Hôm nay,  

Truyện Dài: Về Phương Trời Cũ

09/05/201000:00:00(Xem: 4626)

Truyện dài: Về Phương Trời Cũ – Người Phương Nam

LGT: Một trong những nhiệm màu tạo hóa ban cho loại người là tình yêu lứa đôi. Lịch sử của nhân loại từ xưa đến nay cũng như kinh nghiệm của mỗi người trong khoảnh khắc ba vạn sáu ngàn ngày trên đời, cũng luôn luôn chứng minh sức mạnh màu nhiệm của tình yêu. Nhưng dù cho có sức mạnh màu nhiệm đó, không phải tình yêu nào cũng đẹp, cũng kết trái hạnh phúc, nhất là khi tình yêu đó chỉ chập chững ở tuổi học trò... Vậy mà truyện tình "Về Phương Trời Cũ" của Người Phương Nam không những là một truyện tình có thật chớm nở ở tuổi học trò tại một trường dòng ở Sóc Trăng, mà còn là tình yêu gian nan giữa một nữ sinh xinh đẹp với một sư huynh dậy Pháp văn. Trải qua không biết bao nhiêu khó khăn giữa khói lửa của cuộc chiến tranh Việt Nam, cuối cùng tình yêu đó kết trái, hai người thành vợ thành chồng, cùng chia sẻ không biết bao nhiêu vui buồn, phúc họa trên đường đời, kể cả những gian truân trên chặng đường tỵ nạn và những bỡ ngỡ khi hội nhập đời sống mới tại Úc... Sàigòn Times xin chân thành cảm ơn tác giả Người Phương Nam, và sau đây, xin trân trọng giới thiệu cùng quý độc giả phần tiếp theo của truyện tình "Về Phương Trời Cũ"...

*

(Tiếp theo...)

Đêm nay là đêm Chúa giáng sinh xuống trần. Con đường chánh Hai bà Trưng thường ngày vốn đã tấp nập dập dìu, đêm nay lại càng thêm chật nức đông nghẹt. Ở một tỉnh nhỏ mỗi khi có lễ lớn, thiên hạ hình như tuôn hết ra đường để vui chơi. Dù có đạo hay không, ai ai cũng đi về hướng giáo đường nơi có muôn ngàn ánh hoa đăng rực rỡ, nơi có những bản thánh nhạc đang ngân nga vang lừng đón mừng đấng cứu chuộc thế gian. “Cao cung lên khúc nhạc thiên thần Chúa, hòa trong làn gió nhè nhẹ vấn vương… Hỡi người dương thế lặng nghe cung đàn, mau tìm cho tới thờ kính Chúa giáng trần”.
Hang Bethlem, máng cỏ Chúa hài đồng được dựng lên trước thềm cửa giáo đường, người người hớn hở chen chúc đến viếng xem, khung cảnh tưng bừng náo nhiệt trái hẳn với năm xưa Chúa đã sinh ra trong âm thầm lạnh lẽo không một ai biết đến ngoài lũ mục đồng. Không biết Chúa trên trời cao có hài lòng hay chăng khi thế nhân đã đem cái ngày Chúa xuống trần chịu khổ năm xưa làm một ngày lễ trọng đại, một cơ hội để ăn chơi phè phỡn hơn là để tưởng niệm lòng hy sinh cứu rỗi của Chúa.
Sau khi viếng hang đá Chúa ở giáo đường, Trúc, Mai và Kiều trở về trường họp mặt với các bạn để cùng nhau sửa soạn vài món ăn chuẩn bị cho bữa ăn khuya. Đêm nay thánh lễ được cử hành ngoài trời do Cha Nghị làm chủ tế. Sân khấu nhạc hội tưng bừng của hai hôm trước đêm nay đã trở thành diễn đàn tế lễ trang nghiêm. Đúng nửa khuya, chuông giáo đường liên hồi rộn rã đổ báo hiệu giờ ngôi hai con một Thiên Chúa giáng trần. Mọi người đồng thanh cất vang câu hát “Đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh ra đời, Chúa sinh ra đời nằm trong hang đá nơi máng lừa”. Tiếc rằng mùa đông ở đây không lạnh mấy, chỉ đủ cho người khoác hờ chiếc áo laine mỏng làm màu làm duyên chớ không lạnh đủ để mọi người có thể thấm thía và chia sẻ với Chúa cái lạnh giá tuyết của mùa đông ở quê hương Chúa năm xưa. Trong đám đông, Tiểu Kiều tìm thấy Frère đang hướng mắt về bàn lễ cầu nguyện. Frère đang cầu nguyện gì đó hở Frère" Nếu có cầu xin Chúa xoá tội trần gian thì cũng đừng quên xin Chúa tha thứ luôn cho mình đã lỡ thương nhau. Thương nhau đâu có tội tình gì phải không Chúa" Chính Chúa đã dạy cho con người phải biết thương yêu lẫn nhau, chúng con chỉ là vâng lời Chúa dạy, làm theo ý Chúa mà thôi.
Tan lễ là đến cái màn Réveillon. Chữ “réveillon” là do động từ “réveiller” mà ra có nghỉa là “đánh thức”. Thật vậy, lũ học trò như đã được đánh thức bừng tỉnh hẳn sau hơn một tiếng đồng hồ đứng ngủ gà ngủ gật nghe cầu kinh rao giảng. Cả đám reo hò tở mở đổ xô nhau chạy ùa vào lớp bày biện tiệc tùng. Ăn uống, hát hò, vui nhứt là bọn nội trú vì hết đêm này, sáng mai đây lại được thân nhân đến rước về thăm nhà nghỉ lễ. Tiếc rằng lớp Kiều không do Frère Venance chủ nhiệm nên buổi tiệc này không có Frère cùng dự để cô được trọn vui như mọi người.
Cuộc vui kéo dài đến thật khuya mới chấm dứt. Kiều ra sân đứng chờ Mai và Trúc để cùng về. Trúc còn tiếc rẻ cà kê gì đó trong lớp chưa ra, Mai thì đang hẹn hò có lẽ, với người yêu lớp đệ nhị vừa mới đến tìm. Học sinh lớp đệ ngũ của Frère cũng đang lần lượt ra về, đèn trong lớp đã tắt. Kiều muốn nói với Frère một lời từ giã mà chẳng biết Frère đâu, lòng cô thoáng buồn và hờn dỗi vu vơ. Lúc nãy tan lễ, ai cũng bận rộn đi về lớp mình, thấy nhau mà không thể nói gì với nhau được, bây giờ thì cô đã sắp sửa đi về. Em sắp về rồi Frère có biết không"
Vài phút sau Mai và Trúc ra tới, Trúc che miệng ngáp dài:
- Chờ tao có lâu không" Úi chà, buồn ngủ ơi là buồn ngủ! Nãy giờ mải mê chơi mà quên chuyện tối cần, bây giờ mới thấy thấm.
Mai cũng gật đầu phụ họa:
- Ừ, tao cũng vậy. Ước chi bây giờ mình mọc được đôi cánh bay vèo một cái tới nhà ngay đê phóng lên giường thì khỏe biết mấy.
Mai vừa dứt lời thì Kiều chợt nghe có tiếng nói từ sau lưng, tiếng nói êm đềm quen thuộc khiến tim cô rộn ràng.
- Cánh thì không có nhưng có xe Frère đưa về chịu không"
Kiều quay lại thấy Frère đang vội vàng đi tới với chiếc chìa khoá lắc lư trên tay mà cô chắc đó là chìa khóa xe.
Trúc nhảy cỡn lên mừng rỡ:
- Thật hở Frère, Frère đưa tụi em về thật sao" Trời ơi! Cám ơn Frère quá, đúng là “buồn ngủ mà gặp chiếu manh” đây rồi.
Rồi quay sang Kiều và Mai, Trúc lại tiếp:
- Ngày mai nhớ đừng đứa nào tới quấy rầy tao sớm nghe chưa, sớm lắm là trưa mai tao mới dậy nổi, tao phải ngủ bù cho đêm nay mới được.
Mai thúc cùi chỏ vào tay Trúc nạt nộ:
- Mày sao, ăn nói không giữ gìn ý tứ gì hết, không sợ Frère cười cho. Con gái mê ngủ như mày thì bà già chồng nào mà dám rước.
Trúc cười hì hì:


- Mày lo cho thân mày đi. Chà sắp có người rước rồi làm bộ nết na đức hạnh. Tao đây cóc cần ai rước mà chỉ cần được Frère đưa về ngay bây giờ tao đánh một giấc cho đã con mắt tao thôi. Frère, Frère có cười em không hở Frère"
-Không đâu, Trúc cứ tự nhiên. Tự nhiên như thế chứng tỏ là Trúc rất vô tư. Mà vô tư là một điều tốt, biết bao nhiêu người muốn vô tư như Trúc mà không được, như Frère đây chẳng hạn.
Frère vừa nói vừa cười tiến đến chỗ đậu xe. Trong bóng tối, Kiều cũng mĩm cười hả dạ, cơn dỗi hờn phút chốc đã tiêu tan. Ít ra cũng phải vậy, không cách này thì cách khác, làm sao Frère cũng phải tìm gặp cô cho được đêm nay để hai người có thể nói với nhau vài lời trước khi tạm xa nhau một tuần nghỉ lễ.
Đưa Trúc và Mai tới nhà xong, Frère cho xe quẹo về phía nhà cô rồi dừng lại ở đầu đường. Hai người xuống xe đi vào chầm chậm. Việc đưa cô về đêm nay phải chăng đã được Frère sắp đặt toan tính trước để tạo cho hai người một cơ hội bên nhau. Con đường sau trước vắng tanh không một bóng người, nhà nhà cửa đóng im lìm, chỉ có tiếng côn trùng nỉ non đâu đây trong lùm cây bụi cỏ và tiếng vạc ăn đêm thỉnh thoảng bay vút qua nghe xạc xào. Giờ này có lẽ mọi người đang thả hồn trong mộng mị, trong giấc ngủ say vùi của nửa đêm về sáng. Trời khuya sương xuống lạnh nhưng đi bên nhau cả hai không cảm thấy sự lạnh lùng. Trời đêm nay không trăng nhưng sáng sao, nhìn lên bầu trời đen thẫm lấp lánh những vì tinh tú chiếu ngời như nạm kim cương, Frère cất tiếng gợi chuyện:
- Mai này trời tốt, em có đi chơi đâu không"
Cô trả lời bằng cái lắc đầu và hỏi lại:
- Sao Frère biết ngày mai trời tốt, Frère biết xem thiên văn đoán thời tiết hay sao"
- Không, Frère chỉ nghe người ta nói đêm nào có nhiều sao là ngày hôm sau trời nắng ráo, còn sao thưa là dấu hiệu cho một ngày mưa. Mà em thì ghét trời mưa lắm mà. Vậy đêm nay sao nhiều, ngày mai trời đẹp không có mưa làm em buồn, không có sấm sét làm em sợ chắc là em hài lòng lắm phải không"
Cô cười thẹn thùng. Frère nói tiếp:
- Frère còn nhớ câu: “Chaque vie est une étoile qui tombera un jour” trong bài thi của em. Mỗi cuộc đời là một ánh sao sẽ rơi một ngày. Vậy chớ em có biết sao nào là em và sao nào là Frère hay không"
Cô lắc đầu nguầy nguậy đáp:
- Chuyện đó thì em chịu thôi, làm sao em biết được. Nhưng chắc chắn một điều là sao của em không phải là sao sáng. Còn Frère thì…
Frère cắt ngang câu nói của cô:
- Còn Frère thì cũng vậy thôi. Nhưng mờ hay tỏ gì thì cũng không quan trọng, không cần thiết, chỉ mong rằng mình không là sao Ngưu sao Chức để không có dãy Ngân Hà nào ngăn cách được chúng mình, em có mong thế không hở em"
Cô lặng lẽ gật đầu nhưng trong lòng bâng khuâng thầm nghĩ không biết Frère nói thế với ngụ ý gì. N’oubliez pas que vous êtes Frère religieux, Frère ơi! Dù không là Ngưu lang Chức nữ thì chúng mình cũng không thể ở được bên nhau. Có biết bao sông Ngân trong cuộc đời đã chia lìa ngăn cách, muốn vượt qua được tưởng phải đánh đổi bằng một sự hy sinh nào thật lớn lao đáng tiếc …
Frère lại tiếp tục về huyền thoại sao trời:
- Frère nghe người ta nói mỗi khi nhìn thấy một ánh sao băng, nếu mình lập tức khấn nguyện điều gì thì chắc chắn sẽ được như ý, vậy nếu trước mắt em có một ánh sao đang rơi, em sẽ cầu nguyện gì"
Ngước nhìn trời như để tìm một ánh sao băng, cô đáp lời Frère mà như tự nhủ với chính mình:
- Em sẽ cầu xin cho đừng có vì sao nào sẽ rơi rụng nữa, vì sao rơi là biểu tượng cho sự tan vỡ chia ly. Em rất sợ phải đau buồn vì chia ly tan vỡ. Nhưng đời vốn không có gì tồn tại mãi mãi, mặt trời mọc rồi mặt trời lặn, trăng tròn rồi lại khuyết, hoa nở rồi hoa tàn, có hội ngộ thì tất phải có chia ly. Như thế thì làm sao điều ước này có thể toại nguyện như ý được phải không Frère"
Frère cười trách nhẹ:
- Sao lại không em" Em lại bi quan nữa rồi. Điều ước của đã được ứng nghiệm rồi mà em không hay biết đó thôi" Nè em thử nghĩ đi, có phải đúng y như em vừa mới ước, hiện tại thì trước mắt mình không có một ánh sao nào rơi rụng, mà không có sao rơi tức là không có chia ly tan vỡ, như vậy không phải là lời nguyện cầu của em đã linh ứng đó hay sao"
Cô ngẫm nghĩ rồi phì cười nói:
- Lý luận của Frère nghe qua thì tình có vẻ sai nhưng lý lại đúng. Em biết là Frère không muốn em bi quan vơ vẩn nên mới nghĩ ra cách giải mẹo cho em điều ước này như vậy. Nhưng dù sao thì cũng chỉ là huyền thoại, mà huyền thoại thì không phải là thật nên em cũng giả sử cho là ước mơ của em đã linh nghiệm cho xong để tự mình khỏi phải thắc mắc nữa, phải không Frère"
Cả hai nhìn nhau cười xoà, cô nói tiếp:
- Nhưng thật ra thử tưởng tượng nếu điều gì trên đời này cũng tồn tại mãi không luân chuyển đổi thay thì thế giới này sẽ bị ngưng đọng bế tắc hoàn toàn không cách gì phát triển được. Bởi vậy cho nên đôi khi người ta cũng đừng nên trách chi chuyện vật đổi sao dời hoặc luật đào thải tự nhiên trong vũ trụ, vì chính nhờ vậy mà xã hội mới thăng hoa, đời sống con người mới được cải tiến tốt đẹp hơn, đúng không Frère" Cũng như con người, sống đến một lúc nào đó rồi cũng hết kiếp như những vì sao trên trời kia lần lượt sẽ rơi sẽ tắt, sẽ đi vào lòng đất cho mầm non đâm chồi, cho thế hệ mới vươn lên.
-Tuy là vậy nhưng chuyện gì cũng có ngoai lệ em à, chẳng hạn như tình cảm đó em. Người già người chết, hoa nở rồi hoa tàn nhưng tình cảm một khi đã khắc ghi vào lòng thì sẽ sống mãi muôn đời không nhạt phai. Frère tin chắc là vậy.
Giọng Frère nồng ấm thiết tha như muốn bày tỏ trút cạn nỗi lòng mình. Vừa lúc cũng đã tới trước cửa nhà cô, cả hai dừng bước. Frère cầm tay cô quyến luyến siết chặt thì thầm:
- Đã khuya lắm rồi thôi em hãy vào nghỉ đi. Được nói với em vài lời đêm nay Frère rất sung sướng mãn nguyện. Chúc em được trọn vui trong những ngày lễ và mong rằng ngày trở lại học em sẽ không làm buồn lòng Frère nữa, có được không em" (Còn tiếp...)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.