Thơ Đấu Tranh – Phạm Thanh Phương phụ trách
Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Thơ Đấu Tranh tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng. Phạm Thanh Phương
Dòng Đời
Đời nhiễu loạn
Nảy sinh hồn bất chính
Phận gà què, buồn quanh quẩn cối say
Sống lêng đênh, cho đoạn tháng, qua ngày
Tâm khập khiễng, vẩn vơ vùng hoài vãng
Nhớ khi xưa
Quê hương chìm bom đạn
Thế sự xoay vần, bổng lộc cao sang
Tháng tư đen, dòng lịch sử ngỡ ngàng
Dân quằn quại, hát vang lời từ biệt
Bỏ lại sau lưng
Anh hùng tuẫn tiết
Triệu tấm lưng còng, tất tưởi ngược xuôi
Tiếng nấc đau thương, tơi tả rã rời
Khung trời mới, vẫn vo tròn nhung lụa
Thế sự nổi trôi
Tình còn vẩn bựa
Lộ diện, xuất đầu, buôn bán niềm tin
Chôn ly hương, có khi nổi khi chìm
Mượn chính nghĩa, làm bình phong ẩn náu
Ôi! Quê hương
Đương thời cơn lửa máu
Đau đớn thay, bao kẻ quá vô tình
Xin cuộc đời vá lại mảnh hồn trinh
Tạo sức mạnh đánh tan loài yêu đạo
Phạm Thanh Phương
*
Tự Thuật
Sống giữa trần ai cảnh phũ phàng
Con thuyền lướt sóng cứ hiên ngang
Đã tùng đâu sợ làn sương trắng
Là cúc nào kinh trận gió vàng
Trúc hát du dương khi hè đến
Mai cười tươi tắn lúc đông sang
Mặc cho mưa nắng cùng giông tố
Một tấc lòng son trọn đá vàng.
Thích Quảng Độ (Thơ Tù)
*
Ba Miền, Đứng Dậy, Hỡi Ta !
(Xin riêng gởi về quê hương và đồng bào tại quê nhà)
Dân Tàu sao lại ở đây...
Giương cờ trên đất nước này của ta"!
Việt Nam một dải sơn hà
Là do xương máu ông cha đắp bồi
Chan hòa nước mắt mồ hôi
Bao nhiêu công sức từ thời hồng hoang
Đắp xây quốc sử huy hoàng
Cho Cà Mau đến Nam Quan hào hùng
Ngàn năm Bắc trị cáo chung
Trăm năm Pháp thuộc đã vùng thoát ra
Mà nay ai để sơn hà
Bốn ngàn năm lẻ gấm hoa úa sầu"!
Vì đâu, sao bọn cộng Tàu
Xem ta như nước chư hầu" Nhục không!
Cờ Tàu đỏ rực non sông
Sài Gòn, Hà Nội, kìa trông, thật buồn!
Dân Tàu tràn ngập phố phường
Nghênh ngang như giữa quê hương của mình!
Đảng hầu tiếp, đảng cung nghinh
Công an bảo vệ tận tình ngày đêm
Việt Nam cúi mặt thì yên
Ai người phản đối, đảng liền bắt giam!
Đau cho dũng khí trời Nam
Nhục cho quốc thể bốn ngàn thế sao!
Hỡi đâu bất khuất, tự hào"
Nhìn dân nước thế, lẽ nào ngồi yên!
Còn kia cộng sản bạo quyền
Là Tàu còn mộng chiếm nguyên sơn hà
Ba miền, đứng dậy, hỡi ta ...
Không còn Việt cộng nước nhà mới yên!
Ngô Minh Hằng
*
Nửa Hồn Xuân Lộc
(Tặng anh em cựu chiến binh SĐ 18, riêng tặng anh chị LH)
Nếu được như bố già Thượng sĩ
Nghe tin lui quân, chỉ nhìn trời,
Ném bi đông rượu, cười khinh bạc
Chắc hẳn lòng ta cũng thảnh thơi.
Còn ta nhận lệnh rời Xuân Lộc,
Muốn được cùng em nói ít lời,
Sợ áo trận mình đầy khói súng
Cay nồng đôi mắt gục trên vai.
Giây phút cầm tay em sẽ khóc,
Khóc theo, vợ lính biết bao người!
Ta biết dù tim mình sắt đá
Cũng vỡ theo ngàn giọt lệ rơi!
Mây xa không lạ đời ly biệt
Bỏ núi ra đi cũng ngậm ngùi
Huống chi bóng với hình tha thiết
Hình nghiêng chao đỗ, bóng chơi vơi!
Bí mật lui quân nên phải phụ
Mối tình Long Khánh, tội người ơi!
Cao Nguyên bài học đầy xương máu
Một bước chân đi một xác người!
Sáng mai thức dậy em buồn lắm
Sẽ khóc trách ta phụ bạc rồi.
Lòng ta như trái sầu riêng rụng
Trong vườn em đã vỡ làm đôi.
Bao nhiêu gai nhọn sầu riêng đó
Ta sẽ quỳ lên, chịu suốt đời!
Nhớ buổi hành quân ven Quốc lộ
Vườn nhà ai chuối chín đem mời
Từ phút tay cầm ly nước mát
Mình thành duyên kiếp bước chung đôi.
Bây giờ cánh nhạn ngày binh lửa,
Chiến tuyến, bay quanh, quạnh bóng người.
Chao ơi tội nghiệp đời con gái
Chôn chặt tình trong khỏi lửa vùi!
Nếu thật lui quân là bại trận
Thì ta nhất quyết chẳng xa người!
Đêm nay Xuân Lộc vầng trăng khuyết,
Một mảnh khăn tang khóc giống nòi.
Chân theo quân bước, hồn ta ở
Sông nước La Ngà đang sục sôi,
Trách mình quên rót ly từ giã
Những hồn anh kiệt đã nằm nơi…
Ôi cuộc giao tranh buồn bã quá
Hạ bao nhiêu địch vẫn không cười.
Nếu được tràn quân lên Định Quán
Đánh vùi một trận để đời vui.
Núi Chứa Chan kia sừng sững đứng,
Sư Đoàn 18 sao quân lui"
Ngựa lồng bãi chiến mà không hí,
Phải chăng ngựa chiến đã tàn hơi"
Tay vung kiếm bén mà không chém.
Phải chăng kiếm chủ chẳng còn người"
Không! Không ta biết lòng ta lắm
Sông Núi bao ngày đã tả tơi!
Người lính miền Nam đi chiến trận
Luôn khắc trong tim nghĩa giống nòi.
Bước chân lững thững vào quân sử,
Nghe trống trận xưa giục liên hồi
Đây giáo Chi Lăng, gươm Vạn Kiếp,
Tiếng hò đuổi giặc dậy ngàn nơi.
Đạp chốt nghe đau lòng tỉnh lộ
Nhìn lui, lửa đỏ nhuộm góc trời,
Cao su trùng điệp rừng che mộ
Thị trấn hoang tàn pháo địch rơi.
Em ơi Xuân Lộc, em Xuân Lộc
Người Lính hôm qua tạ lỗi Người
Chao ơi tiếng tắc kè thê thiết
Gọi giữa đêm dài sợ lẻ loi!
Chân bước nửa hồn chinh chiến giục,
Nửa Hồn Xuân Lộc gọi quay lui…
Dưới hầm, ta biết em đang khóc,
Thét, gầm… pháo địch dập không thôi…
Em ơi, Xuân Lộc, ơi Xuân Lộc
Xích sắt nghiến qua những xác người!
Nguyễn Phúc Sông Hương
*
Việt Gian Cộng Phỉ Chạy Tội
Tại Hội đồng Nhân quyền LHQ Genève, khi bị các quốc gia tố cáo vi phạm nhân quyền, CSVN liền quay ra đổ tội cho cấp dưới.
Vừa qua tại Diễn Đàn Liên Hiệp Quốc
Bọn cộng phỉ Việt gian đổ tội lên đầu thuộc hạ
Chúng cho rằng cấp dưới "vi phạm nhân quyền"
Còn chúng luôn luôn đúng
Chúng đã phản dân hại nước từ nguyên thuỷ
từ cáo Hồ lật lọng gian manh
đã liên kết Tây bán đứng nhà Ái Quốc Phan Bội Châu
đến ký kết Hiệp Ước Sơ Bộ đầu hàng Pháp
đến giết hại các nhà Lãnh Đạo Các Đảng Phái Quốc Gia
Từ cáo Hồ đến đàn em Đồng, Duẩn, Giáp, Chinh
và bây giờ Mạnh, Dũng, Triết...
đều là quân bán nước, hại dân
Bản chất cộng sản là phản dân hại nước
Chúng nguỵ trang bằng “dân chủ, tự do”
Chúng nguỵ trang bằng tranh đấu cho “hạnh phúc, ấm no”
Do đó chúng lấy lòng dân và thu vào mình “chính nghĩa”
Nhưng sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 thì tất cả xấu xa, đê tiện, hèn hạ,
đểu cáng đều lộ diện:
cộng phỉ Việt gian đúng là phường phản quốc, buôn dân
Dù cho chúng cố nguỵ biện chạy tội
Dù cho chúng cố che giấu bưng bít
Nhưng tất cả mọi người đều biết
Cùng đứng lên chỉ mặt cộng nô: bọn phản quốc, hại dân, tiêu diệt nhân tài Việt Nam.
Dân Việt sẽ tiêu diệt bọn Việt gian cộng phỉ vì chúng là kẻ phản quốc
Phản quốc thì bị Tử Hình
Cung Đỉnh