Hôm nay,  

Phố Nắng: Buổi Mạn Đàm Với Nhà Văn Quân Đội Hải Triều

08/07/200800:00:00(Xem: 4108)
Chiều thứ Bảy 28 tháng 6 năm 2008, vào lúc 2 giờ chiều,  buổi mạn đàm với nhà văn Hải Triều và giới thiệu 2 tập sách “Máu và Nước Mắt Trên Lưng Trường Sơn” và “Những Trận Đánh Không Tên Trong Quân Sử” do Đoàn Thanh Thiếu Niên Cư An Tư Nguy tổ chức, đã diễn ra tại Hội Trường Sinh Hoạt Cao Niên, Inala, với sự tham dự của khoảng 100 người.

Sau nghi thức chào cờ Úc Việt và mặc niệm, giới thiệu quan khách, lời chào mừng của cô Đỗ Mỹ Linh, Trưởng Đoàn Thanh Thiếu Niên Cư An Tư Nguy, là phần phát biểu của BS Bùi Trọng Cường, Chủ tịch CD NVTD-Qld.

Kế đến BS Nguyễn văn Hoàng đã giới thiệu tác giả Hải Triều và tác phẩm, mà chúng tôi xin trích dẫn một đoạn như sau:

...Đúng như cái tên của quyển sách, Những Trận Đánh Không Tên Trong Quân Sử, tác phẩm đã ghi lại những trận đánh hào hùng mà quân sử không ghi lại, từ “Trận Chiến Đấu Bi Hùng Cuối Cùng Của Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu Năm 1975”, đến những công tác thầm lặng của Sở Bắc, những biệt kích anh hùng vô danh được hoạt động ở Bắc Việt, một đi không trở lại. Nhưng bên cạnh đó không phải là không có những trận lừng danh như Ấp Bắc, Kontum, hay đặc biệt, một trận đánh mà có lẽ ai trong chúng ta đây cũng biết, đó là trận Charlie.

Đồi Charlie ở vùng biên giới Campuchia, gần ngã ba biên giới Lào, Cam Bốt và VN, nơi tiểu đoàn Dù đồn trú và được lệnh tử thủ. Trong suốt một tuần lễ, ban ngày ngọn đồi lãnh hàng ngàn quả pháo kích của VC từ bên kia biên giới Cam Bốt, buổi tối thì địch tấn công. Số tử vong và thương tích lên rất cao và cuối cùng, Trung Tá chỉ huy Nguyễn Đình Bảo đã vị quốc vong thân. Phe ta rút quân, tìm một bãi đáp cho trực thăng đến di tản. Trong số chiến sĩ của trận Charlie có Duffy, một cố vấn Mỹ. Tác giả hồi ký, Đoàn Phương Hải là một sĩ quan cao cấp của trận này. Trực thăng đến bốc, các binh sĩ bị thương được đưa về trước, phía dưới thì đạn VC bắn lên như mưa. Hết chuyến này đến chuyến khác, nhưng Duffy không lên trực thăng. Tác giả viết: “Toán còn lại cuối cùng là Mễ, Duffy, tôi và trung úy Long bị địch đuổi bắt tới cùng. Trong mấy chuyến trực thăng di tản vừa qua, phi công mỹ muốn bốc Duffy đầu tiên, nhưng Duffy nhìn tụi tôi và nói:

- Tôi không bỏ các anh, những chiến hữu đúng nghĩa nhất mà tôi chưa gặp trong cả đời chinh chiến. Tôi biết rõ nếu tôi đi đợt đầu thì chắc khó hy vọng có máy bay trở lại bốc nốt các anh!

Ngay lúc đó, cặp Cobra, trực thăng võ trang mới vào vùng, chúng tôi sẵn sàng chờ đợi đợt di tản cuối cùng. Trực thăng vừa đáp, tôi lên sau cùng. Máy bay vừa lên cao vài thước thì một đợt AK bắn lên tàu, tôi trúng đạn ở chân phải và rớt từ trực thăng xuống đất. Tôi hét lên và chỉ kịp nhìn đuôi trực thăng vút lên.

Trời xanh mây trắng ngang tầm mắt. Tôi đứng lên nhưng té xuống ngay vì đạn bắn trúng bàn chân và ống chân bên phải. Tôi tự nghĩ chắc sẽ chết vì vết thương ra hết máu, vì đói, vì khát, vì kiệt sức cho dù địch không bắt được tôi. Khẩu Colt và cây M16 còn vài băng đạn.....

Charlie rực lửa, tôi đã mất anh Năm và bao nhiêu chiến hữu còn nằm lại Charlie. Tôi ước tính từ đây về Tân Cảnh chỉ còn 5 cây số, nhưng là 5 cây số đồi cao vực thẳm, 5 cây số đường rừng và còn đang bị thương ở chân thì làm sao đi được. Có thể tôi sẽ gục chết ở một xó rừng hay khe suối nào đó, và bày kiến sẽ kéo nhau rúc vào thân thể, thịt xương sẽ rửa nát hình hài. Hình ảnh thân yêu vợ con, cha mẹ chập chờn trong trí óc. Thắng bé mới sinh chỉ gặp mặt đôi lần. Còn phép lạ nào sẽ đến với tôi"! Sau Bảy ngày chiến đấu quên ăn quên ngủ, sao giờ này tôi lại trúng đạn từ trực thăng rớt xuống. Chỉ chậm một giây nữa là tôi sẽ bay về vùng trời êm ấm...

Tiếng trực thăng ở trên đầu làm tôi vụt đứng lên bằng chân trái. Tôi giơ cao tay, miệng thét lớn và không thể tin, mồm tôi há to, mắt mở lớn nhìn chiếc trực thăng xà xuống bãi cỏ. Duffy giơ tay nắm chặt dây đạn và một tay kéo mạnh tôi lên. Máy bay vút lên với một loạt đạn bắn trúng thân tàu. Chiếc trực thăng nghiêng một bên rồi bay thẳng, máu phun có vòi từ anh xạ thủ đại liên người Mỹ làm ướt mặt tôi và Duffy. Mễ kéo tôi vào giữa thân tàu khi nửa người và hai chân còn đong đưa giữa không khí...

Cả hội trường im lặng theo dõi câu chuyện bi hùng trong tác phầm qua lối giới thiệu sống động của BS Nguyễn văn Hoàng.

Nhưng nổi bật là phần thuyết trình của nhà văn Hải Triều.  Ông có một lối nói chuyện thật mạch lạc, chi tiết, và hết sức thu hút. Cử toạ đã say sưa theo dõi những câu chuyện về các trận đánh khốc liệt giữa Quân Lực VNCH và bộ đội cộng sản Bắc Việt do tác giả Hải Triều kể lại. 

Sau phần nói về hai tác phẩm “Máu và Nước Mắt Trên Lưng Trường Sơn” và “Những Trận Đánh Không Tên Trong Quân Sử”, nhà văn Hải Triều đã trả lời nhiều câu hỏi của cử toạ.  Ông cũng trình bày  những nhận định sắc bén của ông về tình hình Việt Nam, về cộng đồng người Việt hải ngoại và những công tác mà ông đang thực hiện.

Buổi nói chuyện của nhà văn Hải Triều với đồng hương tại Brisbane chấm dứt vào lúc 6 giờ chiều, nghĩa là kéo dài hơn chương trình dự liệu 1 tiếng đồng hồ, do sự yêu cầu của cử toạ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.