Hôm nay,  

Thơ Đấu Tranh – Phạm Thanh Phương Phụ Trách

22/02/200900:00:00(Xem: 2030)

Thơ Đấu Tranh – Phạm Thanh Phương phụ trách

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Thơ Đấu Tranh tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng. Phạm Thanh Phương

*

Bài Xướng: Láng Giềng Khốn Nạn

Láng giềng khốn nạn thế thì thôi!
Đã lấn biên cương hải phận rồi
Bản Giốc, Nam Quan vừa nuốt gọn
Hoàng, Trường Sa đảo cũng ăn trôi
Mỏ dầu Đông Hải đang giành miếng
"Bô xít" Tây Nguyên lại giựt mồi
Việt cộng buôn dân và bán nước
Cúi đầu cố đấm để ăn xôi!

Cúi đầu cố đấm để ăn xôi
Chẳng khác xài lang ngửi thấy mồi
Lãnh hải Tầu giành cam thủ phận
Biên cương "chệt" lấn cũng buông trôi
Chủ quyền độc lập không còn nữa
Tổ Quốc giang sơn sắp mất rồi!
Bắc thuộc coi chừng đang tái diễn
Vì bầy Thái Thú đỏ mà thôi!

Từ Phong

*

Bài Họa: Đứng Lên Thôi!

Chỉ vì Việt cộng ác ôn thôi
Chúng đã ngang nhiên bán nước rồi!
Súng đạn - biên cương, Tàu đổi gọn
Xe tăng - hải đảo, vẹm buông trôi
"Anh" vì hiểm độc, giương to bẫy
"Em" bởi gian tham, nghẹn cứng mồi
Chỉ khổ dân lành, đau tổ quốc
Đảng thì ngất ngưởng thịt cùng xôi!
 
Đảng thì ngất ngưởng thịt cùng xôi ...
Lớn nhỏ giành nhau những miếng mồi
Bản Giốc, vì đâu mà phải nộp!
Nam Quan, sao vậy, lại cho trôi"
Tài nguyên đất nước còn không nhỉ
Thể diện quốc gia mất hết rồi
Ơi hỡi anh hùng, ơi, quốc sĩ...
Cứu nhà, cứu nước, đứng lên thôi!!!

Ngô Minh Hằng

*

Niềm Đau Trên Đất Nước Tôi

Người ta bảo sao thơ An buồn quá
Đọc vài bài nước mắt đã đọng mi
Niềm xót xa thương nhớ cảnh biệt ly
Xin hỏi nhỏ phải chăng là sự thật"

Thuở sơ sinh đã chịu nhiều mất mát
Mở mắt chào đời trong biển chiến tranh
Cùng một màu da sao mãi giựt giành
Biến đất mẹ thành mồ chôn tử sĩ

Rồi bão tố triền miên không ngưng nghỉ
Lụt lội, thiên tai, tật bệnh hoành hành
Giết mòn đi bao nhuệ khí đấu tranh
Cả vận nước cả cơ đồ điên đảo
Tìm lẽ sống, tìm chén cơm manh áo
Mua tự do đánh đổi cả cuộc đời
Mơ thiên đàng thành tử biệt đôi nơi
Thêm lần nữa xác người trôi biển cả

Hàng vạn linh hồn chết không mồ mả
Từng đêm thâu réo gọi dậy trùng dương
Sóng bạc đầu vùi lấp xác người thương
Hồn sông núi gục đầu đau tiễn biệt

Một dân tộc bốn nghìn năm văn hiến
Chống bạo cường cho mãi đến ngày nay
Kiếp nhân sinh nếm mọi thứ tù đày
Thương dân Việt nay sức mòn lực kiệt

Những tưởng được bình yên trên nước Việt
Cho an lòng bao kẻ mất quê hương
Nào ngờ đâu con tạo quá nhiễu nhương
Đất bằng dậy sóng biển ôm xác người

Bao nhiêu cơn bão chôn vùi
Mấy nghìn dân Việt chẳng lời trối trăn
Giọt sầu biển khóc ăn năn
Lệ rơi trên đá ngàn năm đá buồn
Tha nhân mất cội mất nguồn
Muôn năm vương mãi sợi buồn trong thơ!

NPNA

*

Tết Kỷ Sửu Đến Sao Dân Tôi Vẫn khổ!

Tết đến sao dân tôi vẫn khổ
Tả tơi, rét lạnh, đói quanh mùa
Lao động khổ sai thân trâu ngựa
Tương lai mờ mịt lệ như mưa (1)

Tết đến đàn con đói trơ xương
Lạnh lẽo nhà không ủ rũ buồn
Bụi đóng bát nhang ông bà tủi
Mái tranh dột nát tiếng mưa tuôn (2)

Tết đến việc không, chẳng có lương
Nhớ nhà túi rỗng bước không hồn
Nóng sốt ho hen không tiền thuốc (3)
Đảng no dân đói đảng có thương"

Tết đến Đảng vui đảng chúc nhau
Sang năm thăng chức lại thêm giầu
Du lịch nước ngoài vài ba chuyến
Rược nồng gái đẹp thú canh thâu

Tết đến hờn căm khắp ngoài trong
Nhìn tương lai trẻ nát tan lòng
Người ơi đứng dậy vì dân tộc
Diệt loài giặc cộng cứu non sông!

Tết đến người dân dõi mắt trông
Khắp nơi bừng thức phá xiềng gông
Hồn thiêng sông núi cùng dân tộc
Viết trang sử mới rạng Tiên Rồng!

Tuệ Vân

(1) Dân nghèo VN làm vất vả quanh năm vẫn không đủ ăn đất đai lại bị nhà nước cướp đoạt. (2) Theo tin BBC ngày 12 Tháng 1 2009, Bộ Lao động Thương binh Xã hội VN cho biết Việt Nam hiện có 13% dân số thuộc diện nghèo [ngườ i có thu nhập dưới 200.000 đồng/tháng ở nông thôn và 260.000 đồng ở đô thị.] Với mức thu nhập nói trên theo người dân không phải nghèo mà là đói, nếu là hai vợ chồng hay có thêm con thì không biết làm sao để sống. Bộ Lao động Thương binh Xã hội giải thích trên website của Chính phủ Việt Nam đây là "do hậu quả của thiên tai, bão lũ và lạm phát"! (3) Công nhân thành phố không việc, không tiền về thăm gia đình ngày tết.

*

Kontum Bước Về

Ta về nhớ nắng KonTum
Nửa trưa gay gắt nóng hầm như than
Sông Dakpla bải cát vàng
Còn nghe hương bắp mênh mang mỗi chiều
Phố buồn sương núi tịch liêu
Bước về trong dạ lắm điều hoang mang
Qua cầu đếm nhịp băn khoăn
Gươm còn trong vỏ rối đường lưu thông
Diễn chi vở kịch điên khùng
Ai quan, ai tướng, chữ trung đâu rồi"
Gió đường nhắn gửi xa xôi
Thân hèn bỏ chạy giặc cười rẻ khinh
Tướng quân ơi mộng thái bình
Chịu hèn, chịu nhục đắng tình quê hương
Niềm ân hận, tủi sầu vương
Tương lai là cả đoạn đường chinh chông

Thy Lan Thảo

*

Thương Binh

Kính tặng người thương binh VNCH
Một mình, chỉ một mình
Từ Bảy Lăm lặng lẽ,
Nhìn kẻ thù xem khinh

Sau cuộc đời chiến chinh
Anh mất cả chữ tình
Đời đau thương nghiệt-ngã
“Cáo Già” chết, còn “tinh”…

Ngày lê-la hè phố,
Đêm lạnh-lùng nghĩa trang,
Thắp hương từng ngôi mộ,
Dọc ngang như xóm làng

Tôi từng ví anh là thơ
Người chiến-sĩ, tôi mơ suốt đời
Tôi từng muốn được tiếp hơi
Để anh chiến-đấu cho đời sáng hơn
Để dân thôi những căm hờn
Để quê-hương bớt những cơn bão-bùng.
 
Ý Nga

*

Rảnh Rang

Nghỉ hè được vài ngày
Rảnh rang thấy thừa thải
Đi ra đi vô hoài
Lại vô bàn lên “mạng”

Việt Nam vui quá xá!
Thắng cái giải thể thao
Cả nước mừng lao nhao
Còn cái giải tham nhũng
Cả nước chẳng làm sao
Thêm cái giải mất đất
Cả nước thấy lao đao
Thêm cái giải nói láo
Cả nước thấy buồn đau
Thêm cái giải kiểm “mạng”
Cả nước có gì đâu
Rảnh rang đi tán dóc

Chuyện gì gì kệ nó
Ai biết ai lo âu
Mà đã thấm gì đâu
Băm bốn năm qua lẹ

Cung Đỉnh

*

Liệng Cống

Đề cao cảnh giác bọn vô lương
Đàn điếm býng bô rõ một phường
Bản chất gian manh nên diệt lẹ
Chiêu bài hiểm độc chớ coi thường
Trao thân với Cộng ôm tồi bại
Kết nghĩa cùng ma tạo nhiễu nhương
Phản bội anh em làm tớ giặc
Búa liềm liệng cống chẳng ai thương.

Phạm Hoài Việt

*

Phải Diệt Chúng

Kính họa bài "Liệng Cống" của Nữ sĩ Phạm Hoài Việt.

Cộng Sản Việt Nam lũ bất lương
Nằm vùng, nội tuyến cũng chung phường
Trở cờ phản giáo không xa mấy
Bợ đít nâng bi chẳng lạ thường
Mõm thối vâng lời khi bẹo bẹo
Mày trơ nhận lệnh lúc nhương nhương
Quân nầy phải diệt cho bằng hết
Để sống khác nào mang vết thương

Ngô Phủ

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.