Hôm nay,  

Kể Chuyện Gia Đình/Chuyện Tình: Ngày Đó Chúng Mình (kỳ 2)

28/02/201500:00:00(Xem: 2714)
Mời Tham Dự Kể Chuyện Tình hay Chuyện Gia Đình

Kể Chuyện tình hay Chuyện Gia Đình là mảnh sân chung dành cho tất cả quí vị độc giả. Các bạn có thể kể chuyện tình, đời sống hôn nhân, hay chuyện gia đình, chuyện nuôi dạy con… của bạn cho tất cả bạn đọc Việt Báo và Việt Báo Online cùng thưởng thức hay học hỏi từ chuyện tình/chuyện gia đình của bạn.

Có biết bao nhiêu chuyện để kể, tâm sự, chuyện vui, truyện ngắn, truyện dài … Mời bạn viết và gửi cho Việt Báo, hoặc eMail cho: giadinh@vietbao.com hay minanguyenha@yahoo.com

Trang Gia Đình/ Chàng&Nàng chờ chuyện tình hay chuyện gia đình của bạn.

Tuần này là câu chuyện tình của tác giả NT. Cám ơn tác giả NT đã chia xẻ chuyện tình yêu với độc giả Việt Báo/Việt Báo Online. (Chuyện đăng 2 tuần).

NGÀY ĐÓ CHÚNG MÌNH

NT

(Tiếp tuần trước)

Anh sống ở cái thành phố nhỏ, buồn hiu, bụi mù đã hơn một năm. Thỉnh thoảng anh có dịp vù về thăm nàng còn thì thời gian rảnh rỗi anh tập chơi Tennis cho qua ngày.

Sáng thứ bảy, sau khi đi ăn sáng về anh định ra sân Tennis thì thằng bạn bên hành chánh tỉnh gọi điện thoại, hỏi anh có muốn theo về Sài gòn không, mai ra lại, nó đi công tác, máy bay còn một chỗ trống. Mừng hết lớn, anh nhận lời ngay, nó hẹn anh nửa tiếng nữa sẽ đến đón. Anh vội tóm ít đồ dùng và quyển truyện mới mua trên kệ sách bỏ vào cái túi nhỏ.

Nàng ngạc nhiên sung sướng khi thấy anh xuất hiện trước cửa nhà. Anh đưa nàng quyển truyện, nhìn tựa đề, nàng reo lên.

- Đúng ý em quá, mới nghe điểm sách về cuốn này tuần trước, em cám ơn anh, tối nay em phải thức, đọc ngay mới được.

Nàng kể lung tung. Đã xong cử nhân, nhưng chắc nàng học thêm, chưa đi làm vội. Anh hỏi thăm về anh chàng Tuệ Khải, nàng kể, ông ta cũng đã tốt nghiệp, bây giờ phải đi lính. Hôm đến chào từ biệt nàng để vào trường võ bị Thủ Đức, ông ta đưa nàng một xấp giấy, ghi lại những cảm nghĩ lúc ông nhớ đến nàng, nàng nói đùa thêm, xem như là nguyệt kí, vì tháng nào cũng có trăng cả. Nàng phê bình, không ngờ ông ấy viết hay như viết văn vậy, chẳng hạn kể về đêm đốt lửa trại với nhóm bạn đi cứu trợ, tiếng đàn nghe mệt mỏi, rã rời, ông ấy đã ao ước, phải chi đêm ấy có trăng soi, để có cảm tưởng nàng đang nghe ông ấy đàn… Trang giấy cuối cùng vỏn vẹn vài hàng “Trả lại Trăng xưa, mối tình vời vợi. Ngôi trường thân yêu, bạn bè cũ mới, đường buồn tôi đi, bao giờ cho tới ? Nỗi đau cao vời, nỗi đau còn dài.” (Trả lại em yêu - Phạm Duy).Rồi nàng cho biết, sắp đi dự đám cưới của Phương, bạn thời trung học. Phương là con nhà giàu, người yêu của Phương không cùng giai cấp nên ba nàng không đồng ý. Mẹ Phương thương con gái, khuyên Phương đi ngoại quốc học, vừa có nghề nghiệp cho tương lai, vừa để đo lòng hai người đàn ông, nếu tình yêu hai người vẫn không phai nhạt thì ba Phương không thể cản trở chuyện hôn nhân của con gái nữa. Phương nghe lời mẹ, đi Pháp học nghề dạy trẻ mẫu giáo cho nhanh. Và ba Phương đã nhìn thấy, 4 năm xa cách chỉ làm tình yêu của họ thêm chín chắn nên đã đồng ý tổ chức đám cưới cho con gái vào tháng tới.

Trước khi chia tay, anh nhờ nàng chiều hôm sau đến đón anh, đi ra tiệm kem quen thuộc, chờ thằng bạn đến đón ra phi trường.

Nàng yên lặng ăn kem. Chưa hết ly đầu tiên, vì nàng thường ăn 2 ly, nàng ngập ngừng hỏi

- Cô Thu là ai vậy hở anh ?

Anh khựng người, chưa hiểu ý nàng muốn gì, nàng mở ví, lấy ra một phong thư đưa anh.

- Lá thư nằm trong quyển truyện, em nghĩ anh để vào đó cho em đọc, chứ không có ý tò mò. Nếu không phải, em xin lỗi anh.

Anh giật mình nhớ ra mọi việc. Cuối tuần trước, đi uống cà phê với thằng bạn về, nó rủ anh ghé tiệm sách độc nhất trong tỉnh mua tờ Paris Match, cô chủ tiệm khoe có sách truyện mới về, cô đọc rồi, hay lắm. Anh ngắm nghía quyển sách, đó là truyện dịch của Miura Ayako, một nữ văn sĩ Nhật, có tựa đề “Bảng điểm.” Anh mỉm cười nghĩ, không hiểu ở đây, vật lý và tình cảm, liên quan với nhau như thế nào, thấy là lạ, anh mua để tặng nàng khi có dịp. Về đến nhà trọ, thấy lá thư của mẹ anh gửi đến để sẵn trên bàn, anh bóc ra đọc rồi tiện tay nhét vào quyển truyện, xếp vào kệ sách để tránh sự tò mò của con bé dọn phòng. Hôm qua, anh đã quên lấy lá thư ra khỏi quyển sách trước khi đưa cho nàng. Trong thư, mẹ anh đã viết, bố mẹ không bằng lòng cho con lấy con Nguyệt… mẹ con con Thu vẫn hỏi thăm về con đấy.. Anh gượng cười, nói:

- Thu là hàng xóm của anh từ nhỏ. Mẹ Thu là bạn hàng với mẹ anh. Bà ấy chấm anh, nói là nếu Thu và anh lấy nhau, bà cho căn phố gần chợ, để mở Pharmacie. Lấy em là anh bị lỗ đấy,.

Nàng nhìn anh, cái nhìn lạ lùng, anh chột dạ,vội vàng chữa,

- Em biết là anh vừa nói đùa chứ, anh chỉ muốn lấy em thôi.

Nàng cười nhẹ, không nói, cúi đầu ăn nốt ly kem, hôm nay nàng chỉ ăn một ly.

Ra tới đơn vị, anh gọi điện thoại về mỗi ngày nhưng không gặp nàng lần nào cả, anh đâm lo. Sau một tuần lễ xốn xang, anh nhận được thư nàng, lá thư mỏng hơn bình thường.

Anh,

em đã thức cả đêm thứ bảy để đọc cho xong “Bảng điểm.” Trong trái tim mỗi người có một đìểm, khi bị kích động, nó làm cho trái tim bị đông đá. Băng điểm của cô bé trong truyện bị kích động khi cô biết bố mình là kẻ giết người. Và trái tim em đã bị đông đá khi nghe anh nói “ lấy em anh bị lỗ “.

Em đã không muốn phải mang ơn ai thì em cũng không muốn làm người khác bị lỗ, nhất là một người tốt như anh.

Em xin cám ơn anh về những tháng ngày vui đẹp đã qua.

Em cầu chúc anh có một cuộc sống hạnh phúc.

Tưởng Nguyệt.

Lá thư ngắn nhất, lạnh nhất cũng là lá thư cuối cùng của nàng viết cho anh.

Anh đã viết bao nhiêu thư trần tình mặc dù chẳng biết nàng có đọc hay bỏ thùng rác. Anh đã bao lần đứng trước cổng nhà nàng, nhưng không một lần được gặp. Tất cả đều vô ích. Ban đầu, anh đã giận nàng, nghĩ nàng không yêu anh nữa nên chỉ vì một câu nói đùa mà lấy cớ xa anh. Sau đó anh lại trách mình, tình yêu của anh dành cho nàng chưa đủ sâu, anh chưa hiểu nàng cho đủ nên đã làm nàng bị thương tổn, nhất là anh, thường hay nói dỡn cho nàng cười thì lẽ ra anh phải biết cái làn ranh giữa đùa vui và đau đớn, lại còn thêm sự trùng hợp tai hại, lá thư để quên trong sách. Lẽ ra,khi nghe nàng kể chuyện về Phương anh phải nhớ đến lá thư mẹ anh đã viết, anh không lấy lại nên nàng có thể hiểu là anh đã cố ý báo tin cho nàng biết bằng cách đó. Hoặc tình yêu của anh chưa đủ lớn để hâm chảy trái tim bị đông đá của nàng. Cuối cùng, anh bắt chước nàng đổ lỗi cho số phận đã an bài, để anh và nàng tinh cờ gặp nhau, yêu nhau rồi xa nhau.

Cứ để tivi chiếu hình tiếp, anh đứng dây, chọn một CD bỏ vào máy, đeo máy nghe lên đầu, anh ngồi ngả người vào thành ghế,nhắm mắt lại… ngày đó có em ra khỏi đời rồi, và mang theo trăng sao chết cuối trời u tối

Ngày đó có anh mê mải tìm lời, tìm trong đêm rách rưới cơn mơ nào lẻ đôi

Ngày đôi ta chôn vơi tiếng hát đã lạc loài, ôm kín tiếng thơ rơi ngậm ngùi rơi

Ngày đôi môi thương môi đã xé nát nụ cười
Ôi những cánh tay ngỡ ngàng tả tơi
Ngày đó có bơ vơ lạc về trời
Tìm trên mây xa khơi có áo dài khăn cưới.

Ngày đó có kêu lên gọi hồn người, Trùng Dương ơi, có xót xa cũng hoài mà thôi….

Anh khóc lặng lẽ.

NT

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.