Hôm nay,  

Chuyện Dài Dài Thẩm Mỹ: Nhắc Tới Người Họa Sĩ...

01/11/201400:00:00(Xem: 1966)
- Thời gian qua mau quá. Mới đây mà đã gần hết năm rồi. Qua lễ con ma là thấy lễ Tạ Ơn tới, màu bí vàng cúc vàng đang đầy chợ tươi rói, vài tuần nữa sẽ đổi thành màu xanh màu đỏ màu trắng, rồi đèn nhấp nháy trên mấy cây thông thiệt, thông giả, Giáng Sinh tới liền với Tết tây. Tết Tây chẳng bao lâu Tết mình tới nơi. Già mấy hồi!

Chị Ngà kể một dọc rồi … thở dài...

- Nhắc tới mấy ngày lễ Tạ Ơn lễ Giáng Sinh, hôm qua có thằng Mễ đi vòng vòng khu nầy, có ghé vô tiệm mình hỏi có muốn nó trang hoàng cửa sổ cho lễ tạ ơn với Giáng sinh hông đó chị Ngà. Thanh nhắc.

Chị Ngà dựt mình:

- Ờ, hể lễ nầy lễ kia là thấy tốn tiền. Phải trang hoàng chớ sao không. Nhớ kiêu nó vẽ. Lựa cảnh nào cho đẹp đẹp tươi tươi cho hên một chút coi.

Thanh trả lời:

- Cảnh mùa Đông, cảnh nào thì cũng có tuyết, nhà lấp đầy tuyết, giỏ rau trái sum suê no đủ hoặc nai chở ông già Noel, hoặc cảnh lò sưởi củi cháy đỏ rực ấm áp...

Thanh chưa dứt câu chị Ngà chận liền:

- Ừa ừa cảnh đó đi, cảnh nhà có lò sưởi con cháu quây quần coi bộ được đó. Nhứt là trong tình thế hiện tại, cảnh đoàn tụ là ăn tiền. Phải thằng Hồ Zê hông? Nó tính bao nhiêu năm nay hỏi giá chưa?.

Thanh trả lời:

- Dạ nó nói nó tên Jose. Nó nói 30 đồng, vẽ bằng phấn, vẽ lấp nguyên cái tấm kiếng. Em trả giá 25 đồng nó cười nó nói -sao mà người Việt hay trả giá quá, cái gì cũng trả giá-Em nói -tụi tao vậy đó, 25 chịu thì vẽ hổng chịu thì thôi.- Chị nói đúng lắm đó. Mấy tiệm gần gần em thấy họ lựa cảnh tuyết nhìn lạnh lùng buồn bã quá, mình chơi cảnh lửa mùa Đông vừa nổi vừa đẹp hơn à.

Chị Ngà cười:

- Thôi người đẹp ơi. Vừa vừa thôi. Năm ngoái mình trả nó 25 đồng, năm nay cho nó 30 đồng được mà, trả giá làm chi tội nghiệp nó, người ta kiếm ăn lương thiện.

Thanh cãi lại:

- Tại lúc nầy ế thấy mồ mình kiếm tiền cũng khó khăn... Mà chị chịu cảnh đó hông?

Chị Ngà và cả tiệm cùng đồng ý.

Trưa lại Jose tới. Cậu ta đứng cỡ nửa tiếng đồng hồ chỉ xài có bốn cục phấn bốn màu trắng xanh vàng đỏ là xong cả một bức tranh, đẹp hết sức.

Người đâu mà có hoa tay, vẽ tưởng tượng y như thiệt. Thích nhứt cảnh đám cháu ngồi lủ khủ nhìn vô đống quà để dưới gốc cây Noel. Thu hỏi Jose:

- Mấy đứa con nít người gì vậy?

Jose trả lời:

- Con nít Việt Nam.

Cả đám thợ cười ngất:

- Trời. Thằng nhỏ nầy thiệt là ma le. Khôn quá trời. Nó biết mình người Việt, nó trả lời trúng ý để giữ mối hàng cho năm sau.

Chị Ngà cười:

- Ối. Nó vẽ cho tao biết là mấy năm rồi có lạ lùng gì đâu. Hồi đó có một thằng Mỹ đen cũng đi vẽ cảnh như vậy một thời gian rồi tự nhiên biến mất.

- Sao vậy.

Chị Ngà nói:

- Ai biết. Làm nghề nầy chắc cũng nghèo lắm, năm có mấy ngày lễ. Hổng chừng nó tìm được nghề khác.

Nhắc tới những người họa sĩ, chợt nhớ tới một người họa sĩ gần nhà hồi ở Việt Nam. Lúc đó tôi còn nhỏ, độ 13, 14 tuổi gì đó. Ông nầy bị cụt một chân. Ông là người Bắc di cư. Tôi chưa từng thấy tấm tranh nào của ông. Nghe người lớn kể lại ông là họa sĩ nổi tiếng ngoài Bắc. Không biết vì lẽ gì ông bị mất một chân trên đường vô Nam. Có người đồn ông bị Cộng Sản hại...

Lúc đó ông đã già. Mỗi ngày tôi thấy ông vẽ những tấm băng rôn quảng cáo cho các tiệm. Vì không để ý nên tôi cũng không nhớ rõ việc làm của ông. Chỉ nhớ hình ảnh duy nhứt là ông cà nhắc cà nhắc đặt mấy tấm bảng trên mặt sân...Bây giờ thấy cậu thợ vẽ vườn kiếm sống bằng nghề nầy, thấy thương quá.

Tôi tự hỏi, sau những ngày lễ thì y sẽ sống bằng cách nào? Nhớ hồi nhỏ cha mẹ thường hay khuyên con cái đừng nên lựa nghề họa sĩ hay văn thi sĩ, những nghề "nghèo lắm, nghèo rớt mồng tơi" Tại sao nghèo rớt mồng tơi" là nghĩa gì" Tới bây giờ đầu hai thứ tóc tôi cũng chưa hiểu nghèo rớt mồng tơi là gì."

Tuần nầy khách cũng trở lại, lai rai... Có mấy người khách mới, bước vô họ mở miệng liền:

- Chà, đi cả buổi mới thấy cái tấm kiếng nầy có cảm tình quá. Cho mấy you hay nhé, nhờ cái hình cảnh đoàn tụ ấm áp mà ăn khách đó nhá.

Trời ơi, làm tôi nở mũi. Ai mà dè cái ý thích của mình cũng có lợi cho nghề ngiệp quá chớ. Đánh trúng tâm lý khách hàng!

Tụi tui đứa nào làm nails cũng có ăn. Làm tóc thì trông vô mấy cái đầu uốn, đầu nhuộm. Trước Giáng Sinh mấy bà khách Mỹ lớn tuổi hay uốn tóc để con cháu đưa đi ăn uống, thăm viếng bạn bè, biết đâu trong số đó mấy bà gặp được.. chàng!

Nhiều bà khách già còn đa tình lắm. Già mà vẫn còn nói chuyện về bạn trai. Tôi nhớ hồi còn ở bển, những người bà nội bà ngoại, trẻ khô chớ gì, tuổi cỡ ngoài 40 mà răng đã rụng, đâu còn nhắc chuyện trai gái bè bạn gì nữa...

Còn gần hai tháng nữa là ngày Noel.

Không khí lễ lộc vui quá trời. Thôi mình cũng nên tạm quên đi những lo âu, phiền muộn!

Trương Ngọc Bảo Xuân

Chuyện Dài Dài Thẩm Mỹ.

"Vui buồn nghề Nails”, là nơi quí vị trong nghề có thể mang đủ chuyện vui buồn kể ra đây cho nhau nghe, vừa chia xẻ tậm tình, vừa trao đổi kinh nghiệm. Bài viết xin gửi về Trang Thẩm Mỹ, Việt Báo. hoặc email:

thammy@vietbao.com

ngocanh32@hotmail.com

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.