Hôm nay,  

Thơ Thơ – Thuỳ Dzung Phụ Trách

24/06/200800:00:00(Xem: 1939)
Chiều Thu Đất Khách

Một trời mây xám buồn hiu hắt
Lác đác mưa rơi phủ trúc gầy
Não nuột tiếng chim côi nhớ bạn
Thẫn thờ cây cỏ lạnh hơi may
Bên song lữ khách sầu cô lẻ
Cảm cảnh tha hương nhớ gợi đầy
Gửi gió quê nhà tình viễn xứ
Dạt dào tâm sự nói cùng ai"!

Đan Phụng (QLD - Thu Mậu Tý 2008)

*

Tình Hãy Quên Đi

"Anh còn yêu… hay quay mặt làm ngơ" - Phương Vy

Đất lạ trời xa…ý vẫn chờ
Cô bé ngày xưa còn bé quá
Đọc hoài không hiểu được tình thơ…

Anh vào lính – Em mới lên mười
Những ngày về phép thật là vui
Bé đâu có biết gì chinh chiến
Nên vẫn vô tư vẫn nói cười!

Bé hỏi anh đi có nhớ nhà
Rày đây mai đó chiến trường xa
Có buồn khi những chiều mưa xuống
Nhìn khói nhà ai nhớ thiết tha!

Vậy mà mấy mươi năm rồi đó
Cô bé năm xưa hết bé rồi
Đất khách tình cờ cô em nhỏ
Làm thơ với ý nhớ xa xôi…

Bên chồng ta biết em ray rứt
Gặp lại chi cho đắng ý tình
Cơn gió buổi chiều, mây thổn thức
Sau đêm, trời đẹp nắng bình minh

Đọc thơ em viết ta thương lắm
Em hỏi ta còn nhớ đến em
Tuổi thơ xưa vết luôn in đậm
Ai đếm giùm em nhịp của tim"...

Ta phải làm thinh biết nói gì
Tình cờ chẳng lẽ lại quay đi
Áo xưa em mặc ta còn nhớ
Cô bé mười lăm tuổi dậy thì!

Thôi em chăn chiếu là duyên số
Hạnh phúc bên chồng em ấm êm
Ai kéo thời gian đi ngược được
Quên đi mà sống ngọt đời em…!

Thy Lan Thảo

*

Tâm Sự Người Lính Biển

Anh đứng đây nhưng lòng anh ở biển,
Suốt cuộc đời chỉ yêu nước mà thôi,
Ngồi bên nhau nhắc ba điều, bốn chuyện,
Anh bảo anh người của bốn phương trời.

Nhìn sóng bạc chập chùng bao nỗi nhớ,
Mới thấy mình bỗng bé nhỏ làm sao!
Hãy ghì siết cho tim hoà nhịp thở,
Hồn chơi vơi theo biển tận phương nào.

Biển trước mặt, trên đầu lồng lộng gió,
Nhớ thiết tha thời tuổi trẻ kiêu hùng,
Anh: Lính biển - vì lòng yêu Tổ Quốc,
Cùng quân dân dẹp sạch mối thù chung.

Chiều ra biển trong ngày trời quên gió,
Mình quên đi ngày tháng của gian truân,
Xa tầm mắt Thái Bình Dương thương nhớ,
Nhớ quê hương và thương đến vô ngần.

Hoàng Yến

*

Tự tình

Em để dài mái tóc
Kể từ ngày yêu anh
Hai… ba năm tình mỏi
Nghiêng mi sầu long lanh

Chia tay nhau cắt ngắn
Nối đuôi ngày tháng dài
Ngẩn ngơ tình chắp cánh
Em u- sầu tàn phai

Ôm phím đàn buồn bã
Tóc lại dài như xưa
Mà hồn vàng như lá
Nhạt nhòa theo dòng mưa

Anh bây giờ có lẽ…
Quên đi bao tháng ngày
Tình như hơi thở nhẹ
Tan vào mùa heo may

Thanh Thủy

*

Chuyện Tình Xưa

Tặng người mãi mãi nhớ cho dù mãi mãi xa...

Chuyện tình mùa xuân ấy
Tình cờ em gặp anh
Dịu dàng như ánh trăng...

Và một chiều anh đến
Chạm môi vào giấc mơ
Để mùa xuân bẽn lẽn
Rối lòng nghe tiếng ru...
Anh lên đường viễn xứ
Em ở lại thành đô
Ánh mắt em ngấn lệ
Lạc về miền khổ đau

Trái tim em nát tan
Trời thu thêm lá vàng
Biết là yêu thương lắm
Đến bao giờ gặp nhau"...

Mùa xuân đi nhanh quá
Giấu mình trong xót xa
Rợp trời hoa gạo đỏ
Thương nhớ người đi xa

Mùa xuân đi nhanh quá
Say nồng trong tiếng ve
Nắng đã sang mùa hạ
Sao chưa thấy anh về"

Thuỳ Hương

*

Nơi Chốn Lại Qua

Vườn tôi có cỏ có hoa.
Trong sân có cửa có nhà thảnh thơi.
Trước sân có chỗ tôi ngồi.
Vườn sau có võng ru tôi mơ màng.

Hoàng hôn có gió đưa sang.
Bình minh có nắng tơ vàng nhỏ nhoi.
Có hoa phượng tím ngát trời.
Có phong đổ lá tơi bời tàn thu.

Có nguyệt bạch, có chân như.
Có con suối khép trầm tư soi trời.
Có mưa hát khúc nửa vời.
Quỳnh hoa nở trắng đêm vơi hương đầy.

Đưa qua phố có cầu mây.
Đường lên dốc đứng cây gầy khẳng khiu.
Có xe buýt đỗ sớm chiều.
Có tôi trong chuyến đìu hiu trở về.

Lê Đình Viễn Lan

*

Bông Sầu Riêng

Sầu chung tặng chẳng ai xin
Sầu riêng tôi giữ một mình mà thôi
Người đi về chốn xa xôi
Dòng đời định mệnh lìa trôi nhân tình
Tiếc chi duyên kiếp ba sinh
Vì không mắc nợ nên mình chia tay
Hoàng hôn lãng đãng mây bay
Nắng chiều khẽ đọng tóc dài nhẹ buông
Đêm rơi trong tiếng ru buồn
Vẳng đưa hơi gió như muôn điệu sầu
Mây giăng mờ lối ngàn dâu
Đôi bờ sóng vỗ lòng sâu khó dò
Trên sông nghe thoảng câu hò
Lầm duyên nên lỡ chuyến đò thủy chung
Sương khuya ôm giấc mộng cùng
Đời hai lối rẽ ngàn trùng cách ly.

DTMG

*

THƠ ĐẤU TRANH

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Thơ Đấu Tranh tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng. Phạm Thanh Phương


Bài Thơ Đánh "Chó"

Cảm tác sau khi đọc bài tường thuật của Bà Nghị Viên Nguyệt Ánh Tây Úc

Mến tặng Chị, người Nghị Viên Nguyệt-Ánh,
Tài lại cao, mà trí lại hơn người.
Dập bọn Cuồng, một lũ chó đười ươi,
Chuyên theo Đảng, về phá làng, phá xóm.
Chúng nhiều lắm, chớ chẳng đâu một nhóm,
Chúng mưu mô, toan tính để hại người.
Chúng xâm mình, nên chúng dám trêu ngươi,
Đem "Phở Dogs" đến nơi thành phố Perth.
Chúng cứ nghĩ, sẽ dùng tiền lo lót,
Dùng ngoại giao, hòng gạt được người.
Bởi chúng mù, nên tưởng dễ như chơi,
Gặp Chị Ánh, dùng gậy Bà đánh chó.
Chúng cứ nghĩ, Chị cũng thèm thịt chó,
Thích cầy tơ, và bảy món đi kèm.
Thích riềng, hành, mẻ mắm thích xào lăn,
Thích thích lắm, Vì đây là "Phở Chó"
Có ngờ đâu! Gặp Bà Nghị quý chó,
Bà đập cho một lũ Chó gẫy càng.
Bà đập cho một lũ Chó lai căng,
Chạy tuốt luốt, về Sydney lẩn tránh.
Thế mới biết Tài Danh Nguyệt-Ánh,
Ánh trăng soi, đã rạng rỡ muôn nhà.
Việt Nam mình Chị Nguyệt-Ánh tài hoa,
Một Ánh làm Bom, một Bà đánh chó!!! (*)

Miền Nam Quê Tôi

(*) Một Chị là Dương Nguyệt-Ánh, làm Bom (ở Mỹ), một Chị Trương Nguyệt-Ánh làm Nghị Viên ở Perth

*

Còn Lại Gì Cho Anh

Các anh đã đi vào lòng đất
Đất quê hương, đất mẹ Việt Nam
Dân Việt giờ vẫn lầm than
Đói no lây lất muôn vàn khổ đau
Không đủ ăn bữa rau, bữa cháo
Bầy buôn dân Hồ Cáo no say
Bắt dân làm cả đêm ngày
Đớn đau tủi nhục, từ ngày anh đi
Xưa vì dân liều thân chiến đấu
Chống cộng nô thảo khấu rừng xanh
Chỉ mong dân sống anh lành
Chòi cao ghim súng ngồi canh giặc thù
Đêm tiền đồn sương mù bao phủ
Các anh quên giấc ngủ yên bình
Chờ khi giọt nắng lung linh
Mặt trời ló dạng bình minh an hòa.
Thân lính chiến, cài hoa đầu súng
Tuổi trẻ dâng trọn vẹn quê hương
Làng xưa bỏ lại yêu đương
Cách xa giấu trọn nhớ thương trong lòng
Để xứng đáng con Hồng cháu Lạc
Đành hy sinh chống giặc xâm lăng
Một ngày ôm khối hờn căm
Tháng Tư định mệnh cũng đành liều thân
Giờ đây xanh cỏ mộ phần
Dấu xưa giờ cũng đã dần mờ phai.

Ngũ Lang

*

Bài họa: Vị Quốc Vong Thân

Kính dâng hương hồn tử sĩ Quân Nhân QLVNCH nhân ngày kỷ niệm 19-6

Các anh đã về nơi lòng đất
Dâng đời cho chính nghĩa Trời Nam
Bắc phương gây cảnh oán than
Khắp nơi binh lửa muôn vàn khổ đau
Nơi trận địa xá gì rau cháo
Chống xâm lăng quét giặc hăng say
Xông pha bất kể đêm gnày
Cứu nguy Tổ Quốc những ngày anh đi
Trai vì nước, vì dân chiến đấu
Mang máu xương lưu dấu sử xanh
Cho dân cuộc sống an lành
Lao vào trận địa các anh diệt thù
Khắp trời Nam mây đen bao phủ
Chẳng nơi đâu còn cảnh an bình
Giặc thù tàn sát sinh linh
Sông xanh loang đỏ nồng tanh máu hòa
Tháng Tư hận, thế cờ buông súng
Thua từ đâu" Đành mất quê hương
Can trường, mưu lược đảm đương
Mà đành nuốt hận tang thương cõi lòng
Anh xứng đáng giống dòng Hồng Lạc
Sống oai hùng đuổi giặc xâm lăng
Thương dân lòng dậy hờn căm
Trong lằn tên đạn đâu màng tấm thân
Mộ phần haychăng" Mộ phần
Tri Ân Tử Sĩ muôn lần khó phai

Kim Anh

*

Cảm Ơn Những Tấm Lòng

Giữa sa mạc vẫn còn đôi bóng lá
Vườn nhân gian còn những cụm chân tình
Đêm lưu lại giọt sương chưa hóa đá
Cho hoa hiền hàm tiếu nụ bình minh

Cảm ơn nhé, hỡi tình người chân thật
Không lọc lừa, không hiểm độc, điêu ngoa
Không ganh ghét, không môi đường lưỡi mật
Không sau lưng sắc lẻm nhát dao loà!

Cảm ơn nhé, hỡi tấm lòng hiếm qúy
Cho ngàn năm còn ngan ngát hương bay
Cho tất cả những mọn hèn nhân thế
Không bợn nhơ vẩn đục kiếp lưu đầy...

Cảm ơn nhé, trái tim ai vằng vặc
Làm tan đi khoảnh khắc bóng mây cuồng
Ôm chữ nhẫn, ta từ tâm vuốt mặt
Thương cho người còn bỡ ngỡ qua  truông!

Ngô Minh Hằng

*

Đỉa Phải Vôi

Có câu Đỉa gặp phải vôi
Hung hăng vẫy chết làm tôi nực cười
Cười cho một lũ thời cơ
Đỉa đeo chân Hạc lập lờ con đen
Bị ai vạch mặt chỉ tên
Vạch lưng chỉ thẹo chúng liền phân bua
Diễn trò Đỉa bám chân Trâu
Núp sâu nước đục ngõ hầu bủa giăng
Xóa lằn ranh Cộng rõ ràng
Chứng minh Thế Giới cộng đang hợp hòa
Bắt rồi được bảo lãnh ra
Nhân Quyền như thế còn la ó hoài
Các nhà dân chủ tỏ bày
Hàng tuần Paltalk trong ngoài hợp ca
Đấu tranh dân chủ ấy mà
Dọn đường tiến đến lá bài đa nguyên
Điều bốn hiến pháp mở xiềng
Bình bông, chậu kiểng làm duyên với đời
Đảng ngồi chễm chệ thảnh thơi
Hạ tầng đã có tuyệt vời Công An
Ngày xưa Việt Cộng thắng ta
Có đem Đảng họ để mà công khai"
Ngày nay có kẻ thơ ngây
Đấu tranh theo kiểu tỏ bày xin cho
Ngày nào Đỉa gặp phải vôi
Chệch kia mất hướng cuộc đời tiêu vong
Vững tin sức mạnh cộng đồng
Phát huy chính nghĩa tiền đồn đấu tranh...

Trần Bửu Hạnh

*

Đừng Nhai Lại Những Gì Việt Cộng Nhả Ra

Con buôn mặc cả làm ăn:
“Chủ trương, đường lối…” Lăng xăng lối về
Cộng đồng khinh bỉ, chán chê
Kỹ sư, bác sĩ  diễn hề, múa may:
Bà Rơm mát dây
Ông Rác mát… nhợ
Dây nhợ nặng nợ
Buộc thật là hay!
Lập trường chao đảo
Nghênh ngang nhởn nhơ
Bố lếu, bố láo
Khoe…công kẻ thù

Nhờ vậy đảng sáng sủa
Tuần nào cũng… sủa suông
Dân trên đe, dưới búa
Một mình đảng… đóng tuồng!
Thức ăn thơm vào bụng
Khi… ra còn chửa thơm
Bụng Việt Cộng ác độc
Giết người không biết nhờm

Xin đừng phong thánh thần
Bọn cưỡi đầu “nhân dân”
Mà tăng thêm uất hận
Của Bể Khổ Trầm Luân

Nước thơm ngon vào miệng
Khi ra còn chửa trong
Miệng Việt Cộng lắm chuyện
Chớ tin lời cuồng ngông!

Ý Nga

*

THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN

TÙ LAO THĂM THẲM

Tù lao thăm thẳm chữ nghĩa quên tiệt
Mọi tin tức đều không được biết
Một tờ báo cũng không được đọc
Một đòn hiểm đánh vào bộ óc!

Gia đình lãng quên hay âm thầm thương khóc"
Khỏe, ốm, vui, buồn, cưới xin, tang tóc
Một phong thư không được nhận, vắng im
Một đòn hiểm đánh vào trái tim!

Tháng năm biền biệt nằm miết xà lim
Hạt muối, cọng rau hết phương kiếm tìm
Một bát cơm đầy mơ mới thấy
Một đòn hiểm đánh vào dạ dầy!

Y sĩ đao phủ, tiếng lừng lẫy
Nước thiếu, nước bẩn ghẻ lở đầy
Một chăn mỏng mùa đông độc ác
Một đòn hiểm đánh vào thể xác!

Bao năm tê tái, một mái đầu bạc
Không nói, không cười, không người tâm tình
Một nấm mồ câm, âm thầm một mình
Một đòn hiểm đánh vào thần kinh!

Trong các ngón đòn cộng sản yêu tinh
Thời đòn dạ dầy là kinh tởm nhất
Thể xác, óc, tim nó chơi hỏng tất
Nó rất có thể vùi tất trong đất

(1986)


TRÁI TIM HỒNG

Ta có trái tim hồng
Không bao giờ ngừng đập
Căm giận, yêu thương tràn ngập xót xa
Ta đương móc nó ra
Làm quà cho các bạn
Mấy chục năm rồi
Ta ngồi đây
Sa lầy trong khổ nạn
Như con tàu vượt trùng dương mắc cạn
Mơ về sóng nước xa khơi
Khát biển, khát trời
Phơi thân xác trong mưa mòn, nắng gỉ
Thân thế tàn theo thế kỷ
Sương buồn nhuộm sắc hoàng hôn
Ký ức âm u vất vưởng những âm hồn
Xót xa tiếc nuối
Ta vẫn chìm trôi trong dòng sông đen tối
Lều bều rác rưởi tanh hôi
Hư vô ơi, cập bến tới nơi rồi
Cõi bụi chờ mong chi nữa!
Một trái tim hồng với bao chan chứa
Ta đặt lên bờ dương thế trước khi xa

(1986)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.