Mới lên ngôi không bao lâu, Chủ Tịch Tập cận Bình đã tỏ ra ác độc hơn Stalin trong việc thanh trừng đồng chí đối thủ trong Đảng Nhà Nước Trung Cộng. Nếu Stalin lấy tội gọi là âm mưu lật đổ chánh quyền do chính Stalin dàn dựng, để ám hại, giết chết nhiều nhân vật đại công thần chánh trị cũng như quân sự của CS Liên xô như Leon Trotsky, Kamenev, Zinoviev bị giết và hàng nhiều trăm ngàn đảng viên khác bị Stalin đưa đi đày chết trong tù, thì Tập Chủ tịch lấy danh nghĩa chống tham nhũng, từ con ruồi đến con hổ, để ‘đào tận gốc trốc tận rể’ những đồng chí Ô. Tập nghi đã có ý tranh giành chức vụ quyền lực với Ông.
Tiêu biểu là Bí Thư kiêm Chủ Tịch Trùng Khánh, Uỷ viên Bộ Chánh trị Trung ương đảng Bạc Hy Lai. Ông Bạc này cũng là một hoàng tử đỏ như Ô. Bình, người có tham vọng trở thành nhân vật số 1 của Đảng Nhà Nước TC, bị Tập Chủ Tịch diệt tán gia bại sản, bằng tội tham nhũng. Vợ của Ô. Bạc hy Lai bị án tử hình treo, còn Ô. Bạc tù chung thân, tịch thu tài sản, con trai lang thang không được về nước.
Mới đây là Chu vĩnh Khang, là một trong 9 người của Bộ Chánh Trị, có quyền lực nhứt của Đảng Nhà Nước TC. Ô. Khang là người từng nắm bộ máy an ninh nội chính toàn quốc, chuyên trấn áp ‘lực lượng thù địch’, với một ngân sách lớn hơn ngân sách quốc phòng của TC. Đích thân Tập Chủ Tịch mới đây chẳng những ra lịnh bắt Khang, mà bắt hàng trăm những tay em vi cánh của Khang nữa, cũng với tội tham nhũng.
Như ông Lưu Hán, một tài phiệt ở tỉnh Tứ Xuyên, thân thiết với con trai ông Chu. Ô Lưu Hán là một nhà kinh doanh, từng mua hầm mỏ ở Úc, từng được coi như ‘điễn hình tiên tiến’, chọn làm một trong những người rước đuốc cho thế vận hội Olympic 2008. Nhưng khi bị Tập Chủ Tịch ra lịnh bắt thì truyền hình CCTV của Đảng Nhà Nước TC nói công ty Hàn Long của ông Lưu Hán là một nhóm mafia có tầm cỡ, chèn ép, cướp bóc nhiều công ty thuộc nhiều lĩnh vực và rửa tiền trong các casino tại Ma Cao. Ô Lưu Hán là người cầm đầu tổ chức tội ác, có một băng giết người chuyên nghiệp, giết những ai cản trở công việc làm ăn của ông Lưu.
Như Ô. Giám đốc an ninh thành phố Bắc Kinh đã bị bắt giữ trong một bữa ăn tối vì phe Tập Chủ Tịch nghi đã gián tiếp cung cấp cho hãng tin tài chính Mỹ Bloomberg những tài liệu về gia tài giấu giếm của gia đình Chủ tịch Tập Cận Bình hồi đầu năm 2012.
Như Ô. Chu Nguyên Thanh và vợ, một đại gia ở Trung Quốc vốn là em trai ruột của Ô Chu vĩnh Khang bị bắt từ tháng 12/2013 ở nhà riêng ở tỉnh Giang Tây, nhưng tin này chỉ được tiết lộ mới đây. “Báo đài” của Đảng Nhà Nước tố vợ của Chu Nguyên Thanh, bà Chu Linh Anh là một doanh nhân giàu có, một trong những nhà đầu tư chính hằng trăm triệu đôla vào hãng xe hơi Đức Audi và còn tham gia vào một dự án khai thác khí đốt trong khuôn khổ một hợp đồng với một công ty chi nhánh của tập đoàn dầu khí nhà nước Trung Quốc, mà Ô Khang từng làm giám đốc.
Nhờ những cuộc đấu đá nhau mà công luận thế giới và dân chúng TQ biết được thâm cung bí sử của TC. Chớ người dân Trung Quốc không dễ tin ‘báo đài” của Đảng Nhà Nước. Dân báo ở Trung Quốc và báo Liberation của Pháp cho biết nhiều thông tin, nghị luận. Rằng Ông Chu Vĩnh Khang là một uỷ viên thế lực ở Bộ Chánh Trị từng ủng hộ Bạc Hy Lai, một hoàng tử đỏ hoài Mao, chống tham nhũng, được lòng dân trong tỉnh của Ông, và là một đối thủ đáng gờm của Ô Bình trong khi tranh giành chức vụ Chủ Tịch Đảng Nhà Nước TC.
Ngoài ra, Chu vĩnh Khang là một người nắm ngành an ninh nội chính trong ngoài đảng, trong ngoài nước nên Ô Bình nghi Ô. Chu cho người tiết lộ cho báo chí Mỹ về tài sản kếch sù gởi giấu ở ngoại quốc của các cựu Chủ tịch Hồ Cẩm Đào và Giang Trạch Dân. Do vậy Chủ Tich Tập quét láng tay chân bộ hạ của Chủ Tịch Chu để bịt miệng và trừ hậu hoạn, sợ có thể khui ra những tham ô nhũng lạm của hai nhân vật từng ủng hộ Ô Bình.
Dù Tập Chủ Tịch thắng rồi, Chu vĩnh Khang đã hồi hưu, Tập Chủ Tịch vẫn còn lo sợ Ô. Chu nắm trong tay hồ sơ nhiều gia đình các quan chức cao cấp và nếu một ngày nào đó ông công bố các hồ sơ trên thì sẽ gây ra hậu quả khó lường được.
Qua một chuỗi hành động mà Tập Chủ Tịch bề ngoài tuyên truyền là bài trừ tham nhũng từ con ruồi đến con hổ, nhưng bên trong chánh yếu là để triệt hạ đối thủ và phe đảng đã chống Ông, một cách không ghớm tay.
Ở VNCS cũng vậy. Tổng Trọng bên Đảng CS muốn diệt Nguyễn tấn Dũng bên nhà nước cũng dùng đòn chống tham nhũng để mưu hại nhau. Cuộc đấu đá tuy âm thầm nhưng khốc liệt, nếu cần có thể bức tử một thượng tướng, một thứ trưởng công an như Thượng Tướng Phạm Quý Ngọ.
Chớ CS thừa biết độc tài đảng trị toàn diện của Đảng CS là cha sanh mẹ đẻ của tham nhũng. Chỉ có cán bộ, đảng viên của Đảng mới có quyền thế để tham nhũng, chớ người dân không quyền không thế thì làm sao mà tham nhũng được. Cho nên nếu Đảng Nhà Nước diệt hết tham nhũng thì hết cán bộ, đảng viền, còn ai đâu mà xài. Với quyền hành tuyệt đối và toàn diện, Đảng Nhà Nước CS có thể diệt chủng, chớ đừng nói diệt tham nhũng. Nhưng vì quyền lợi của CS, họ chỉ dùng chánh nghĩa, vũ khí chống tham nhũng để xì bất mãn của dân, để diệt đối thủ trong nội bộ và để làm dây thòng lọng trị đảng viên bằng mặc cảm tội lỗi./.(Vi Anh)
Tiêu biểu là Bí Thư kiêm Chủ Tịch Trùng Khánh, Uỷ viên Bộ Chánh trị Trung ương đảng Bạc Hy Lai. Ông Bạc này cũng là một hoàng tử đỏ như Ô. Bình, người có tham vọng trở thành nhân vật số 1 của Đảng Nhà Nước TC, bị Tập Chủ Tịch diệt tán gia bại sản, bằng tội tham nhũng. Vợ của Ô. Bạc hy Lai bị án tử hình treo, còn Ô. Bạc tù chung thân, tịch thu tài sản, con trai lang thang không được về nước.
Mới đây là Chu vĩnh Khang, là một trong 9 người của Bộ Chánh Trị, có quyền lực nhứt của Đảng Nhà Nước TC. Ô. Khang là người từng nắm bộ máy an ninh nội chính toàn quốc, chuyên trấn áp ‘lực lượng thù địch’, với một ngân sách lớn hơn ngân sách quốc phòng của TC. Đích thân Tập Chủ Tịch mới đây chẳng những ra lịnh bắt Khang, mà bắt hàng trăm những tay em vi cánh của Khang nữa, cũng với tội tham nhũng.
Như ông Lưu Hán, một tài phiệt ở tỉnh Tứ Xuyên, thân thiết với con trai ông Chu. Ô Lưu Hán là một nhà kinh doanh, từng mua hầm mỏ ở Úc, từng được coi như ‘điễn hình tiên tiến’, chọn làm một trong những người rước đuốc cho thế vận hội Olympic 2008. Nhưng khi bị Tập Chủ Tịch ra lịnh bắt thì truyền hình CCTV của Đảng Nhà Nước TC nói công ty Hàn Long của ông Lưu Hán là một nhóm mafia có tầm cỡ, chèn ép, cướp bóc nhiều công ty thuộc nhiều lĩnh vực và rửa tiền trong các casino tại Ma Cao. Ô Lưu Hán là người cầm đầu tổ chức tội ác, có một băng giết người chuyên nghiệp, giết những ai cản trở công việc làm ăn của ông Lưu.
Như Ô. Giám đốc an ninh thành phố Bắc Kinh đã bị bắt giữ trong một bữa ăn tối vì phe Tập Chủ Tịch nghi đã gián tiếp cung cấp cho hãng tin tài chính Mỹ Bloomberg những tài liệu về gia tài giấu giếm của gia đình Chủ tịch Tập Cận Bình hồi đầu năm 2012.
Như Ô. Chu Nguyên Thanh và vợ, một đại gia ở Trung Quốc vốn là em trai ruột của Ô Chu vĩnh Khang bị bắt từ tháng 12/2013 ở nhà riêng ở tỉnh Giang Tây, nhưng tin này chỉ được tiết lộ mới đây. “Báo đài” của Đảng Nhà Nước tố vợ của Chu Nguyên Thanh, bà Chu Linh Anh là một doanh nhân giàu có, một trong những nhà đầu tư chính hằng trăm triệu đôla vào hãng xe hơi Đức Audi và còn tham gia vào một dự án khai thác khí đốt trong khuôn khổ một hợp đồng với một công ty chi nhánh của tập đoàn dầu khí nhà nước Trung Quốc, mà Ô Khang từng làm giám đốc.
Nhờ những cuộc đấu đá nhau mà công luận thế giới và dân chúng TQ biết được thâm cung bí sử của TC. Chớ người dân Trung Quốc không dễ tin ‘báo đài” của Đảng Nhà Nước. Dân báo ở Trung Quốc và báo Liberation của Pháp cho biết nhiều thông tin, nghị luận. Rằng Ông Chu Vĩnh Khang là một uỷ viên thế lực ở Bộ Chánh Trị từng ủng hộ Bạc Hy Lai, một hoàng tử đỏ hoài Mao, chống tham nhũng, được lòng dân trong tỉnh của Ông, và là một đối thủ đáng gờm của Ô Bình trong khi tranh giành chức vụ Chủ Tịch Đảng Nhà Nước TC.
Ngoài ra, Chu vĩnh Khang là một người nắm ngành an ninh nội chính trong ngoài đảng, trong ngoài nước nên Ô Bình nghi Ô. Chu cho người tiết lộ cho báo chí Mỹ về tài sản kếch sù gởi giấu ở ngoại quốc của các cựu Chủ tịch Hồ Cẩm Đào và Giang Trạch Dân. Do vậy Chủ Tich Tập quét láng tay chân bộ hạ của Chủ Tịch Chu để bịt miệng và trừ hậu hoạn, sợ có thể khui ra những tham ô nhũng lạm của hai nhân vật từng ủng hộ Ô Bình.
Dù Tập Chủ Tịch thắng rồi, Chu vĩnh Khang đã hồi hưu, Tập Chủ Tịch vẫn còn lo sợ Ô. Chu nắm trong tay hồ sơ nhiều gia đình các quan chức cao cấp và nếu một ngày nào đó ông công bố các hồ sơ trên thì sẽ gây ra hậu quả khó lường được.
Qua một chuỗi hành động mà Tập Chủ Tịch bề ngoài tuyên truyền là bài trừ tham nhũng từ con ruồi đến con hổ, nhưng bên trong chánh yếu là để triệt hạ đối thủ và phe đảng đã chống Ông, một cách không ghớm tay.
Ở VNCS cũng vậy. Tổng Trọng bên Đảng CS muốn diệt Nguyễn tấn Dũng bên nhà nước cũng dùng đòn chống tham nhũng để mưu hại nhau. Cuộc đấu đá tuy âm thầm nhưng khốc liệt, nếu cần có thể bức tử một thượng tướng, một thứ trưởng công an như Thượng Tướng Phạm Quý Ngọ.
Chớ CS thừa biết độc tài đảng trị toàn diện của Đảng CS là cha sanh mẹ đẻ của tham nhũng. Chỉ có cán bộ, đảng viên của Đảng mới có quyền thế để tham nhũng, chớ người dân không quyền không thế thì làm sao mà tham nhũng được. Cho nên nếu Đảng Nhà Nước diệt hết tham nhũng thì hết cán bộ, đảng viền, còn ai đâu mà xài. Với quyền hành tuyệt đối và toàn diện, Đảng Nhà Nước CS có thể diệt chủng, chớ đừng nói diệt tham nhũng. Nhưng vì quyền lợi của CS, họ chỉ dùng chánh nghĩa, vũ khí chống tham nhũng để xì bất mãn của dân, để diệt đối thủ trong nội bộ và để làm dây thòng lọng trị đảng viên bằng mặc cảm tội lỗi./.(Vi Anh)
Gửi ý kiến của bạn