Tuần qua, ký giả Tom Noble của nhật báo The Age ở Victoria cho biết dân chúng Melbourne đã bắt đầu thưởng thức rau cải được tưới bằng nước tái biến (recycled water) từ lượng nước thải (sewage) của thành phố. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử của Victoria mà nước tái biến được sử dụng để tưới rau cải. Nước tái biến được lấy từ Western Treatment Plant - nhà máy lọc nước thải (kể cả phân và nước tiểu) từ hơn 1,6 triệu cư dân ở những vùng ngoại ô miền Bắc, Trung và Tây của Melbourne.
Loại nước tái biến này được đặt tên là “nước hạng A” (Class-A water), và được sản xuất sau nhiều giai đoạn lọc, bao gồm cả việc trộn hóa chất clor (chlorination) và dùng tia tử ngoại (ultraviolet) để khử trùng. Sau đó, nước được tải từ Sở Thủy Cục Melbourne đến Sở Thủy Cục Nông Thôn Miền Nam (Southern Rural Water), rồi được trộn chung với nước sông trước khi bơm qua một hệ thống mương rãnh được hơn 180 nông trại ở vùng Werribee sử dụng. Tuy “nước hạng A” được xem là an toàn để tưới rau cải mà người ta có thể ăn sống được, thế nhưng, nó lại không thể được dùng để rửa rau trước khi ăn, hoặc để chuẩn bị thức ăn, và cũng không thể uống được.
Theo tài liệu từ Bộ Dịch Vụ Nhân Bản (Human Services), vốn có trách nhiệm kiểm soát về những vấn đề liên quan đến vệ sinh của “nước hạng A” này thì trong nước có nhiều loại kim loại nặng, có các chất thuốc như panadol, aspirin, thuốc ngừa thai cũng như một số hóa chất khác thường hiện diện trong bao nhựa. Nhưng tất cả đều ở những mức độ an toàn (safe levels).
Giới thẩm quyền về y tế, môi sinh và thủy cục đều tuyên bố rằng các loại rau xà lách (lettuce), cải bông (broccoli và cauliflower) được tưới bằng nước tái biến đều hợp vệ sinh và an toàn cho người tiêu thụ. Tuy nhiên, hơn phân nửa số nhà nông trong vùng này từ chối không ký giấy chấp nhận sử dụng nó. Trong số khoảng 88 nông trại đồng ý ký giấy có rất nhiều người cũng không sử dụng nó.
Tổng giám đốc sở thủy cục Nông Thôn Miền Nam, ông Martin Kent nói: “Đây là nguồn nước đều đặn nhất trên toàn tiểu bang. Có thể đây là một điều mới xảy ra ở Werribee, nhưng việc dùng nước tái biến trong canh nông không phải là chuyện mới có đây”.
Chủ tịch Nha Bảo Vệ Môi Sinh, ông Mick Bourke cũng cho biết rằng nhiều cuộc tham khảo dân ý của chính phủ cho thấy mặc dù dân chúng chưa sẵn sàng chấp nhận việc dùng nước tái biến để tắm hay giặt đồ, nhưng người ta đã sẵn sàng sử dụng nó trong việc tưới vườn tược.
Bộ trưởng Thủy Cục Victoria, ông John Thwaites cho biết chính phủ Bracks rất năng nổ trong việc khuyến khích tái sử dụng nước (water recycling) cũng như việc dùng nước tái biến để tưới rau cải ở Werribee. Phần lớn số rau cải ở vùng này được cung cấp cho các siêu thị. Sở Thủy Cục Melbourne đang có kế hoạch cung cấp “nước hạng A” cho những nông trại trồng rau cải ở vùng Cranbourne trong tương lai gần.
ở Sydney, theo tài liệu từ trang web đặc biệt của chính phủ tiểu bang waterforlife.nsw.gov.au, thì hàng năm, có hơn 14 tỷ lít nước thải được tái biến. Số lượng nước thải này được bơm đến 31 nhà máy lọc (treatment plant), rồi sau đó được bơm đến các nông trại, công viên, sân golf, một số cơ sở thương mại và một vài khu dân cư để được tái sử dụng. Không có chi tiết nào cho biết nước tái biến có được sử dụng để tưới rau cải ăn sống hay không.
Cũng theo tài liệu này thì chính phủ NSW có vạch sẵn kế hoạch nhằm gia tăng tổng số lượng nước tái biến được tái sử dụng lên đến 80 tỷ lít mỗi năm, và chính phủ đã bắt đầu cuộc nghiên cứu tiền khả thi (feasibility study) để có thể bảo đảm rằng những phương cách tái biến nước hữu hiệu nhất và dễ duy trì nhất sẽ được áp dụng.
Ngoài việc tăng gia sử dụng nước tái biến, chính phủ NSW cũng có một số kế hoạch khác, chẳng hạn như Metropolitan Water Plan (Kế Hoạch Về Nước Cho Đô Thị) nhằm đảm bảo lượng nước cung cấp trong tương lai cho Sydney, Blue Mountains, vùng Shoal Haven, vùng Cao Nguyên Miền Nam (Southern Highlands) và vùng Illawarra, hoặc lệnh hạn chế sử dụng nước đang được áp dụng.
Chính việc hạn chế nước, cấm rửa xe cộ, nhà cửa và giới hạn ngày giờ tưới vườn tưới cây, khiến dân chúng ta thán thật nhiều, đặc biệt là từ khi mưa lại bắt đầu tuôn xối xả khắp nơi trong vài tuần qua. Trong tháng qua, tổng số nước mưa rơi xuống Sydney là 153,6mm, nhiều hơn mức trung bình là 20mm, và phần lớn lượng nước này đều chảy xuống cống, trôi ra biển mà không được tái sử dụng.
Một số người chỉ trích chính phủ Carr đã sử dụng vụ hạn hán hiện nay như một cơ hội để đổ lỗi vào những nguyên nhân ngoài sự kiểm soát hầu biện hộ cho sự thất bại của chính phủ trong việc đầu tư xây dựng hạ tầng cơ sở. Trong khi thành phố Sydney ngày càng phát triển một cách nhanh chóng thì những dịch vụ cần yếu, cùng các hạ tầng cơ sở quan trọng như đường xá, giao thông công cộng, nhà thương, hệ thống cung cấp nước.v.v.. vẫn không khá hơn 30 về trước là bao.
Người ta vẫn không hiểu vì sao, trong khoảng một thập niên vừa qua, mặc dù tiền thuế mà chính phủ tiểu bang thâu được từ sự bộc phát của địa ốc, từ thuế GST cùng những thuế khác đã tăng vọt, mà chính phủ vẫn không dự trù xây thêm một đập nước mới để gia tăng lượng nước trữ mà lại chỉ nhắm vào những kế hoạch nho nhỏ, có lẽ sẽ không đảm bảo được cho tương lai lâu dài.
Một trong những kế hoạch mà chính phủ NSW dự định thi hành, và bị chỉ trích như một giải pháp vá víu tạm thời (band-aid solution) là việc đặt máy bơm xuống sâu hơn ở đập Warragamba để có thể hút được thêm nước từ gần dưới đáy đập, để có thể có thêm được 6 tháng nước so với hiện nay. Theo một cựu quản đốc của Sở Thủy Cục Sydney thì kế hoạch này không an toàn lắm, bởi vì lượng nước sát đáy đầm được xem là “nước chết” vì thiếu dưỡng khí.
Chuyện khiến người ta sôi gan nhất vẫn là chuyện Sở Thủy Cục Sydney tiếp tục tìm cách để moi thêm tiền của dân chúng. Gần đây, Sở Thủy Cục Sydney đã nộp đơn lên ủy Ban Độc Lập Kiểm Soát và Định Giá (Independent Pricing and Regulatory Tribunal) để xin tăng giá lên 4.6% một năm. Lý do mà Sở Thủy Cục Sydney nêu ra để biện minh cho yêu cầu này là trong tài khóa vừa qua Sở đã thất thâu (chứ không phải thua lỗ) $33 triệu Úc Kim so với tài khóa trước đó, vì số lượng nước phải cung cấp đã giảm đi mất 100 giga lít.
Vì dân chúng quan tâm nhiều đến môi sinh, vì chính phủ đã khuyến khích dân chúng cùng các thương nghiệp chống lãng phí nước và dân chúng nhiệt tình hưởng ứng, vì chính phủ ra lệnh cấm xài nhiều nước, nên giờ đây, nhu cầu sử dụng nước giảm xuống. Và vì thế, chính phủ muốn dân phải trả tiền nhiều hơn để bù đắp vào phần lợi nhuận mà chính phủ bị hụt đi. Điều này quả thật khó hiểu vì, nếu xài nhiều trả nhiều là hợp lý, thì tại sao xài ít lại phải trả tiền nhiều hơn" Nhất là khi việc xài ít đó là do dân chúng hưởng ứng lời kêu gọi tiết kiệm nước, bảo vệ môi sinh của chính phủ, thì việc đòi tăng giá tiền nước của Sở Thủy Cục Sydney lại càng trở nên phi lý.
Loại nước tái biến này được đặt tên là “nước hạng A” (Class-A water), và được sản xuất sau nhiều giai đoạn lọc, bao gồm cả việc trộn hóa chất clor (chlorination) và dùng tia tử ngoại (ultraviolet) để khử trùng. Sau đó, nước được tải từ Sở Thủy Cục Melbourne đến Sở Thủy Cục Nông Thôn Miền Nam (Southern Rural Water), rồi được trộn chung với nước sông trước khi bơm qua một hệ thống mương rãnh được hơn 180 nông trại ở vùng Werribee sử dụng. Tuy “nước hạng A” được xem là an toàn để tưới rau cải mà người ta có thể ăn sống được, thế nhưng, nó lại không thể được dùng để rửa rau trước khi ăn, hoặc để chuẩn bị thức ăn, và cũng không thể uống được.
Theo tài liệu từ Bộ Dịch Vụ Nhân Bản (Human Services), vốn có trách nhiệm kiểm soát về những vấn đề liên quan đến vệ sinh của “nước hạng A” này thì trong nước có nhiều loại kim loại nặng, có các chất thuốc như panadol, aspirin, thuốc ngừa thai cũng như một số hóa chất khác thường hiện diện trong bao nhựa. Nhưng tất cả đều ở những mức độ an toàn (safe levels).
Giới thẩm quyền về y tế, môi sinh và thủy cục đều tuyên bố rằng các loại rau xà lách (lettuce), cải bông (broccoli và cauliflower) được tưới bằng nước tái biến đều hợp vệ sinh và an toàn cho người tiêu thụ. Tuy nhiên, hơn phân nửa số nhà nông trong vùng này từ chối không ký giấy chấp nhận sử dụng nó. Trong số khoảng 88 nông trại đồng ý ký giấy có rất nhiều người cũng không sử dụng nó.
Tổng giám đốc sở thủy cục Nông Thôn Miền Nam, ông Martin Kent nói: “Đây là nguồn nước đều đặn nhất trên toàn tiểu bang. Có thể đây là một điều mới xảy ra ở Werribee, nhưng việc dùng nước tái biến trong canh nông không phải là chuyện mới có đây”.
Chủ tịch Nha Bảo Vệ Môi Sinh, ông Mick Bourke cũng cho biết rằng nhiều cuộc tham khảo dân ý của chính phủ cho thấy mặc dù dân chúng chưa sẵn sàng chấp nhận việc dùng nước tái biến để tắm hay giặt đồ, nhưng người ta đã sẵn sàng sử dụng nó trong việc tưới vườn tược.
Bộ trưởng Thủy Cục Victoria, ông John Thwaites cho biết chính phủ Bracks rất năng nổ trong việc khuyến khích tái sử dụng nước (water recycling) cũng như việc dùng nước tái biến để tưới rau cải ở Werribee. Phần lớn số rau cải ở vùng này được cung cấp cho các siêu thị. Sở Thủy Cục Melbourne đang có kế hoạch cung cấp “nước hạng A” cho những nông trại trồng rau cải ở vùng Cranbourne trong tương lai gần.
ở Sydney, theo tài liệu từ trang web đặc biệt của chính phủ tiểu bang waterforlife.nsw.gov.au, thì hàng năm, có hơn 14 tỷ lít nước thải được tái biến. Số lượng nước thải này được bơm đến 31 nhà máy lọc (treatment plant), rồi sau đó được bơm đến các nông trại, công viên, sân golf, một số cơ sở thương mại và một vài khu dân cư để được tái sử dụng. Không có chi tiết nào cho biết nước tái biến có được sử dụng để tưới rau cải ăn sống hay không.
Cũng theo tài liệu này thì chính phủ NSW có vạch sẵn kế hoạch nhằm gia tăng tổng số lượng nước tái biến được tái sử dụng lên đến 80 tỷ lít mỗi năm, và chính phủ đã bắt đầu cuộc nghiên cứu tiền khả thi (feasibility study) để có thể bảo đảm rằng những phương cách tái biến nước hữu hiệu nhất và dễ duy trì nhất sẽ được áp dụng.
Ngoài việc tăng gia sử dụng nước tái biến, chính phủ NSW cũng có một số kế hoạch khác, chẳng hạn như Metropolitan Water Plan (Kế Hoạch Về Nước Cho Đô Thị) nhằm đảm bảo lượng nước cung cấp trong tương lai cho Sydney, Blue Mountains, vùng Shoal Haven, vùng Cao Nguyên Miền Nam (Southern Highlands) và vùng Illawarra, hoặc lệnh hạn chế sử dụng nước đang được áp dụng.
Chính việc hạn chế nước, cấm rửa xe cộ, nhà cửa và giới hạn ngày giờ tưới vườn tưới cây, khiến dân chúng ta thán thật nhiều, đặc biệt là từ khi mưa lại bắt đầu tuôn xối xả khắp nơi trong vài tuần qua. Trong tháng qua, tổng số nước mưa rơi xuống Sydney là 153,6mm, nhiều hơn mức trung bình là 20mm, và phần lớn lượng nước này đều chảy xuống cống, trôi ra biển mà không được tái sử dụng.
Một số người chỉ trích chính phủ Carr đã sử dụng vụ hạn hán hiện nay như một cơ hội để đổ lỗi vào những nguyên nhân ngoài sự kiểm soát hầu biện hộ cho sự thất bại của chính phủ trong việc đầu tư xây dựng hạ tầng cơ sở. Trong khi thành phố Sydney ngày càng phát triển một cách nhanh chóng thì những dịch vụ cần yếu, cùng các hạ tầng cơ sở quan trọng như đường xá, giao thông công cộng, nhà thương, hệ thống cung cấp nước.v.v.. vẫn không khá hơn 30 về trước là bao.
Người ta vẫn không hiểu vì sao, trong khoảng một thập niên vừa qua, mặc dù tiền thuế mà chính phủ tiểu bang thâu được từ sự bộc phát của địa ốc, từ thuế GST cùng những thuế khác đã tăng vọt, mà chính phủ vẫn không dự trù xây thêm một đập nước mới để gia tăng lượng nước trữ mà lại chỉ nhắm vào những kế hoạch nho nhỏ, có lẽ sẽ không đảm bảo được cho tương lai lâu dài.
Một trong những kế hoạch mà chính phủ NSW dự định thi hành, và bị chỉ trích như một giải pháp vá víu tạm thời (band-aid solution) là việc đặt máy bơm xuống sâu hơn ở đập Warragamba để có thể hút được thêm nước từ gần dưới đáy đập, để có thể có thêm được 6 tháng nước so với hiện nay. Theo một cựu quản đốc của Sở Thủy Cục Sydney thì kế hoạch này không an toàn lắm, bởi vì lượng nước sát đáy đầm được xem là “nước chết” vì thiếu dưỡng khí.
Chuyện khiến người ta sôi gan nhất vẫn là chuyện Sở Thủy Cục Sydney tiếp tục tìm cách để moi thêm tiền của dân chúng. Gần đây, Sở Thủy Cục Sydney đã nộp đơn lên ủy Ban Độc Lập Kiểm Soát và Định Giá (Independent Pricing and Regulatory Tribunal) để xin tăng giá lên 4.6% một năm. Lý do mà Sở Thủy Cục Sydney nêu ra để biện minh cho yêu cầu này là trong tài khóa vừa qua Sở đã thất thâu (chứ không phải thua lỗ) $33 triệu Úc Kim so với tài khóa trước đó, vì số lượng nước phải cung cấp đã giảm đi mất 100 giga lít.
Vì dân chúng quan tâm nhiều đến môi sinh, vì chính phủ đã khuyến khích dân chúng cùng các thương nghiệp chống lãng phí nước và dân chúng nhiệt tình hưởng ứng, vì chính phủ ra lệnh cấm xài nhiều nước, nên giờ đây, nhu cầu sử dụng nước giảm xuống. Và vì thế, chính phủ muốn dân phải trả tiền nhiều hơn để bù đắp vào phần lợi nhuận mà chính phủ bị hụt đi. Điều này quả thật khó hiểu vì, nếu xài nhiều trả nhiều là hợp lý, thì tại sao xài ít lại phải trả tiền nhiều hơn" Nhất là khi việc xài ít đó là do dân chúng hưởng ứng lời kêu gọi tiết kiệm nước, bảo vệ môi sinh của chính phủ, thì việc đòi tăng giá tiền nước của Sở Thủy Cục Sydney lại càng trở nên phi lý.
Gửi ý kiến của bạn