Hôm nay,  

Chuyện Dài Dài Thẩm Mỹ: Ăn Nhiều Rau Cải...

29/04/201700:00:00(Xem: 2221)
Chuyện Bên Lề.

Kỳ nầy, tạm gát chuyện trong tiệm của chị Ngà, tôi xin kể chuyện của một bà khách ruột, chị Minh.

Bữa nay chị Minh cảm thấy thoải mái trong lòng. Thôi, hôm nay không nói xấu người nữa, mà là nhìn đời với khiá cạnh tốt vì nếu nghĩ tới chuyện xấu thì ai cũng xấu hết, nói tới đời nào cho xong vì mình là người xấu trước tiên!

Kỳ rồi nói xấu bà người Phi. Cái bà Phi này, có nhiều điểm tốt chớ. Bà hay ăn chuối luộc. Một hôm bà đưa cho Minh một trái chuối, biểu:

- Ăn thử đi, xứ của you có chuối này không? Có ăn chuối luộc như thế này không?

Minh đỡ lấy trái chuối bằng hai tay, mắt sáng lên, miệng xuýt xoa:

- Ui chu choa... Aaa, lâu rồi, bao nhiêu năm rồi mới thấy lại trái chuối luộc. Chuối nầy bên tui gọi là chuối sứ, luộc ăn dẻo dẻo tôi thích lắm, hồi nhỏ hay ăn. Mẹ tôi nói ăn chuối luộc không bị sình bụng.

Bà Phi cười cười, lắc lắc cái đầu, một thói quen kỳ kỳ, nói chuyện với ai bà cũng hay lắc lắc cái đầu như thói quen của người Ấn Độ:

- Ủa vậy à, vậy thì chúng mình ăn uống gần giống nhau. Mà bây giờ, không cần ăn chuối luộc thì mình cũng hay sình bụng, nhiều khi trong bụng đầy hơi, đang làm việc, sợ lỡ… thì mắc cỡ lắm!

Minh cười, đập bà ta một cái nhẹ:

- Cái bà này, nói gì đâu không.

Bà ta vẫn cười phì phì:

- Tôi nói thật mà. Người càng lớn tuổi sự tiêu hoá càng trở nên rắc rối bất ngờ.

Thức ăn của bà nhiều thứ giống người mình ăn lắm. Có khi tới mùa, bà đem xoài vô gọt ăn. Đúng là xoài thanh ca, hình dạng trái xoài cong cong ẹo ẹo như trái thận, màu vàng tươi. Bà nói:

- Hồi nhỏ gia đình nghèo, tôi cũng ít được ăn, bây giờ, ăn thả cửa nhưng sợ mập quá.

Chị Minh nói:

- Ăn trái cây mà, sao mập được.

Bà Phi cười khì:

- Ý, trái cây cũng làm mình mập vậy.

Chị Minh nói:

- Mập nếu ăn nhiều quá. Món gì cũng vậy, ăn có chừng mực thì đâu sợ mập.

Bà Phi nói:

- Làm sao ăn có chừng mực được, thì cơm xong ăn một trái, một thùng xoài ăn được cả tuần ấy mà. Mập chắc tại tôi ăn cơm nhiều.

Minh hỏi:

- Nhiều là nhiêu?

Bà Phi nói:

- Mỗi bữa ăn ba chén cơm đầy.

Minh mở lớn mắt ra:

- Trời. Vậy bà ăn hơi nhiều, quá nhiều là khác. Trời! Ăn cơm, cơm trở thành chất đường chứa trong cơ thể đó bà ơi. Tôi ăn mỗi tuần chỉ hai hay nhiều lắm ba lần, vào bữa cơm chiều, mỗi lần chỉ đúng một chén thôi, mà cũng không thể nào sụt cân nổi. Phải ăn rau nhiều vào bà ơi. Bà nhớ ăn theo kiểu người mẫu, năm phần rau, bốn phần trái cây, ba phần chất đạm, hai phần tinh bột và chỉ một phần đường thôi.


Bà Phi trợn trắng cặp mắt đã to sẵn, cãi:

- Úi dào!, ăn kiểu đó tôi trở thành con khỉ già mất. Tôi đâu có muốn thành người mẫu. Thì tôi cũng ăn nhiều rau cải đấy chứ. Tôi còn ăn thêm một bụi xà lách mỗi ngày đấy chứ, mỗi bữa trưa cô không thấy à?

Minh cười:

- Thấy chớ sao không. Nhưng, nếu ăn một tô xà lách trộn dầu dấm, không được cho thêm món gì vô nữa mới mong cơ thể thải bỏ. Bà ăn xà lách mà "trang điểm" thêm nào trứng luộc, nào hột này hột nọ, hạnh nhân ngào đường, là đường đấy nhé, rồi nào rải đậu phọng lên, nào bánh mì ướp gia vị nướng xắc lục cục thảy vô một nắm, nào thịt ba rọi mặn một muỗng ăn canh, nào thịt nguội... khoái khẩu thì có khoái, nhưng làm sao sụt cân được hả bà nội.

Bà Phi nói:

- Chắc chị nói đúng, nhưng chỉ xà lách không thì vô vị thật, hay có lẽ tại tôi ăn nhiều cơm quá. Nhưng, đây này, đâu thấy bụng bự.

Vừa nói bà vừa dở áo lên khoe cái nịt bụng, tiếp:

- Tôi mang nịt bụng suốt ngày.

Chị Minh giờ mới hiểu tại sao lúc nào bà Phi này cũng than nóng quá nóng quá. Để cây quạt thổi ngay mặt mà vẫn than nóng. Rồi có khi than mệt quá mệt quá. Chị Minh nạt:

- Ối Trời ơi. Bà bận cái nịt bụng hầm muốn chết rồi, than gì. Thử tháo cái nịt bụng ra đi, sẽ khỏe liền. Lần sau không được dành cái quạt máy của tui nữa nha. Tưởng bà nóng vì thời tiết tui mới nhường, ai dè bà nóng vì cái nịt bụng ép xác thế kia. Thiệt tình!

Bà Phi nói:

- Mở ra thì thấy cái bụng như có bầu năm đứa, mắc cỡ lắm.

Chị Minh thở dài:

- Chịu vậy thôi. Lớn tuổi rồi, mong cho khoẻ người, tôi khuyên bà như thế đó. Bà nai nịt như vậy có hại cho sự lưu thông máu huyết, ảnh hưởng tới thần kinh, hèn chi, bà hay cau có, đúng không?

Bà Phi liếc chị Minh, cười cười:

- Mặc xác tôi.

Chị Minh nghĩ thầm - Bà nội này, bà hành xác mà có đẹp thêm chút xíu nào đâu, tội nghiệp thì thôi!

Nói gì thì nói, mình có khác chi? Thói quen ăn xong phải có chén chè thì ốm gì nổi? Nhưng mà, tuổi càng lớn thì số cân chỉ lên chớ khó giảm, ăn làm sao cho có chừng mực, giữ gìn sức khỏe bằng cách tập thể dục hằng ngày, khỏe chứ không phải kiêng cữ để làm người mẫu, là đủ rồi. Ý cha... hơi khó à nha./.

Trương Ngọc Bảo Xuân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.