HONG KONG (KL) – Chủ tịch Trung quốc Giang Trạch Dân, sau khi đi Mỹ và dự hội nghị thượng đỉnh của các quốc gia ven Thái Bình Dương có lẽ là lần chót trước khi hồi hưu.
Đa số các quốc gia trong vùng hiện đang chờ đợi để xem các tân lãnh tụ của Trung quốc sẽ làm ăn thế nào.
“Tôi cho rằng những tay lãnh đạo tuổi trẻ kém uy tín, đi theo kinh nghiệm thực tiễn nhiều hơn, ”theo như ông Takashi Inoguchi của Viện Nghiên cứu Đông phương thuộc trường đại học Tokyo. Ông này đã cho biết thêm : “Các lãnh đạo tuổi trẻ có quyền kiểm soát đấy, nhưng nó không được lớn lắm, họ có thể dễ bị rơi vào sai lầm. ”
Một số ít nhà quan sát đang chờ đại hội đảng sẽ mở ra vào ngày 8 tháng 11 để lấy nghị quyết cho thay đổi chính sách kinh tế then chốt, kể cả trong truờng hợp các đảng viên già phải nhượng quyền cho thế hệ lãnh đạo trẻ hơn.
“Cái quyền ưu tiên số một của Trung quốc hiện giờ là nền kinh tế nội địa và làm thế nào để triển khai được. Đứng trên quan điểm này, Trung quốc có lẽ nhìn vào việc bang giao quốc tế vững bền, ” theo lời của ông Keichi Iwamoto, phát ngôn viên của Trung hoa vụ tại Bộ ngoại giao Nhật bản.
Mặc dầu Trung quốc khẳng định mạnh mẽ việc đòi hỏi chủ quyền về những hòn đảo đang gây tranh cãi tại biển Nam Hải và đã cho tăng ngân sách quân sự lên hai con số liền trong 13 năm nay, nhưng mặt khác Trung quốc đang cấy các quan hệ thắt chặt hơn nữa với các nhà cầm đầu trong vùng và cũng làm an lòng các quốc gia láng giềng tại Á châu với chủ kiến hòa bình.
Việc kinh doanh của Trung quốc đã khởi đầu bằng việc đầu tư trong vùng này, tìm cách chiếm các thị truờng mới trong khi gia tăng việc cạnh tranh trong nước, tìm đường để sán lăn vào các tài nguyên thiên nhiên như mỏ dầu và mỏ khí đốt.
Các công ty Trung quốc đã mua được các nhà máy tại Hoa kỳ và các hầm mỏ tại Úc. Hồi tháng chín Trung quốc đã bỏ tiền ra mua đứt khu vực khí đốt của Indonesia, lấy được hợp đồng 15 tỷ Mỹ kim về việc cung cấp khí đốt cho một tập đoàn của Úc, đây là một mối xuất khẩu lớn nhất của Trung quốc vào đất Úc.
Công ty khai thác dầu khí CNOOC (China National Oil Offshore Corp) của Trung quốc đã trở thành công ty khai thác dầu bờ biển lớn nhất tại Indonesia sau khi quẳng ra 61 triệu Mỹ kim cho chín nhánh của công ty Repsol-YPF chuyên khai thác mỏ dầu quốc tế. Công ty Repsol này là công ty nắm quyền khai thác năm lô dầu khí của Indonesia.
Trong khi đó, Trung quốc cho di chuyển tiền đầu tư của nước ngoài và các công ăn việc làm tại Indonesia về Hoa lục, khiến Indonesia bị hụt cẳng.
“Hiện nay phải coi chừng hơn nữa về quyền lực của Trung quốc, vì đây là một sự cạnh tranh thực sự, nó đang tạo ra cả đống vấn đề cho lãnh vực chế xuất của Indonesia, ”theo như lời tuyên bố của ông Jusuf Wanandi của Trung tâm Sách lược và Nghiên cứu Quốc tế tại thủ đô Jarkarta.
Nền kinh tế của các quốc gia Đông Nam Á là nền kinh tế tăng trưởng nhanh nhất trên thế giới cho tới năm 1997, khi tiền tệ mất giá xẩy ra tại vùng này dẫn tới kinh tế bị đình trệ. Nền kinh tế Nhật cũng đang bị lo ngại. Với xuất tăng trưởng kinh tế 8% , Trung quốc đã trở thành ngôi sao sáng trong vùng.
Mậu dịch giữa Trung quốc với 10 quốc gia trong khối ASEAN đã vọt từ 25 tỷ Mỹ kim năm năm trước đây lên tới 44 tỷ Mỹ kim hồi năm ngoái.
Các kỹ nghệ gia như tập đoàn Sinar Mas và Salim của Indonesia, gia đình Kwok gốc Hoa tại Malaysia và tập đoàn công ty mẹ Charoen Pokphand đã mở rộng quyền lợi tại Hoa lục.
Đối với các quốc gia láng giềng ở phía Đông Trung quốc, nhất là Nhật, Đài Loan và Nam Hàn đang tăng cuờng việc cạnh tranh riêng bằng cách cho chuyển khâu chế xuất sang Trung quốc để lấy lợi thế chi phí thấp và gần thị trường Trung quốc vĩ đại hơn.
“Việc ổn định chính trị chắc chắn là cái ảnh hưởng quan trọng theo sinh thế đầu tư của Trung quốc,” theo như ông Zheng Yongnian của Viện Đông Á tại trường đại học University of Singapore đã tuyên bố.
Đa số các quốc gia trong vùng hiện đang chờ đợi để xem các tân lãnh tụ của Trung quốc sẽ làm ăn thế nào.
“Tôi cho rằng những tay lãnh đạo tuổi trẻ kém uy tín, đi theo kinh nghiệm thực tiễn nhiều hơn, ”theo như ông Takashi Inoguchi của Viện Nghiên cứu Đông phương thuộc trường đại học Tokyo. Ông này đã cho biết thêm : “Các lãnh đạo tuổi trẻ có quyền kiểm soát đấy, nhưng nó không được lớn lắm, họ có thể dễ bị rơi vào sai lầm. ”
Một số ít nhà quan sát đang chờ đại hội đảng sẽ mở ra vào ngày 8 tháng 11 để lấy nghị quyết cho thay đổi chính sách kinh tế then chốt, kể cả trong truờng hợp các đảng viên già phải nhượng quyền cho thế hệ lãnh đạo trẻ hơn.
“Cái quyền ưu tiên số một của Trung quốc hiện giờ là nền kinh tế nội địa và làm thế nào để triển khai được. Đứng trên quan điểm này, Trung quốc có lẽ nhìn vào việc bang giao quốc tế vững bền, ” theo lời của ông Keichi Iwamoto, phát ngôn viên của Trung hoa vụ tại Bộ ngoại giao Nhật bản.
Mặc dầu Trung quốc khẳng định mạnh mẽ việc đòi hỏi chủ quyền về những hòn đảo đang gây tranh cãi tại biển Nam Hải và đã cho tăng ngân sách quân sự lên hai con số liền trong 13 năm nay, nhưng mặt khác Trung quốc đang cấy các quan hệ thắt chặt hơn nữa với các nhà cầm đầu trong vùng và cũng làm an lòng các quốc gia láng giềng tại Á châu với chủ kiến hòa bình.
Việc kinh doanh của Trung quốc đã khởi đầu bằng việc đầu tư trong vùng này, tìm cách chiếm các thị truờng mới trong khi gia tăng việc cạnh tranh trong nước, tìm đường để sán lăn vào các tài nguyên thiên nhiên như mỏ dầu và mỏ khí đốt.
Các công ty Trung quốc đã mua được các nhà máy tại Hoa kỳ và các hầm mỏ tại Úc. Hồi tháng chín Trung quốc đã bỏ tiền ra mua đứt khu vực khí đốt của Indonesia, lấy được hợp đồng 15 tỷ Mỹ kim về việc cung cấp khí đốt cho một tập đoàn của Úc, đây là một mối xuất khẩu lớn nhất của Trung quốc vào đất Úc.
Công ty khai thác dầu khí CNOOC (China National Oil Offshore Corp) của Trung quốc đã trở thành công ty khai thác dầu bờ biển lớn nhất tại Indonesia sau khi quẳng ra 61 triệu Mỹ kim cho chín nhánh của công ty Repsol-YPF chuyên khai thác mỏ dầu quốc tế. Công ty Repsol này là công ty nắm quyền khai thác năm lô dầu khí của Indonesia.
Trong khi đó, Trung quốc cho di chuyển tiền đầu tư của nước ngoài và các công ăn việc làm tại Indonesia về Hoa lục, khiến Indonesia bị hụt cẳng.
“Hiện nay phải coi chừng hơn nữa về quyền lực của Trung quốc, vì đây là một sự cạnh tranh thực sự, nó đang tạo ra cả đống vấn đề cho lãnh vực chế xuất của Indonesia, ”theo như lời tuyên bố của ông Jusuf Wanandi của Trung tâm Sách lược và Nghiên cứu Quốc tế tại thủ đô Jarkarta.
Nền kinh tế của các quốc gia Đông Nam Á là nền kinh tế tăng trưởng nhanh nhất trên thế giới cho tới năm 1997, khi tiền tệ mất giá xẩy ra tại vùng này dẫn tới kinh tế bị đình trệ. Nền kinh tế Nhật cũng đang bị lo ngại. Với xuất tăng trưởng kinh tế 8% , Trung quốc đã trở thành ngôi sao sáng trong vùng.
Mậu dịch giữa Trung quốc với 10 quốc gia trong khối ASEAN đã vọt từ 25 tỷ Mỹ kim năm năm trước đây lên tới 44 tỷ Mỹ kim hồi năm ngoái.
Các kỹ nghệ gia như tập đoàn Sinar Mas và Salim của Indonesia, gia đình Kwok gốc Hoa tại Malaysia và tập đoàn công ty mẹ Charoen Pokphand đã mở rộng quyền lợi tại Hoa lục.
Đối với các quốc gia láng giềng ở phía Đông Trung quốc, nhất là Nhật, Đài Loan và Nam Hàn đang tăng cuờng việc cạnh tranh riêng bằng cách cho chuyển khâu chế xuất sang Trung quốc để lấy lợi thế chi phí thấp và gần thị trường Trung quốc vĩ đại hơn.
“Việc ổn định chính trị chắc chắn là cái ảnh hưởng quan trọng theo sinh thế đầu tư của Trung quốc,” theo như ông Zheng Yongnian của Viện Đông Á tại trường đại học University of Singapore đã tuyên bố.
Gửi ý kiến của bạn