Việt Nam có nguy cơ tụt hậu xa hơn...
Báo SGGP ghi lời báo động như trên hôm Thứ Tư 12/10/2016.
Bản tin ghi rằng vào sáng 12-10, Diễn đàn Kinh tế Việt Nam 2016 với chủ đề “Thách thức tái cơ cấu và triển vọng” đã diễn ra tại Hà Nội. PGS.TS. Trần Đình Thiên, Viện trưởng Viện Kinh tế Việt Nam đã trình bày báo cáo đề dẫn tại Diễn đàn.
Có nhiều lý do làm tụt hậu:
-- Tăng trưởng kém hiệu quả;
-- Phân bổ nguồn lực sai lệch;
-- Quá ưu tiên quốc doanh;
-- Nợ xấu tăng...
Bản tin SGGP viết, trích:
“Báo cáo đề dẫn của ông Trần Đình Thiên nhấn mạnh, nhiệm vụ tái cơ cấu nảy sinh từ việc chúng ta duy trì quá lâu một mô hình tăng trưởng kém hiệu quả, thực chất là duy trì một hệ thống phân bổ nguồn lực sai lệch – tập trung nguồn lực cho những ngành khai thác tài nguyên, gia công lắp ráp, những ngành thâm dụng lao động kỹ năng thấp và tiền lương thấp, sử dụng nhiều vốn thay vì các ngành định hướng công nghệ và giá trị gia tăng cao.
Trong mô hình đó vận hành hệ thống phân bổ nguồn lực nặng nguyên lý “xin – cho”, dành ưu tiên cho khu vực doanh nghiệp nhà nước; nỗ lực thu hút đầu tư nước ngoài trực tiếp “đẳng cấp” thấp thay vì bằng cách nâng cao chất lượng môi trường kinh doanh và năng lực nội lực.
“Kết cục là sau 30 năm đổi mới, nước ta mới chỉ thoát khỏi nhóm nước thu nhập thấp và gia nhập vào nhóm nước thu nhập trung bình thấp. "Tụt hậu và tụt hậu xa hơn” đã chuyển từ nguy cơ lớn nhất thành hiện thực ngày càng rõ. Hội nhập quốc tế - với sự kiện đánh dấu là Việt Nam gia nhập WTO năm 2007 - trở thành phép thử, đủ hiệu nghiệm để đẩy nền kinh tế đó lâm vào tình trạng khủng hoảng chỉ sau vài năm. Những nỗ lực vật lộn để đạt được các thành tích ngắn hạn - luôn ở mức “quyết liệt” – đã che lấp tầm nhìn dài hạn”, ông Thiên bình luận.
Với kinh nghiệm thành công của Đổi mới, khi công cuộc Tái cơ cấu được khởi động, cả xã hội đều lạc quan tin rằng chỉ cần 2-3 năm là sẽ cơ bản giải quyết “3 tuyến đột phá” – nợ xấu ngân hàng, tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước (trọng tâm là cổ phần hóa) và thay đổi cơ chế đầu tư công. Nhưng thực tế tái cơ cấu tiến triển rất chậm, thành quả đạt được khá hạn chế, còn xa mới đạt mục tiêu và kỳ vọng.
Cơ chế đầu tư công thực chất vẫn chưa thay đổi, vẫn lấy “xin – cho” làm trụ, trong khi khó khăn ngân sách trở nên trầm trọng hơn và nợ công tăng nhanh. Hệ thống ngân hàng đã “trụ” được qua cơn sóng gió, song “cục máu đông” - nợ xấu hầu như vẫn còn nguyên, thậm chí khối lượng nợ xấu còn tăng lên...”(ngưng trích)
Nhiều chi tiết khác cũng được trình bày trong bản tin, như về yếu tô chưa thoát nổi tác động từ kinh tế Trung Quốc, biến đổi khí hậu, nước biên dâng, sông Mekong bị chặn họng...
Báo SGGP ghi lời báo động như trên hôm Thứ Tư 12/10/2016.
Bản tin ghi rằng vào sáng 12-10, Diễn đàn Kinh tế Việt Nam 2016 với chủ đề “Thách thức tái cơ cấu và triển vọng” đã diễn ra tại Hà Nội. PGS.TS. Trần Đình Thiên, Viện trưởng Viện Kinh tế Việt Nam đã trình bày báo cáo đề dẫn tại Diễn đàn.
Có nhiều lý do làm tụt hậu:
-- Tăng trưởng kém hiệu quả;
-- Phân bổ nguồn lực sai lệch;
-- Quá ưu tiên quốc doanh;
-- Nợ xấu tăng...
Bản tin SGGP viết, trích:
“Báo cáo đề dẫn của ông Trần Đình Thiên nhấn mạnh, nhiệm vụ tái cơ cấu nảy sinh từ việc chúng ta duy trì quá lâu một mô hình tăng trưởng kém hiệu quả, thực chất là duy trì một hệ thống phân bổ nguồn lực sai lệch – tập trung nguồn lực cho những ngành khai thác tài nguyên, gia công lắp ráp, những ngành thâm dụng lao động kỹ năng thấp và tiền lương thấp, sử dụng nhiều vốn thay vì các ngành định hướng công nghệ và giá trị gia tăng cao.
Trong mô hình đó vận hành hệ thống phân bổ nguồn lực nặng nguyên lý “xin – cho”, dành ưu tiên cho khu vực doanh nghiệp nhà nước; nỗ lực thu hút đầu tư nước ngoài trực tiếp “đẳng cấp” thấp thay vì bằng cách nâng cao chất lượng môi trường kinh doanh và năng lực nội lực.
“Kết cục là sau 30 năm đổi mới, nước ta mới chỉ thoát khỏi nhóm nước thu nhập thấp và gia nhập vào nhóm nước thu nhập trung bình thấp. "Tụt hậu và tụt hậu xa hơn” đã chuyển từ nguy cơ lớn nhất thành hiện thực ngày càng rõ. Hội nhập quốc tế - với sự kiện đánh dấu là Việt Nam gia nhập WTO năm 2007 - trở thành phép thử, đủ hiệu nghiệm để đẩy nền kinh tế đó lâm vào tình trạng khủng hoảng chỉ sau vài năm. Những nỗ lực vật lộn để đạt được các thành tích ngắn hạn - luôn ở mức “quyết liệt” – đã che lấp tầm nhìn dài hạn”, ông Thiên bình luận.
Với kinh nghiệm thành công của Đổi mới, khi công cuộc Tái cơ cấu được khởi động, cả xã hội đều lạc quan tin rằng chỉ cần 2-3 năm là sẽ cơ bản giải quyết “3 tuyến đột phá” – nợ xấu ngân hàng, tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước (trọng tâm là cổ phần hóa) và thay đổi cơ chế đầu tư công. Nhưng thực tế tái cơ cấu tiến triển rất chậm, thành quả đạt được khá hạn chế, còn xa mới đạt mục tiêu và kỳ vọng.
Cơ chế đầu tư công thực chất vẫn chưa thay đổi, vẫn lấy “xin – cho” làm trụ, trong khi khó khăn ngân sách trở nên trầm trọng hơn và nợ công tăng nhanh. Hệ thống ngân hàng đã “trụ” được qua cơn sóng gió, song “cục máu đông” - nợ xấu hầu như vẫn còn nguyên, thậm chí khối lượng nợ xấu còn tăng lên...”(ngưng trích)
Nhiều chi tiết khác cũng được trình bày trong bản tin, như về yếu tô chưa thoát nổi tác động từ kinh tế Trung Quốc, biến đổi khí hậu, nước biên dâng, sông Mekong bị chặn họng...
Gửi ý kiến của bạn