Hôm nay,  

Thơ Thơ (06/04/2007)

04/06/200700:00:00(Xem: 4089)

Làm Sao Biết Đá Cũng Đau

Rừng xưa thay lá sang mùa
Người còn đếm tuổi cho vừa bước chân
Người mang chữ tưởng trong tâm
Làm sao cảm được tình xuân tràn trề 

Rừng xưa gọi rủ người về
Người thì như thể chưa hề biết đây
Người đi qua ngang tầm mây
Làm sao thấy dưới hàng cây có gì...

Rừng xưa cỏ mọc xanh rì
Người thì trầm lặng như bia đá mòn
Mưa trên cạn đổ về sông
Làm sao biết được đá còn rưng rưng

Yên Nê

*

Ảo Tưởng

Cứ xem như chuyện dỗi hờn
Để ta xoá sạch u buồn bấy lâu
Cứ xem người vẫn trước sau
Thơ ngây như thủa nhìn nhau ngập ngừng
Cứ xem mộng vẫn bình thường
Ngõ về bên ấy chưa từng xôn xao
Cứ xem người vẫn chờ nhau
Để ta sẽ nói những câu bồi hồi
Cứ xem người thốt nặng lời
Để ta tìm thấy một trời lung linh
Cứ xem tình vẫn đinh ninh
Để ta ước hẹn ngày mình nên duyên
Cứ xem đời thật bình yên
Để làn môi thắm trinh nguyên nụ cười
Cứ xem người vẫn gọi mời
Để ta ảo tưởng về người dài lâu 

Yên Nê

*

Giá Như...

Giá như ngày ấy có anh
Sông không chở nắng hong hanh hôm nào
Giá như ta đã qua cầu
Mưa không rơi ướt mái đầu hai ta
Lá cây không rụng sân nhà
Muôn sao không rải ánh ngà vào đêm
 
Anh ơi! Anh có hay là
Mùa thu không đến ngập ngừng bên ta
Con đường vắng vẻ điệu đà
Chưa bao giờ có ai qua một lần
Biết đâu sao cũng thưa dần
Cây không lá, trời không thành mưa bay
Và em không là em đây
Bên người thương khác mai này không em"

Thuỳ Hương

*

Hồn Thơ

Nhớ một lần như thế
Em ngồi nghe thơ anh
Những câu thơ của gió
Đổ ngổn ngang bên đời
 
Em như là vòm lá
Vừa xanh lên cuối trời
Che hồn anh một nửa
Qua đêm đầy sương rơi
 
Rồi thời gian anh đi
Trong em, câu thơ buồn
Như ngọn đèn hết bấc
Tan vào lúc hoàng hôn
 
Chỉ còn gió ngổn ngang
Thổi trên đồi xa lạ
Chỉ còn ngôi sao hôm
Thắp trong chiều êm ả
 
Những câu thơ của nắng
Vắt ngang phố nhà nàng
Lời thơ buồn, giản dị
Chân thật của người thương

Thuỳ Hương

*

Lệ Châu

Đã mấy thu rồi, hả bể dâu"
Những hình bóng cũ nay về đâu"
Có ai đốt lại lò hương ấy
Mà nhớ vô cùng, hỡi Lệ-Châu!

Ta nhớ em như nhớ tháng ba:
Ngày giờ có đó, nghĩ không ra!
Chính ta chẳng hiểu mơ hay tỉnh;
Ta ở đây mà nhớ chính ta!

Ta nhớ ta là một tiếng im,
Con thuyền không bến, máu không tim,
Không hoa cho một làn hương quyện,
Không tổ nương nhờ một cánh chim!

Ta có đầu ta - một thánh-thư:
Biết đường, đâu ngại ngã ba, tư!
Lòng ta có lửa mà không bếp,
Như thiếu trùng-dương cho hải-ngư!

Thiếu một thần-giao, một cảm-thông;
Đời không tri-kỷ, không tâm-đồng;
Bơ-vơ như trận kình nghê-chiến:
Biển cả tung-hoành một lão-ông!

Rồi bỗng đâu đây giữa gió khơi
Có em bỗng gọi, có ta "ơi!"
Thuyền như nhắm bến, chim tìm tổ,
Đêm muốn hừng đông, hận muốn vơi...

Em đến - gần mà như muôn trùng,
Không tên, không lấy cả hình-dung...
Nhưng em đã đến, bằng xương thịt,
Đã sưởi lòng ta ... ấm lạ-lùng!

Em có là tiên... hay là... ma
Thì em cũng đã có yêu ta!
Tình em là một nguồn thi-hứng:
Bút rỉ mười năm... lại nở hoa!

Em đã theo ta mỗi bước chân,
Hòa trong hơi thở, nhập trong gân!
Có em là bạn... nên từ đó
Ta có niềm vui tự bản-thân...

Nhưng, bỗng tứ bề nổi bão đêm:
Kình-ngư còn lại bộ xương lem!
Đất thành hoang đảo! dân thành rợ!
Ngư-phủ vào tù, lạc dấu em...

Nỗi nước khôn khuây, lại nỗi nhà,
Nỗi mình khắc-khoải một mình ta!
Bao nhiêu kỷ-niệm vào tro bụi
Như những kê vàng, quá-khứ xa ...

Ôi! Những ngày xanh, những ước mơ
Tan như ảo-ảnh mống trời mưa!
Thời-gian liệm lấp vào quên-lãng
Những mộng vàng son hóa mộng hờ!

Rồi có hôm nào như hôm nay:
Gió nào gợn sóng, lá nào bay...
Cho ta gợi lại trong tâm-tưởng
Một thoáng ân-tình, thoáng rượu say...

Thanh Thanh

*

Lòng Ta Lại Nhớ

Gửi Huỳnh Bé Em

Trời tháng Tư - đất người tha hương
Hăm mấy năm dư - nhớ vẫn buồn
Chiến mã bụi đường vương áo trận
Cờ bay tơi tả - lệ rưng rưng

Ta về giữa lúc Trường An đã
Quằn quại chuyển mình run rẩy đau
Phố núi Kontum buồn xa lạ
Tỉnh lộ 7B - lệ máu trào!

Đoàn quân xơ xác trên đường phố
Cơn lốc xoay xoay bóng quốc kỳ
Giữa trưa mùa hạ - mây đen đến
Để giọt mưa buồn khóc biệt ly

Những người chiến sĩ từng kiêu dũng
Chưa biết dừng chân trước giặc cuồng
Đã hiên ngang chết không tuân phục
Trước lệnh hèn buông súng dâng thành

Ai đi trên phố chiều hôm ấy
Cho dẫu vô tâm cũng ngậm ngùi
Có những chàng trai còn rất trẻ
Chiến bào tơi tả - mất niềm tin!

Sao đành bức tử trong oan khốc
Bẻ gãy cung tên ngược ý thề
Có nhớ khói hương đài trung liệt
Đã từng minh thệ giữ gìn quê.

Từng thề không sống chung hoang thú
Nối lại quê hương một cõi bờ
Cờ vàng phất phới từ Nam Bắc
Bến Hải bóng mờ vết nhục nhơ

Sao không nhớ lại nghìn trang sử
Đâu vết khuyên son kẻ nhục hèn
Có lắm anh hùng trang nghĩa sĩ
Thề chết không hàng trước địch quân!

Trời tháng Tư đất người lạ - quen
Ta tiếc đời ta - vẫn phận hèn
Tham sinh sống nhục cùng non nước
Khắc khoải riêng buồn vết tủi đen...

Thy Lan Thảo

*

Một Lần Mới

Đã bao lần anh mơ về phố nhỏ
Nơi đã từng dạo phố buổi chiều mưa
Con đường xưa, nắng ấm buổi hẹn hò
Em khẽ nói: "Đừng bao giờ xa nhé"
Trong tình yêu đã bao lần rơi lệ
Phút bên người, rồi lại phải chia tay
Giã từ nhau cho mắt lệ rơi đầy
Anh rời Nước, em quê nhà ngóng đợi
Còn đâu nữa những chiều mưa rất vội
Giọt rơi buồn thấm ướt bờ mi em
Hàng phượng yêu trong gió nhẹ ru êm
Như điệp khúc reo vui chiều hội ngộ
Đây trường Luật bút nghiên chồng sách vở
Khắp giảng đường tụ tập lớp sinh viên
Tiếng cười vui, nhộn nhịp nói luyên thuyên
Ta bỡ ngỡ ngày đầu tiên họp mặt
Buổi ghi danh bên nhau tình chân thật
Nắng vàng lên tô điểm nét môi cười
Đưa em về giữa rừng lá Thu rơi
Nhặt lá úa trao nhau lời hẹn ước
Còn không em áo lụa hàng tha thướt
Những chiều Thu bên ghế đá ta ngồi
Vắng em rồi thương nhớ mãi khôn nguôi
Tình nghiệt ngã ... trái tim lòng khép kín

Nguyễn Vạn Thắng

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Đường Sương Phủ

Kính dâng Cha. Để nhớ ngày QLVNCH 19/6 và Mừng Ngày Phụ Thân.

Con xinh như nụ hồng nở thắm,
Thương Cha già tóc đã pha sương…

Sáng nay hơi lạnh đường sương phủ,
Con chở Cha đi xuống phố Tàu,
Gặp một người quen thời binh lửa,
Đã từng chiến đấu ở bên nhau.

Nhìn cha nét bạc hai màu tóc,
Người bạn kia chậm chạp đón mừng,
Không khóc sao nghe dòng lệ chảy,
Quê người Cha vẫn có tình thân.

Cha bảo nuôi con từ trẻ dại,
 Là để cậy con lúc tuổi già,
Cha đang đi giữa đường sương phủ,
Thương quê .. Và thương Tổ Quốc xa.

Vai Cha đạn pháo đã ghim vào,
Hằn trên đầu bạn vết thương sâu,
Cũng tình chiến hữu-  Thân ly khách,
Cũng nhớ quê nhà dạ xót đau.

Hai người đi giữa đường sương phủ,
Ôn lại thời ngang dọc, liệt oanh,
Từng góp phần viết trang Việt sử,
Sinh lực tàn- đâu cạn nghĩa tình.

Dòng thơ con viết Ngày Quân Lực,
Kính tặng Cha già yêu quí ơi,
Dầu Cha đi giữa đường sương phủ,
Hình ảnh trong con vẫn rạng ngời.

Hoàng Yến

*
Lòng Ta Lại Nhớ

Gửi Huỳnh Bé Em

Trời tháng Tư - đất người tha hương


Hăm mấy năm dư - nhớ vẫn buồn
Chiến mã bụi đường vương áo trận
Cờ bay tơi tả - lệ rưng rưng

Ta về giữa lúc Trường An đã
Quằn quại chuyển mình run rẩy đau
Phố núi Kontum buồn xa lạ
Tỉnh lộ 7B - lệ máu trào!

Đoàn quân xơ xác trên đường phố
Cơn lốc xoay xoay bóng quốc kỳ
Giữa trưa mùa hạ - mây đen đến
Để giọt mưa buồn khóc biệt ly

Những người chiến sĩ từng kiêu dũng
Chưa biết dừng chân trước giặc cuồng
Đã hiên ngang chết không tuân phục
Trước lệnh hèn buông súng dâng thành

Ai đi trên phố chiều hôm ấy
Cho dẫu vô tâm cũng ngậm ngùi
Có những chàng trai còn rất trẻ
Chiến bào tơi tả - mất niềm tin!

Sao đành bức tử trong oan khốc
Bẻ gãy cung tên ngược ý thề
Có nhớ khói hương đài trung liệt
Đã từng minh thệ giữ gìn quê.

Từng thề không sống chung hoang thú
Nối lại quê hương một cõi bờ
Cờ vàng phất phới từ Nam Bắc
Bến Hải bóng mờ vết nhục nhơ

Sao không nhớ lại nghìn trang sử
Đâu vết khuyên son kẻ nhục hèn
Có lắm anh hùng trang nghĩa sĩ
Thề chết không hàng trước địch quân!

Trời tháng Tư đất người lạ - quen
Ta tiếc đời ta - vẫn phận hèn
Tham sinh sống nhục cùng non nước
Khắc khoải riêng buồn vết tủi đen...

Thy Lan Thảo

*

Hỏi Võ Văn Kiệt

Trong mấy năm gần đây, cứ đến Tháng Tư Quốc Hận, Võ Văn Kiệt lại rên rỉ, í éo kêu gọi hoà giải. Lần này Kiệt lại chơi trò"xúi trẻ ăn cứt gà" với thí dụ "VC đã hoà giải với Trung Cộng bằng cách cắt đất nhượng biển", nên người Việt hải ngoại hãy hoà giải với VC bằng cách hiến cho chúng tiền bạc, trí tuệ và công sức.

Ông là ai, hết thời ngồi lải nhải
Mỗi một năm, đến hạn tạo hỏa mù
Tháng Tư buồn, đất nước mãi âm u
Trong uất hận, gông cùm hoài rên xiết

Ông là ai, sao giả vờ chẳng biết
Cứ nhi nhô, cái luận cứ một chiều
Đã hết thời, lại lươn lẹo ngoa, điêu
Canh bài bịp, với tiêu đề hoà giải

Ông đâu thấy, bọn côn đồ vô loại
Bịt miệng dân, trói não, cảnh nhãn tiền
Khắp sơn hà nặng chĩu với oan khiên
Bởi chính sách loài Cáo Hồ nghiệt ác

Ông nhìn đi cảnh Sơn Hà tan tác
Bởi vì đâu, ông cũng có dự phần
Ai lạ gì, đồng bệnh ắt tương lân
Mang bản chất lũ Cộng Hồ bịp bợm

Ông là ai, gống người hay loài ngợm
Thất sủng rồi gỡ gạc múa linh tinh
Biết rõ ông , vốn dĩ loại vô tình
Tình Tổ Quốc, tình quê hương dân tộc

Ông nhìn đi, có còn không Bản Giốc
Hoà vậy sao,  căn cốt lũ tôi đòi
Đã đần hèn, lại thúng để úp voi
Rên rỉ mãi, chẳng khác loài giun dế

Đừng rên nữa, ai tin loài cẩu trệ
Bịp giống nòi, bịp thần thánh, Tổ Tiên
Ai còn ngu, tin tưởng đám cuồng điên
Quên kinh nghiệm đớn đau dòng lịch sử

Nhìn mặt ông, chẳng thấy lành, toàn dữ
Non sông gầy, cắt xén, tặng ngoại bang
Hòa giải sao" Ôi! sự thật điếm đàng
Đừng lấp liếm lừa dân thêm lần nữa.

Phạm Thanh Phương

*

Nghiêng Mình Tưởng Niệm

Ước gì nhân dịp ngày "Tưởng Niệm Chiến Sĩ Trận Vong" của Mỹ, chúng ta cùng nghiêng mình tưởng niệm những chiến sĩ VNCH đã hy sinh trong cuộc chiến tranh chống CS xâm lăng, bảo vệ tổ quốc.

Tha hương đất khách não nùng thay!
"Chiến Sĩ Trận Vong" mượn lấy ngày.
Kêu gọi quân nhân dành ít phút,
Khẩn cầu hải ngoại nhín vài giây.
Cầu siêu phách lạc không tên tuổi.
Tưởng niệm hồn linh chẳng tượng đài.
Vị quốc bao người ơn đức trọng,
Hiến xương máu dựng Việt Nam này.

Ngô Phủ

*

Xin Chớ Sang, Không Cho Nữa!

Băm hai năm lòng dân đau xót!
Quốc hận này, hận cả quốc gia
Gia đình hải ngoại tang ma
Trẻ thơ, người lớn xót xa ưu sầu!
 
Cùng tề tựu hướng về Quốc hận
Cùng sẻ chia mối bận lòng chung
Bao người nằm dưới biển Đông
Bao thương binh vẫn cuộc đời nổi trôi!
 
Nơi nghĩa trang ngày càng hoang phế
Mộ anh hùng, liệt sĩ phôi pha
Giặc nay quyết nghị đã ra
Sẽ dân sự hóa, sẽ cho cào bằng!
 
Ngày Quốc hận toàn dân đau khổ!
Cũng là ngày miền Bắc thất kinh
Bắc mong Nam thắng Việt Minh
Cờ vàng giải phóng dân mình đau thương!
 
Nhưng ai ngờ Mỹ không quyết đấu
Ngồi lưng cọp vừa bấu vừa run
Để cho  Cộng sản  vùng  lên
Để cho dân nước  xiết rên căm hờn!
 
Đúng lúc đó "ba ngài" đã đến...
Mở tiệc mừng rồi lại góp quyên
Tiền! Tiền! Chỉ biết có tiền
Xin tiền sang sửa, cảm phiền góp tay!
 
Tiền rất thích nhưng cờ Vàng ghét!
Không chịu vào nơi có cờ Vàng
Muốn cờ đỏ máu tham tàn
Muốn vơ cho lẹ, rồi tan hàng liền!
 
Thưa quý vị, các ngài có biết"
Tiền làm ra vất vả lắm thay!
Đâu như cái bọn cướp ngày
Luôn tay vơ vét, luôn tay ăn tiền!
 
Người hải ngoại từ nay động não
Không cho bừa kẻ xảo quyệt xin
Chúng như những bọn mẹ mìn
Dối gạt trẻ nít, cố tình vét vơ!
 
Xin chớ sang nữa, "oọc-jơ"
Xin chớ sang nữa kẻo mờ tiếng tăm
Cùng phe với bọn Quốc doanh
Tiếng nhơ muôn thuở, ngài đành thế sao"
 
Một trăm mười bảy anh hào
Sao nay hậu duệ nhìn vào khó coi!
Cuộc đời phù phiếm, Ngài ơi!
Cái roi công thẳng Chúa Trời tới ngay
Trèo cao té nặng có ngày!

Trần Đình Ngọc

*

Đi Bầu

Yên thân chuẩn bị để đi bầu
Gạch chéo phiếu bầu chẳng ngại đâu
Phòng kín nhân dân ta quyết định
Công khai Đảng chọn có chi mô!

Đảng cử dân bầu là thượng sách
Đi đông cần phiếu chẳng cần người
Phóng thanh ra rả bên đường phố
Thùng phiếu Công An mang tận nơi!

Nước ta dân chủ là như thế
Báo chí truyền thông nói một chiều
Đối lập như bình bông chậu kiểng
Đấu tranh chân chính phải ngồi tù!

Bầu cử xong rồi Đảng thả ra"
Các nhà dân chủ được hài hòa
Đấu tranh theo kiểu xin cho đấy
Tư Bản an tâm đổ bạc ra!

Rần rần tranh đấu để đa nguyên
Chính trị thời cơ chạy đảo điên
Kiếm chút ghế ngồi trong Quốc Hội
Chơi với Quỷ Vương chuốc ưu phiền!

Lặng thinh không nghĩa là thuần hóa
Thời điểm vùng lên mới gọi là
Sức mạnh toàn dân làm vũ khí
Độc tài đảng trị phải tiêu ma.

Trần Bửu Hạnh

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Đồng Lầy

(Tiếp theo từ số 507)

Bùa phép yêu ma không còn linh nghiệm.
Bạo lực đen ngòm trắng nhởn nhe nanh.
Trại lính, trại tù xây lũy thép vây quanh.
Song bạo lực cũng đành bất lực.
Trước sự chán chường tột bực của nhân tâm!
Có những con người giả đui giả điếc thầm câm.
Song rất thính và nhìn ra rất tốt.
Đã thấy rõ ngày đồng lầy mai một.
Con rắn hồng dù lột xác cũng không.
Thoát khỏi lưới trời lồng lộng minh mông!
Lẽ cùng thông huyền bí vô cùng.
Giờ phút lâm chung quỷ yêu làm sao ngờ nổi!
Rồi đây.
Khi đất trời gió nổi.
Tàn hùng ơi, bão lửa, trốn vào đâu" Bám vào đâu"
Lũ chúng bây dù cho có điên đầu.
Lo âu, phòng bị.
Bàn bạc cùng nhau.
Chính đám sậy lau.
Sẽ thiêu lũ bây thành tro xám!
Học thuyết Mác, một linh hồn u ám.
Không gốc rễ gì trên mảnh đất ông cha.
Mấy chục năm phá nước phá nhà.
Đã tới lúc lũ tông đồ phải lôi ra pháp trường tất cả!
Song bây vẫn tiệc tùng nhật dạ.
Tưởng loài cây to khỏe chặt đi rồi.
Không gì nghi ngại nữa!
Bây có hay sậy lau gặp lửa.
Còn bùng to hơn cả đề, đa.
Những con người chỉ có xương da.
Sức bật lật nhào, tung hết.
Hoa cuộc sống Đảng xéo dày mong nát chết.
Nhưng mà không, sông núi vẫn lưu hương.
Mỗi bờ tre, góc phố, vạn nẻo đường.
Hương yêu dấu còn thắm vương thắm thiết.
Nếu tất cả những tâm hồn rên xiết
Không cúi đầu cam chịu sống đau thương
Nếu chúng ta quyết định một con đường.
Con đường máu, con đường giải thoát.
Dù có phải xương tan thịt nát.
Trong lửa thiêng trừng phạt bọn gian ma.
Dù chết chưa trông thấy nở mùa hoa,
Thì cũng sống cuộc đời không nhục nhã
Thì cuộc sống cuộc đời oanh liệt đã.
Nếu chúng ta đồng tâm tất cả,
Lấy máu đào tươi thắm tưới cho hoa.
Máu ươm hoa, hoa máu chan hòa.
Hoa sẽ nở muôn nhà muôn vạn đóa.
Hoa hạnh phúc tự do muôn đóa
Máu căm hờn phun đẫm mới đơm bông!

(Còn tiếp...)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.