Một, không phải chỉ ở khu kỹ nghệ Vũng Áng ở Hà tĩnh gây tai họa cho bốn tỉnh Miền Trung Hà Tĩnh, Quảng Trị, Quảng Bình và Thừa Thiên Huế, mà đại hoạ ô nhiễm môi sinh đang chực chờ nhiều miền ở VN vì chiến lược tăng sản xuất kinh doanh bất cứ giá nào của Đảng Nhà Nước CSVN. Số tiền Đảng Nhà Nước thu vô được mấy năm nay từ khu Kỹ Nghệ Vũng Áng ở Hà Tĩnh không biết bao nhiêu, nhưng chắc chắn số tiền thiệt hại mà dân chúng 4 tỉnh này phải chịu dài dài, số tiền để giải độc vùng biển của 4 tỉnh mất nhiều năm và nhiều tiền, cao hơn số thu vào nhiều. CSVN nếu chịu khó một chút nhớ lại lời của một nhà khoa học Liên xô đã từng nói hậu quả vô cùng tai hại so với thu hoạch của cái kiểu sản xuất “duy ý chí” của Liên sô CS: bắn vào thiên nhiên một phát súng trường, thiên nhiên sẽ trả lại một tràng trọng pháo.
Bên TC chiến lược sản xuất “duy ý chí” của những người CS đã làm cho thủ đô Bắc Kinh số ngày khói bụi, khí thải làm mù mịt thành phố nhiều hơn những ngày trời trong. Chống ô nhiễm môi sinh trở thành đề tài dân chúng chống Đảng Nhà Nước và các đại công ty khắp thành phố lớn nhỏ của TQ.
Ở Miền Bắc, tin cho biết Hà Nội, nạn ô nhiễm thuỷ ngân trong không khí vô cùng nguy hiểm đang tăng. Khoảng 6 tuần vào đầu tháng 3/2016, chỉ số AQI ở Hà Nội có lúc lên đến 388 - mức ô nhiễm rất nặng, cao nhất trên thang đánh giá. Mức này, các nhà khoa học khuyến cáo mọi người nên ở trong nhà. Thủy ngân trong không khí là loại cực độc bởi vì khi hít phải khí có chứa thủy ngân, thủy ngân sẽ len lỏi vào các mô, những nơi có chứa chất nhày nhày như ở phổi và nó sẽ kích thích đường hô hấp dẫn đến ho húng hắng, ho ra đờm, khó thở, da có thể tím tái do thiếu ôxy. Còn ngộ độc thủy ngân cấp tính dễ chết người. Phụ nữ mang thai hít phải thủy ngân phát tán trong không khí, chúng có thể xuyên qua cuống nhau để lọt vào tử cung, gây hại cho cả thai nhi.
Hai, tổ chức kiểm soát môi sinh của CSVN chẳng những quá yếu về chuyên môn mà còn không thành thật với dân chúng nữa. Các nhà đầu tư ngoại quốc khinh thường họ và qua mặt vù vù vì quá dễ mua chuộc. Tin báo Tuổi Trẻ ngày 25/4, ông Chu Xuân Phàm phụ trách đối ngoại của Công ty Luyện Gang Thép của Đài Loan nói một cách xách mé: "Hồi xưa, khi giải phóng mặt bằng đã tính phương án hỗ trợ ngư dân đánh bắt cá chuyển sang nghề khác rồi, sao cứ phải đánh bắt quanh vùng biển này. Nhiều khi mình phải lựa chọn, tôi muốn bắt cá, bắt tôm hay muốn xây dựng ngành công nghiệp thép".
Còn dàn cán bộ đảng viên CS và chuyên viên có chức có quyền, thứ trưởng, giám đốc, chuyên gia thì quá dở, sợ trách nhiệm, không thành khẩn với dân, làm việc thập thò khiến người dân và báo chí bất mãn và nghi có nhận tiền chạy tội của công ty Formosa.
Thử hỏi dân chúng làm sao tin họ được khi mà ô nhiễm chết cá, chết người sờ sờ ra đó, mà họ quan liêu, họp hội nghiên cứu lê thê biến đại họa của dân thành ngâm cứu, như để lâu cứt trâu hoá bùn vậy. Trước cơn dầu sôi lửa bỏng của dân chúng, nào cá nuôi trong bè, cá nước cạn, cá nước sâu chết tấp vào bờ trắng bãi; nào hai công nhân chắn sóng biển bị nhiễm độc chết, một số khác ngất ngư, người thợ lặn phát giác ông xả nước thải của Formosa lớn dài cả 1500 m ra biển vắng mặt một cách khó hiểu; nào có bằng cớ Formosa đã mua 300 tấn hóa chất về súc rửa đường ống; thế mà cán bộ đảng viên tai to mặt lớn về môi trường và ngư nghiệp họp kín gần 3 tiếng đồng hồ, mới ra họp báo. Cả trăm phóng viên chầu chực để biết nguyên do tai hoạ xảy ra từ đầu tháng tư, gần một tháng trời sau, họ chỉ họp báo chỉ 5 phút. Họ tuyên bố, chưa thấy liên hệ của công ty Formosa với nạn cá chết, có lẽ do ảnh hưởng của tảo đỏ nở hoa gọi là thuỷ triều đỏ hay ảnh hưởng do con người trên bộ, quá phức tạp chưa biết.
Thế là từ đầu tháng Tư đến gần cuối tháng Tư cá tiếp tục chết tấp vào trắng bờ, có tin lan ra gần tới Đà nẵng rồi và có thể toả ra tới bờ biển Miền Nam. Dân Miền Trung không dám ăn cá biển, là món ăn cơm bữa của đồng bào. Đồng bào giành nhau mua muối, sợ nước biển nhiễm độc làm muối ăn nguy hiểm tánh mạng. Du khách mua tua du lịch Miền Trung trả lại. Các nơi không đặt hàng mua nước mắm, khô Miền Trung vì sợ làm từ cá chết vì nhiễm độc.
Chỉ có Tổng Bí Thư Nguyễn phú Trong đi công tác đảng trong vùng cá chết, vô tình, vô cảm, không có một lời chia xẻ niềm đau nỗi khổ của dân và thúc đẩy Nhà Nước cứu trợ dân và sớm tìm nguyên nhân.
Dân chúng VN chịu hết nổi phải sự chậm trễ, bất lực của Đảng Nhà Nước CS đã cùng nhau biểu tình ở Hà Nội, Sài Gòn, Đà Nẵng, Vũng Tàu, v.v... cũng như tại các tỉnh vào buổi sáng ngày 1 tháng 5 năm 2016 để vận động “bảo vệ môi trường sống” và “trả lại cho dân môi trường sạch và yên bình.”
Ở hải ngoại, nhứt là ở Mỹ, Tăng Đoàn Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất lên tiếng về thảm họa do Formosa – Hà Tĩnh gây ra. Tăng Đoàn “cực lực phản đối hành vi độc hại của Formosa, lên án sự vô trách nhiệm của nhà cầm quyền và yêu cầu nhà cầm quyền phải có hành động hiệu quả và kịp thời. Đòi hỏi nhà cầm quyền sớm xác định nguyên nhân và thủ phạm gây ra hiểm họa. Nhanh chóng có biện pháp xử lý môi trường, khắc phục thảm họa, giúp đỡ hữu hiệu để người dân khôi phục sản xuất. Truy cứu trách nhiệm đối với kẻ phạm pháp và có biện pháp chế tài thích đáng để ngăn ngừa những hiểm họa tương tự trong tương lai. Xử phạt nghiêm khắc những người lãnh đạo có trách nhiệm liên quan trong việc dung dưỡng, bao che cho tập đoàn Fomosa gây tội ác. Buộc tập đoàn Formosa phải chịu trách nhiệm khắc phục khủng hoảng, bồi thường thiệt hại cho người dân.”./.(Vi Anh)
con cá chết, cá chết là chuyện không quan trọng nếu đem so với việc tụi nó bán biển đảo đất liền cho trung cộng, hãy bình tâm đem so sánh coi,
Tụi ba tàu chệt chiếm gần hết đất nước rồi, bằng nhiều cách và hình thức khác nhau nhưng chúng thực sự làm chủ đất nước VN rồi, cá chết không phải là quan trọng với tụi vc.
Chỉ tiếc là người trong nước không đồng lòng đứng lên lật đổ tụi nó thôi. Hải ngoại chỉ có thể ủng hộ tinh thần nhưng trong nước là chính .