm vệ sinh thiết bị phẫu thuật đã xảy ra.
WASHINGTON - Theo bản chép điều trần kín mới công bố ngày 26-11, nhân viên chuyên môn của phòng quản trị ngân sách (OMB) thuộc Bạch Ốc là Mark Sandy được 2 đồng sự cho hay “họ thôi việc tại OMB 1 phần vì hoang mang thấy quân việc Ukraine bị đình hoãn”.
WASHINGTON - 2 người thông thạo biết TT Trump đã được thông báo khiếu nại của “người thổi còi” về các thương lượng với Ukraine khi ngưng quyết định đình hoãn quân viện” hồi Tháng 9.
Cho tới gần đây, thăm dò dân ý mới nhất của CNN ghi nhận: 50% công dân Mỹ thấy là nên luận tội và truất phế Trump.
WASHINGTON - Thăm dò mới của CNN ghi: cựu PTT Joe Biden nhận được hậu thuẫn của 28% cử tri, là cao nhất trong các dự ứng viên TT của đảng Dân Chủ.
WASHINGTON - Thị trường việc qua cuối năm thứ 3 nhiệm kỳ TT của Donald Trump tiếp tục vững mạnh. Nhưng giới nghiên cứu nhận thấy điểm tiêu cực là việc làm chỉ tăng ở các vị trí lương thấp.
WASHINGTON - TT Trump tuyên bố hôm 27/11: băng đảng ma túy Sinaloa là khủng bố, có nghĩa là có thể bị tấn công bằng phi cơ không người lái UAV.
Việt Nam sẽ có 104 triệu dân vào năm 2030, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm Thứ Tư.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.