Hôm nay,  

Thơ Thơ – Thuỳ Dzung Phụ Trách

27/07/200900:00:00(Xem: 2164)

Thơ Thơ – Thuỳ Dzung phụ trách

Như Những Sợi Tình

Em khóc trong bàn tay
những sợi tình rơi đầy
những sợi tình thật mỏng
mỏng như làn khói mây

em nhìn trong bàn tay
thoáng những nét hao gầy
một mùa thu vàng úa
lá cũng vàng trên cây

em tìm trong bàn tay
tình mơ của tháng ngày
ngày buồn như nỗi chết
ngày buồn như cơn say

em cất trong bàn tay
những mơ ước đêm dài
những cuộc tình gian dối
chia sớt nhau ngày mai

em luồn trong bàn tay
những dấu vết đọa đày
đời buồn như xác lá
lá cũng buồn như ai

em viết lên bàn tay
những dòng chữ miệt mài
những vần thơ nước mắt
mắt cũng buồn như mây

Thy An

*

Nhìn Bằng Lăng Nhớ Phượng

Hoa bằng lăng tim tím
Lẫn sắc đỏ trắng vàng
Ơi đất trời huyền nhiệm
Cõi đời nghiệp đa mang

Trời Houston rực nắng
Cỏ dòn nắng hạ thiu
Ta nhìn trời mây trắng
Bước lẻ, đời quạnh hiu!

Em về thăm quê cũ
Tháng bảy Sài Gòn mưa"
Mấy hàng cây phượng vỹ
Sắc có hồng như xưa"

Nhớ ngày xưa áo trắng
Tuổi thơ vụt ngang đời
Nhớ cô em xinh xắn
Bây giờ tuổi xa xôi

Từng cánh hoa phượng vỹ
Rơi rụng thắm sân trường
Tiếng ve buồn rên rỉ
Mùa bãi trường dễ thương

Ta đi vào cuộc chiến
Ta sống trong ngục tù
Chuyện ngày xưa luyến mến
Vương chân đời lãng du

Đất người buồn nhớ lắm
Hoa bằng lăng nở đầy
Nhớ phượng hồng sắc đậm
Vạt áo đùa gió bay

Em thăm dùm gốc phượng
Rễ cội cằn năm xưa
Cạnh gốc trường, âm hưởng
Có buồn như gió mưa…

Thy Lan Thảo

*

Đêm Mơ

Đêm qua mơ gặp lại người
Nhìn nhau nhưng chẳng một lời với nhau
Vội vàng người bước đi mau
Rưng rưng tôi dưới hiên lầu nhìn theo
Hôm xưa trong cuộc hiểm nghèo
Có người thiếu phụ băng đèo, vượt non
Tay đơn dắt díu đàn con
Vai gầy nặng gánh sắt son thăm chồng
Trên lưới lửa, dưới hầm chông
Năm năm lặn lội bờ sông thân cò
Rồi vì lý tưởng Tự Do
Đem con, thiếu phụ vượt bờ đại dương
Quê người, ngày nắng, đêm sương
Dìu con dò dẫm tìm đường tương lai
Thế mà ai phụ lòng ai
Ném tình tơ tóc ra ngoài gió trăng
Xé tan đạo lý công bằng
Bôi đen tình nghĩa năm năm thân cò
 
Giật mình, tôi tỉnh giấc mơ
Thấy xanh ngấn lệ vương bờ mắt nâu
Giận người""" Ồ, chẳng giận đâu!
Giận tôi chẳng nhận ra màu bạc đen!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Mình À! Mình Ơi!

Buổi chiều mong có ráng pha.
Hay cầu vòng bắc cho ta có Mình
Mình ơi! Ơi những là tình
Em ôm cơn bệnh mông-mênh buổi chiều

Buổi chiều buồn đến hắt-hiu


Quạ kêu tiếng đục, buồn thiu xứ người
Lênh-đênh hai đứa Mình ơi!
Một vòng luân-lạc, trùng khơi hướng về

Một đời nuôi chí đã thề
Lửa tâm em thắp, thơ đề được bao"
Vòng sinh tử chậm hay mau"
Thân em run rẩy niềm đau giữa đời

Buổi chiều một bóng chơi-vơi
Cô-đơn. Tấc dạ tơi-bời nhớ thương
Ngắm bao viên thuốc bọc đường
Thấy như cay đắng Vô Thường về đây!

Ý Nga

*

Tứ Tuyệt Huệ Thu

Tôi khóc, Vì sao" Rất dễ dàng
như mưa vừa tạt gió bay ngang
như chiều Thu lạnh run cành liễu
rớt xuống bơ vơ chiếc lá vàng...

Tôi khóc. Tự nhiên. Tôi khóc được
mười năm xa nước có nhiều chưa"
quê hương lật lại từng trang ảnh
thấy được tàn hương những nấm mồ!

Tôi khóc! Chiều rơi khô nước mắt
mà lòng ướt sũng buổi mai sương
bầy chim đã bỏ tôi trời rét
bông cỏ bay bay thấy thật buồn

Tôi khóc. Người mời tôi muốn gọi
tên ai như thể một giòng sông
để tôi nghe lại qua làn sóng
tiếng vọng bao la biển chập chùng...

Tôi khóc. Không ngờ lệ hóa thơ!
một trang giấy trắng mực lem mờ
nỗi niềm đau đớn xem mà được
thì thở dùm hơi ấm để khô

Huệ Thu

*

Mùa Trăng Khuyết

Ngỡ ngàng là tiếng lòng tôi
Bâng khuâng là cả một trời... bâng khuâng!
Từ đi trăng khuyết bao lần
Ngón tay em gẩy những vần hoang sơ
Từ đi trăng khuất đôi bờ
Tình xưa thôi đã duyên hờ anh mang
Còn đâu đường cũ thênh thang
Hàng cây in dấu trăng vàng đào nguyên
Anh nhìn trăng khuất bên triền
Tưởng người yêu ngủ giữa miền hoa đăng
Trăng ơi trăng khuyết bao lần
Cho anh ôm mãi tháng năm lạc loài
Từ đi mộng hóa sơ khai
Anh vùi trong giấc u hoài miên du
Em giờ im lặng thế ư"
Sao không nhớ tiếng đàn ru năm nào.
Anh giờ ngủ giấc trăng sao
Nghe trong tâm thức ngọt ngào xác thân.

Phan Tuấn Sơn

*

Trăm Dâu Cứ Đổ Đầu Tằm

Chỉ tại con mắt lá răm
nên tằm mới chịu ăn nằm với dâu
còn tôi có tại gì đâu
cũng đòi bắt chước theo dâu với tằm

Chỉ tại trường túc đôi chân
nên ván mới chịu trao thân cho thuyền
còn tôi ngó bộ rất hiền
cũng đòi bắt chước ván, thuyền đẩy đưa

Chỉ tại cái nết không chừa
thế nên trúc cứ lẳng lơ với mành
còn tôi giả bộ vô tình
cũng đòi bắt chước trúc mành lăng nhăng

Chỉ tại lưng túi gió trăng
cho nên người mới dzung dzăng với người
còn tôi chẳng biết chịu chơi
cũng đòi bắt chước ham vui... lỡ lầm

Ghét tôi cũng chẳng ăn nhằm
trăm dâu cứ đổ đầu tằm là xong.

Ngô Tịnh Yên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.