BA NGƯỜI BẠN TRONG MỘT KHU RỪNG (Kỳ cuối)
Tiếng động trong hang làm những con vật khác cùng thức dậy.
“Chào tất cả các bạn”, khỉ nhỏ nói.
“Chào bạn khỉ” chó rừng đáp lời và đứng dậy. “Chào bạn bồ câu, bạn rùa và bạn sư tử”.
“Tôi đã ngủ một giấc dài!”, rùa nói. “Tôi phải quay lại hồ ngay, không chờ được nữa”.
“Tôi phải kiếm cái gì ăn đây!” sư tử nói và ngáp dài. Nó nói lớn: “Nhưng tôi muốn được từ biệt đức Phật trước tiên. Kính thưa đức Phật trí tuệ, chúng con sắp đi. Chúng con cám ơn Ngài đã kể chuyện cho chúng con nghe”.
Không nghe thấy tiếng trả lời, những con vật cùng quay về phía góc xa. Bức tượng Phật rạng rỡ bằng đá nằm trong góc tường vẫn im lặng. Không thấy tiếng chào đón từ phía Ngài, nhưng khuôn mặt đức Phật vẫn giữ nụ cười bình thản và đôi tay của Ngài vẫn giơ cao như thể Ngài đương thuyết giảng.
Nhưng còn câu chuyện? Chẳng phải đức Phật đã kể chuyện cho chúng ta nghe sao?, những con vật hỏi nhau như vậy. Tất cả đều nhớ những câu chuyện ấy, nhưng bức tượng Phật vẫn không đáp lại. Chúng nói thêm với bức tượng vài câu nữa và sau cùng chào tạm biệt nhau. Sư tử ra đi trước, theo sau là chim bồ câu trắng. Trong khi chờ rùa bò ra khỏi hang, chó rừng nói với khỉ nhỏ: “Nếu bạn nhảy lên lưng tôi, tôi có thể đưa bạn về nhà”.
“Cám ơn bạn”, khỉ đáp lời. “Nhưng sau khi ngủ quá lâu, tôi thích chạy một chút. Chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại nhau trong khu rừng này”.
“Chào bạn nhé!”, chó rừng nói, “chào bạn rùa”.
“Chào bạn chó rừng”, rùa nói, “chào bạn khỉ. Hãy đến thăm tôi khi bạn tới hồ uống nước”.
“Chào bạn rùa”, con khỉ nói. Khi ra khỏi hang sau cùng, đi vào vùng có ánh nắng mặt trời.
Hai con kiến bò nhanh vượt qua chân khỉ, miệng ngậm những mẩu lá. Khi giơ cao chân định dẫm kiến như nó vẫn thường thích thú làm. Nhưng nó tự dưng dừng lại. Nó chợt nhớ lời Phật dạy. Thật khó tin được bức tượng đá đã từng lên tiếng kể chuyện.
“Vậy đó chỉ là giấc mơ sao?”, nó tự hỏi, tay gãi đầu”.
Tiếng động trong hang làm những con vật khác cùng thức dậy.
“Chào tất cả các bạn”, khỉ nhỏ nói.
“Chào bạn khỉ” chó rừng đáp lời và đứng dậy. “Chào bạn bồ câu, bạn rùa và bạn sư tử”.
“Tôi đã ngủ một giấc dài!”, rùa nói. “Tôi phải quay lại hồ ngay, không chờ được nữa”.
“Tôi phải kiếm cái gì ăn đây!” sư tử nói và ngáp dài. Nó nói lớn: “Nhưng tôi muốn được từ biệt đức Phật trước tiên. Kính thưa đức Phật trí tuệ, chúng con sắp đi. Chúng con cám ơn Ngài đã kể chuyện cho chúng con nghe”.
Không nghe thấy tiếng trả lời, những con vật cùng quay về phía góc xa. Bức tượng Phật rạng rỡ bằng đá nằm trong góc tường vẫn im lặng. Không thấy tiếng chào đón từ phía Ngài, nhưng khuôn mặt đức Phật vẫn giữ nụ cười bình thản và đôi tay của Ngài vẫn giơ cao như thể Ngài đương thuyết giảng.
Nhưng còn câu chuyện? Chẳng phải đức Phật đã kể chuyện cho chúng ta nghe sao?, những con vật hỏi nhau như vậy. Tất cả đều nhớ những câu chuyện ấy, nhưng bức tượng Phật vẫn không đáp lại. Chúng nói thêm với bức tượng vài câu nữa và sau cùng chào tạm biệt nhau. Sư tử ra đi trước, theo sau là chim bồ câu trắng. Trong khi chờ rùa bò ra khỏi hang, chó rừng nói với khỉ nhỏ: “Nếu bạn nhảy lên lưng tôi, tôi có thể đưa bạn về nhà”.
“Cám ơn bạn”, khỉ đáp lời. “Nhưng sau khi ngủ quá lâu, tôi thích chạy một chút. Chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại nhau trong khu rừng này”.
“Chào bạn nhé!”, chó rừng nói, “chào bạn rùa”.
“Chào bạn chó rừng”, rùa nói, “chào bạn khỉ. Hãy đến thăm tôi khi bạn tới hồ uống nước”.
“Chào bạn rùa”, con khỉ nói. Khi ra khỏi hang sau cùng, đi vào vùng có ánh nắng mặt trời.
Hai con kiến bò nhanh vượt qua chân khỉ, miệng ngậm những mẩu lá. Khi giơ cao chân định dẫm kiến như nó vẫn thường thích thú làm. Nhưng nó tự dưng dừng lại. Nó chợt nhớ lời Phật dạy. Thật khó tin được bức tượng đá đã từng lên tiếng kể chuyện.
“Vậy đó chỉ là giấc mơ sao?”, nó tự hỏi, tay gãi đầu”.
Gửi ý kiến của bạn