Chân Dung Mới của Nhạc Sĩ Lê Văn Khoa ...
Nhân nghe CD nhạc Memories của ông
- phammanhtien07
... Người nghệ sĩ vẫn thường mang theo mình những minh họa, những hình ảnh, những mẩu chuyện của mình, của đời,... để rồi có một lúc nào đó, với bàn tay phù thủy, họ phóng bút, phóng mầu, phóng cọ, xuất thần ghi lại thành những nét vẽ, những nốt nhạc đầy mầu sắc. Những âm thanh trầm bổng, những nét vẽ mạnh nhẹ, ray rứt, vui buồn, ngập ngừng, nghẹn ngào, liên tuc, xuôi chảy ... họ sáng tạo thành một bức tranh, thành những câu chuyện kể làm rung động, xao xuyến tâm hồn người thưởng ngoạn. Những vấn vương, những bâng khuâng, những mộng mơ, trong từng nốt nhạc, trong từng nét vẽ ấy đã để lại những cảm nhận riêng tư... những tác phẩm bất tử với thời gian .
Sáng tạo điều mới lạ trong tác phẩm của mình vẫn mãi mãi là ước muốn của người nghệ sĩ. Picasso với khả năng sáng tạo phong phú, ông đã không ngừng thay đổi, đem nhiều điều mới lạ vào trong tác phẩm của mình: ông khởi đầu bằng những bút vẽ căn bản truyền thống theo đúng sách vở như muôn ngàn nghệ sĩ khác nhưng rồi với khả năng sáng tạo của ông, ông đã đưa dẫn người thưởng ngoạn qua nhiều giai đoạn mới trong cuộc đời nghệ sĩ của ông: thời kỳ “xanh” (Blue period), thời kỳ “hồng”(Pink period) và sau cùng là thời kỳ ông tạo lập trường phái tranh lập thể (Cubism)...
Trong các văn nhân của người Việt, trên phương diện khả năng sáng tạo nghệ thuật, theo sự nhận xét của tôi, ông Lê Văn Khoa vẫn thường cho tôi một ấn tượng: ông là hình ảnh của một Picasso Việt Nam.... Trên nhiều lãnh vực nghệ thuật ông không ngừng tìm kiếm những điều mới lạ cho những tác phẩm của mình, trong nghệ thuật nhiếp ảnh cũng như trong âm nhạc. Những tình khúc lãng mạn không lời gần đây nhất của nhạc sĩ Lê Văn Khoa đem lại cho người nghe những âm hưởng, những hình ảnh mới... Những nốt nhạc, những âm thanh này đã tạo cho ông một chân dung mới trong nghệ thuật âm nhạc của ông.
Nhạc sĩ LVK đang dùng những mầu sắc, những nét vẽ mới, một chữ ký mới, một giai đoạn mới trong tiến trình sáng tạo, ghi nhận những cảm xúc của ông bằng âm nhạc. Tôi cảm thấy ở đây hình như có một sự chuyển tiếp thay đổi từ những hình ảnh quê hương thường thấy trong những sáng tác ngày xưa của ông qua những hình ảnh cá nhân, những tâm sự riêng tư.
Những âm thanh sáo diều êm đềm, thanh bình, đậm sắc quê hương đang được thay đổi bằng những tiếng vĩ cầm ray rứt, tiếng hồ cầm buồn thảm, của những tâm sự riêng tư, hay những tiếng dương cầm đầy mầu sắc, thánh thót, buông thả, mạnh bạo như trong những nhạc bản của thời kỳ nhạc cổ điển, lãng mạn Tây phuơng. Sự chuyển hướng 180 độ này sẽ tạo cho người nghe âm nhạc cổ điển yêu thích nhạc của ông ngay. Những âm thanh lãng mạn quen thuộc này sẽ được mọi người thuộc mọi trình độ thưởng thức đón nhận ...
Ở đây người thưởng ngoạn tưởng như đang được nghe những “Nocturne”, nghe như “Moonlight Sonata” bất tử.
Ở đây người thưởng ngoạn sẽ không còn thấy những âm thanh xưa cũ của Lê Văn Khoa mà là những nốt nhạc vượt thời gian của các danh tài quốc tế.
Nghe để rồi chìm đắm không còn biết những âm thanh ấy là của nhạc sĩ Lê Văn Khoa hay của các danh sư âm nhạc Tây Phương ...
Nghe để rồi buông thả tự do cho những bước chân lãng mạn của tâm hồn mình lang thang không định hướng.
Nghe để rồi những cảm xúc riêng tư tràn dâng về cõi mơ, về những ngày tháng yêu thương xa xưa ...
Bên cạnh những dòng nhạc đầy cảm xúc ấy người yêu âm nhạc sẽ còn được nghe các hành khúc mạnh bạo hơn, nhất là những nốt nhạc ấy được các nghệ sĩ đầy khả năng của dàn nhạc giao hưởng “Kiev Symphony Orchestra and Chorus” trình tấu ...
Tấu khúc đầu tiên bày tõ tâm trạng u buồn cho một sự chia cách ra đi bất ngờ... tấu khúc cuối cùng diễn tả nỗi lòng của người ở lại với những nốt nhạc trầm buồn, lãng mạn trữ tình mà người thưởng ngọan có thể được nghe cùng một lúc những lời tâm tình ấy do chính ông và phu nhân của ông viết soạn trước đây. Người viết xin ghi lại lời ca cho tấu khúc cuối cùng này: “Ngày Mai Chia Tay” để những cảm xúc của người nghe sẽ được vơi đầy theo ý nhạc của bài Memory ...
“... Ngày mai ta chia tay nhau
thì đôi ngã đường
dòng đời ngăn cách rồi
lòng nuối tiếc
những giây phút sống gần nhau
Ngày mai khi ta xa nhau
mặc trời nắng tươi
hoặc nhẹ êm gió thu
dù có ánh trăng qua song thưa
đâu còn nghĩa gì.
Ngày mai ngâm câu chia phôi
còn đâu tiếng cười
còn tìm đâu dáng người
nhìn phượng vỹ sắc thắm
sầu nhớ kiếp nào nguôi
Ngàn sao lung linh trên cao
làm tôi vấn vương
tràn ngập trong tiếc thương
hình bóng nhớ nhung trong tâm tư
môi hồng còn đâu.
“ Ôi ngày vui sao chóng tàn
thời gian sao đang tâm
đem xóa mờ tuổi xanh
Ngàn gió khiến hoa xuân lìa cành
và mắt biếc ... ngày xưa
Dệt bao nhiêu mộng ước
Giờ héo hắt từng bước
làm tim tôi nức nở nghẹn ngào “
Ngày mai ta chia tay nhau
đời như bóng chiều
lòng còn chua xót nhiều
dù ráo nước mắt
vì quyến luyến tình xưa
Người đi vui xây tương lai
một chiều nắng phai
nhạc lòng thôi đắm say
đành cố điểm trang cho dư âm:
ta luôn còn nhau ...”
Với những lời tâm sự dù “ Ngày mai ngâm câu chia phôi”, dù “nhạc lòng thôi đắm say”, dù “dòng đời ngăn cách” đôi đường “Ta luôn còn nhau” ... sẽ mãi mãi đeo đuổi để những “dư âm điểm trang” cho cả một đời người nghệ sĩ ... và để rồi những nốt nhạc ấy diễn tả những tâm tình ấy bộc phát bất tử với thời gian ... Đây là một chân dung mới, một chân dung thật lãng mạn của nhạc sĩ Lê Văn Khoa qua những tấu khúc với những âm hưởng bất tử của dòng nhạc cổ điển.
Sáng tác hay, trình diễn giỏi và trình độ thưởng thức cao, màu sắc của ba giai đoạn lại được thêm một lần tô vẽ, một sự cộng hưởng, một sự sáng tạo trọn vẹn cần thiết cho một tác phẩm để đời.
Nghệ thuật sáng tạo không hẳn chỉ là sự diễn tả, bày tỏ của trí tưởng tượng, mà đôi khi chỉ có những kinh nghiệm sống thực của người nghệ sĩ mới có thể đem lại cho người thưởng ngoạn một sự rung động không bến bờ. Với bao năm tháng, tuổi đời chồng chất trên đôi vai, những dòng nhạc đã từ lâu lưu giữ được tự do tuôn chảy ra như dòng nước, thật tự nhiên, thật nhẹ nhàng... Khả năng sáng tạo có lẽ chẳng bao giờ bị giới hạn bởi tuổi tác của tâm hồn ông mà chỉ bị giới hạn bởi năm tháng của một đời người.
Đây hẵn nhiên là một chữ ký mới, một chân dung mới của nhạc sĩ Lê Văn Khoa.
Người viết xin ghi nhận lại đôi cảm nghĩ về dòng nhạc mới của nhạc sĩ Lê Văn Khoa và xin được chúc mừng nhạc sĩ tiếp tục thành công trên con đường sáng tạo ...
Trước khi dừng bút người viết xin được cảm ơn nhạc sĩ Lê Văn Khoa thêm một lần nữa đã đóng góp những bông hoa mới cho nghệ thuật âm nhạc Việt Nam.
(mtst07)