Hôm nay,  

Thơ Đấu Tranh – Phạm Thanh Phương Phụ Trách

15/09/200800:00:00(Xem: 1612)
Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Thơ Đấu Tranh tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng. Phạm Thanh Phương

*

Dòng Đời

(Xúc cảm nỗi đau của Giáo xứ Thái Hà)

Đường thiên lý, đêm dài mù khói lạnh
Người say mèm, êm ả giấc đông miên
Kẻ long đong, khắc khoải cuốn ưu phiền
Băng bão tuyết, tìm khung trời xa cũ

Triệu tiếng than, vọng đều trong thúc thủ
Mất tin yêu, hạnh phúc cũng tan tành
Không gian buồn, từng giọt lệ rơi nhanh
Kết thành phiến, cứng khô trong tủi nhục

Ôi! nhân thế, nỡ quên dòng hiện thực
Đắm trong mơ, tìm giây phút an bình
Mặc cho đời, xé nát mảnh hồn trinh
Trong nhầy nhụa, nhìn kiếp người vô vị

Đi về đâu, những tâm hồn nghĩa khí
Sao lặng thinh trong sóng gío mịt mờ
Chốn hồng trần, đời sẽ chẳng là mơ
Xin thức tỉnh, chia nỗi đau đồng loại

Xin nhìn kỹ, nơi nhục nhằn tê dại
Cảm thông nhau, xoa dịu vết thương lòng
Tận diệt thù, giải thoát kiếp long đong
Đem ánh sáng, xây lâu đài hạnh phúc.

Phạm Thanh Phương

*

Nói Với Giới Trẻ Việt Nam

(Qua hình ảnh Đại Hội Công Giáo Tại Sydney, đặc biệt riêng cho Giới Trẻ đến từ Việt Nam)

Nhìn rừng cờ vàng trong ngày Đại Hội
Tôi hân hoan, xúc động đến vô cùng
Giới trẻ Việt Nam dòng giống Lạc Hồng
Đã mạnh mẽ trưởng thành trong ý thức
 
Đã rất hiên ngang với lòng cương trực
Cầm cờ vàng, em vẫy gọi trời xanh
Dưới cờ vàng, bên chú, bác, chị anh
Em hãnh diện sánh vai từng nhịp bước
 
Em đã đến Sydney từ các nước
Đặc biệt, em từ đất mẹ Việt Nam
Tay giương cao chính nghĩa, Lá Cờ Vàng
Mà không sợ đảng trả thù ác độc
 
Em ơi, nhìn hình mà tôi bật khóc
Khóc vì vui, vì xúc động, vì mừng
Xin Chúa ban cho lớp trẻ anh hùng
Mãi trong sáng như gương lành của Chúa

Để em vươn vai, lớn nhanh, lớn nữa
Bởi em là rường cột của non sông
Em sẽ rạng danh nòi giống Tiên Rồng
Như Trưng - Triệu, Quang Trung, Trần Hưng Đạo
 
Như Quốc Toản, như Duy Tân, Ngũ Lão
Thái Học, Ngô Quyền, Cô Bắc, Cô Giang
Vì bởi em là Tuổi Trẻ Việt Nam
Nên có trái tim ngàn đời bất khuất
 
Thấy gian dối, em đi tìm sự thật
Thấy bạo tàn, em vạch rõ dã tâm
Thấy kẻ bán đi cơ nghiệp tiền nhân
Em căm phẫn, quyết đòi về, lấy lại ...
 
Thấy đồng bào bị bạo quyền bức hại
Lòng em đau, lên tiếng thét bất bình
Tôi, tre già, mừng những búp măng xinh
Biết tự chọn, em xây nền nhân bản
 
Đuốc lửa Tự Do hôm nay ngời sáng
Bởi vì em, Tuổi Trẻ Việt Nam ơi!
Hình ảnh cờ bay vàng một góc trời
Đã đánh dấu huy hoàng dòng sử mới
 
Vì đợt sóng ngầm sau ngày Đại Hội
Sẽ tràn về, bùng vỡ tại Việt Nam
Tuổi Trẻ Rồng Tiên với lá cờ Vàng
Trong khí thế mừng quê, ngày quang phục
 
Em, Tuổi Trẻ sẽ đập tan tù ngục
Tan giáo điều, tan chế độ vô nhân
Bởi đó em ơi, dân tộc ta cần....

Ngô Minh Hằng

*

Uẩn Khúc Lòng

Tháng tám còn che lớp bụi hồng
Ngày Thầy đền đáp nợ non sông
Ai đem tang tóc đường Đông Tiến"
Ai phản lời thề trước Tổ Tông"

Anh Linh các chiến hữu Tiên Phong
Soi sáng oan khiên trước nỗi lòng
Mười bốn năm chìm trong uẩn khúc
Năm năm tỉnh lặng có như không!

Bàn cờ sắp lại bằng xương máu
Để thế hệ này chệch hướng đi
“Nổi Dậy Hòa Bình” trong ảo tưởng
“Sáu Ba Nghị Quyết” được gì đây"

Hôm nay ngày giỗ Thầy vang khắp
Hãy thắp nén hương trước Tổ Tông
Đã định cơ Trời chưa sáng tỏ
Lắng lòng tạ tội bậc Tiên Phong!!!

Trần Bửu Hạnh

*

Lòng Cha

Dẫn nhập: Cách đây ít tuần, tôi được đi dự một tiệc cưới khá đặc biệt. Phía cô dâu có bà mẹ và người cha kế. Người cha ruột ngồi cách tôi không xa, trong khu dành cho khách của nhà gái. Ông ngồi đó, giữa vài người bạn cùng tuổi, như một người khách thường. Bà vợ cũ cùng với ba người con gái, trong đó có cô dâu, không hề đến chào hỏi hay nhìn đến ông một lần. Ông ngồi quay lưng lại sân khấu, mắt nhìn xuống mặt bàn, dáng khắc khổ chịu đựng. Khi giới thiệu tên của bố mẹ cô dâu, thì vị MC đọc tên ông, nhưng bước lên sân khấu lại là người chồng kế của bà vợ. Nhìn nét mặt đen sạm im lìm như khắc vào đá của người cha ruột cô dâu, tôi không biết ông đang nghĩ gì. Tiệc nửa chừng gần đến mục đi chào bàn thì ông đứng lên lẳng lặng ra về, chưa hề nhúng đũa vào thức ăn và cũng không chào hỏi bất kỳ ai. Ba đứa con và người vợ cũ hình như cũng không biết ông ra đi lúc nào. Suốt bữa tiệc tôi cảm thấy thật là bùi ngùi, và các món ăn cũng mất đi nhiều mùi vị. Kính mời quý anh chị đọc bài thơ "Lòng Cha" được viết dựa trên tiệc cưới này. Bài thơ xin được kính tặng ông Trần Văn T., một người tôi hoàn toàn không quen biết mà lần đầu tiên và có lẽ cũng là cuối cùng tôi có cơ duyên thấy mặt trong bữa tiệc đám cưới người con gái út của ông.

Con yêu dấu, lòng Ba mừng khấp khởi,
Được nhìn con trong áo mới cô dâu,
Dẫu biết rằng sẽ chua xót buồn đau,
Gặp lại Mẹ bên kia cầu duyên nợ.
 
Ba bùi ngùi tiếc nhớ,
Nhớ quê nhà, nhớ thuở bên nhau,
Nhớ lời nguyền dù đời lắm bể dâu,
Ba Mẹ sẽ bạc đầu về chung lối.
 
Nhưng vận nước xoay chiều trong sớm tối,
Đời tang thương khi con mới đầy năm.
Quê hương chìm vào địa ngục tối tăm,
Ba quằn quại ôm hờn căm uất hận.
 
Sa cơ thất trận,
Long đong số phận lao tù,
Xác tả tơi dưới nanh vuốt kẻ thù,
Tình máu mủ đành thiên thu vĩnh biệt.
 
Thân xích xiềng oan nghiệt,
Vợ con nào biết về đâu.
Đêm đêm thao thức nguyện cầu,
Nỗi thống khổ dầy sâu hơn bóng tối.
 
Giữa ngày tháng gông cùm tù tội,
Ba được Nội cho tin,
Cả nhà đã sớm vượt biên,
Đang sống sót bình yên trên đất lạ.
 
Ba từ đó luôn nhìn trời cảm tạ,
Dù âm thầm nghe trong dạ đắng cay,
Khi Nội lại cho hay,
Mẹ đã gặp được bờ vai nương tựa.
 
Ba không trách Mẹ phải đi bước nữa,
Tay con thơ, bơ vơ giữa xứ người,
Cánh vạc gầy lạc giông gió biển khơi,
Thân trơ trọi chốn chợ đời vạn ngả.
 
Ba cảm kích người đàn ông xa lạ,
Không quản nài vất vả, đã nuôi con,
Đã chăm lo Mẹ, chị được vuông tròn,
Thay cho kẻ mỏi mòn nơi vạn dặm.
 
Ngày qua như tên bắn,
Ba cuối cùng may mắn sang đây,
Phím đàn cũ khác dây,
Gập ghềnh nẻo đọa đày đơn độc.
 
Ba chấp nhận mình là người ngoại cuộc,
Đứng từ xa nhìn quyến thuộc ngày xưa,
Những đứa con khi chia cách còn thơ,
Theo năm tháng bây giờ đà khôn lớn.
 
Rồi lẳng lặng một mình ôm đau đớn,
Không đành lòng khuấy gợn sự bình yên,
Của đàn con nay chắc cũng đã quên,
Người cha ruột sống bên lề hiu quạnh.
 
Ba chỉ oán số phần mình bất hạnh,
Để con thơ sớm chịu cảnh chia phôi,
Tuy còn cha, nào khác trẻ mồ côi.
Con yêu dấu, Ba suốt đời tạ lỗi.

Làn phấn nhạt dịu dàng che giấu tuổi,
Ánh lụa hồng ve vuốt chuỗi trân châu,
Người mẹ cùng chồng kế với cô dâu,
Cười rạng rỡ đón từng câu chúc tụng.
 
Xập xè loan phụng,
Giọt u buồn rơi rụng trên khăn,
Trong đáy mắt nhọc nhằn,
Ẩn hiện nét băn khoăn sầu tủi.
 
Người cha ruột, mặt sạm màu gió núi,
Tiệc nửa chừng vội lủi thủi ra đi.
Nhạc vô tình gõ nhịp bước phân ly,
Mảnh khăn ố vỗ về lưng ghế trống.

Trần Văn Lương


Thơ NGUYỄN CHÍ THIỆN

ĐỒNG LẦY

(Tiếp theo...)

Hạt thóc, hạt ngô phút hóa xích xiềng
Họa, phúc toàn quyền của Đảng!
Dần dà năm tháng
Mắt ngả sắc vàng, da sắc xám
Đi về ai nhận ra ai"
Ôi, ngàn hoa run tái!
Đáng thương giữa chốn đồng lầy
Sậy úa, lau gầy, lạc loài thảm hại
Rồi đây khi mặt trời thức dậy
Chắc là hoa đã tàn phai
Chẳng còn được thấy!
Tôi vẫn ngồi yên mơ màng như vậy
Mặc cho đàn muỗi quấy rầy
Bóng tối lan đầy khắp lối
Không còn phân biệt nổi
Trâu hay người lặn lội phía bờ xa
Gai gốc nổi lên da
Cái họa áo cơm không chừa hết!
Buồn nghĩ tới chuyện xưa Thần Chết
Cũng Lão Tiều đó củi già nua
Tôi ngước trông xem có một ngôi chùa
Ngôi chùa đã trở thành huyễn mộng
Con ác điểu hoài nghi xù đôi cánh rộng
Truy lùng mồ mả cha ông
Thánh thất, miếu đường xáo động
Con thuyền chở đạo nghiêng chao
Sóng gió thét gào, man rợ
Tiếng sinh linh nức nở, âm thầm
Mặt đất tím bầm, tiết đọng
Lá cờ lật lọng
Nhân buổi dương tà âm thịnh cao bay!
Thần tượng cuồng quay
Hình thay
Lốt rũ
Hang Pắc Bó hóa thành hang ác thú
Bác Hồ già hóa thành Bác Hồ Ly
Đôi dép lốp nặng bằng trăm đôi dép sắt
Bộ ka ki vàng, vàng như mắt dân đen!
Quỷ quái
Đê hèn
Lừa đảo
Gia tài tra khảo cướp trơn tay!
Từ buổi Quỷ Vương hơn hở mặt mày
Đứng trước Đảng kỳ trịnh trọng
Đọc lời khai mạc thủa hoang sơ
Tụ tập đảng viên đại hội dưới cờ
Nguyện đem cuộc đời hơi thở
Đạp bằng, phá vở
Ngàn năm văn hiến ông cha
Ảo vọng dựng lên một thứ sơn hà
Mê muôi, nặng nề, không hề nghiêng ngả!
Nó lùa
Nó thả
Lũ mặt người dạ thú xông ra
Khiến đồng xa
Nơi mấp mô mồ mả
Các hồn ma cũng hả vong linh
Vì thấy địa ngục của mình
Còn ít nhục hình hơn dương thế! (Còn tiếp...)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.