Hôm nay,  

Cao Ủy Tị Nạn Lhq Báo Nguy: Cam Bốt Cấm Tìm Dân Thượng

6/10/200400:00:00(View: 5129)
NAM VANG -- Cao Ủy Tị Nạn LHQ báo động là hiện nay không có cách nào để cứu nhóm dân Thượng đang lẩn trốn trong rừng Cam Bốt, trong khi công an biên phòng CSVN rượt sát, vây tìm. Lý do: chính phủ Cam Bốt cấm cơ quan LHQ này đi tới vùng mà nhóm người Thượng đang ẩn nấp. Tin này do đài VOA loan hôm Thứ Tư như sau.
Một bản tin ngày thứ ba cho hay người Thượng ở Việt Nam đang trốn tránh trong những khu rừng rậm ở biên giới Kampuchea sau khi chạy khỏi Việt Nam đã kêu gọi sự trợ giúp khẩn cấp của quốc tế.
Tin ghi những người dân Kampuchea có cảm tình với tình cảnh khốn khó của những người tỵ nạn bị chính phủ coi là di dân bất hợp pháp ước lượng khoảng 160 người Thượng đang trốn trong những trại tạm trú dọc theo biên giới ở tỉnh Ratanakiri miền đông bắc Kampuchea.
Một người đàn ông 40 tuổi đã rời khỏi làng của ông hôm 13 tháng 4 ngay sau khi nhà cầm quyền Việt Nam trấn áp một cuộc biểu tình của người Thượng nói với báo Cambodia Daily rằng họ muốn được cộng đồng quốc tế và Liên Hiệp Quốc giúp đỡ và bảo vệ. Một thanh niên 19 tuổi khác nói rằng họ không thể trở về vì sợ chính phủ Việt Nam sẽ giết hay bỏ tù họ. Nhưng cơ quan tỵ nạn Liên Hiệp Quốc nói với hãng AFP rằng không thể làm gì để giúp những người xin tỵ nạn ở vùng biên giới hẻo lánh được vì chính phủ Kampuchea đã ban hành một lệnh cấm cơ quan này đi đến vùng đó. Đại diện cao ủy tỵ nạn Liên Hiệp Quốc Nikola Mihajlovic cho rằng cộng đồng quốc tế nên có phản ứng trước những điều đang xảy ra trong vùng, và nói thêm rằng cơ quan của ông không thể ước lượng có bao nhiêu người Thượng đang lẩn trốn ở đó.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận được. Không phải là những điều cụ thể như sợ thất bại trong đời, mà là một nỗi lo mơ hồ không rời,
Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. Người nhạc
Tôi cầm thư Hòa, và thật chậm, rọc mép thư, đọc từng dòng chữ một. Nhiều năm rồi, tôi mới được thư anh. Hàng tem in ở góc với con số hơn tám ngàn đồng Việt Nam , tôi biết đây là một hy sinh lớn; anh không nhiều tiền. Anh thuộc loại người xông xáo làm đủ mọi chuyện để kiếm sống và nuôi gia đình, nhưng định mệnh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.