CHỐNG CHỌI VỚI 'ÔNG BỒ'
Bạn,
Theo báo Sài Gòn, nhiều năm nay, trên địa bàn tỉnh Đồng Nai, trong lúc người dân xã Phú Lý, huyện Vĩnh Cửu, phải tự thân chống chọi với đàn voi ngày càng hung dữ thì các cơ quan chức năng lại tỏ ra "đủng đỉnh" trong cuộc xung đột này, Báo cáo của uỷ ban xã Phú Lý cho biết voi rừng xuất hiện trên địa bàn với mật độ ngày càng dày. Năm 2007 xuất hiện 1 đàn 2 con voi; năm 2008 tăng lên 7-10 con và cả tháng nay đàn voi xuất hiện lên đến 12-13 con (mà dân địa phương gọi là "ông bồ"). Báo Người Lao Động ghi nhận về "cuộc xung đột" giưã voi và người như sau.
Cuối năm 2008, gia đình ông Tạ Văn Su (ấp 1) chuẩn bị vào vụ thu hoạch, voi kéo về phá nát 5.000m² khoai mì. Chưa yên ổn, ngày 24-3-2009, voi lại đến "viếng thăm" và giẫm nát 4.000m² diện tích mía sắp thu hoạch. Ông Su than: "Chúng tôi có thể hạ đàn voi về phá rẫy, nhưng vì voi là tài sản quốc gia nên đành chua xót nhìn chúng phá hoại tài sản của mình". Còn ông Đặng Văn Nhơn, ấp 2, cho biết: "Nhiều lần bị voi phá nương rẫy, nhà cửa, trong khi giải pháp xua đuổi cũ không tác dụng, một số dân đã áp dụng biện pháp tiêu cực. Có nhà đã trộn thuốc trừ sâu vào gạo để trong bếp. May mắn "ông bồ" chỉ hít hít rồi bỏ đi. Còn nhà khác thì làm chòi tít trên ngọn cây, dùng bình ga đốt ném xuống gây nổ cho voi sợ mà bỏ chạy, mặc dù hành vi này bị cấm".
Trong hàng loạt văn bản gửi uỷ ban huyện Vĩnh Cửu và các cơ quan chức năng tỉnh Đồng Nai, uỷ ban xã Phú Lý đều cảnh báo: "Vì đàn voi thường xuyên ra phá hoại hoa màu, nhà cửa nên người dân rất hoang mang, bức xúc. Từ đó, người dân có thể sẽ có những hành động khó lường đến bầy voi, dẫn đến tình hình rất phức tạp và nguy hiểm tính mạng cả người lẫn voi".Tiến sĩ Phan Việt Lâm, Phó giám đốc Thảo cầm viên Sài Gòn, phân tích: bản tính của voi rất hiền lành, nhưng một khi thiên nhiên bị tàn phá, thức ăn không còn... buộc chúng phải đi xa hơn để kiếm sống, gặp con người tìm cách xua đuổi để bảo vệ tính mạng và tài sản, sẽ càng làm cho voi trở nên hung dữ, sẵn sàng giẫm nát những ai tìm cách ngăn cản. "Có một nghịch lý hiện nay là nhà nước buộc người dân phải bảo vệ voi, cấm giết voi... nhưng voi gây thiệt hại cho người thì chưa có ai bảo vệ. Voi là tài sản quốc gia cần được bảo vệ, nhưng mạng sống con người phải quan trọng hơn chứ"", ông Lâm nói.
Bạn,
Cũng theo báo Người Lao Động, thập niên cuối thế kỷ 20, ở Đồng Nai người dân từng đào hào, ở Bình Thuận từng dùng còi hụ, súng phun lửa... chống voi. Ban đầu các "vũ khí" này có hiệu quả nhưng cuối cùng voi rừng càng quen hơi, bén tiếng, dỏng tai nghe, sấn tới đạp chết luôn cả chuyên gia bắn thuốc gây mê ở Định Quán (Đồng Nai), quần nát những căn nhà ở Tánh Linh (Bình Thuận). Đến khi trên 30 người ở hai tỉnh này bị voi giày, cơ quan chức năng buộc phải thuê voi nhà ở Bản Đôn và hai đoàn săn voi hỗn hợp Singapore, Mã Laia, Thái Lan, VN vào rừng săn bắt, chuyển voi dữ lên rừng York Đôn (Đắc Lắc). Yên ắng vài năm, nay lại rộ lên nạn voi rừng. Thảm họa voi rừng có nguy cơ tái diễn.
Bạn,
Theo báo Sài Gòn, nhiều năm nay, trên địa bàn tỉnh Đồng Nai, trong lúc người dân xã Phú Lý, huyện Vĩnh Cửu, phải tự thân chống chọi với đàn voi ngày càng hung dữ thì các cơ quan chức năng lại tỏ ra "đủng đỉnh" trong cuộc xung đột này, Báo cáo của uỷ ban xã Phú Lý cho biết voi rừng xuất hiện trên địa bàn với mật độ ngày càng dày. Năm 2007 xuất hiện 1 đàn 2 con voi; năm 2008 tăng lên 7-10 con và cả tháng nay đàn voi xuất hiện lên đến 12-13 con (mà dân địa phương gọi là "ông bồ"). Báo Người Lao Động ghi nhận về "cuộc xung đột" giưã voi và người như sau.
Cuối năm 2008, gia đình ông Tạ Văn Su (ấp 1) chuẩn bị vào vụ thu hoạch, voi kéo về phá nát 5.000m² khoai mì. Chưa yên ổn, ngày 24-3-2009, voi lại đến "viếng thăm" và giẫm nát 4.000m² diện tích mía sắp thu hoạch. Ông Su than: "Chúng tôi có thể hạ đàn voi về phá rẫy, nhưng vì voi là tài sản quốc gia nên đành chua xót nhìn chúng phá hoại tài sản của mình". Còn ông Đặng Văn Nhơn, ấp 2, cho biết: "Nhiều lần bị voi phá nương rẫy, nhà cửa, trong khi giải pháp xua đuổi cũ không tác dụng, một số dân đã áp dụng biện pháp tiêu cực. Có nhà đã trộn thuốc trừ sâu vào gạo để trong bếp. May mắn "ông bồ" chỉ hít hít rồi bỏ đi. Còn nhà khác thì làm chòi tít trên ngọn cây, dùng bình ga đốt ném xuống gây nổ cho voi sợ mà bỏ chạy, mặc dù hành vi này bị cấm".
Trong hàng loạt văn bản gửi uỷ ban huyện Vĩnh Cửu và các cơ quan chức năng tỉnh Đồng Nai, uỷ ban xã Phú Lý đều cảnh báo: "Vì đàn voi thường xuyên ra phá hoại hoa màu, nhà cửa nên người dân rất hoang mang, bức xúc. Từ đó, người dân có thể sẽ có những hành động khó lường đến bầy voi, dẫn đến tình hình rất phức tạp và nguy hiểm tính mạng cả người lẫn voi".Tiến sĩ Phan Việt Lâm, Phó giám đốc Thảo cầm viên Sài Gòn, phân tích: bản tính của voi rất hiền lành, nhưng một khi thiên nhiên bị tàn phá, thức ăn không còn... buộc chúng phải đi xa hơn để kiếm sống, gặp con người tìm cách xua đuổi để bảo vệ tính mạng và tài sản, sẽ càng làm cho voi trở nên hung dữ, sẵn sàng giẫm nát những ai tìm cách ngăn cản. "Có một nghịch lý hiện nay là nhà nước buộc người dân phải bảo vệ voi, cấm giết voi... nhưng voi gây thiệt hại cho người thì chưa có ai bảo vệ. Voi là tài sản quốc gia cần được bảo vệ, nhưng mạng sống con người phải quan trọng hơn chứ"", ông Lâm nói.
Bạn,
Cũng theo báo Người Lao Động, thập niên cuối thế kỷ 20, ở Đồng Nai người dân từng đào hào, ở Bình Thuận từng dùng còi hụ, súng phun lửa... chống voi. Ban đầu các "vũ khí" này có hiệu quả nhưng cuối cùng voi rừng càng quen hơi, bén tiếng, dỏng tai nghe, sấn tới đạp chết luôn cả chuyên gia bắn thuốc gây mê ở Định Quán (Đồng Nai), quần nát những căn nhà ở Tánh Linh (Bình Thuận). Đến khi trên 30 người ở hai tỉnh này bị voi giày, cơ quan chức năng buộc phải thuê voi nhà ở Bản Đôn và hai đoàn săn voi hỗn hợp Singapore, Mã Laia, Thái Lan, VN vào rừng săn bắt, chuyển voi dữ lên rừng York Đôn (Đắc Lắc). Yên ắng vài năm, nay lại rộ lên nạn voi rừng. Thảm họa voi rừng có nguy cơ tái diễn.
Gửi ý kiến của bạn