Hôm nay,  

Khóc không hẳn là buồn, cười chưa chắc đã vui

23/04/201100:00:00(Xem: 21396)

Khóc không hẳn là buồn, cười chưa chắc đã vui…

Trương Ngọc Bảo Xuân

Cô Martha ngồi kể chuyện đời nó cho mấy bà nghe.

"Năm tôi 14 tuổi, đi học hay bị con trai theo chọc ghẹo. Tôi học dở lắm vì ham vui, hay đi party. Tôi quen với Alberto rồi thành bạn gái của nó.

Một đêm đi birthday party tụi bạn làm ồn ào quá bị cảnh sát tới. Tụi nó cãi lẩy với cảnh sát làm nó ghét nó bắt cả bọn vô sở. Khi lụt soát tự nhiên cảnh sát lôi ra một gói cocaine trong túi áo choàng của tôi. Tôi sợ quá vì đó đâu phải của tôi, tôi chưa từng xài drug mà, thỉnh thoảng có uống bia thôi. Thế là vì tuổi còn vị thành niên nó gọi cha mẹ tôi tới lãnh ra.

Cha mẹ tôi theo xưa, giận lắm nói tôi theo đám du đảng, đánh đập rồi đuổi tôi ra khỏi nhà."

Nó chảy nước mắt. Ai nấy thấy buồn quá. Thảm cảnh nầy có xảy ra trong nhiều gia đình đủ mọi nước. Cha mẹ không hiểu con cái ... giận đẩy con vô vòng tay 'tướng cướp' có khi hư cả cuộc đời...

Martha chùi nước mắt xong nói tiếp:

" Tôi phải đi vì lúc đó tôi lỡ có bầu. Đi đâu bây giờ" ngoại trừ đi theo bồ"

Tôi có hối hận cũng đã trễ, you biết hôn, tôi sống đói khát lăn lóc vì thằng Alberto đâu có nghề nghiệp gì, nó bán drugs. Biết nó là du đảng cũng phải theo nó. Trong lúc đang mang thai nó hay đánh tôi. Lần sau cùng là lúc tôi gần sanh. Hôm đó đi đâu về, tôi có hỏi nó tôi cần đi chợ, đã mấy ngày chỉ ăn..." Martha lại rớt nước mắt. Cả nhóm thở ra...

" Tôi đói. Vậy mà nó chửi tôi, nó bắt tôi đi bộ theo nó ra chợ mua thức ăn. Khi về tôi ôm bịch đồ ăn, nó đi sau lưng chê tôi đi chậm, nó đá mông tôi.

Trong xóm có một người thường hay nhìn tôi, y ra can, nói vài lời binh vực, bị thằng Alberto chửi rồi nó đẩy tôi vô nhà. Nó tiếp tục chửi tôi, đánh tôi. Tôi chỉ đỡ, phẫn uất quá tôi có nói là tôi sẽ thôi nó. Nó như hung thần nói tôi là đồ điếm muốn đi theo thằng nào, phải thằng hàng xóm không, rồi nó rút con dao trong túi ra chém tôi mấy nhát, tôi chạy nó rượt theo rồi tôi vấp té bất tỉnh.

Khi tỉnh lại thấy nằm trong nhà thương. Cổ tôi băng, lưng tôi băng, và bụng đã xẹp. Đứng kế bên giường bịnh là người đàn ông đã binh vực tôi, là Amando chồng tôi hiện thời.

Nghe kể lại thì Alberto rạch cổ, đâm tôi hai mươi mấy nhát sau lưng. Chính Amando kêu cảnh sát tới bắt nó và đem tôi vô nhà thương. Bác sĩ phải mổ bụng lấy đứa con ra. Nếu không có Amando cứu thì tôi đã chết rồi. Tôi có đứa con trai với thằng khốn nạn. Alberto lãnh án chung thân. Chuyện xảy ra đã 12 năm."

Martha ngước đôi mắt còn ngấn lệ, mơ màng nhìn lên.

" You biết hôn, cuộc đời của tôi chưa gặp chuyện vui. Khi ra khỏi nhà thương, tôi ôm con thơ, không nơi nương tựa, rồi Amando sẵn sàng đem tôi về nhà hứa sẽ yêu thương hai mẹ con. Tôi cũng đành sống với y.

Con trai tôi năm nay 12 tuổi. Điều làm tôi sợ nhứt là con tôi đã lộ ra tánh tình hung dữ giống như cha nó. Tôi không biết phải làm sao"

Cô Hoa hỏi:

"Bộ chồng you không dạy dỗ nó sao""

Martha chùi nước mắt:

"Có chớ. Nhưng cũng tại tôi phần nào. Tôi hay binh con"

"Binh là binh làm sao""

"Thì tại mình tội nghiệp con hổng cha, bị cha ghẻ rầy mình nóng ruột."

Chị Diệu nói:

"Bên xứ của tôi, người xưa hay nói câu nầy: " Không có công sanh nhưng có công dưỡng. Thương con cho roi cho vọt, ghét con cho ngọt cho bùi."

Martha suy nghĩ một hồi rồi hỏi:

"Phải có nghĩa là thương con mình phải đánh nó không" Còn không thương mình cho nó ăn kẹo nhiều quá nó bị đau răng..." Chị Minh bật cười nói:

"Cũng gần giống như vậy mà không phải vậy đâu Martha ơi. Thương con mình phải răn dạy, đôi khi mình đánh nó mà bắt nó nằm sấp xuống, chỉ đánh mông nó thôi chớ không phải đụng đâu đập đó là bị vô tù. Tôi còn nhớ hồi nhỏ, nhà ông hàng xóm có thằng con hơi khật khùng, nếu như ở đây thì mình kêu nó là bị retard đó, tội nghiệp nó lắm cứ bị ông già rượt đập bằng cũi, có khi đá té lăn cù vì tội chậm chạp!

Bà mẹ thương con, tôi thấy rõ ràng bả bới cơm cho nó ăn trước, bả nhét thịt, thức ăn dưới đáy tô, cơm đậy lên trên, ông già nó ngày nào cũng liếc ngó tô cơm thằng nhỏ, thấy chỉ có cơm không tưỡng thằng con ăn cơm chan nước mắm. Ổng nói nó ngu như bò nuôi tốn cơm. Cho ăn cơm là may.

Đó là cách đối xử vô nhân đạo, tàn nhẫn chớ không phải là cách dạy con.

Còn "cho ngọt cho bùi" không phải là cho ăn kẹo nhiều quá đâu, đây phải hiểu theo nghĩa bóng, chuyện gì con làm sai quấy mình cũng làm lơ không dạy bảo thì nó đâu biết chuyện làm sai của nó. Lâu ngày quen thói sanh hư hỏng, lúc đó có muốn dạy cũng trễ rồi. Người xứ tôi hay nói "dạy con từ thuở còn thơ" nghĩa là dạy từ lúc nó mới bắt đầu biết hiểu, cỡ hai ba tuổi..."

" Có lẽ tại tôi hay binh con, hay la chồng tôi là sao cứ để ý từ chút, câu mâu với con cho nên bây giờ chồng tôi không thèm ngó ngàng gì tới thằng nhỏ, thái độ lãnh đạm làm cho tôi buồn quá."

Chị Minh nói:

"Đó. Trước thì nói là hay câu mâu, bây giờ thì chê là lãnh đạm, vợ chồng khó có hạnh phúc là do những lý do bên ngoài."

Martha gật đầu:

"Tôi đồng ý với you. Mình là người khác nước mà sao ý nghĩ cũng giống nhau quá há"

Nãy giờ chị Diệu lóng tai nghe giờ lên tiếng, nói bằng tiếng Mễ:

"Cha, tui coi bộ chị Minh nầy mở mục gỡ rối tâm tình, đăng trên báo là kiếm khách ngon lành"

Chị Minh cười:

"Hết xảy hết xảy... bữa nay chị Diệu nói rót rót một hơi tiếng Mễ hổng ngọng tiếng nào, hay quá ta"

Chị Diệu cười mắc cỡ:

"Nói ngọng chồng nó chê mình dân bình dân thất học thành tui phải "gáng" nói cho "gõ"

Cô Hoa cười ngất xẹt vô:

"Rõ mà lâu lâu cũng lọt vài tiếng ..."

Nancy chen vô:

"Rồi sao nữa nói tiếp.."

"Thì bây giờ vậy đó. Con tôi đang tuổi lớn, lì lợm, đi học về là rút vô phòng đóng cửa lại"

Cô Hoa nói:

"Nguy lắm. Nó đang mơ cung trăng, hay là đang trên đường lên sao Hỏa. You phải kéo nó trở về trần gian. You chịu khó làm lì, phải lì hơn nó. Phải làm sao cho nó mở miệng tâm sự với mình"

Martha nói:

"Khó quá, khó quá"

Cô Hoa thở dài:

" Hơ...ơ.... Không chồng em sướng như tiên...Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen

Yêu nhiều thì khổ...

Chị Diệu xịa vô:

"Tiên mắc đọa. Yêu nhiều thì khổ. Yêu ít thì lỗ. Thà chịu khổ chẳng ai chịu lỗ"

Nancy kêu lên:

"Xếp vô xếp vô."

Chị Minh cất tiếng ca nho nhỏ:

"Cười lên đi em ơi... Cười lên dấu những giòng lệ rơi

Hãy ngước mặt nhìn đời...

Chị Diệu la:

"Thôi cho can bớ nữ ca sĩ mầm già"

Người ta đang buồn mà chị còn chọc chọc.

Chị Minh nói:

"Buồn mình mới chọc cho vui chớ. Cười lên đi, cười là thang thuốc bổ em ơi…

Cô Hoa ngân nga:

"Cười là tiếng khóc khô không lệ. Khóc không hẳn là buồn, cười chưa chắc đã vui…

Chị Diệu nạt:

"A. Mấy ngừơi này, lộn xộn quá. Thôi, Martha, lo ly cà phê cho ông xếp đi. Chút nữa ăn trưa nói chuyện tiếp nhá."

Mọi ngừơi tản ra, lòng dạ bâng khuâng vì chuyện của Martha./.

Trương Ngọc Bảo Xuân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.