Hôm nay,  

Đầu Năm Nói Chuyện Đặc Biệt Về Thẩm Mỹ: Thợ Và Thuế Ngành Thẩm Mỹ

10/01/201500:00:00(Xem: 2266)
Tôi có nhiều người bạn làm chủ tiệm thẩm mỹ và tiệm làm Nails. Đi tới đâu cũng nghe than: "Sao mà kiếm thợ giỏi khó quá. Có khi được thợ giỏi rồi họ không chịu ở lại với mình. Nhiều người làm cho mình một lúc lấy kinh nghiệm rồi là dông, mở tiệm!" và câu: "Sao cứ bị phạt vệ sinh, thuế má hoài, chán quá!"

Kỳ nầy chuyện dài dài Thẩm Mỹ, xin tạm ngưng, dành chỗ để đăng bài đặc biệt bàn về Thợ và Thuế.

Thưa các bạn,

Thợ bỏ tiệm có lẽ vì: Lợi tức ít mà chẳng thấy hy vọng gì để tăng thêm khách; không được tập luyện chỉ dẫn đúng cách; cạnh tranh nghề nghiệp; bất mãn với chủ; với khách, v.v...

Chủ tiệm mất thợ có lẽ vì: không biết cách điều hành thương mại; không biết cách xử sự với thợ, mới và cũ; giỏi và dở.

Bị phạt vụ thuế má vệ sinh hoài, thưa bạn, có lẽ vì không theo đúng luật của sở thuế và State Board.

Vì những vấn đề trên, có nhiều người đã theo học khóa huấn luyện về cách điều hành quản lý cửa tiệm.

Trước khi mở tiệm bạn cần quyết định mình muốn làm gì? Bạn muốn tìm thợ ăn chia hay thương mại bằng cách cho mướn “booth" (cho thợ mướn bàn làm Nails, mướn ghế làm tóc hay làm dưỡng da, chủ thâu tiền chỗ mỗi tháng).

Nhiều người chủ không muốn chịu trách nhiệm với chuyện đóng thuế nhân viên (payroll taxes) nhưng vẫn muốn kiểm soát người mướn Booth cho nên sinh ra những hiểu lầm và phạm luật. Tiểu bang và liên bang có phân biệt rõ ràng sự khác biệt của việc làm thợ (employee) và làm thợ tự do (self-employed).

Booth rental là thợ tự do (self-employed). Họ tự do nhận khách, tự do ấn định tiền của mỗi dịch vụ, tự do xử dụng đồ nghề và vật liệu của họ. Họ trả tiền mướn chỗ, thí dụ mỗi tuần $100, và chủ không thể lấy tiền chia của khách. Họ có trách nhiệm đóng thuế payroll, business expenses và cuối năm phải nộp cho chủ tiệm mẩu đơn MISC-1099.

Mẫu đơn nầy khai tất cả số tiền mướn chỗ đã trả cho chủ tiệm suốt năm.

Tuy vậy, thấy chuyện cho mướn chỗ có dản dị nhưng không phải không rắc rối nếu bạn không hiểu rõ rang. Bạn chỉ là người chủ phố mà thôi, bạn sẽ không có quyền bắt buộc họ làm đúng giờ, đúng ngày, mặc hay không mặc đồng phục, xài vật liệu hiệu gì... Dù vậy bạn lại phải chịu trách nhiệm bắt buộc họ phải theo đúng những luật lệ vệ sinh và thi hành đúng với tất cả tiêu chuẩn của State Board đưa ra.

Điều đó có nghĩa là: nếu họ bị phạt, bạn cũng bị phạt!

Trường hợp bạn là chủ tiệm, nếu bạn muốn thợ trong tiệm của bạn xài vật liệu thật tốt, lúc nào tiệm cũng có thợ để nhận khách mới bước vô tiệm, bạn không nên theo chương trình cho người mướn Booth. Bạn cần phải mướn thợ.

Những người thợ nầy sẽ chịu trách nhiệm trực tiếp dưới sự điều hành của bạn. Bạn phải có sổ lương, theo đúng tiêu chuẩn của tiểu bang và liên bang, đây là điều có nhiều chi tiết kèm theo chớ không phải chỉ có viết vài tấm ngân phiếu mỗi tháng là xong. Bạn phải nộp đơn Employer Identification Number (EIN) từ sở thuế IRS, và chịu trách nhiệm đóng tất cả thuế Payroll, gồm luôn tiền tip và tiền bảo hiểm Workers Compensation trên tất cả nhân viên trong tiệm. Đây là phần tiền bảo hiểm bắt buộc phải thi hành cho tất cả 50 tiểu bang.


Bạn có thể trả lương cho thợ bằng cách: trả lương căn bản hàng tuần, hàng tháng, trả lương căn bản cộng thêm tiền chia, chỉ chia phần trăm trên mỗi dịch vụ... điều đó tùy theo sự thỏa thuận giữa bạn và người thợ.

Không cần biết bạn trả lương như thế nào, cuối năm bạn cũng phải làm giấy khai lợi tức cho nhân viên (W-2 form).

Những luật thuế nầy có thể thay đổi thường xuyên. Để đỡ rắc rối hay không hiểu rõ ràng, bạn nên có người chuyên nghiệp về kế toán lo phần nầy.

Còn điều nầy nữa, là điều dễ làm ta lầm lẫn lộn xộn.

Là chủ tiệm bạn cũng có thể mướn nhóm thợ Independent- Contractors (IC).

Những người thợ mướn theo công tra nầy không thuộc vô thành phần người mướn Booth.

Trong khi việc chủ tiệm cho mướn booth thường dùng riêng cho ngành thẩm mỹ; trong khi theo luật của sở thuế IRS thì người IC nầy đúng ra tính theo hạng người làm việc tự do nửa chừng (semi-employee) của chủ tiệm và họ được quyền làm việc cho hai ba tiệm cùng lúc.

Khi nhận người IC bạn không thể bắt buộc người ta phải làm theo ý bạn hay làm những ngày bạn muốn. Bạn phải điều đình về giá cả cho mỗi việc họ làm.

Trong ngành thẩm mỹ những người thợ chuyên môn gội đầu (shampoo assistants), thợ đấm bóp (massage therapist), người đại diện các hãng (manufacture educators) tới tiệm để chỉ dẫn về thành phần và cách xử dụng vật liệu là những người IC được nhận vô làm trong ngành thẩm mỹ.

Nhưng dù cho họ phải chịu trách nhiệm tự đóng thuế lợi tức của họ, bạn cũng phải chịu trách nhiệm về bảo hiểm Workers Compensation và cuối năm bạn phải cho họ mẩu MISC- 1099 ấn định rõ ràng lợi tức bạn đã trả cho họ trong năm.

Trường hợp thí dụ: Trong tiệm dưỡng da loại Day Spa, người chủ chỉ được quyền hẹn khách trong ngày, giờ nào mà người thợ IC có mặt. Sau khi dịch vụ xong người chủ viện thâu tiền của khách rồi mới chia lại cho người thợ IC. Trong ngày, giờ làm việc trong tiệm người thợ IC phải theo đúng những điều lệ của tiệm, ngay cả cách phục sức của nhân viên trong tiệm (dress code).

Dù cho bạn có lựa chọn cách nào đi nữa, nhận thợ làm trực tiếp, thợ theo công tra, hay cho mướn Booth, bạn vẫn phải chịu trách nhiệm theo đúng luật lệ của sở thuế IRS.

Để giúp bạn mở một tiệm theo đúng tiêu chuẩn, bạn có thể xin từ IRS mẩu đơn Form SS-8 để nhận định rõ chi tiết theo từng trường hợp.

Bạn có thể in ra mẩu đơn nầy thẳng từ IRS tại: website at www.irs.ustreas.gov hoặc gọi số: 800-829-1040.

Hy vọng những điều trên đây có thể giúp ích chút đỉnh cho các bạn đồng nghiệp để giữ được những người thợ giỏi với tài điều hành công bằng của bạn và theo câu "Mình ăn cơm thợ cũng... ăn cơm" cho vui vẻ cả làng.

Trương Ngọc Bảo Xuân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.