Hôm nay,  

Chuyện Hươu, Michael Mann - Một Nhà Ngoại Giao Thời Cơ

03/02/200100:00:00(Xem: 5071)

Tối Chủ Nhật tuần rồi, Con Hươu đáp máy bay phản lực trực chỉ thành phố
Kansas, thuộc tiểu bang Alaska, Hoa Kỳ, quê hương của cựu tổng thống Bill
Clinton. Đây là một chuyến đi đặc biệt vì tại thành phố Kansas có một câu lạc
bộ tên là XO Club nằm ngay đường Central Street. Đường Central Street nổi
tiếng với câu lạc bộ XO Club trong đám dân nhảy nhót lừng danh thế giới, nhưng
với các chính trị gia quốc tế, con đường này nổi tiếng là nhờ có nhà tiên tri
Allan Wood cư ngụ. Theo Con Hươu được biết, trong số những nhà tiên tri danh
tiếng của thế giới còn sống trên dương thế, Allan Wood là nhân vật ngoại hạng
số một. Bốn chục năm trước, khi cộng sản Nga còn tung hoàng ngang dọc, cộng
sản Đông Âu còn làm mưa làm gió, bom nguyên tử còn lơ lửng trên đầu nhân loại,
ông đã tiên đoán, nước Nga sẽ trở thành chư hầu của Hoa Kỳ, cộng sản Đông Âu
sẽ bị xóa tên khỏi bản đồ thế giới, và bom nguyên tử sẽ bị Nga Mỹ vứt vào sọt
rác.

Nhưng trong số những điều ông tiên tri, tiên tri đáng nể nhất là tiên tri về
tổng thống Bill Clinton. Bốn chục năm trước, Bill Clinton còn là cậu bé học
trò, mặt non choẹt bấm ra sữa, vậy mà chỉ tình cờ thoáng gặp một lần, ông
Allan Wood đã giật mình tuyên bố: "Cha chả, thằng nhỏ này dị tướng quái lạ làm
sao. Đông nhạc thì thủy chung nhất mực, mà Tây nhạc lại đào hoa đến vô cùng.
Thằng này cả đời chỉ một vợ một chồng, một con gái, một chó cái, nhưng bồ bịch
thì hết chỗ nói. Nhưng về công danh sự nghiệp thì hiển hách hết chỗ nói. Mặt
đỏ như chu sa, Cửu dương tươi nhuận như hoa đào vào xuân, Long dương rạng rỡ
như mặt trời mới mọc, là tướng đế vương... Mai sau, thằng này không làm vua
một nước thì cũng phải là chúa trùm một vùng... Có điều con rơi con rụng gieo
rắc nhiều không kể xiết." Quả nhiên, sau này Bill Clinton công thành danh
toại, tuy bồ bịch tùm lumg nhưng lúc nào cũng xun xoe cạnh vợ, đúng như lời
Allan Wood tiên đoán, nên lúc nào tổng thống Clinton cũng lấy lễ thượng khách
như tân khoản đãi Allan Wood...

Allan Wood tuổi đã gần 80 nhưng ngoại hình quắc thước, mặt mũi phương phi,
tiếng nói sang sảng. Biết Con Hươu từ phương Nam xa xôi lặn lội tới xin vấn
kế, ngài rất cảm động, khui luôn bình rượu Mai Quế Lộ mới được chính Giang
Trạch Dân, chủ tịch nước Trung Hoa gửi tặng. Rượu được vài tuần, Con Hươu liền
cung kính hỏi:

- Kẻ hèn ở phương Nam vốn nghe tiếng ngài là bậc đại trí thời nay, có tài ngồi
trong lều tranh mà biết đủ chuyện quá khứ vị lai trong thiên hạ. Vậy hôm nay
tại hạ đến đây, trước là được thấy dung nhan ngài cho thỏa lòng mong ước, sau
là xin hỏi ngài về một nhân vật có tên Michael Mann, đương kim đại sứ Úc tại
Việt Nam..."

Allan Wood gật đầu:

- Michael Mann" Ta biết, ta biết. Y là một tay võ biền thì đúng hơn là một nhà
ngoại giao. Có điều khi thành nhà ngoại giao, y "khôn ngoan" chuyên quẩn quanh
mấy nước Đông Dương như Lào, Căm Bốt, Thái Lan, Việt Nam. Nếu ta nhớ không
lầm, sau khi tập sự làm ký giả cho tờ báo Australian tại Canberra được khoảng
ngót 3 năm, nhà ngoại giao "phi chuyên nghiệp" này làm đủ việc, đủ nơi, nhưng
không việc nào làm lâu quá 3 năm. Nhìn vào hành trình công vụ "cứ 3 năm đổi
job một lần" của y, ta đoán y ngồi ở chiếc ghế đại sứ Úc tại Hà Nội cũng không
bao lâu đâu. Hình như y làm đại sứ tại Việt Nam từ năm 1998, phải vậy không"

Con Hươu kính cẩn:

- Thưa ngài, từ tháng 5 năm 1998...

- Như vậy, cùng lắm y làm đại sứ tại Hà Nội đến hết năm 2001 là cùng. Ta nghe
nói, cách đây không lâu, lão này dám ngông nghênh tuyên bố, "Cộng sản Việt Nam
có tham nhũng nhiều đến mấy đi nữa cũng không bằng một góc của Việt Nam Cộng
Hòa thuở xưa""

Con Hươu giật mình, ngạc nhiên:

- Dạ thưa ngài, quả thực có chuyện đó. Không ngờ ở tận bên này xa xôi cách trở
mà ngài cũng biết rõ những chuyện ở nước Úc xa xôi hẻo lánh chả có chuyện gì
để nói.

Allan Wood ngửa cổ cạn ly rượu, rồi thở dài cảm khái:

- Quả thực, nếu nước Úc không có người Việt tỵ nạn cư ngụ thì ta chẳng đếm xỉa
đến nó làm gì. Một đám dân Anh gốc tù gốc tội, loe ngoe có mười mấy triệu,
sống ven bờ biển một hòn đảo, dù là đảo khổng lồ, làm sao ta ham cho được. Trở
lại cái lão Michael Mann, ta thấy y nói câu đó, quả thực y chẳng có chút căn
bản ngoại giao nào. Nhưng qúy vị người Việt ở bên đó phải thông cảm, y vốn
không phải là một nhà ngoại giao có thực tài nên phải dùng đến con đường mà
các nhà chính trị phương đông thường gọi đó là "bá đạo". Ngoại giao vương đạo
là dùng cái thực tài của mình, uốn ba tấc lưỡi mang lại sự an nguy cho thiên
hạ, sự thịnh vượng cho sứ sở. Còn ngoại giao bá đạo thì thiếu cái thực tài,
tối ngày chỉ trông mong vào việc làm đẹp lòng các đảng phái, các chính phủ,
các lãnh tụ, để duy trì địa vị của mình mà thôi.

Ngửa cổ nốc cạn ly rượu, Allan Wood tiếp:

- Cái thế của một vị đại sứ là cái thế đại diện cho một quốc gia trên lãnh thổ
một quốc gia khác. Thoạt nhìn, cái thế đó lớn lắm. Nhưng nếu nhìn kỹ, cái thế
đó lớn hay bé, tùy thuộc vào cái tài của vị đại sứ, cái thế tương quan giữa
hai quốc gia. Úc Đại Lợi là một tiểu quốc ở tận phương Nam, kinh tế èo uột,
khoa học kỹ thuật thì chậm chạp, dân lại không đông, đất tuy rộng nhưng 99% bỏ
hoang, chính phủ đương kim dưới quyền ông Howard thì chỉ nói nhiều làm ít, tối
ngày khoái ôm huyễn mộng dùng GST làm bàn đạp thúc đẩy kinh tế quốc dân. Hừ,
ông ta đâu có hiểu GST ở một nước kinh tế phú cường thì đại cát mà ở một nước


như nước Úc thì lại là điều đại hung. Trước đây, khi bổn quốc là Hoa Kỳ bao
vây kinh tế Việt Nam, thì Úc có thể làm mưa làm gió ở thị trường Việt Nam, nói
sao cộng sản Việt Nam cũng gật. Nhưng kể từ khi Clinton dại dột bắt tay bang
giao với cộng sản Việt Nam, lập tòa đại sứ ở Hà Nội thì vai trò của Úc trở nên
lu mờ, và chính phủ Hà Nội coi thường qúy quốc ra mặt. Thì cứ xem vụ khánh
thành cầu Mỹ Thuận do qúy quốc bỏ tiền ra thì đủ biết, nước Úc chả là cái ký
lô gì trong con mắt của cộng sản. Ta nhớ cách đây không lâu, chính Lê Khả
Phiêu đã tuyên bố cùng tả hữu, thế giới ngày nay, chơi với Mỹ, với Nhật thì
đại cát, đại lợi. Còn chơi với Úc thì vừa thiệt thòi, tiền bạc chả có, lại cứ
bị quấy rầy ba cái chuyện nhân quyền rắc rối.

Dơ ly rượu lóng lánh ánh lân tinh, Allan Wood thở dài nói tiếp:

- Vả lại, lịch sử của Úc xưa nay cho thấy, vị thế một vị đại sứ Úc thường thay
đổi tùy theo đảng cầm quyền. Nay đảng Lao Động cầm quyền thì thích dùng người
của đảng Lao Động làm đại sứ. Mai đảng Tự Do cầm quyền lại thích dùng người
của đảng Tự Do. Biết được điều đó, ông Michael Mann thấy chỉ có cách duy nhất
duy trì chiếc ghế đại sứ là cố gắng bằng mọi cách làm đẹp lòng chính phủ Hà
Nội. Ông ta hiểu, nếu chính phủ Hà Nội đã vừa lòng với ông, thì chính phủ Úc,
dù là chính phủ của đảng Tự Do hay của đảng Lao Động, cũng chẳng dại gì thay
thế ông mà làm phật lòng chính phủ Hà Nội. Vì thế, khi tuyên bố, "Chính phủ
Việt Nam Cộng Hòa tham nhũng hơn chính phủ Hà Nội", ông Michael Mann chỉ là
một kẻ "cơ hội chủ nghĩa" cố gắng làm đẹp lòng chính phủ Hà Nội, tuyệt nhiên,
ông ta không phải là một nhà ngoại giao chân chính, và ông ta cũng bất cần đền
thực tế khách quan. Với người "cơ hội chủ nghĩa" như vậy, ta e rằng ngay cả
quyền lợi của nước Úc, nếu cần, ông ta cũng sẵn sàng bỏ qua để làm đẹp lòng
chính phủ Hà Nội, nói chi đến quyền lợi của cộng đồng người Việt tại Úc.

Lời nói của Allan Wood đã quét sạch đám mây mù, giúp Con Hươu nhìn thấy bầu
trời mới. Hứng chí, Con Hươu hỏi tiếp:

- Ông đại sứ Michael Mann nhiều lần tự nhận vai trò bà mối để tác thành cuộc
hôn phốn giữa "chính phủ Hà Nội và cộng đồng người Việt tại Úc". Chẳng hiểu
ngài có biết chuyện này không"

Allan Wood gật đầu:

- Chuyện này ta có nghe, và ta rất lấy làm buồn vì xem ra ông Michael Mann đã
chẳng hiểu gì về cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại Úc lẫn bản chất xảo
quyệt và thủ đoạn của cộng sản Hà Nội. Một bà mối muốn tác thành một cuộc hôn
phối, điều quan trọng là hai bên phải vừa đôi phải lứa, ý hợp tâm đầu. Đằng
này, chính phủ Hà Nội và cộng đồng người Việt tại Úc là hai thực thể lúc nào
cũng trái ngược như nước với lửa, không những xung đột về quyền lợi mà còn
xung đột cả về lý tưởng, lập trường. Tôi vẫn nghe người Việt ở Mỹ này nói,
"Trên đời có bốn cái dại nên tránh là cho vay, làm mối, gác cu, cầm chầu."
Tôi thấy nói như vậy là chí phải. Một dân tộc mà biết được bốn cái ngu đó thì
quả là một dân tộc đáng nể. Chẳng hiểu ông Michael Mann sống ở Hà Nội từ tháng
5 năm 1998 cho đến nay đã học được những điều gì hay, nhưng có lẽ ông ta chưa
thức ngộ được chuyện cỏn con này. Ông ta phải hiểu, một nhà ngoại giao chân
chính bao giờ cũng phải phục vụ những quyền lợi chân chính bằng những biện
pháp chân chính. Mọi thỏa hiệp chắp vá, mọi mưu toan bất chính, không sớm thì
muộn cũng bị lộ diện và khi đó, lịch sử bang giao quốc tế chỉ coi họ là những
kẻ bá đạo...

Nói đến đó, Allan Wood đứng dậy, bước lại cạnh tường, dơ tay bấm nút. Lập tức
có tiếng kêu xè xè nổi lên đâu đó, rồi cả bức tường mênh mông bỗng xoay
chuyển, mầu sắc thay đổi, hình ảnh loang loáng chuyển động. Chỉ trong thoáng
chốc, một bức bản đồ thế giới khổng lồ xuất hiện thay thế bức tường cẩm thạch.
Đưa tay khoanh tròn một vòng bao gồm luôn cả Úc lẫn các quốc gia trong vùng
Đông Nam Á, bao gồm cả Việt Nam, Allan Wood thong thả nói:

- Trên phương diện dân số và kinh tế, Úc chịu nhiều thua thiệt so với các quốc
gia trong vùng nam Thái Bình Dương. Bên cạnh đó, về phương diện chủng tộc, Úc
khó có thể hòa đồng với các quốc gia trong vùng, mặc dù về địa dư, Úc là một
bộ phận của Á Châu. Chính vì những dị biệt như vậy, cộng với giới trí thức
khoa bảng ở Úc chỉ khoái theo đuôi mà không có một tầm nhìn biệt lập, sáng
tạo, nên suốt thời gian hơn 200 năm gầy dựng, trong đó có 100 năm lập quốc,
chính sách ngoại giao của Úc luôn luôn chắp vá, lúc thì từa tựa như chính sách
ngoại giao của Anh, lúc lại y hệt như của Mỹ, lúc lại phảng phất Nhật, Đại
Hàn, Nam Dương... lúc thì tả pí lù chẳng giống một ai. Đó là chuyện đáng buồn,
đáng buồn. Ta hy vọng, trong tương lai, với sự hiện diện của nòi giống Việt
Nam trên đất Úc, nước Úc sẽ có được những hào kiệt xứng đáng, lèo lái đưa nước
Úc thoát khỏi bãi lầy cô lập... Còn Michael Mann chẳng qua chỉ là chiếc đèn
cầy trước gió. Còn đó hôm nay, nhưng tắt lụi lúc nào không biết. Vì vậy, qúy
vị bên đó không cần phải bận tâm với những kẻ như y. Hãy hướng hùng tâm tráng
khí, sức lực và tài trí vào chuyện đại sự, đó là giành lại quê hương gấm vóc
từ trong tay cộng sản, để đưa nước Việt Nam trở thành nước Nhật Bản thứ hai
trên bản đồ thế giới. Làm được như vậy, qúy vị không những mang lại phúc lợi
cho lê dân bá tánh hơn 80 triệu người hiện đang sống trên đất Việt, tạo nên
tấm gương sáng cho thế giới noi theo, mà còn làm hợp với lẽ trời và đạo công
bằng trên dương thế. Được như vậy, quả là vạn hạnh, vạn hạnh lắm lắm...

Con Hươu

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạp chí Văn Học Mới số 5 dày 336 trang, in trên giấy vàng ngà, bìa tranh nghệ thuật của Nguyễn Đình Thuần, sáng tác từ hơn 50 nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo và phê bình nghệ thuật.- Văn Học Mới số 6 sẽ ấn hành vào tháng 3/2020, có chủ đề về nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn
Một tuyệt phẩm thi ca gồm những bài thơ dị thường chưa bao giờ xuất hiện bất cứ đâu, viết bởi một thi sĩ dị thường. Tựa: Tuệ Sỹ Ba ngôn ngữ: Việt - Anh - Nhật Dịch sang tiếng Anh: Nguyễn Phước Nguyên Dịch sang tiếng Nhật: G/s Bùi Chí Trung Biên tập: Đào Nguyên Dạ Thảo
Mùa thu là cơ hội bước sang trang mới khi nhiệt độ bắt đầu dịu lại. Trong mùa này, người dân California không cần mở điều hòa không khí lớn hết cỡ và cũng còn quá sớm để lo chạy máy sưởi.
Garden Grove xin mời cộng đồng tham gia chương trình đóng góp tặng quà cuối năm nhằm mang lại niềm vui, hy vọng và giúp đỡ cho những trẻ em địa phương không có quà trong mùa lễ Noel.
Ngồi niệm Phật miên man, dù cố tâm vào Phật hiệu nhưng hôm nay vẫn không sao “ nhập” được, đầu óc nó cứ văng vẳng lời anh nó lúc sáng: - Tu hú chứ tu gì mầy!
Một đường dây buôn người bán qua TQ do một phụ nữ Việt là nạn nhân buôn người trước đây tổ chức vừa bị phát hiện và bắt 2 người tại tỉnh Nghệ An, miền Trung Việt Nam, theo bản tin hôm 5 tháng 12 của Báo Dân Trí cho biết.
Điều trần luận tội đầu tiên của Ủy Ban Tư Pháp Hạ Viện đã nhanh chóng nổ ra cuộc đấu đá nội bộ đảng phái hôm Thứ Tư, 4 tháng 12 năm 2019, khi các nhà Dân Chủ cáo buộc rằng Tổng Thống Donald Trump phải bị truất phế khỏi chức vụ vì tranh thủ sự can thiệp của nước ngoài vào cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ và đảng Cộng Hòa giận dữ vặn lại không có căn cứ cho hành động quyết liệt như vậy.
Đó là cuộc khảo sát của công ty tài chánh WalletHub đối với 182 thành phố khắp Hoa Kỳ, để xếp thứ tự an toàn nhất cho tới bất an nhất. Cuộc nghiên cứu dựa trên 41 thước đo liên hệ tới an toàn
Cảnh sát đã bắn chết một người đàn ông cầm dao tại El Monte, Nam California hôm Thứ Hai.
Một phần thưởng 50,000 đô la được đưa ra để bắt một người đàn ông của thành phố Burnaby đã bị truy nã trước đây vì tội rửa tiền như một phần của nhóm tội phạm có tổ chức người Việt Nam hoạt động tại Canada và Hoa Kỳ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.