Hôm nay,  

Truyện Cổ Tích: Cậu Bé Ngôi Sao

21/12/201400:00:00(Xem: 1424)
Tác giả Oscoar Wilde. Dịch giả: Út Hương

Tóm tắt:

Ngày xưa có hai người tiều phu băng qua cánh đồng trong một ngày băng giá lạnh nhất. Họ lạc đường và khi tìm ra con dốc đi xuống làng thì thình lình, họ nhìn thấy một ngôi sao từ trời xẹt xuống, rơi ngay gốc liễu cạnh bãi chăn cừu. Họ tới nơi, thấy trong bọc áo dệt sợi vàng có một em bé đang nằm ngủ. Một trong hai người tiều phu đem em bé về nuôi. Cậu bé lớn nhanh và xinh đẹp lạ thường. Nhưng chính sắc đẹp đã làm hại cậu nhỏ, cậu trở nên ngạo mạn, kiêu căng, khinh miệt những kẻ bất hạnh xấu xí. Cậu kết hợp với lũ trẻ hư chọc phá người nghèo, giết hại súc vật... Một hôm có một bà lão ăn mày đến làng và bị cậu bé cùng các bạn chọc phá cười chê, ném đá vào bà. Người tiều phu can ngăn thì bị cậu bé buông lời hỗn xược, cho rằng ông không phải là cha đẻ của cậu, không có quyền rầy la cậu. Người đàn bà ăn xin nghe lời giải thích của người tiều phu, rằng, ông đã thương hại đem cậu về nuôi khi cậu bị bỏ rơi trong rừng thì bà khóc ngất. Người tiều phu phải đem bà lão ăn mày về để vợ chăm sóc và cho ăn uống...

blank
Kỳ 7 (tiếp theo)

Bà không ăn cũng chẳng uống, chỉ hỏi vợ chồng người tiều phu: “Có phải ông đã nói ông tìm được đứa trẻ trong rừng? Và ngày đó cách hôm nay đúng 10 năm?”

Người tiều phu trả lời: “Đúng rồi, tôi tìm được đứa bé ở trong rừng cách đây 10 năm”.

“Ông có nhớ cháu mặc gì, đeo gì khi ông tìm được cháu?”, bà hỏi, “ có phải trên cổ cháu có đeo chuỗi hổ phách và người cháu quấn áo choàng may bằng những miếng vàng có thêu ngôi sao?”.

“Đúng vậy”. Người tiều phu trả lời, “đúng y như những gì bà vừa nói”. Ông vào lấy áo và chuỗi dây hổ phách đã cất lâu năm trong chiếc rương đưa ra cho bà xem.

Nhìn thấy những vật này, bà ứa nước mắt vì sung sướng. Bà nói: “Thằng bé là con trai của tôi, tôi bị lạc nó ở trong rừng. Tôi xin ông gọi cháu về cho tôi gặp. Tôi đã phải lang thang khắp nơi để tìm cháu”.

Vợ chồng tiều phu chạy ra ngòai gọi cậu bé Ngôi Sao về, bảo với cậu rằng: “Về nhà đi con, mẹ của con đang đợi con”. Cậu bé Ngôi Sao chạy bay về nhà, lòng đầy tò mò và tràn đầy niềm vui. Nhưng khi vừa nhìn thấy mẹ, cậu cười khinh bỉ và nói: “Đây là mẹ tôi à? Tôi chẳng thấy mẹ tôi đâu, chỉ thấy một bà ăn mày xấu xí”.

Người đàn bà trả lời cậu: “Ta là mẹ của con đây!”.

“Bà điên rồi mới nói vậy”, cậu bé Ngôi Sao giận dữ nói: “Tôi không thể là con một người ăn mày xấu xí, rách rưới như bà. Bà ra khỏi đây ngay, và đừng để tôi nhìn thấy khuôn mặt xấu xí của bà một lần nữa”.

“Con chính là đứa con trai bé nhỏ của ta đã bị lạc trong rừng”, bà ta vừa khóc, vừa quỳ xuống mở rộng vòng tay về phía cậu. “Mấy tên cướp đã lấy cắp con, bỏ con vào rừng mặc cho con chết”., bà thì thào nói: “nhưng ta đã nhận ra ngay khuôn mặt của con khi ta thấy con, và ta cũng đã nhận ra chiếc áo choàng vàng cùng chuỗi sợi chuỗi hổ phách đã từng ở trên người con. Xin con hãy lại đây với ta, ta đã đi cùng khắp nơi để kiếm con. Hãy lại đây, đứa con trai bé nhỏ của ta, ta cần tình thương của con”. Nhưng cậu bé Ngôi Sao chẳng rời bước, cũng không gửi tình thương đến bà. Tất cả đều im lặng, dành không gian cho tiếng khóc nỉ non đau khổ của bà…... (còn tiếp)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.