Hôm nay,  

Phóng Sự - Lao Động Việt: Về Quê Ăn Tết, Chuyện Cười Ra Nước Mắt Của Công Nhân

22/01/201300:00:00(Xem: 6495)
(Thành viên Lao Động Việt - 20/1/2013 chao@laodongViet.org)

Cũng như mọi năm, cứ đến dịp gần Tết thì mọi bến xe đều tuyên bố cháy vé, không còn vé để bán, công nhân về quê ăn Tết phải rất chật vật để mua vé chợ đen có giá gấp rưỡi, gấp đôi lần giá vé niêm yết. Những công nhân, người làm thuê xa nhà vốn nghèo, dành dụm cả năm trời mới kiếm được chút vốn, đến Tết, chuyện lo vé tàu xe về và đi cũng đủ mất một phần vốn liếng.

Nguyễn Hải Triều, công nhân may ở khu công nghiệp Tân Thuận, Sài Gòn, than thở: “Mình làm lương cũng không được bao nhiêu đồng, nội tiền thuê nhà, ăn ở không cũng đủ hết, dành dụm được mấy đồng về quê ăn Tết, ai dè vé xe mua chợ đen đắt quá, giá gấp hai lần giá niêm yết, như vậy, tiền xe về và đi lại cũng mất hết 30% tiền tiết kiệm, rồi về quê còn phải trái với ông bà, cha mẹ, bà con, có khi vào lại là trắng tay…”.
h_nh__l_v__ve_que_an_tet
Về quê ăn tết, nhưng trước Tết mấy ngày, Tân, công nhân may Tân Bình, Sài Gòn phải đi bán thêm cát lư hương để kiếm tiền giúp mẹ già. (HÌNH LĐV)
Tuyền, công nhân giày da khu công nghiệp Tân Bình, người gốc Thăng Bình, Quảng Nam, cho biết: “Em đến bến xe miền Đông chờ cả ngày để mua vé về Tết, nhưng vé đã hết, nhưng chỉ cần đi ra ngoài cổng, thì có khối ông bà cò vé chào mời bán vé với giá trên trời xanh. Đúng là làm công nhân khổ cả trăm bề, đi làm thì bị chủ o ép, chỉ có mấy ngày tết về quê với gia đình là bình yên một chút nhưng mới bước ra bến xe đã gặp tiếp kiếp nạn!”.

“Vé xe giá niêm yết của bến xe cao nhất cũng chỉ có bốn trăm ngàn đồng đến năm trăm ngàn đồng, nhưng vé chợ đen lên đến cả triệu, triệu hai, hỏi thử với đà này làm sao mà về quê ăn Tết chứ?”

h_nh__l_v__noi_hao_huc
Nỗi háo hức Tết đôi khi chùng xuống trước những quán ven đường, người công nhân chợt nhìn ra cái phiêu diêu, vô định của mình. (HÌNH LĐV)
Hợp, công nhân may trong khu công nghiệp Tân Bình, Sài Gòn cũng than thở: “Năm nào cũng như năm nào, cả chục ngàn công nhân, người lao động chen chúc nhau trên bến xe, nằm, ngồi la liệt như một cái trại tị nạn để chờ mua vé xe, may lắm mới mua được vé, còn không thì cũng phải mua vé chợ đen, cuối cùng, mình ngẫm lại, làm công nhân cũng chẳng khác gì con vịt!”

“Con vịt thì suốt ngày chúi mỏ xuống ao kiếm ăn, ăn xong lại đẻ trứng, rồi lại ăn. Còn công nhân thì chúi mũi chúi lái vào công việc, quanh năm đầu tắt mặt tối, kiếm được vài đồng dư nhờ nhịn ăn, đến cuối năm, mua vé về quê, phải trái với người thân, lại trắng tay, năm sau cày tiếp. Buồn lắm chứ!”.

Kinh khủng hơn cho công nhân vốn ít va chạm với thực tế càng ngày càng khắc nghiệt, đầy rẫy những trò gian manh. Trần Văn Thức, làm công ty may trong khu công nghiệp Tân Thuận, Sài Gòn, kể: “Năm ngoái về quê ăn Tết, về đến nhà là em chỉ biết nằm đắp chăn suốt ba ngày Tết để đỡ buồn”.
h_nh__l_v__lam_mot_ngao_thuoc_lao
Làm một ngao thuốc Lào cho đời bớt khổ. (HÌNH LĐV)
Ngày sắp hết, Tết cũng sắp đến, có không biết bao nhiêu khó khăn và cạm bẫy đang giăng sẵn để chờ những công nhân vốn chất phác, kiếm tiền từ mồ hôi và sự thật thà!

GHI CHÚ: Lao Động Việt là liên minh của các tổ chức lao động trong và ngoài nước, gồm: Phong Trào Lao Động Việt, Hiệp Hội Đoàn Kết Công Nông, và Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động Việt Nam.

Hồng Hạc (Thành viên Lao Động Việt - 20/1/2013 chao@laodongViet.org)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.