Bạn,
Tại VN, những sinh viên trọ học xa nhà luôn luôn phải vật lộn với hàng trăm khoản tiền như học phí, tiền ăn, tiền ở, tiền quán xá Đó là chưa kể những khoản vặt vãnh không tên khác. Nhiều sinh viên đã mắc nợ như"Chúa Chổm", lâm vào tình cảnh khốn đốn. Báo Thanh Niên ghi nhận tình cảnh của một số sinh viên khốn đốn vì nợ nần như sau.
Những nam sinh viên thường không biết cân bằng trong chi tiêu, rất dễ bị nợ nần "quay" như chong chóng. Hải xuất thân trong một gia đình khá giả ở miền Tây, mỗi tháng ba má viện trợ cho 2-3 triệu đồng nhưng rốt cuộc cứ đến giữa tháng là "bay" sạch. Dường như tuần nào Hải cũng rủ bạn bè nhậu nhẹt, cà phê. Một bữa nhậu ít nhất là 200 ngàn đồng. Rồi tiền đổ xăng, tiền mua quà cho cô bạn gái hay nhõng nhẽo... Biết Hải là con nhà giàu nên bạn bè không ngại ngần cho mượn. Tháng này qua tháng khác, cậu công tử miền Tây đã trở thành con nợ của hầu hết bạn bè.
Tại Trường Đại học Công nghiệp 4, có sinh viên Bảo, quê ở Phan Rang, Ninh Thuận, mỗi tháng được ba má cho 600 ngàn đồng (300 ngàn tiền ăn, 200 ngàn tiền nhà, 100 ngàn "cà phê thuốc lá") kèm theo lời dặn dò "chi tiêu cho hợp lý, thiếu bao nhiêu tự lo". Với số tiền này, Bảo tiêu trong... 10 ngày là hết. Mỗi ngày đã mất 15 ngàn đồng tiền ăn, còn tiền "buồn buồn ghé quán", tiền thi lại, tiền thết đãi bạn bè... Phóng viên hỏi: "Thế 20 ngày còn lại, nhịn đói sao"". Bảo gãi tai: "Em vay mượn bạn bè, rồi đợi khi nào kiếm được việc làm thêm sẽ trả chúng nó. Nhưng cũng chẳng biết bao giờ em mới trả được món nợ... 4 triệu đồng đây". Những hoàn cảnh tương tự như Bảo không phải là ít. Những ngày này, Ngọc đang rối bời vì bị cậu bạn cùng lớp tên Thắng ra hạn "đúng 10 ngày nữa mày phải trả tiền để tao còn mua máy tính". Chỉ vì một lần Ngọc mượn xe bạn đi về quê tông phải một chiếc xe máy khác, họ bắt đền 2 triệu đồng. Thế là phải đi vay khắp phòng rồi gom nốt số tiền ít ỏi trong ví mới vừa đủ. Trong đó, riêng Thắng cho Ngọc vay 1.2 triệu đồng. Ngọc đã cố gắng đi làm thêm vào dịp cuối tuần được hơn một tháng, nhưng phải mất... 1 năm nữa mới trả đủ nợ. Trong khi còn biết bao khoản tiền phải chi tiêu như ăn uống, sách vở. Mẹ thì đang bệnh ở nhà, Ngọc cũng chẳng dám xin. Chỉ còn một giải pháp tình thế là... vay chỗ này trả chỗ kia. Phần lớn sinh viên nhà ta thường dùng cách này, cuối cùng ai cũng trở thành con nợ và chủ nợ của nhau.
Bạn,
Cũng theo TN, với các nư õ sinh viên, được trời phú cho cái tính lo xa và tiết kiệm, thì dường như lúc nào cũng sống thanh thản, không phải lo nghĩ nhọc tâm rằng "ngày mai lấy gì ăn đây".
Tại VN, những sinh viên trọ học xa nhà luôn luôn phải vật lộn với hàng trăm khoản tiền như học phí, tiền ăn, tiền ở, tiền quán xá Đó là chưa kể những khoản vặt vãnh không tên khác. Nhiều sinh viên đã mắc nợ như"Chúa Chổm", lâm vào tình cảnh khốn đốn. Báo Thanh Niên ghi nhận tình cảnh của một số sinh viên khốn đốn vì nợ nần như sau.
Những nam sinh viên thường không biết cân bằng trong chi tiêu, rất dễ bị nợ nần "quay" như chong chóng. Hải xuất thân trong một gia đình khá giả ở miền Tây, mỗi tháng ba má viện trợ cho 2-3 triệu đồng nhưng rốt cuộc cứ đến giữa tháng là "bay" sạch. Dường như tuần nào Hải cũng rủ bạn bè nhậu nhẹt, cà phê. Một bữa nhậu ít nhất là 200 ngàn đồng. Rồi tiền đổ xăng, tiền mua quà cho cô bạn gái hay nhõng nhẽo... Biết Hải là con nhà giàu nên bạn bè không ngại ngần cho mượn. Tháng này qua tháng khác, cậu công tử miền Tây đã trở thành con nợ của hầu hết bạn bè.
Tại Trường Đại học Công nghiệp 4, có sinh viên Bảo, quê ở Phan Rang, Ninh Thuận, mỗi tháng được ba má cho 600 ngàn đồng (300 ngàn tiền ăn, 200 ngàn tiền nhà, 100 ngàn "cà phê thuốc lá") kèm theo lời dặn dò "chi tiêu cho hợp lý, thiếu bao nhiêu tự lo". Với số tiền này, Bảo tiêu trong... 10 ngày là hết. Mỗi ngày đã mất 15 ngàn đồng tiền ăn, còn tiền "buồn buồn ghé quán", tiền thi lại, tiền thết đãi bạn bè... Phóng viên hỏi: "Thế 20 ngày còn lại, nhịn đói sao"". Bảo gãi tai: "Em vay mượn bạn bè, rồi đợi khi nào kiếm được việc làm thêm sẽ trả chúng nó. Nhưng cũng chẳng biết bao giờ em mới trả được món nợ... 4 triệu đồng đây". Những hoàn cảnh tương tự như Bảo không phải là ít. Những ngày này, Ngọc đang rối bời vì bị cậu bạn cùng lớp tên Thắng ra hạn "đúng 10 ngày nữa mày phải trả tiền để tao còn mua máy tính". Chỉ vì một lần Ngọc mượn xe bạn đi về quê tông phải một chiếc xe máy khác, họ bắt đền 2 triệu đồng. Thế là phải đi vay khắp phòng rồi gom nốt số tiền ít ỏi trong ví mới vừa đủ. Trong đó, riêng Thắng cho Ngọc vay 1.2 triệu đồng. Ngọc đã cố gắng đi làm thêm vào dịp cuối tuần được hơn một tháng, nhưng phải mất... 1 năm nữa mới trả đủ nợ. Trong khi còn biết bao khoản tiền phải chi tiêu như ăn uống, sách vở. Mẹ thì đang bệnh ở nhà, Ngọc cũng chẳng dám xin. Chỉ còn một giải pháp tình thế là... vay chỗ này trả chỗ kia. Phần lớn sinh viên nhà ta thường dùng cách này, cuối cùng ai cũng trở thành con nợ và chủ nợ của nhau.
Bạn,
Cũng theo TN, với các nư õ sinh viên, được trời phú cho cái tính lo xa và tiết kiệm, thì dường như lúc nào cũng sống thanh thản, không phải lo nghĩ nhọc tâm rằng "ngày mai lấy gì ăn đây".
Gửi ý kiến của bạn