Hôm nay,  

Thơ Thơ (07/30/2007)

30/07/200700:00:00(Xem: 2549)

Mùa  Thu  Để  Lại.

Mùa thu lại một mùa thu
Heo may trút lá, bên đường lá rơi
Mưa tàn, phố vắng, chiều trôi
Thu sang vạt nắng trong tôi bóng hình
Chiều thu tôi bước một mình
Tưởng như đất rộng vô chừng đất ơi
Mong manh một giọt sương rơi
Giọt trong sâu thẳm, giọt ngoài nẻo xa
Giọt nào lay động nhành hoa
Nhuỵ hương ngày ấy... còn là hôm nay
Thu sang lá rụng ngất ngây
Tháng năm gánh mãi vơi đầy nỗi riêng
Mùa thu ngọn gió xô nghiêng
Dòng sông gom nước xuôi chiều xa xôi
Mùa thu vàng ở hai nơi
Trong hoa, trong lá, trong tôi trong người
Mùa thu đến lại đi rồi
Hơi sương từng giọt mưa rơi lặng thầm
Trong ngàn sao sáng mênh mông
Một vì sao thức cùng trăng tôi tìm
Một vì sao một con tim
Một mùa thu để muôn nghìn bơ vơ
Lá vàng xếp lại bài thơ
Tình em cùng với mùa thu đi rồi

Thuỳ Hương

*

Nỗi  Niềm

Biết là người đã xa rồi
Nào hay kẻ ở lòng đau rối bời
Còn thơm giọt nắng quê tôi
Mà sao trong mắt đầy trời mưa rơi
 
Thương tình thơm mát hương quê
Người ơi còn có lắng nghe tiếng lòng
Ngoài hiên ngọn gió gọi trăng
Gió không cuốn nổi sương giăng mịt mùng
 
Mưa chi mưa vội qua cầu
Để rơi xuống nước tan câu hẹn hò
Xưa ai lỡ một chuyến đò
Để nay ai lại thẫn thờ nhớ ai
 
Giữa chiều nắng nhạt phôi phai
Ta chưa gần gũi đã đành xa nhau
Mảnh trăng khuyết phía chân cầu
Có ai nhớ mảnh trăng vàng ngày xưa"

Phương Xa

*

Hình như kỷ niệm

Buổi sáng trời mưa tôi trở dậy
Soi mặt mình bằng phiến gương đen
Chợt thấy hình em sầu đóng bụi
Nổi đau này em nghe chăng em

Thành phố chừng như quên giấc ngủ
Tôi đi không kỷ niệm che đầu
Không em làm ấm vòng tay lạnh
Không cả ngày chưa quen biết nhau

Tôi dẫn tôi vào trong lớp học
Mây lên màu trắng áo thiên thần
Bàn tay e ấp trên trang sách
Trông dáng ai mà thương cố nhân

Sao em không là em thuở ấy
Để mỗi chiều tôi đón cổng trường
Đường xưa còn dấu chân em đấy
Gót nhỏ giờ vui mộng viễn phương

Mùa xuân nào mưa bay mãi đây
Xa nhau không một ánh trăng gầy
Nửa đêm nghe tiếng xe về vội
Tôi đốt đèn lên ngồi ngắm tay

Ơi tình yêu đã về hay chưa
Còn đây từng tháng đợi năm chờ
Còn đây một nét môi cười đó
Em vụt tầm tay tôi bơ vơ

Tình yêu, tình yêu, tình yêu ơi
Mùa xuân, mùa xuân, mùa xuân rồi
Hồn tôi muốn khóc làm sao dỗ
Em cũa người ta, tôi của tôi.

Lâm Vị Thủy

*

Em Hát Vào Hồn Ta

1.
em thở ngát thanh âm
bằng đôi môi non nhỏ
hồn sầu ta bỗng nở
thêm một đóa u buồn

em trải lụa thanh âm
bằng đôi môi ngọc nữ
đường trần ta bỗng vỡ
thêm một vết tâm thương

em tinh lọc không gian
bằng thơm tho hơi thở
thành mênh mông nhung nhớ
thành thanh khí khổ đau
cho ta hít thâm sâu
hương thiên đường hệ lụy

Ôi, thiên đường hệ lụy
ta sống để cần nhau
nơi chót vót thương đau

Ôi, thiên đường hệ lụy
ta sống để chìm mù
trong hạnh-phúc-đày-nhau

2.
người kiêu hãnh như hoa
khoe tận tình hương sắc
ta như gã bướm già
kinh nghiệm điều hoan lạc
làm sao" hỡi làm sao"
cam tâm đưa vào cuộc
thống thiết tình cho nhau

người trắng bông như tuyết
thánh khiết giữa không gian
ta rầu như mặt đất
chứng kiến ngày tuyết tan
ta xót xa nhói ngực
thấy mình gần gũi hơn!

3.
em chuốt nhọn thanh âm
bằng đôi môi lịm ngọt
kẻ cuồng ngạo như ta
bỗng lìa đời thảng thốt

trên dòng tình miên man
không cách chi bơi ngược
kẻ ngạo cuồng đã gục
ta thảm não... yêu em!

Nguyễn Tất Nhiên

*

Không Phải Yêu

Không phải yêu sao môi Em chợt đỏ"
Ta dại khờ như một gã trai tơ!
Thuở giang hồ cắm trại những vần thơ,
Mà vốn liếng chỉ là tim nhóm lửa"

Em gạt gẫm phơi trần thân ngưỡng cửa,
Ta lạ đời che khuất nửa âm ba"
Những bài thơ sắp xác chữ đàn bà,
Những cửa ngõ bút nhựa đường lửa bỏng"

Ôi ! vẻ đẹp trần truồng thô bạo sóng"
Cuốn Ta đi Địa ngục trốn Thiên đàng!
Đôi bờ môi tát cạn vẫn chưa tan,
Tóc từng nhánh dài như loài cổ quái.

Ta trở lại rừng hoang mây núi dại,
Lúc sương mù Em lạc má hồng bay"
Đường răng Em trắng lạ ngón bàn tay!
Không gian chợt giữa đất trời xác thịt.

Ta cắn xuống đến no nư rối rít,
Miếng hành tinh lóng lánh mắt sương tan"
Lòng ngỡ ngàng dại dột chợt trôi ngang,
Trong mất hút bóng hình Em tắt vụt.

Ta vội vã thay mực vào giấy bút"
Hóa ra Em chỉ là những vần thơ!

Trúc Lang

*

Tình Ngây Thuở Nào

Thủa xưa nào chúng mình cùng đi học
Mỗi sáng mai xuống bến đò qua trường
Rồi những chiều học về thấy vấn vương
Ai bảo rằng hai ta có Tình ý

Em với Anh chưa ai từng bận bịu
Dẫu niềm riêng vương cảm giác hay hay
Như Tình ta buổi ban đầu thơ ngây
Mang nuối tiếc vào cả trong hiện tại

Tình lúc đó sao ngây ngô thơ dại
Khi biết rằng Tình đang buổi ngày xanh
Bởi nơi ta mang dáng dấp tốt lành
Những đứa bé học sinh hồn nhiên lắm

Hình bóng Em lâu lâu còn xuất hiện
Dẫu chẳng thương chưa phai nhạt trong ta
Cũng như Anh trong em vẫn không nhòa
Từng kỷ niệm sâu kín vương tiếc nuối

Tình Thơ ngây trong ta hoài mê muội
Dư âm về gợi nhớ chẳng hề quên
Bao kỷ niệm tuổi Thơ ngây ước thèm
Ngàn năm còn trong ký ức lưu dấu

Em không hỏi dù tâm tư sầu lắng
Nỗi vấn vương trống vắng từ xưa nay
Giòng Thơ xanh còn miên man mỗi ngày
Có gì nữa cũng chỉ là kỷ niệm!

Cao Trí Dũng

*

Biển Vọng

Tặng Phú Sĩ

Em về tóc đẫm tơ trăng
Ngõ hoa hạnh khép buồn giăng cổng người
Con tàu đã biệt trùng khơi
Áo rêu xanh trả một đời chiến chinh
Nhớ thương những chuyến hải hành
Nhớ thương mấy buổi đăng trình tiễn đưa
Nhớ khi tàu cặp bến khuya
Hai bờ lau lách gió khua xạc xào
Buồn chia con nước lao xao
Bến Tầm Dương đó ai nào Giang Châu"
Tàn rồi một cuộc biển dâu
Anh hùng thất thế về đâu bây giờ
Ô đề nguyệt lạc sao dời
Chinh nhân ngẩng mặt nhìn trời bão giông
Lỡ rồi một cuộc phong vân
Tài như Hạng Vũ cũng đành Ô Giang
Bóng tàu sóng cuộn mơ màng
Tiếng còi tàu vẫn rộn ràng trong tim
Rượu đêm nay cháy môi mềm
Uống đi em! Uống đi em! Mặc đời
Hơn thua chỉ một cuộc cười
Ai vua ai giặc chỉ lời thế gian
Hồn  em vẫn ngát trường giang
Lòng em vẫn cứ trăng vàng biển xanh
Tàu em vẫn cứ hải hành…..

Trần Hoan Trinh

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Kẻ lạc đường

(Viết để vạch mặt tuần báo Việt Weekly lập lờ đánh lận, tuyên truyền cho CSVN)

Chớ mơ tưởng loài thú hoang tàn bạo
Sẽ đa nguyên thay đổi để dự phần
Ngồi tung hô, dân tộc hết trầm luân
Mặc áo thụng vái nhau tìm hạnh phúc

Khinh biết mấy, những tâm hồn vẩn đục
Lừa bịp dân, phản bội cả giống nòi
Xây mưu đồ bên vũng máu còn tươi
Làm công cụ bầy sói lang, Cộng Phỉ

Từ bản chất, bịp lừa người nghĩa khí
Gom niềm tin, dâng hiến lũ tham tàn
Loạn nhân tình, đất nước lún nghiệt oan
Vờ chẳng thấy, bảo xây cầu nối kết

Đời khuất lấp, tâm hèn, hồn khánh kiệt
Cố rêu rao, bịp bợm, dựng Sơn Hà
Mang đói nghèo, đòi dệt gấm, thêu hoa
Che thực chất, loài côn đồ vô loại

Ai chẳng thấy, Quê Hương mầu nhợt tái
Bịp làm chi, thêm nhạt sắc phai mầu
Quay về đi, chung sức gánh niềm đau
Cùng đốt lửa, đâu lưng đòi tự quyết.

Phạm Thanh Phương

*

Cơ Đồ Tiêu Tan

Đồng bào khiếu kiện kêu oan
Công An trói ké nhịp nhàng lôi ra
Chị kia vùng vẫy khóc la
Cánh tay giữ lấy đúng là Quỷ Vương
Bọn người vô đạo vô lương
Bất nhân thất đức đúng phường dâm ô
Toàn là một lũ rợ Hồ
Manh tâm phá nát cơ đồ từ đây
Bắc phương Trung Quốc xéo dầy
Nam phương Tư Bản đọa đày dân ta
Bạo quyền chỉ biết tiền vô
Mặc cho dân tộc đói no miệt mài
Rập nhau chia bán đất đai
Nông dân chỉ biết chấp tay kêu Trời
Độc tài dùng đám Thời Cơ
Bình bông, chậu kiểng diễn trò mị dân
Trò chơi dân chủ cầu xin
Độc Tài, Tư Bản mặc tình phân ngôi
Non sông gấm vóc bao đời
Trở thành Tô Giới của người ngoại bang
Nhìn kia khiếu kiện dân oan
Là điềm báo trước tan hoang nước nhà
Hồn Thiêng phảng phất tâm ta
Núi sông vẫn đợi chờ ngày Toàn Dân.

Trần Bửu Hạnh

*

Quá Khứ Nên Khép Lại
Xướng
Anh bảo tôi: "Hãy quên đi qúa khứ".
Tôi hỏi anh: "Lịch sử nỡ nào quên"”
Tổ Hùng Vương dựng nước Việt vững bền,
Dạy cháu con: "Phải trung kiên bảo vệ."

Bè đảng anh cam tâm làm nô lệ,
Cho Nga Tàu ngồi chễm chệ lên đầu
Để muôn dân chịu nghìn vạn khổ đau,
Riêng các anh được sang giàu phú qúy.

Lời anh gọi, mới nghe như hợp lý:
"Quên hôm qua để chỉ nghĩ ngày mai,
“Cùng dựng xây đất nước đẹp thành hai
Cho dân Việt sánh ngang vai thế giới."

Anh đưa ra cái chiêu bài đổi mới
Để mọi người thơ thới móc tiền ra,
Cho các anh ngồi mát ẵm dolla,
Mua xe đẹp, xây villa hưởng thụ,

Anh bảo tôi: "Qúa khứ nên khép lại,
Hãy quên đi những khổ ải lầm than,
Và quên đi những cái chết ức oan,
Quên nhục nhã của thời gian cải tạo."

Tôi muốn quên sạch hết những tàn bạo,
Những ngục tù, trại cải tạo anh xây;
Cảnh khổ đau dân chúng phải đọa đầy
Để dân Việt sớm vui ngày hợp nhất.

Qúa khứ tôi, anh bảo tôi nên cất,
Quá khứ anh, anh giữ chặt trong tay.
Đảng của anh, anh vẫn cứ khen hay,
Mặc dù nó đã nhuốm đầy tội ác.

Tôi thách anh: "Ta cùng quên qúa khứ,
Quên thù hận, dẹp đảng cũ lỗi thời,
Mở mắt ra, nhìn thiên hạ đẹp tươi,
Và cùng tôi dựng lại trời đất Việt."

TNT 7/11/07

*
Quá Khứ Nên Khép Lại
Họa
Nón cối bảo: "Hãy quên đi quá khứ”,
Ta trả lời: “Lịch sử khó mà quên"”
Tiền Nhân dầy công dựng nước vững bền,
Thế hệ trẻ: "Phải kiên trì bảo vệ.”

Bọn Cộng nô tay sai làm nô lệ,
Để ngoại bang khinh rẻ cưỡi lên đầu.
Muôn dân lành phải chịu kiếp khổ dau,
Chỉ bọn chúng hưởng sang giầu phú qúy.

Chúng nó gọi, thoáng nghe qua hợp lý:
“Xưa quên đi nên nghĩ kỹ tương lai,
Cùng nhau xây nước nhà đẹp gấp hai,
Dòng giống Việt sánh vai cùng thế giới.”

Nó rỉ tai những chiêu bài rất mới,
Nghe ngọt bùi sáng chói bỏ tiền ra.
Để chúng nó rung đùi hưởng dollar,
Con du học cất villa hưởng thụ.

Chúng nó bảo: “Qúa khứ không nên giữ,
Hãy quên mau khổ ải cũ lầm than,
Không nghĩ gì đến chết chóc dã man,
Cùng quên hết trong thời gian cải tạo.”

Ta chẳng quên bọn súc sanh tàn bạo,
Tra tấn người cải tạo, nhà tù xây;
Kiếp ngựa trâu hôm sớm phải kéo cầy,
Nó kênh kiệu quê hương nay thống nhất.

Qúa khứ ta, nó hô hào quên tất,
Tội ác xưa nó luôn giữ trong tay;
Đảng chúng nó: “Mẹ hát con khen hay,
Tay dính máu, tâm đầy bao độc ác.

Ta thách nó: “Ta không quên qúa khứ,
Quên làm sao hận cũ, Cộng giết người,
Nước láng giềng cuộc sống thật thắm tươi,
Không học hỏi dựng xây cho nước Việt.”

Lê Đắc July 23, 2007

*

Nguồn Gốc Rõ Ràng

Sáng nay mở đài RFA nghe mục những thắc mắc về qui-định xác minh nguồn gốc Việt Nam để được miễn thị thực visa khi về nước như lời của chủ tịch CS Nguyễn Minh Triết dụ khị, đủ thấy cái cạm bẫy do CS dăng ra, để tụi Việt-Cộng hoàn toàn "xử lý" số mạng của người Việt hải ngoại dù quí-vị đang có quốc-tịch ngoại-quốc. Vậy có bài thơ...

Nguồn-gốc ngoại-kiều được rõ-ràng
Là điều hạnh-phúc quá thênh-thang
Ăn trên trong lúc vòng lao-lý
Ngồi trước khi chờ án-lệ làng
Xác-nhận Công-dân người Việt-Tộc
Chứng-minh chánh-sách phỉ đàng-hoàng
Ai ơi! Khế ngọt nguyên chùm chín
Cố-quốc mau về cúng phát-tang.

Tiểu Bảo

*


Lời Bộc Trực

Sau trận bão "Tiền Giang Nổi Sóng",
Lòi mặt bầy chuột cống bấy nay,
Danh xưng rất nổi, rất hay,
"Đấu Tranh Dân Chủ" trong ngoài biết tên.
Rốt lại lũ đê hèn hôi thúi,
Toàn Cò Mồi, Đảng Cuội lừa dân,
Sống nghề man trá Việt gian,
Lòn trôn Hà Nội kiếm ăn nộn phì.
Căm đau khổ bị đè cướp giật,
Từ của tiền, ruộng đất, cửa nhà,
Do bầy lãnh tụ, sai nha,
Hùa nhau tom góp cho vừa túi tham.
19 tỉnh miền Nam oan ức,
Đã vùng lên bất chấp tử sinh,
Về Sàigòn quyết biểu tình,
Yêu cầu Quốc Hội công minh cứu dùm.
Đêm mưa gió, rét run bi đát,
Ngày nắng chang đói khát ê chề,
Trong khi cán bộ kè kè,
Cháo cơm tiếp tế bốn bề chận ngăn.
Lắm bô lão hơi tàn lực cạn,
Xỉu xuống lên thê thảm vô vàn,
Ngoài ngài Chân Tín xả thân,
Ngoài ngài Quảng Độ viếng thăm trợ nàn.
Không một móng Đảng, Đoàn, Tập Thể,
Ló mặt ra san sẻ khổ đau,
Thợ thuyền lao động như nhau,
Bị từng đàn áp thuở nào không xa.
Cũng chẳng một con ma can đảm,
Đứng vùng lên mạnh dạn nhập đàn,
Gọi là hỗ trợ tinh thần,
Chen vai sát cánh kêu oan giải lòng.
Hải ngoại các Cộng Đồng khắp chốn,
Tỏ thành tâm giúp vốn, giúp lời,
Dấn thân hăng hái sục sôi,
Biết bao đáng kính thiếu lời vinh danh.
Trong khi đó, đại danh đại đảng,
Họng như đang kẹt ngậm đô la,
Thì dù giả lả lơ là,
Khó mà hé miệng nói ra nửa lời.
Đáp hộ thế muôn người ấm ức,
Đúng hay sai nhìn cuộc "Biểu Tình",
Giúp bên oan khuất ai bênh"
Im là đồng lõa trá hình hại dân.

Ngô Phủ

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

ĐẤT NƯỚC TÔI

Đất nước tôi yếu nghèo bé nhỏ
Lại chịu toàn tai họa quá to
Đồng bào tôi sống yên lành như thỏ
Cũng mỏi mòn tù ngục nằm co
Các loại mồ hôi đều chảy vào kho
Máu nhuộm cờ, hoa trưng bày đây đó
Mắt địa cầu cận thị lòi to
Lệ cứ tha hồ lụt nhỏ
Miễn là mùi xoa thay thành cờ đỏ
Vẫy mừng bọn cướp tự do
Đạo mạo, thung dung trên tàn tro xương xọ
Tôi không nhớ hết tên bọn nó
Duẩn, Giáp, Hồ Hề, Chinh Xu gì đó !

(1971)

SẼ CÓ MỘT NGÀY

Sẽ có một ngày con người hôm nay
Vất súng, vất cùm, vất cờ, vất Đảng
Đội lại khăn tang, đêm tàn ngày rạng
Quay ngang vòng nạng oan khiên
Về với miếu đường, mồ mả gia tiên
Mấy chục năm trời bức bách lãng quên
Bao hận thù độc địa dấy lên
Theo hương khói êm lan, tan về cao rộng
Tất cả bị lùa qua cơn ác mộng
Kẻ lọc lừa, kẻ bạo lực xô chân
Sống sót về đây an nhờ phúc phận
Trong buổi đoàn viên huynh đệ tương thân
Đứng bên nhau trên mất mát quây quần.
Kẻ bùi ngùi hối hận
Kẻ bồi hồi kính cẩn
Đặt vòng hoa tái ngộ lên mộ cha ông
Khai sáng kỷ nguyên tã trắng thắng cờ hồng!
Tiếng sáo mục đồng êm ả
Tình quê tha thiết ngân nga
Thay tiếng "Tiến quân ca"
Và Quốc tế ca
Là tiếng sáo diều trên trời xanh bao la!

(1971)

ĐẢNG ĐẦY TÔI

Đảng đầy tôi trong rừng
Mong tôi xác bón từng gốc sắn
Tôi hóa thành người săn bắn
Và trở ra đầy ngọc rắn, sừng tê
Đảng dìm tôi xuống bể
Mong tôi đáy nước chìm sâu
Tôi hóa thành người thợ lặn
Và nổi lên ngời sáng ngọc châu
Đảng vùi tôi trong đất nâu
Mong tôi hóa bùn đen dưới đó
Tôi hóa thành người thợ mỏ
Và đào lên quặng quý từng kho
Không phải quặng kim cương hay quặng
vàng chế đồ nữ trang xinh nhỏ.
Mà quặng uranium chế bom nguyên tử

(1972)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.