Hôm nay,  

Truyện Dài: Về Phương Trời Cũ

21/03/201000:00:00(Xem: 4010)

Truyện dài: Về Phương Trời Cũ – Người Phương Nam

LGT: Một trong những nhiệm màu tạo hóa ban cho loại người là tình yêu lứa đôi. Lịch sử của nhân loại từ xưa đến nay cũng như kinh nghiệm của mỗi người trong khoảnh khắc ba vạn sáu ngàn ngày trên đời, cũng luôn luôn chứng minh sức mạnh màu nhiệm của tình yêu. Nhưng dù cho có sức mạnh màu nhiệm đó, không phải tình yêu nào cũng đẹp, cũng kết trái hạnh phúc, nhất là khi tình yêu đó chỉ chập chững ở tuổi học trò... Vậy mà truyện tình "Về Phương Trời Cũ" của Người Phương Nam không những là một truyện tình có thật chớm nở ở tuổi học trò tại một trường dòng ở Sóc Trăng, mà còn là tình yêu gian nan giữa một nữ sinh xinh đẹp với một sư huynh dậy Pháp văn. Trải qua không biết bao nhiêu khó khăn giữa khói lửa của cuộc chiến tranh Việt Nam, cuối cùng tình yêu đó kết trái, hai người thành vợ thành chồng, cùng chia sẻ không biết bao nhiêu vui buồn, phúc họa trên đường đời, kể cả những gian truân trên chặng đường tỵ nạn và những bỡ ngỡ khi hội nhập đời sống mới tại Úc... Sàigòn Times xin chân thành cảm ơn tác giả Người Phương Nam, và sau đây, xin trân trọng giới thiệu cùng quý độc giả phần tiếp theo của truyện tình "Về Phương Trời Cũ"...

*

(Tiếp theo...)

Kiều nói cám ơn Sơn, cầm lấy quyển tập cất vào hộc bàn rồi kéo Mai và Trúc đi ra.
Trúc chận lại bảo:
- Khoan đã, sao tao nghi quá, mày thử xem lại trong tập coi anh chàng có viết gì hay không. Dám bắt chước ông thầy mình viết cái gì trong đó lắm à.
Trúc nói vậy là vì mỗi khi chấm bài, Frère thường hay viết vào tập Kiều một lời phê ngăn ngắn hoặc đôi khi một lời gởi gắm riêng tư. Thí dụ như có lần cô nổi hứng làm trước một vài bài tập mà biết chắc là Frère sẽ cho làm nay mai, Frère đã ghi bên cạnh bài cô một câu hỏi như một lời phê: “Sao siêng quá vậy"” bằng viết chì.
Lúc tan học, khi lên bàn Frère để nộp bài mới, cô nói: "Em siêng đâu bằng Frère, ngày nào Frère cũng góp tập chấm bài như một cái máy.”
Thế rồi vài hôm sau đó, Frère lại hồi âm cho cô rằng: “Nhưng máy này có lương tri, tự biết mình có một tinh thần trách nhiệm cao cả và một trái tim đầy xúc cảm nhiệt tình.”
Frère viết không dài không nhiều nhưng nếu không viết thì hình như Frère không an tâm hoặc cảm thấy thiếu vắng một điều gì hay sao đó mà cứ cách một vài hôm là cô lại tìm thấy trong tập mình một lời mây gió đưa duyên. Cô không phải là loại người hay thố lộ hoặc hay tâm tình vặt vãnh nhưng Trúc ngồi bên cạnh cô, mỗi lần bài vở được phát ra, Trúc hay ghé đầu vào tập cô để xem cô sai gì hoặc bao nhiêu điểm lúc cô chưa kịp bôi đi những câu Frère đã viết nên vô tình Trúc biết được mọi chuyện. Giờ đây nghe Trúc dở giọng châm biếm, cô bực mình gắt gỏng:
- Cũng mày nữa, ai cho mày coi tập tao rồi phát ngôn bừa bãi như vậy. Tao đổi chỗ ngồi bây giờ. Cái tên Tân này cù lần lắm, mỗi lần gặp tao là cứ ngượng ngùng nói lấp va lấp vấp chắc không dám viết gì đâu.
Tuy nói vậy nhưng cô cũng mở tập ra quan sát. Quả đúng như lời Trúc đoán, cô phát hiện ở giữa tập mình có một tờ giấy pelure xanh với nét chữ của Tân dày đặc. Cô đọc sơ qua lá thơ rồi xếp lại bỏ vào cặp, nét mặt không biểu lộ một cảm nghĩ nào. Trúc sốt ruột hỏi nhóng:
- Chắc chắn là thơ tỏ tình rồi chớ còn chuyện gì khác hơn nữa, có phải thế không" Bởi vậy hôm nay anh chàng mới cáo bệnh để tránh mặt mày cho đỡ ngượng ngịu. Nói thật nghe Kiều, tao thấy mày không có một nét gì đặc biệt hết mà không hiểu bọn con trai hạp nhãn mày ở cái chỗ nào. Sáng nào tập họp chờ vô lớp, tao để ý thấy thằng Tường, tên trưởng lớp đệ tứ cũng đứng dán mắt dán mũi nhìn mày trân trân.
Cô cười cười nhún vai tỏ vẻ không có ý kiến bảo Trúc:
- Thì mày hỏi nó đi, tao cũng đang muốn biết lắm đây nè. Thôi mình ra ngoài dạo một lát đi, còn tới mười lăm phút nữa mới tới giờ học. Chuyện gì cũng để tính sau.
Lúc ấy Mỹ Lan cũng vừa vào tới. Nhà Lan ở tận xã Phú Tâm cách tỉnh lỵ khoảng mười hai cây số nên mỗi ngày Lan đến trường bằng Honda dame. Ngày nào cất xe xong, vào đến lớp Lan cũng thở khì, mồ hôi lấm tấm. Thấy bọn Kiều còn loay hoay trong lớp Lan hỏi:
- Mới vào tới đó à"
Mai đáp:
- Tới nãy giờ cũng gần mười lăm phút rồi nhưng kẹt có chút chuyện, giờ định ra ngoài đây, cất cặp đi rồi đi với tụi tao.
Bốn đứa rời lớp học đi chầm chậm ra sân. Sân trường rộng và sạch, bốn bề được trồng nhiều hoa kiểng cắt xén công phu trông thật thẩm mỹ. Từ ngoài cổng đi vào, phía bên trái ngay gần cổng trường, bên một cây si già trăm tuổi người ta thấy có một hang đá Đức Mẹ cùng với một vườn hoa xinh xắn bốn mùa dâng hương. Qua khỏi hang đá, bước lên thềm là một nhà nguyện nhỏ nơi mà các Frères đã cầu kinh và dự thánh lễ hằng ngày; kế đến là văn phòng của trường và một dãy lớp tiểu học gồm có năm lớp. Bên phải, ở đầu dãy là một phòng ăn lớn có thể chứa hơn trăm người, tiếp theo là văn phòng của sư huynh hiệu phó, cầu thang dẫn lên lầu và một dãy lớp trung học mà bắt đầu là lớp đệ tam. Ở giữa sân, tượng thánh Jean Baptiste De La Salle, tổ phụ đã sáng lập nên nhà dòng trên bệ cao đứng uy nghi sừng sững. Xa hơn chút nữa là một nhà chơi thật dài với nhiều băng ghế nằm chắn ngang như một cái đáy hình chữ U giữa hai dãy lớp tiểu học và trung học. Và ở tận cuối sân, nơi giáp tường rào, người ta còn thấy có hai lớp đệ nhị A và B nằm cạnh một vườn trúc um tùm xanh mát quanh năm. Sân trường lớn rộng mênh mông nên ngoài những bồn hoa cây cảnh và lối đi còn có các sân chơi thể thao bóng rổ bóng chuyền và một phòng chơi bóng bàn cho học sinh nam với châm ngôn “Một tinh thần minh mẩn trong một thể xác tráng kiện”.


Đến bên những luống hoa vàng ở khoảng sân trước lớp, cả bọn dừng lại ngắm nhìn. Vói tay ngắt lấy một cành, Kiều đưa lên ngắm nghía nâng niu. Loài hoa này có một màu vàng ngọt dịu thật dễ thương, thân cành mảnh mai dịu quặc tên gọi đơn sơ là sao nháy. Hoa không có gì đặc sắc, cũng chẳng hương thơm. Hoa cũng không có nét đẹp đơn phương như một đóa hồng sắc hương đài các khi đứng riêng rẻ một mình. Dù vậy, mỗi khi có gió thoảng qua, nhìn đám hoa nghiêng ngả vật vờ, nhấp nháy rung rinh những cánh bướm trong nắng thì lòng người không khỏi ngất ngây, ong bướm cũng xôn xao động lòng.
Trúc gợi lại câu chuyện trong lớp lúc nãy:
- Mày thấy tao nói có sai đâu. Cái màn này tao đã có kinh nghiệm qua rồi. Tao kể với tụi mày hôm trước đó. Anh chàng tên Tiến hay vênh vênh tự hào mình là con ông cháu cha trong lớp này cũng đã từng diễn cái trò này với tao. Hắn làm bộ mượn tập tao rồi hôm sau trả lại kèm theo một lá thơ nói chuyện tình cảm lăng nhăng. Tao cự ngay mặt hắn một trận cho bỏ ghét. Thật ra tao cũng không phải có ác ý gì nhưng tao vốn sẵn không ưa cái lối kênh kiệu của hắn từ lâu. Hắn có vẻ hận tao lắm nhưng tao dâu có ngán.
Lan cười xòa nói vuốt:
- Tụi tao biết, mày mà ngán ai, chọc mày giận, mày tuyên bố tuyên cha ầm ỹ lên là hắn chỉ nước bỏ trường đi thôi. Mà kẹt cho hắn, tao nghe anh trưởng lớp nói ông “via” hắn không đồng ý cho hắn học ở một trường nào khác ngoài trường dòng này.
Mai cười lớn tiếp:
- Hèn chi tao thấy dạo này hắn “sò” câm, không còn “nổ” ì xèo như trước nữa. Cho đáng đời cái tội ham làm phách.
Kiều can gián:
- Thôi đừng “chơi” người ta nữa. Chuyện tình cảm là chuyện lòng thầm kín riêng tư của mỗi người, mình không nên đem ra mà diễu cợt làm trò cười. Người ta có lòng nghĩ đến mình, mình không thích thì thôi, chọc quê người ta làm gì tội nghiệp. Dù sao cũng là bạn bè chung lớp mà.
Trúc rùn vai:
- Mày làm như là mày nhân từ lắm vậy. Rồi mày định trả lời sao với tên Tân"
Kiều đáp nhanh:
- Thích mới khó, không thích thì dễ lắm thôi. Tao sẽ nói là tao chưa nghĩ gì đến chuyện yêu đương, tuổi này tao chỉ biết ăn với học mà thôi. Anh ta làm sao có thể trách tao được.
Trúc chắt lưỡi gật gù:
- Ừ hay lắm. Mày nhân từ mà kiểu “nhân từ đứt họng” chớ không phải là nhân từ đức hạnh nghe Kiều. Mày cũng ma mãnh quá quắt lắm chớ có hiền lành nhu mì gì đâu. “Làm nhu vác cái lu chạy” mà thiên hạ còn không hay chính là mày đó. Mày không nghĩ đến chuyện yêu đương với một ai cả nhưng chỉ nghĩ với ông thầy mình thôi, tao nói có đúng không" Xưng tội đi.
Kiều trừng mắt với Trúc:
- Xưng tội với quỷ sứ à" Chuyện riêng của tao, mày lấy tư cách gì mà chen vào phê phán bắt bẻ tao chớ. Còn nói xấu tao nữa. Giữa bọn mình với nhau, nói đây nghe đây chơi thì được, chớ ra ngoài mà mày hình dung tao cái kiểu đó thì dù ai có ba đầu sáu tay cũng chẳng dám nhào vô, chắc tao phải mang số ế chồng quá. Đồ quỷ.
Trúc tảng lờ nói tiếp:
- Thằng Sơn không biết hay là nó bị lợi dụng đưa thơ hay không. Thằng đó đúng là chúa nhiều chuyện. Chị Lê nhận nó làm em nuôi, em tinh thần gì đó, hỏi đủ thứ chuyện về các Frères, hỏi một nó nói mười. Chiều hôm qua tao đi mua thuốc về ngang nhà chị ấy, chĩ rủ tao vào nhà chơi kể tao nghe mọi chuyện. À tụi bây có biết Frère Venance tên cúng cơm là gì không"
Và chẳng đợi ai trả lời, Trúc nói luôn:
- Ông ta tên là Tâm, họ Nguyễn. Frère phó tên Định còn Frère dạy toán Pascal là Triều. Chị Lê thuộc gia đình Phật tử mà xem chừng rất có hứng thú tìm hiểu về các Frères lắm lắm.
Tiếng chuông báo hiệu giờ học chợt reo vang làm cả bọn phải ngưng ngay câu chuyện. Trên đường về lớp Trúc còn ráng trêu thêm một câu:
- Chà hôm nay không có giờ Pháp văn vào lớp coi bộ không hăng hái tí nào.

*

Tình cờ biết được tục danh của Frère, Kiều ghi vào trang đầu tập nơi đề tên giáo sư phụ trách F. Venance thêm chữ Tâm. Cô nghĩ rằng chắc Frère sẽ ngạc nhiên lắm vì cái tên ngoài đời hầu như không còn được ai nhắc đến nữa và Frère cũng không có dịp để tự giới thiệu với ai từ khi đã tự nguyện khoác lên người chiếc áo dòng đen khổ hạnh đi vào tu viện với tên thánh Venance bỏ lại sau lưng bao nhiêu hoa mộng của cuộc đời.
Frère ngạc nhiên thật và Frère đã diễn tả sự ngạc nhiên đó bằng một dấu chấm hỏi ("). Đồng thời Frère cũng đã cho cô lại một sự ngạc nhiên khác to tát hơn khiến cô không phải chỉ ngạc nhiên thôi mà là kinh ngạc. Thật vậy, cô đã giật mình kinh ngạc khi thấy tên mình được Frère viết bên cạnh tên Frère. Frère làm thế với ngụ ý gì" Sao Frère lại gắn liền tên cô vào tên Frère như vậy" Chắc hẳn không phải là vô tư hay vô thức. Chắc hẳn không phải là không có ý gì như chuyện chiếc lồng đèn trung thu đêm hôm nào. Khi một người viết tên mình chung với tên một người khác tức là muốn nói lên lòng yêu thích, sự khắn khít của mình đối với người đó, sự khắn khít mà chỉ tìm thấy ở một đôi bạn thân hay một đôi nhân tình chớ không phải ở tình thầy trò. Nhưng ở đây nếu nói là tình bạn thì không đúng vì trong tình bạn, chuyện ghép tên chỉ thích hợp ở những đôi bạn cùng giống phái mà thôi, chớ giữa hai người khác phái với nhau, tình bạn nếu đã đi đến chỗ ghép tên thì không còn nữa là thứ tình bạn thuần túy bình thường mà có lẽ đã trở thành tình yêu rồi vậy. Thế thì trong trường hợp này, việc ghép tên phải chăng là một lời thố lộ, một thông điệp của một thứ tình riêng nam nữ rất ư là thắm thiết nồng nàn mà tạm thời cô chưa dám gọi đích danh là tình yêu. Như thế thì phải chăng Frère muốn gián tiếp nói với cô rằng Frère rất yêu thích cô và muốn gần gũi bên cô như hai cái tên đã được đi đôi gắn liền. Và nếu thế thì cô có nên chấp nhận, có nên vui mừng hay không trước sự tỏ bày mà đã từ lâu cô hằng mong ước" Cô có nên a tòng hoặc lôi kéo Frère đi xa hơn nữa hay không vào con đường tình tục lụy đầy tội lỗi mà một tu sĩ như Frère vốn không thế nào bận bịu tơ vương" (Còn tiếp...)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.