Tại đồn cảnh sát, tôi cũng đã được đo lại nồng độ rượu, tuy nhiên nồng độ rượu trong máu vẫn không thay đổi. Thế là sau khi chất vấn tôi bị cáo buộc về tội uống rượu lái xe, đồng thời tôi cũng được trao cho giấy báo ngày ra hầu tòa về tội trạng nêu trên.
Tôi đã ra hầu tòa vào cuối tháng 2 vừa qua. Khi ra tòa tôi có trình bày giấy tờ là tôi cần phải xử dụng xe để chở mẹ tôi đi châm cứu hàng tuần vì bệnh thấp khớp. Vị bác sĩ chuyên châm cứu để chữa bệnh cho mẹ tôi gần 6 tháng nay cũng đã cấp cho tôi một giấy chứng nhận về bệnh tình của mẹ tôi và sự cần thiết phải được châm cứu hàng ngày. Tuy nhiên, tòa vẫn phạt tôi $1,100 và treo bằng 9 tháng.
Vì nhận thấy bản án khá nặng so với trường hợp và tình cảnh của tôi nên tôi đã xin kháng án ngay sau khi bị xét xử. Tôi cũng xin nói rõ cho LS biết là vào năm 1997, tôi đã bị phạt $300 về tội uống rượu lái xe, nhưng tôi đã không bị mất bằng vì hồi đó tôi chỉ uống ít và nồng độ rượu chỉ 0.05, hơn nữa hồi đó ba tôi vừa qua đời nên tòa đã xét theo hoàn cảnh.
Vào tháng 4 này là việc kháng án của tôi sẽ được xét xử tại District Court.
Xin LS cho biết là liệu tòa kháng án có xử phạt tôi nặng hơn bản án mà tôi đã bị tòa án địa phương xử phạt hay không"
*
Trả lời: Theo luật lệ hiện hành nếu ông uống rượu lái xe với nồng độ trung bình trong máu là 0.08 - 0.15 thì hình phạt tối đa cho sự vi phạm này là 9 tháng tù ở hoặc bị phạt tiền $2,200, hoặc cả hai. Ngoài ra ông còn phải bị treo bằng trong thời hạn từ 6 tháng đến 1 năm. Đây là hình phạt dành cho những người vi phạm lần đầu.
Nếu đây là sự tái phạm, thì cũng với nồng độ rượu này [0.08 – 0.15], người phạm lại lần thứ hai có thể bị phạt tối đa là $3,300 tiền phạt vạ, hoặc 12 tháng tù ở, hoặc cả hai, và sẽ bị treo bằng trong thời gian từ 12 tháng đến 3 năm. Với điều kiện là sự tái phạm này xảy ra trong vòng 5 năm.
Trong vụ Parker v DPP (1992) 28 NSWLR 228. Trong vụ đó, Parker đã kháng án quyết định của tòa vì cho rằng Tòa Án Vùng đã vi phạm “các nguyên tắc đối với sự công bằng về thủ tục” (the rules of procedural fairness).
Sự kiện trong vụ đó có thể tóm lược như sau: Vào ngày 10.5.1990, Ông Anderson lái xe vào bãi đậu xe. Ông ta bắt đầu lái thụt lùi lại để đậu vào chỗ đậu thì ông ta liếc thấy có một chiếc xe đang chạy tới. Ông bèn thắng gấp xe lại để tránh khỏi bị đụng. Người tài xế của chiếc xe kia là ông Parker. Cả hai đều xuống xe lời qua tiếng lại, sau đó ẩu đã đã xảy ra. Ông Parker đã đánh ông Anderson. Ông Parker đã cho rằng ông ta đánh ông Anderson là để tự vệ vì thái độ của ông Anderson rất hung hăng. Tuy nhiên, nhân chứng đã cho rằng “ông Anderson đã bị ông Parker cặp cổ và bị đánh trong tư thế đó.” (Mr Anderson was held in headlock by Mr Parker and being punched in that position).
Sau đó ông Parker bị cáo buộc về 3 tội: “tội hành hung thường, tội hành hung gây thiệt hại thực sự về thể chất, và tội cố ý gây sự đau đớn trầm trọng về thể xác.” (common assault, assault occasioning bodily harm; maliciously inflicting grievous bodily harm).
Tuy nhiên, trước khi tòa xử, công tố viện đã rút lại “tội cố ý gây sự đau đớn trầm trọng về thể xác.”
Tòa án địa phương đã xử phạt ông Parker $700, và buộc ông phải giữ gìn tánh hạnh trong thời gian 2 năm. Ông Parker bèn kháng án về việc kết tội ông ta cũng như việc xử phạt đó. Tuy nhiên “Tòa Án Vùng” (District Court) đã xử ông Parker phải ở tù 4 tháng về những tội trạng nêu trên.
Sau đó “Tòa Kháng Án Hình Sự” (the Court of Criminal Appeal) đã tái xét lại quyết định của Tòa Án Vùng và cho rằng việc kết tội và tăng án nặng hơn là không theo đúng các nguyên tắc đối với sự công bằng về thủ tục.
Tòa Kháng Án Hình Sự cho rằng việc xét xử đúng đắn đòi hỏi các viên chức tư pháp -khi xét đơn kháng án và có ý định đưa ra một hình phạt nặng hơn hình phạt mà tòa cấp dưới đã đưa ra – phải lưu ý điều đó cho bị cáo hoặc luật sư của bị cáo để họ biết được điều đó.
Công tố viện cũng thừa nhận rằng khi vị thẩm phán của Tòa Án Vùng có ý định bác đơn kháng án và tái xác quyết việc kết tội mà tòa án sơ thẩm đã xét xử, đặc biệt là khi Tòa có ý định đưa ra một bản án nặng hơn, thì Tòa phải báo cho bị cáo hoặc luật sư của bị cáo biết được ý định đó của Tòa, để bị cáo hoặc luật sư của đương sự có thể xin rút lại đơn kháng án.
Luật pháp tại Anh Quốc cũng áp dụng nguyên tắc này như đã được xét xử trong vụ R v Maidstone Crown Court; Ex parte Litchfield (1992). Trong vụ đó, khi xét đơn kháng án, Tòa đã cho rằng ý định của các nhà lập pháp là bản án của tòa kháng án không thể nặng hơn bản án đã được ra bởi tòa án sơ thẩm, vì mục đích của việc kháng án là để cho bị cáo một cơ hội được tòa cao cấp hơn, với các vị thẩm phán có nhiều kinh nghiệm hơn xét lại tội trạng của mình.
Vì thế, nếu vị thẩm phán của tòa kháng án có ý định đưa ra một bản án nặng hơn bản án mà tòa cấp dưới đã đưa ra, thì vị thẩm phán đó phải đưa ra chỉ dấu cho bị cáo hoặc luật sư của đương sự biết được điều đó để họ quyết định là liệu có nên tiếp tục hoặc xin rút lại việc kháng án hay không.
Lý do đặc biệt mà các đạo luật cũng như án lệ buộc vị thẩm phán phải đưa ra chỉ dấu cho bị cáo, hoặc luật sư của bị cáo biết nếu vị thẩm phán của tòa kháng án xét thấy là sẽ đưa ra một bản án tù để thay thế cho hình phạt tiền được đưa ra bởi tòa sơ thẩm, vì theo nhãn quan của luật pháp cũng như án lệ bản án tù là phương thức cuối cùng khi không còn một biện pháp thích đáng nào khác để trừng phạt bị cáo.
Cuối cùng Tòa Kháng Án đã bác bỏ bản án 4 tháng tù ở và đưa ra án lệnh gởi trả vụ kiện cho Tòa Án Vùng để xét xử lại.
Dựa vào luật lệ cũng như các phán quyết vừa trưng dẫn ông có thể thấy được rằng vào lúc xét đơn kháng án nếu Tòa Án Vùng có ý định đưa ra một bản án nặng hơn bản án mà tòa án địa phương đã đưa ra trước đây, thì vị thẩm phán xét đơn kháng án đó có nhiệm vụ phải thông báo cho ông biết về ý định đó của ông ta, để ông hoặc luật sư của ông suy nghĩ chính chắn hơn là liệu có nên tiếp tục việc kháng án hay nên xin tòa rút lại đơn xin kháng án.
Với hoàn cảnh đặc biệt của ông khi phải đưa mẹ của ông chữa trị hằng ngày, hy vọng rằng tòa sẽ cứu xét khoan hồng hơn cho ông.
Mặc dầu ông đã từng vi phạm trước đây, tuy nhiên việc đó đã xảy ra hơn 5 năm rồi, nên [về phương diện lý thuyết] ông sẽ được áp dụng hình phạt theo mức độ của những người mới vi phạm lần đầu.
Nếu ông còn thắc mắc xin gọi điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp thêm.