Hôm nay,  

1. Tân Đề Li Và Khu Định Cư Của Người Tây Tạng

26/01/201100:00:00(Xem: 5156)
New_Dehli_Airport-content28-12-1008

Chúng tôi đến phi trường Tân Đề Li (New Delhi) với sự vui mừng vì sắp được trải qua những ngày mà mình mong đợi từ lâu. Đó là được thăm viếng những thánh tích quan trọng của Phật giáo. Và nhất là kỳ này được sống và thở dù là một thời gian ngắn tại các tu viện Tây Tạng và các chùa Việt Nam tại Ấn Độ.

Chưa ra khỏi phi trường chúng tôi đã nhìn thấy thấp thoáng những tà áo màu vàng sậm của các tu sĩ Tây Tạng. Quý thầy ở Gaden Ngari Khangtsen Monastery thuộc tu viện Gaden Sartse đến đón chúng tôi với những chiếc khăn trắng mỏng và dài choàng lên cổ chúng tôi. Đó là chiếc khatahay loại khăn quàng bằng tơ, thường màu trắng hay màu vàng, dùng để trao tặng như biểu tượng của sự chào mừng hoặc biết ơn theo tập tục Tây tạng.

Những vị này đã từng sang California, Hoa Kỳ hoằng pháp và được gia đình người bạn tổ chức chuyến đi lần này trợ giúp nên chúng tôi sẽ được quý thầy cho phép viếng thăm một số tu viện Tây Tạng ở miền nam, cũng như hướng dẫn đi viếng tứ động tâm tại miền bắc Ấn Độ.

Vừa rồi, khi máy bay sắp đáp xuống phi trường Tân Đề Li, tôi nhìn xuống toàn khu vực quanh phi trường thấy những nóc nhà màu xám bằng xi măng. Rất ít nhà được lợp bằng mái ngói. Hầu hết nóc bằng, vách tường tô xi măng, hoặc vẫn còn thấy gạch đỏ, chưa tô xi măng và quét nước vôi.

Trên đường từ phi trường về khu định cư của người Tây Tạng lưu vong, hay còn gọi là Tibetan Colony, hai bên đường có rất đông sinh viên học sinh đang biểu tình kêu gọi đoàn kết chống khủng bố vừa xảy ra tại Mumbai, khiến trên hai trăm người chết.

New_Dehli_1-contentĐây lá hai bên đường phủ đầy bụi. Trời nóng nhưng mọi người vẫn mặc áo khoác dầy, đầu đội nón len, hay mặc áo len ngắn tay hoặc dài tay. Có thể đối với người dân thường có ít quần áo, thì đó là bộ đồ mà họ mặc mỗi ngày, dù cho thời tiết nóng, lạnh hay trời mưa, nắng. 

Trên xe buýt, một bà la to lên: “Xem kìa, đàn bà đội bó củi quá lớn.” Mọi người nhìn về một phía. Không phải một bà, mà đi dài dài theo bên lề đường một số phụ nữ khác cũng đội những bó củi lớn.

Năm 1997, trong chuyến hành hương tại Ấn Độ lần đầu, khi đi từ Bồ đề Đạo tràng đến núi Linh thứu sơn, lúc xe chạy qua một chiếc cầu gỗ, tôi đã nhìn thấy dưới một dòng sông nhỏ, nước đục ngầu, một bà già gầy gò đang tắm cho một con trâu ốm nhom, lòi nhô xương. Sau đó đến một đoạn đường hư có nhiều ổ gà. Xe chạy chậm lại, dưới đường đang có nhiều nhân công lục lộ đang sửa chữa…và mọi người trên xe đều lắc đầu khi nhìn thấy những phụ nữ mình đầy bụi, quần áo cũ kỹ rách rưới đang đội hay bưng đá đổ vào những ổ gà.

Năm nay 2008, trở lại Tân Đề Li sau mười một năm, tôi không thấy gì thay đổi, ngoại trừ thấy ít bò đi rong ngoài đường như lần trước.

Xe buýt đến khu định cư của người Tây Tạng lưu vong (New Tibetan Camp, hay Tibetan Colony) tại New Aruna Nagar, Majnu Ka Tila vào buổi tối. Xe đậu ngoài đường. Chúng tôi và quý thầy kéo hành lý vào các ngõ hẻm để đến nhà khách của chùa tại khu vực này. Hai bên đường là những tiệm tạp hóa và những sạp bán đồ lưu niệm. Quý thầy đưa chúng tôi đi ăn cơm tối tại một tiệm cơm Tây Tạng tên A-Ma. Đây là lần đầu tiên tôi được dùng thức ăn của người Tây Tạng. Không biết có phải vì đói không mà mọi người ăn rất ngon miệng.

Nhà khách của chùa giống như một nhà trọ có nhiều phòng, phương tiện khá thô sơ, nước chảy róc rách trong nhà tắm cả đêm. Chúng tôi ở tầng dưới đất nên rất khó ngủ vì sinh hoạt về đêm tại đây rất nhộn nhịp, trẻ con chạy chơi, đánh lộn, gọi nhau, ca hát, âm thanh nhạc Ấn Độ, Tây Tạng mở hết ga. Vào khoảng 3 giờ khuya thì thật yên tĩnh. Đó cũng là lúc chúng tôi sắp thức dậy chuẩn bị ăn sáng với mì gói mang theo để ra trở lại phi trường Tân Đề Li đi Bangalore, tiểu bang Karnakata, miền nam Ấn Độ để thăm viếng tu viện Dzongkar Choede ở quận Mysore.

image002

Đường phố hai bên đường từ phi trường Tân Đề Li về
khu định cư của người Tây Tạng lưu vong.

image004

Cả đoàn vui vẻ khởi sự chuyến hành hương thăm viếng

các tu viện Tây Tạng ở miền Nam Ấn Độ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.