Hỏi (Ông Trần H. Quân): Con tôi học năm thứ nhất đại học. Năm nay cháu được 19 tuổi. Vào cuối tháng 4 năm 2005, con tôi cùng bạn bè của cháu đã tổ chức sinh nhật tại nhà. Sau tiệc sinh nhật các cháu đã xin phép để được đi đến Pub gần nhà uống bia. Mãi tới gần sáng cháu mới về nhà. Tôi hỏi cháu về lý do tại đi suốt đêm thì cháu cho biết là sau khi cháu cùng bạn bè uống một vài ly bia, đột nhiên có một thanh niên người Li Băng đến xin thuốc lá rồi gây sự với bạn của cháu. Sau một hồi lời qua tiếng lại, bạn của cháu đã đẩy thanh niên người Li Băng ra khỏi khu vực mà bạn bè của cháu đang trò chuyện. Thế là cuộc ẩu đả đã xảy ra. Vì bênh vực bạn bè, cháu đã liên can đến vụ ẩu đả đó.
Trong lúc hai bên đang xô xát, thì một người Úc mặc đồ dân sự đã nhảy vào can thiệp theo lối bênh vực các thanh niên người Li Băng và yêu cầu các cháu ngừng tay. Vì nhận thấy người Úc này không vô tư trong việc can thiệp này nên các cháu đã đánh luôn người này để cảnh cáo. Người này bèn la lên và cho biết rằng ông ta là cảnh sát. Khi được biết ông ta là cảnh sát thì các cháu đã ngừng tay. Sau khi ngưng xô xát chừng 10 phút thì cảnh sát đến và cháu cùng 3 người bạn khác đã bị đưa về đồn cảnh sát.
Sau khi chất vấn cháu cùng các bạn đã bị buộc tội hành hung, và hành hung nhân viên công lực trong lúc thi hành nhiệm vụ. Cháu cùng các bạn đã bị ra hầu tòa nhưng không chịu nhận tội. Hiện cháu được tại ngoại chờ ngày xét xử.
Xin LS cho biết là trong trường hợp vừa nêu vì không biết ông ta là cảnh sát, liệu cháu có bị kết tội hành hung nhân viên công lực hay không" Nếu bị kết tội thì cháu sẽ bị phạt như thế nào"
*
Trả lời: Điều 58 Đạo Luật Hình Sự 1900 quy định rằng: “Bất cứ ai hành hung bất cứ cá nhân nào với ý định phạm trọng tội, hoặc hành hung, kháng cự, hoặc cố ý ngăn cản bất cứ nhân viên nào trong lúc nhân viên đó đang thi hành nhiệm vụ của đương sự... sẽ bị tù 5 năm.” (Whosoever assaults any person with intent to commit a serious offence, or assaults, resists, or willfully obstructs any officer while in the execution of his or her duty . . . shall be liable to imprisinment for 5 years).
Tất cả các bộ luật hình sự trên thế giới đều có quy định điều khoản tương tự như điều khoản vừa nêu, mặc dầu hình phạt có thể khác biệt nhau tùy theo sự quy định của các nhà lập pháp.
Trong vụ The Queen v. Reyhoudt (1962) 107 CLR 381. Trong vụ đó, bị cáo bị kết tội cướp có vũ khí, tội hành hung với ý định chống lại sự bắt giữ hợp pháp, và tội hành hung nhân viên công lực trong lúc thi hành nhiệm vụ.
Vào lúc đưa ra phán quyết, vị thẩm phán tọa xử thuộc tòa sơ thẩm đã dựa vào quyết định được đưa ra trước đây trong vụ Galvin [No.1] (1961).
Trong vụ đó, tòa đã cho rằng chỉ cần bị cáo phạm tội hành hung đối với một người, và nếu sau đó biết được rằng người bị hành hung là nhân viên công lực đang thi hành nhiệm vụ thì đủ để kết buộc bị cáo về tội hành hung nhân viên công lực trong lúc thi hành nhiệm vụ.
Tuy nhiên, trong vụ Galvin [No.2] (1961), tòa đã đưa ra phán quyết rằng để có thể buộc tội bị cáo thì ít nhất là vào lúc hành hung bị cáo phải biết trước được rằng người bị hành hung là nhân viên công lực.
Cuối cùng tòa sơ thẩm đã dựa vào phán quyết được đưa ra trong vụ Galvin [No.1] (1961) và xử bị cáo như sau: tội thứ nhất, 4 năm tù; tội thứ hai, 1 năm tù; và tội thứ ba 1 năm tù.
Bị cáo bèn kháng án chống lại quyết định của tòa liên hệ đến tội hành hung nhân viên công lực vì cho rằng “vị thẩm phán tọa xử đã hướng dẫn bồi thẩm đoàn một cách sai lầm rằng công tố viện không cần phải chứng minh là bị cáo thực sự đã biết rằng người bị hành hung là cảnh sát viên đang thi hành nhiệm vụ của đương sự vào lúc bị hành hung” (The trial judge wrongly directed the jury that the Crown need not prove that the accused actually knew that the person assaulted was a police officer acting in the execution of his duty at the time of the assault).
Tòa Kháng Án Hình Sự của Tiểu Bang Victoria đã đồng ý với sự kháng án vì cho rằng lời hướng dẫn của vị thẩm phán tọa xử đã đưa ra cho bồi thẩm đoàn là sai lạc.
“Bộ Trưởng Tư Pháp của Victoria bèn nộp đơn xin phép đặc biệt để kháng án lên Tối Cao Pháp Viện Liên Bang.” (The Attorney General of Victoria then applied for special leave to appeal to the High Court).
Mặc dầu có sự bất đồng quan điểm giữa các vị thẩm phán, cuối cùng với tỷ số 3/5 Tối Cao Pháp Viện Liên Bang đã chấp nhận đơn kháng án, bác bỏ quyết định của Tòa Kháng Án Hình Sự Victoria, đồng thời tái xác nhận phán quyết của tòa sơ thẩm và bị cáo bị xét y án vì Tòa cho rằng công tố viện chỉ cần phải chứng minh rằng người bị hành hung, bị chống cự, hoặc bị ngăn cản là nhân viên công lực đang thi hành nhiệm vụ của đương sự là đủ để kết buộc bị cáo về tội hành hung nhân viên công lực trong lúc thi hành nhiệm vụ.
Tòa cho rằng công tố viện không cần phải chứng minh bị cáo biết trước được rằng người mình hành hung là nhân viên công lực.
Theo sự quy định của luật pháp thì cảnh sát viên được xem như là đang thi hành nhiệm vụ vào lúc đương sự bắt đầu thi hành nhiệm vụ hợp pháp của mình liên hệ đến chức năng của một cảnh sát viên và tiếp tục hành xử chức năng đó trong công việc của đương sự, với điều kiện là đương sự không được làm những công việc ngoài phạm vi chức năng và nhiệm vụ của một cảnh sát viên như đã được xét xử trong vụ R v. K (1993) 118 ALR 596.
Trong vụ DPP v. Puskar (1992), Tòa đã đưa ra phán quyết rằng một cảnh sát viên la lên và yêu cầu mọi người ngừng tay và sau đó rượt theo bị cáo cũng được xem như là đang thi hành nhiệm vụ của đương sự, mặc dầu cảnh sát viên này không quyết định câu thúc thân thể của bị cáo vào thời điểm đó.
Dựa vào luật pháp cũng như các phán quyết vừa trưng dẫn ông có thể thấy được rằng mặc dầu vào lúc ẩu đả, cháu và các bạn đã hoàn toàn không biết được rằng người mình đánh là nhân viên công lực, tuy nhiên hành vi đó vẫn đủ yếu tố để tòa kết buộc cháu về tội hành hung nhân viên công lực trong lúc thi hành nhiệm vụ.
Riêng câu hỏi về hinh phạt sẽ được áp dụng như thế nào" Chúng tôi xin trả lời với ông rằng hình phạt tối đa cho tội trạng này là 5 năm tù ở. Điều này có nghĩa rằng hình phạt tối thiểu có thể là hình phạt tiền hoặc giữ gìn tánh hạnh trong một thời gian nào đó.
Luật pháp quy định hình phạt và trao cho các vị thẩm phán tọa xử “quyền tùy tiện” (discretionary power) để tùy theo đó mà áp dụng.
Vì thế, nếu một người hành hung nhân viên công lực trong lúc nhân viên đó đang mặc sắc phục của cảnh sát thì chắc chắn là hình phạt sẽ nặng hơn nhiều so với một người vì đánh nhầm một cảnh sát chìm trong quán rượu vì không biết người này là nhân viên công lực đang thi hành nhiệm vụ.
Dựa vào tình tiết của sự kiện, và nếu cháu chưa hề có tiền án, thì hình phạt được áp dụng sẽ là hình phạt tiền hoặc giữ gìn hạnh kiểm trong khoảng thời gian chừng 12 tháng.
Nếu ông còn thắc mắc, xin vui lòng điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp.