Chuyện Dài Dài Ngành Thẩm Mỹ: Chúc Thư Của Chồng Và Vợ...
Trương Ngọc Bảo Xuân
Cũng là Tuấn mở đầu câu chuyện hàng ngày. Tuấn nói:
-Hôm nay Tuấn có chuyện này cũng trong internet, nghe này các anh chị em: Đây là chúc thư của người vợ để lại cho chồng:
".... Em cấm anh không được cho con mẹ D. đến nhà quàn. Em ghét cái mặt nó không chịu được. Nó mà dẫn xác đến, em trợn mắt lè lưỡi ra là nó đứng tim, nó chết ngay tại chỗ cho coi.
Đám tang xong thì anh phải bán nhà đi khỏi cái xóm mình đang ở. Em không muốn anh tiếp tục sống cạnh nhà con mẹ B. nữa. Em thấy nó gian lắm. Nó thấy em đi qua là nó nhổ nước miếng xuống đất rồi quay ngoắt vào nhà, mà nó thấy anh thì nó cười ngỏn ngoẻn nhe răng ngựa ra trong khi em thì có làm gì nó đâu.
Sau ba năm, anh muốn lấy ai thì lấy, em không cấm, nhưng anh không được lấy con mẹ N., con mẹ L., con mẹ C... Anh mà lấy một trong mấy con mẹ này thì em hiện hồn về em bóp cổ anh, em xé xác mấy con voi dầy ngựa xé này ra chứ đừng có mà trêu ngươi em.
Quần áo của em, anh đem cho Salvation Army, cấm không được cho mấy con chằng ăn trăn quấn ấy đụng tới. Nữ trang thì đeo hết cho em rồi hãy chôn.
Cái hộp bích qui em cất trong garage, dưới mấy thùng bột giặt, bọc bằng bao plastic thì mang đốt đi cho em. Cấm anh không được mở ra coi...
Anh mà không nghe lời em, đêm em hiện về em lấy dây điện em xiết cổ anh.
Trong ấy chỉ có đống hình và thư của mấy con hà bá bạn anh thôi. Không cần phải xem nữa. Ảnh chúng nó bị vẽ râu và chọc mắt rồi thì xem làm gì nữa. Luôn cả quyển sổ điện thoại mà anh tưởng mất, đi kiếm cả tháng không ra hồi đó nữa. Chúng nó ở trong đó hết.
Hơn nữa, mấy con mụ ấy cũng đâu còn ở những số điện thoại cũ nữa mà kiếm.
Bây giờ em đã ra đi, anh muốn làm gì với những đứa khác thì làm, em không biết thì không sao, nhưng cấm anh không được lạng quạng trở lại với mấy con.... kia. Em nghĩ tới chúng nó mà vẫn còn lộn ruột. Có đứa dám gọi em là sư tử trong thư viết cho anh mà em bắt được.
Chúng nó hỗn như thế sao chịu được.
Anh phải nghe lời em: chủ nhật phải ra thăm mộ em, đi một mình, không được hẹn hò đứa nào trong ngày hôm ấy. Có đi chơi với con nào thì cấm không được đeo mấy cái ca vát em mua cho, mấy cái sơ mi, giầy, jacket em chọn cho anh hồi em còn sống.
Em thiêng lắm, nói cho anh biết trước. Đừng có chọc em cho em điên tiết lên, nghe chửa..."
(sưu tầm trên mạng)
Cả tiệm nghe xong cười sặc sụa. Chị Ngà nói:
-Tuấn tìm đâu ra những chuyện vui thấy mồ luôn. Nhưng sao Tuấn kỳ thị quá chừng vậy" Toàn kiếm chuyện nói xiên nói xỏ phái nữ chúng tôi không hà.
Tuấn chưa kịp trả lời thì Láng xen vô:
-Chị Ngà ơi đừng lo, tới phiên em nè. Đây là Chúc thư cho vợ. Nghe đây:
... Em yêu, ai mà sống ở đời được mãi. Ai chả có lúc phải nói lời vĩnh biệt. Khi anh ra đi, thì đây là di chúc. em hãy nhớ làm những điều sau đây anh dặn:
1) Mang cất ngay dàn Karaoke vào kho. Giọng em tối nào cũng rống lên hãi hùng như thế, không có anh, con mẹ Ấn Độ sau nhà nó nhẩy sang xé xác em ngay.
2) Tính em vốn không thích làm việc nhà, việc bếp. Em nên tái giá ngay để có kẻ hầu thay thế chỗ anh.
Trong số bạn của anh, anh đề nghị em lấy thằng Long, vì khi còn sống, anh ghét thằng này nhất, lúc nào cũng vênh cái mặt lên cho rằng đời nó hơn anh mọi thứ. Lấy em xong là đời nó tàn, thử xem nó còn huênh hoang được nữa không.
3) Nếu thằng Long không chịu lấy em, thì em lấy thằng Hoàng. Thằng này mang nữ tính, bảo gì nghe nấy, em đỡ phải quát tháo như em đã quát anh.
4) Nhưng em chớ có lấy thằng Dư. Nó có võ Bình Định. Hỗn như em thì nó uýnh chết, không chết cũng u đầu. Tội nghiệp mấy đứa con anh đã mất cha giờ thành không mẹ.
5) Cũng đừng lấy thằng Phú mắc bệnh đau tim. Cứ mỗi tháng credit cards của em gửi bill về, nom thấy là nó đột quỵ ngay, em sẽ thành góa phụ lần nữa.
6) Nếu cả bốn thằng Long-Hoàng-Dư và Phú đều không chịu lấy em, thì em chớ có đi mỹ viện sửa sang hòng re-marry. Để dành tiền ấy mà nuôi con vì anh biết chắc là chúng nó sẽ chỉ còn da bọc xương trong vòng một tháng.
7) Em cũng đừng theo tục lệ Việt-Nam nấu cháo hay nấu cơm cúng giỗ cho anh. Cháo em hễ nấu là khét, mang xuống âm phủ chỉ làm Diêm Vương thêm nổi giận. Còn cơm em thì … thôi anh xin miễn. Em muốn cả địa ngục đi tiêu chảy vì ăn phải gạo sống, thì cứ việc nấu ….
(sưu tầm trên mạng)
Hết chuyện. Như vậy cho ta thấy, tuy chết rồi mà nam và nữ vẫn còn ăn miếng trả miếng há.
Thanh nói:
-Thì nam nữ bình quyền mờ. Vậy mới là phải phải.
Thu nói:
-Thôi thôi cười đã rồi, vậy nghe tui hỏi nè, có ai biết làm món gỏi xơ mít hay gỏi mít non hông chỉ dùm coi. Cuối tuần này có ba má anh Khải tơí, tui muốn làm mon1 gì lạ lạ đãi bên chồng nè. "Hép mi hép mi."
Chị Ngà cười cười, nói:
-Mới học được cách làm của chị bạn nhưng tui chưa từng làm, nếu Thu làm thâý ngon nhớ đem vô đây cho tuị nầy ăn thử nghe hông. Nè, mua mấy lon mít non, lấy mít non ra khỏi lon, xả nhẹ nước lạnh cho sạch sẽ. Xắt nhỏ, ép cho khô nước. Ép nhẹ thôi, đừng vắt mà nó nát.
Rau răm xắt nhỏ. Đậu phọng rang giả nhỏ. Thịt ba chỉ luột chín xắt sợi nhỏ, hay tai heo xắt chỉ cũng được. Trộn mọi thứ lại với nhau xong đổ nước mắm pha chua ngọt vào trộn đều, rắc đậu phọng lên trên, vài lát ớt đỏ cho đẹp, có thể rang thêm mè rải lên hay thêm hành phi cho thơm nữa. Còn muốn làm món xơ mít thì… ối, thôi đi, rắc rối! Làm món gỏi mít non xong nhớ đem vô đây chị em ta sẽ ăn thử và góp ý kiến trước khi đãi nhà chồng nghe hông Thu.
Còn món xơ mít kho cá thì vầy, mít lựa trái to, ăn múi xong gọt lớp vỏ sần bên ngoài để dành chút nữa nói, phần trắng và xơ mít đem phơi khô, xắt nhỏ kho cá bỏ vô ngon lắm. Phần vỏ sần sù để dành bắt chồng quỳ gối khi hắn ta sinh chứng lôi thôi. Chịu chưa mấy cô" Ha ha ha...
Thôi, nói gì thì nói, đàn bà mình cá tính hay nhẫn nhịn nhường, nhớ học cái hay nha, mấy em học ăn học nói học làm thì tốt, đừng học theo cái kiểu chết rồi mà còn sân si kia thì hổng ai thương đâu.
Trương Ngọc Bảo Xuân