Trong Thư tố cáo của Hội Đồng Liên Tôn đề cập đến sự hành hạ của CSVN đối với Mục Sư Nguyễn Công Chính như sau:
“Cách đây 5 năm, vào ngày 28-04-2011, đang khi thi hành nhiệm vụ mục tử, dẫn dắt cộng đoàn tín đồ, Mục sư Nguyễn Công Chính đã bị tống giam, sau đó ra tòa, bị khép vào điều 87 bộ luật Hình sự cộng sản là “phá hoại chính sách đoàn kết dân tộc” - một tội danh không hề có trong nền pháp lý văn minh của nhân loại– rồi bị một bản án bất công và khủng khiếp là 11 năm tù. “
Thư viết tiếp rằng, “Dĩ nhiên, bản thân Mục sư và công luận trong lẫn ngoài nước đều phản đối phiên tòa man rợ và bản án tàn bạo này, mà chỉ cái chế độ Cộng sản chà đạp con người và căm thù tôn giáo mới có. Do đó, Mục sư Nguyễn Công Chính đã bị nhà cầm quyền –qua tay bộ Công an và các quản tù- trả thù một cách khốc liệt từ đó đến nay. Theo chứng từ của bà Trần Thị Hồng, người vợ hiền đau khổ của ông, thì vị tù nhân lương tâm này đã phải gánh chịu những đòn thù như sau:
“a- Sau khi bị bắt cho đến phiên phúc thẩm, Mục sư Nguyễn Công Chính đã bị nhốt vào trại giam T20 thuộc tỉnh Gia Lai. Tại đây, để bắt ông nhân tội (điều mà Cộng sản vẫn làm đối với các tù nhân lương tâm bất khuất), cai tù đã thường xuyên dùng roi điện, gậy cao su, bình xịt hơi cay tra tấn ông. Ngoài ra, gần cả 2 năm trời, họ không cho ông gặp gia đình, một kiểu hành hạ tinh thần hết sức vô nhân đạo, nhằm gây hoảng loạn tâm lý và đánh gục ý chí tù nhân.
“b- Sau phiên tòa phúc thẩm, Mục sư Chính bị chuyển đến trại giam An Phước, tỉnh Bình Dương. Tại đây, tuy ông được gặp mặt vợ con, nhưng công an đều ghi âm ghi hình mọi lời nói cử chỉ của ông và thân thuộc, nhằm khủng bố không cho ông tiết lộ sự thật về thảm trạng của mình. Tuy nhiên Mục sư vẫn dũng cảm vạch trần những hành vi tàn ác của các cai ngục đối với ông, nhất là có lần kề dao vào cổ để bắt ông nhận tội ngõ hầu được hưởng sự khoan hồng của nhà nước. Đồng thời, ông nhắn nhủ gia đình nỗ lực kêu oan cho ông.
“c- Không chấp nhận việc đánh đập tra tấn (điều mà Cộng sản luôn trâng tráo chối bỏ), Mục sư Chính đã viết đơn tố cáo các biện pháp ngược đãi tù nhân trong nhà ngục. Chính vì thế, hiện nay ông bị biệt giam, chẳng được tiếp xúc với các bạn tù. Ngoài ra, cai tù còn xúi giục tù xã hội đen gây hấn đánh đập ông, không cho ông sử dụng nước sinh hoạt trong nhiều tháng, cấm ông nhận sách tôn giáo, cản trở việc chức sắc đồng đạo đến thăm ông, và không chăm sóc ông đầy đủ về mặt y tế, dù ông mang nhiều thứ bệnh. Tất cả đã khiến tình trạng sức khỏe của ông lâm cơn nguy hiểm.
“d- Chưa hết, với cung cách “phạt chùm” có từ thời Cải cách Ruộng đất, nhà cầm quyền CS tỉnh Gia Lai không ngừng sách nhiễu và hăm dọa gia đình Mục sư Chính. Ngay khi ông chưa bị bắt, nhà nguyện do gia đình ông xây dựng và phụ trách tại Kon Tum đã bị ủi sập, khiến họ phải đi thuê nhà để ở. Nhưng thuê ở đâu, công an địa phương cũng đến bắt chủ nhà trục xuất họ. Cho đến nay, họ phải dời chỗ dời nhà đến 23 lần. Sau ngày Mục sư bị bắt, bà Trần Thị Hồng và 4 con thơ thường xuyên bị công an tỉnh Gia Lai canh gác trước nhà và theo dõi trên đường. Tối đến, chúng ngang nhiên khóa cổng nhốt họ lại. Mỗi ngày 4 đứa con bước chân đến trường trong lo âu vì công an cứ bám đuôi. Về nhà thì sợ không dám bước ra khỏi cổng. Chúng biến nhà của vợ con Mục sư thành nơi giam giữ. Bản thân bà Hồng thì đã nhiều phen bị đối xử tàn tệ, đánh đập và lăng nhục.”
Lá Thư cũng kêu gọi, “- Khẩn thiết kêu gọi các chính phủ dân chủ năm châu, các tổ chức nhân quyền quốc tế, các tổ chức tôn giáo hoàn vũ luôn nhớ rằng chế độ CS tại Việt Nam không ngừng coi tôn giáo là thù cũng như các nhà đấu tranh cho tự do dân chủ là địch. Xin Quý vị đừng bỏ quên các tù nhân lương tâm tại đất nước chúng tôi.”
- Từ khóa :
- Việt Nam
- ,
- Bình Dương
- ,
- An Phước
Gửi ý kiến của bạn