Các bạn thân mến,
Chúng ta đi đứng vững chãi, đến trường, học hành bằng đôi chân. Nhưng có bạn, không có đôi chân, vẫn đứng vững bằng ý chí của mình: Đó là bạn Haven Shepherd, tên Việt là Đỗ thị Phương.
Cha mẹ em, vì bị ngăn cản từ gia đình, đã tuyệt vọng, quẩn trí cùng chết với đứa con gái nhỏ mới được 1 tuổi bằng chất nổ. Bé Phương sống sót nhưng mất cha mẹ và đôi chân. Bé được bố mẹ nuôi mang về Mỹ, Shelly, mẹ nuôi của em kể: Khi Haven 5 tuổi, em được nghe câu chuyện của em và cha mẹ, em nói: “Con thây điều này thật ngu ngốc”.Và từ đó về sau, Haven chấp nhận bản thân mình. Bé luôn luôn tươi vui, yêu đời và đăc biệt mê các môn thể thao vận động.
Lên đến trung học, cô bé bản lãnh và kiên cường tham gia luyện tập nhiều môn thể thao khác nhau, từ chạy bộ, đá banh, lướt sóng, bơi lội...Haven say mê môn bơi lội, xem như là môn sở trường bạn yêu thích nhất. Bạn kể: “Tháo đôi chân giả ra và nhảy xuống làn nước mát lạnh, con cảm thấy như mình được tự do vô cùng thoải mái trong thế giới riêng của mình”.
Năm 12 tuổi, Haven được vào đội tuyển bơi lội Paralympics Emerging Swim, là một tay bơi cự phách và sẽ thi đấu chính thức vào năm 2020-2024 với nhiều hy vọng mang lại vinh quang cho đội và nước Mỹ.
Bạn cũng mạnh dạn thử sức làm người mẫu sau khi nhận ra rằng có quá nhiều người cảm thấy không hạnh phúc về chính con người mình, bạn phát biểu: “Con muốn cho họ hiểu được rằng khác biệt không hề đáng sợ nếu như chúng ta có thể thấy những điều độc đáo về bản thân một cách tích cực. Nếu con làm được, họ cũng có thể làm được”.
Haven thường xuyên đến thăm những người khuyết tật trong các bệnh viện. Haven mong muốn câu chuyện về cuộc sống của mình sẽ truyền cảm hứng giúp họ chấp nhận khiếm khuyết của bản thân mình, phát triển năng khiếu và duy trì ý chí và sự dũng cảm, kiên cường.
Như vậy, khiếm khuyết chỉ là thứ khiến cho con ngươi ta càng trở nên đặc biệt hơn và nó cũng có thể chính là nguồn sức mạnh giúp ta vượt qua mọi trở ngại.
Gửi ý kiến của bạn