Thơ Tranh Đấu – Phạm Thanh Phương phụ trách
Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Thơ Đấu Tranh tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng. Phạm Thanh Phương
Lạc Đường
Ai mơ tưởng, "giao lưu" loài Cộng phỉ
Tạo đa nguyên, đa đảng, chuyển xoay vần
Cùng giao hoà, dân tộc hết trầm luân
Tay xiết chặt, "canh tân" tìm hạnh phúc
Thương biết mấy, những tâm hồn vẩn đục
Lừa bịp dân, phản bội cả giống nòi
Xây mưu đồ bên vũng máu còn tươi
Làm công cụ bầy sói lang, Cộng Phỉ
Từ bản chất, lọc lừa hồn nghĩa khí
Gom niềm tin, dâng hiến lũ tham tàn
Loạn nhân tình, đất nước lún nghiệt oan
Vờ chẳng thấy, bảo "dân giầu nước mạnh"
Đời khuất lấp, tâm hèn, thường nhiều mánh
Nay rêu rao giác ngộ, dựng Sơn Hà
Mai đói nghèo, dệt gấm, vóc, nguyệt, hoa
Che thực chất, loài thú hoang vô lại
Ai chẳng biết, Quê Hương mầu nhợt tái
Vẽ làm chi, thêm nhạt sắc phai mầu
Thôi quay về, chung sức gánh niềm đau
Cùng đốt lửa, đâu lưng đòi tự quyết.
Phạm Thanh Phương
*
Xuân Ơi, Xuân Về Chưa"
Hoa vàng, mai thắm nở
Phải Xuân về đấy không"
Quê hương ơi, cách trở
Bao xuân rồi, nhớ mong!
Quê ơi, thương nhớ lắm
Những mùa Xuân ngọc ngà
Dù Xuân nghèo, tao loạn
Nhưng tình Xuân thiết tha!
Ba mấy năm lưu lạc
Xuân về chưa, Xuân ơi,
Nhìn theo chòm mây bạc
Hồn Đống Đa bồi hồi
Mừng Xuân, ai yến tiệc
Vui hưởng cái phồn hoa
Riêng ta còn mải miết
Đợi mùa Xuân thái hòa
Đợi hoài sao chưa thấy
Chỉ thấy mình đơn côi
Thấy cờ vàng vẫy gọi
Đàn con yêu bên trời
Quê ơi, bao giờ nhỉ
Mùa Xuân được hồi sinh
Người nhìn người tỉnh mộng
Tặng cho nhau nhân tình
Bao giờ đàn chim Việt
Bay về tổ ấm xưa
Tìm mảnh đời đã mất
Xuân ơi, Xuân về chưa"""
Ngô Minh Hằng
*
Đừng Quên Chuyện Tháng Tư
Gửi Khiêm - Bộ QP
Buổi chia tay, trời hanh rực nắng
Bước về từ cõi lạ xa xôi
Phế hưng đời vẫn luôn yên lặng
Nén chặt cô đơn- đứng ngó đời…!
Trong cuộc chơi có nhiều dối gian
Để khi cháy túi mới kinh hoàng
Thì ra thân phận ta con chốt
Tướng bỏ đi rồi, chốt rã tan
Bỏ súng lên rừng ta đốn củi
Bạn bè lắm đứa giả ngu ngơ
Thân như cục đá ai chào hỏi
Đói lả nhăn răng lũ dại khờ…
Đêm nằm rờ rẫm lên thân thể
Mới biết xương sườn ta cứng cong
Vuốt nhẹ lưỡng quyền ta sợ bể
Hốc mắt thâm sâu thấu tận lòng
Ta đâu cần biết làm chi tội
Nên thèm đủ thứ tám năm dài
Mấy chục đứa mình nay được thả
Tao bắt tay mày hẹn tương lai…
Buổi trưa gay gắt ga Bình Triệu
Bịn rịn quen hơi cảnh tội tù
Chia tay không nói mà trong mắt
Nhắc nhở đừng quên chuyện tháng tư
Mười năm, ừ nhỉ cứ mười năm
Không phải ngu ngơ vẫn cứ lầm
Giả dại cho qua thời dâu bể
Bước về coi bộ vẫn xa xăm…
Thy Lan Thảo
*
Những Phím Đàn
Những phím đàn reo khúc tự tình
Gọi hồn tử sĩ lúc bình minh
Ngàn cơn thác đổ trên đầu giặc
Máu ngập sơn hà… buổi chiến chinh
Ai ở đầu ghềnh, ai cuối sông
Có nghe nguồn lệ chảy xuôi dòng
Trời Nam biển Bắc hờn đôi ngả
Con cháu tiên rồng lạc tổ tông
Những phím đàn reo khúc biệt ly
Mây sầu giăng bước kẻ ra đi
Tám phương sông núi màu tang tóc
Mối hận muôn đời mãi khắc ghi
Nửa hồn gửi lại chốn quê hương
Ôm mối sầu thương, nỗi đoạn trường
Bãi cát, cồn hoang thân viễn xứ
Nửa hồn phiêu giạt với tang thương!
Những phím đàn reo khúc thái lai
Non sông rực rỡ nét trang đài
Đá cười nghiêng ngả bên ngàn liễu
Biển hát lời tình, trăng đắm say
Chim hót bài ca mừng sức sống
Muôn hoa đua nở tiết đông phong
Lâm viên một cõi ngời trong nắng
Em với tình yêu … thắm nụ hồng
NPNA
*
Uống Nước Nhớ Nguồn
Uống nước nhớ nguồn…
Dân tộc Việt Nam mấy ngàn năm văn hiến
Đâu dễ gì quên nguồn cội tổ tiên
Chân bước đi lòng nặng trĩu ưu phiền
Ngoảnh mặt lại quê hương dần khuất dạng
Mắt đăm đăm nhìn mây trôi lãng đãng
Lòng dặn lòng xin hẹn một ngày mai
Bước trở về trong rực rỡ tương lai
Để không thẹn hồn thiêng sông núi Việt…
Để không hổ danh anh hùng tuấn kiệt
Mẹ sinh ra, mẹ hãnh diện đàn con
Ý chí quật cường, trung dũng sắt son
Vì vận nước, đành cúi đầu chấp nhận!
Ba mươi năm, nơi phương trời lận đận
Làm được gì, cho rạng rỡ tổ tông
Lo kế sinh nhai, mưu cầu sự sống
Đất nước người, ai sống chết mặc ai…
Thời gian đâu nghĩ đến chuyện ngày mai
Ôi, mộng ước như vầng mây bao phủ
Dẫu không quên, dẫu lòng luôn ấp ủ
Đành buông xuôi cho năm tháng dần qua
Các con đây tủi hổ với sơn hà
Chẳng thể hiện lời thề trong quá khứ
Xin gục mặt, xin một lần tha thứ
Đàn con xưa mòn mỏi kiếp ly hương
Đàn con xưa dầu dãi tóc pha sương
Còn đâu nữa oai hùng như thuở trước
Còn đâu nữa nhịp quân kỳ tiến bước
Ôi, chỉ còn trơ lại chút tàn hương
Thân dật dờ trong kiếp sống nhiễu nhương
Nhìn về quê Mẹ ruột đau như cắt!
Ba mươi năm Mẹ trông chờ mỏi mắt
Đàn con xưa, thân chiến bại không về
Ngày qua ngày trong vùng tối u mê
Miếng cơm, manh áo, biết gì hơn nữa...
Buông xuôi tay cho nhuệ khí một thời
Biết ngày mai có về được quê tôi
Gửi được nắm xương tàn trên đất Mẹ !
Hay muôn thuở là linh hồn lặng lẽ
Nơi xứ người quạnh quẻ lệ từng đêm
Ba mươi năm…vẳng tiếng Mẹ ru êm
Con ơi… uống nước nhớ nguồn…đừng quên…
nguyenphanngocan – Cal.
*
Nỗi Lòng Người Viễn Xứ
Đồng kính tặng tất cả Anh Hùng Chí Sĩ đang đấu tranh vì Chính Nghĩa Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền cho Quê Hương VIỆT NAM
Một ngày lên đường
Sông khuya mờ sương
Hận đời ly loạn
Ra đi mà vương
Mắt Mẹ già rưng sầu
Bóng con đò, luống trầu
Và bao nhiêu hồn thiêng sông núi
Đã xa mờ, xa mờ
Vượt trùng dương ngàn
Ngờ đâu hoang tàn
Hải tặc man rợ
Gieo bao họa tang
Sóng dập dồn xác người
Máu trẻ thơ loang tận chân trời
Tuổi xuân thì đang thanh tân ngày qua sắc thắm
Bỗng hãi hùng trong dập vùi nát tan đời hoa
Bởi lũ hung tàn
Ác hơn sói lang!
Ôi xiết bao tiếng hờn căm gào thét
Còn vang mãi trên biển Đông đến ngàn năm sau ...
Giờ nơi xứ lạ
Qua bao mùa tuyết rơi trắng xóa những con đường
Tưởng như màu tang thê lương
Trên quê hương vất vả
Trên những con tàu năm xưa xuyên đại dương
Giờ đây lòng tràn dâng nhớ thương
Thân nghe buốt thấu
Tim ta rướm máu
Thề quyết dấn thân một lòng đấu tranh
Như gương bao anh hùng xưa nơi sa trường ghi sử xanh
Sẽ một ngày trở về
Giữ trọn lời thề
Quyết óc tim này bừng sôi khí thế
Diệt tan tành bạo lực u mê
Ta sẽ thấy lại Mẹ già rạng rỡ nét cười
Sông núi ruộng vườn thêm sắc xanh tươi
Và trên khắp nẻo đường đất nước
Trăm triệu dân lành đồng hát mừng Dân Chủ, Tự Do
Khải Huy