Hôm nay,  

Trang Thơ - Phần Ii

16/09/200000:00:00(Xem: 4099)
Nhớ mùa trăng trung thu
(Cho tuổi thơ tôi)

Trung Thu nhớ ngoại quê nhà
Nhớ trời quê cũ trăng ngà ngày thơ
Sân chùa trẻ nhỏ đứng chờ
Lồng đèn muôn sắc hát hò trăng thanh
Nhớ mùi bánh dẻo đậu xanh
Bánh in đậu đỏ ngon lành cho em
Bánh in nhân đậu hạt sen
Thêm nhân thập cẩm con thèm ước ao
Rước đèn tháng tám đèn sao
Đèn lồng cá chép đủ màu thấy mê
Đèn con gà trống đẹp ghê
Đèn con bươm bướm màu mè đỏ xanh
Sắp hàng ngay ngắn đừng tranh
Bước đi thẳng lối trăng thanh nô đùa
Ca lên khúc hát ngày mùa
Đốt lên pháo nổ khói mừng Trung Thu
Khói sương như khói sương mù
Thấy lân, ông địa mập ù giỡn nhau
Chị Hằng ở tuốt trời cao
Có cùng chú Cuội đón chào mùa trăng"
Các em vui ánh trăng vàng
Thi đèn mừng Tết rộn ràng hát ca
Chú Cuội ngồi gốc cây đa
Có còn ôm một giấc mơ cho mình
Quê hương một thuở thanh bình
Nhớ trăng quê cũ bóng hình ngoại tôi
Con giờ lạc mãi giòng đời
Lạc lồng đèn cũ biết nơi nào tìm

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Yêu là Chi"

Yêu là chi" - Là tình hay là ý"
Yêu là gì" - Áo tím hay mắt nâu"
Yêu là chi" - Là nhung nhớ u sầu,
Là thơ thẩn một mình qua phố vắng.

Yêu là gì" - Là những đêm thức trắng
Viết trang thơ rồi không dám gởi đi
Yêu là chi" - Là gặm khúc bánh mì
Cho đỡ đói, những đêm chờ dáng ngọc.

Yêu là gì" - Là bỗng nhiên biếng học
Vì nhớ em, dù đã nhớ vạn lần
Biết mẹ nhìn, nhưng cũng lén ra sân
Nhẩm đếm sao trời - cân đo nỗi nhớ.

Yêu là chi"- Là cùng em bát phố
Tiền mót bao ngày móc hết dâng em
Hủ tiếu, bò viên, chè thạch, mứt kem
Em ăn ngọt, cho đời anh bớt đắng.

Yêu là gì" - Là ngày tròn may mắn
Cột tim nhau trong tình nghĩa vợ chồng
Đắm nhìn nhau, trong đáy mắt đang mong
Lúc chết ngất trong lòng người yêu dấu.

Ngọc Ẩn

*

Lắng sâu

Ta cười một chút tình si
Đường hoa giăng lối người đi không về
Tình kia dù hẹn hay thề
Nhân gian một vở kịch hề bi ai!
Em tìm đâu ở ngày mai"
Tương lai cũng chỉ là ngày hôm qua
Ru co mộng tưởng đã già
Với tay cao mãi chỉ là hư không
Nhắm nghiền đôi mắt chờ mong
Quên đời an trú nơi lòng từ bi

*

Tỉnh thức

Mỉm cười tự tại với buồn vui
Nhìn bóng thời gian tuổi buông xuôi
Ơn em một gánh ta vay trả
Dù muốn hay không một nụ cười.

Đừng trói đời nhau những giây oan
Đừng say với điệu nhạc mơ màng
Nghê Thường dạo khúc tâm hoang lạc
Chốn cũ đường xưa đã ngỡ ngàng.

Hoàng Thuần

*

Thế nào là yêu

(Riêng cho em và các con)

Đông đã qua đời, gió rét tan,
Hàng cây chờ đón, nắng xuân sang
Lá non hé nụ, màu biêng biếc
Chỉ một mình tôi, sống kiếp tàn.

Ai hiểu giùm tôi, nỗi tịch liêu,
Chất chồng tâm sự, khổ đau nhiều
Bao nhiêu lời nói, bao nguyền rủa
Im lặng cho xong, trọn nghiệp yêu.

Cảm nhận đời tôi quá phũ phàng,
Tuổi chiều đón nhận khối màu tang
Tù giam hết kiếp, gian phòng hẹp
Tâm sự cùng ai, để thở than.

Muốn hét to lên, vơi bớt sầu,


Thế nhân hiểu được nỗi lòng đau,
Tìm đâu có được, người tri kỷ"
Trả nợ đã vay, hẹn kiếp sau.

Xin nhắn giùm tôi, gió bốn phương,
Hồn đau phiêu bạt, suốt canh trường,
Biết rằng tình đẹp, tan tan biến,
Còn lại nơi đây nỗi đoạn trường.

Đất khách cuộc đời đã đổi thay,
Vai vế gia đình cũng mờ phai
Sổ bank nhiều số còn hiếu nghĩa
Đạo đức tình người, chối lỗ tai.

Tình chỉ đẹp khi quyền lực nhiều
Yêu nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu,
Tình tan, mộng vỡ, tình cao đẹp.
Thử hỏi làm sao định nghĩa yêu"

Ta nhớ những đêm gió lạnh lùng,
Chòi hoang dân Thượng khói ung ung,
Bốn bề im vắng, hồn phiêu bạt,
Thổn thức uống từng giọt nhớ nhung.

Gió hỡi, xin đừng giận thét gào,
Làm cho nghìn lá khóc lao xao,
Van xin giông tố im im lặng,
Hồi tưởng rừng sâu một thuở nào.

Thôi nhé giã từ huyền thoại đẹp,
Ta xin lưu lại, những thương đau,
Cô đơn cho trọn kiếp tầm gởi,
Thiêu xác thành tro rắc biển sâu.

Từ Nguyên

*

Nửa đời

Hết nửa đời
Lên non tìm cây hạnh phúc
Tìm trái yêu thương
Nhưng cũng nửa đời
Ta vẫn còn cô độc
Ta vẫn bị phụ tình
Bởi cây hạnh phúc
Hôm nay không còn đâm cành
Ngày mai không còn mọc lá
Nhớ lại
Ừ đã già nua
Mười sáu năm
Làm người "Đặng Dung" nơi đất khách
Ta chôn nỗi buồn
Ứa máu buồng tim
Thanh kiếm quý vẫn mài chưa sắc
Hết nửa đời
Lên non tìm cây hạnh phúc
Tìm trái yêu thương
Nhưng cũng nửa đời
Ta vẫn thấy bâng khuâng, bởi
Trái rơi rụng,
Trái chai lì,
Trái ngàn năm không phải trái
Trái muôn đời nằm lại dối gian
Thương gai đời, bàn chân nát bét
Của những lần biền biệt tìm quên
Của những đêm hành quân ngái ngủ
Và những ngày sóng vỗ luân phiên.

Thy 2000

*

Xứ người

Đã mấy xuân qua tự hỏi lòng
Xa lìa đất mẹ có buồn không
Chiều chiều ta đứng rồi trông ngóng
Mà cả tâm can thật não lòng.
Ngày về sao chậm quá ngày ơi
Nửa cuộc đời ta mỏi rã rời
Ta đứng nơi đây hồn nơi khác
Thân phận cuộc đời chén đầy vơi
Mong sao có chút tình nhân loại
Để có trong lòng nhớ thương ơi.

Khánh Linh

*

Lối cũ, đường xưa vắng bạn rồi!(*)

Lối cũ đường xưa, vắng bạn rồi
Trời Melbourne lạnh, lá vàng rơi...
Tôi qua những nẻo đường quen thuộc
Phố vẫn đông nhưng thiếu một người!

Buổi tối hôm qua điện thoại reo
Nghĩ là anh gọi, chắc anh kêu:
Tiếng ai nghe phập phều không rõ
Tôi nhủ lòng tôi: chớ đoán liều!

Sáng nay tôi điện thoại thăm anh**
Tiếng khóc vừa nghe, chợt nín thinh!
Tôi hiểu: Thôi rồi... anh bỏ cuộc...
Tự dưng, nước mắt bỗng trào quanh.

Người bạn vong niên đi... thật rồi
Thoát vòng tục lụy, thoát buồn vui
"Úc Châu thiếu vắng tình" anh nói:
"Chỉ có tiền thôi". Chán mớ đời!

Lối cũ đường xưa, vắng bạn rồi
Footscray, thơ thẩn mối mình tôi
Tiệm quen, phố cũ giờ như lạ!
Bởi thiếu đâu đây: một dáng người!!

*Thơ của Hiền Nhân
**Tiếng khóc của con gái anh

Kỳ Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.