Hôm nay,  

Tâm Tình Thầy Trò: Cô Học Trò Nhỏ

16/10/201600:00:00(Xem: 2243)
Năm nay, trong lớp dạy Việt Ngữ của tôi có một cô học trò nhỏ nhất. Em mới vào lớp 1 trường Mỹ, và đi học tiếng Việt mỗi sáng Chủ Nhật. Em tên là bé Vi, tên Mỹ là Lana Trương.

Ngay buổi học đầu tiên tôi đã chú ý tới em. Em nhỏ nhắn, dễ thương, nhưng có cặp mắt đẹp mà buồn. Em ngồi thu hình nơi chiếc ghế và bàn học. Cuốn sách học các chữ cái tiếng Việt mở ra trước mắt. Em nhìn vào sách một cách chăm chú, mặc dầu tôi còn đang dò đọc tên từng em, xem có bao nhiêu em vắng mặt. Không có, buổi học đầu năm bao giờ cũng đầy đủ học sinh.

Tôi đọc tới tên em:

“Lana Trương”.

“Dạ”

Giọng em nhỏ xíu, như còn bị mắc trong lưỡi. Tôi nhắc:

“Em nói to lên. Em là Lana Trương”.

Vẫn giọng nhỏ rí. Tôi bỏ qua gọi tên em khác. Khi đã xong, tôi nhìn xuống em. Thấy mắt em ướt. Em khóc. Chuyện gì đây? Tôi đi xuống bên em:


“Lana, tại sao em khóc? Có chuyện gì thì cho cô biết. Có bạn nào bắt nạt em không?”

Lana đưa tay áo chùi khô nước mắt.

“Dạ không, cô. Dạ em đâu có khóc”.

Và em cố nhoẻn miệng cười. Giờ ra chơi, bạn ngồi bên em kể với tôi:

“ Bạn Lana không có bố, cô. Bố mẹ bạn không ở với nhau nữa”.

Tôi hiểu nỗi buồn và những giọt nước mắt của Lana. Giờ học sau tôi nói với cả lớp:

“Bạn Lana nhỏ nhứt lớp. Bạn lại nhút nhát nữa. Các em phải làm quen với Lana, coi Lara là bạn để cùng nhau học tiếng Việt nhé. Các em có đồng ý không?”

Cả lớp đều giơ tay hô: “Đồng ý”.

Đôi mắt cô học trò nhỏ của tôi vẫn buồn, nhưng miệng thì mỉm cười. Em học sinh ngồi bên cạnh đang choàng tay qua vai em.

Cô giáo Phương

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.