SÀI GÒN- Sau nước tương độc, lại tới nước mắm hại. Tình hình không chỉ gây nguy hiểm cho sức khỏe người tiêu thụ, nhưng chắc chắn sẽ thiệt hại cho cả nền kinh tế mới lên của VN.
Theo báo Tiền Phong, Thanh Niên, chiều 6/6/2007, trung tâm Y tế dự phòng TP.SG tiếp tục kiểm tra các cơ sở sản xuất, chế biến nước mắm. Cả 3 cơ sở được kiểm tra đều không bảo đảm vệ sinh, có cơ sở còn sử dụng đường hóa học cấm dùng trong thực phẩm. Cơ sở Thanh Phong (đường Lê Văn Quới, Phường Bình Trị Đông, QuậnBình Tân) mua nước mắm ở nơi khác về gia thêm đường hóa học, bột ngọt vào...
Báo Tiền Phong, Thanh Niên cho biết đoàn kiểm tra đã phát giác tại cơ sở nói trên có loại đường hóa học sodium cyclamate (loại đường cấm dùng trong thực phẩm); sử dụng nguyên liệu không rõ nguồn gốc; nguyên liệu để cạnh nhà vệ sinh; chai đựng nước mắm mua về chỉ tráng nước rồi phơi nắng... Đoàn kiểm tra đã hủy tại chỗ số đường hóa học nói trên.
Cơ sở thứ hai là Thuận Hiệp (cũng đường Lê Văn Quới, QuậnBình Tân) mua nước mắm về vô chai lấy nhãn Thuận Việt. Tại đây cũng sử dụng hương liệu, phẩm màu, đường hóa học cho vào nước mắm, nhưng không công bố trên nhãn; bồn đựng nước súc chai thì có gián chết; không xét nghiệm mẫu nước mắm định kỳ; nơi chế biến ẩm ướt; nước dùng sản xuất không xét nghiệm; bán thành phẩm để ở trong nhà vệ sinh; đặc biệt, cứ 300 lít nước mắm thì cho vào 5 kg đường phèn và 50 gr đường hóa học.
Cũng theo báo Tiền Phong, cơ sở Minh Thanh (Phường Bình Hưng Hòa A, Quận Bình Tân) cũng mua nước mắm về vô chai. Tại đây, quy trình sơ chế thực hiện ngay trên sàn nhà ẩm mốc; sử dụng nguyên liệu không rõ nguồn gốc; sử dụng bột ngọt, hóa chất nhưng không công bố.
Trong khi đó, báo SGGP cho biết trong nứơc mắm có cả “xác thằn lằn, gián, bọc ni lông!”
Bản tin báo này ghi nhận về “...cơ ngơi của Công ty TNHH SX nước mắm Tân Liên Hưng (đường Nguyễn Hữu Trí ấp 2 thị trấn Tân Túc huyện Bình Chánh, TP.SG), khá rộng rãi và tươm tất. Thế nhưng, khi bước vào khu sản xuất (SX) mới biết được thế nào là dơ bẩn.
Bên trong khu bán thành phẩm nước mắm là cả một đống hỗn tạp: thùng nhựa, cây gỗ, sắt vụn, thùng giấy, vỏ xe và cả… một chiếc xe lu. Bước vào thêm một đoạn là hàng chục bồn nước mắm bằng xi măng không có nắp đậy, nước bên dưới đen ngòm, mùi hăng hắc khó chịu.
Cả đoàn kiểm tra của Trung tâm Y tế dự phòng TP.SG cũng phải bất ngờ khi phát hiện bên trong bồn nước mắm là 2… xác thằn lằn nằm chỏng chơ. Liên tiếp một số bồn nước mắm khác, xác gián, bọc ni lông, vỏ chai nhựa, ruồi… nổi lềnh bềnh!
“Thật phát khiếp!” - một thành viên đoàn kiểm tra thốt lên.
Sang khu muối cá, cảnh tượng còn dơ bẩn hơn. Một số người đã không thể bước vào trước mùi hôi nồng nặc. Bên trong những bồn xi măng là những lớp nước màu nâu, bọt sền sệt với những chiếc mô-tơ bơm nước gỉ sét. Một số bồn vừa sử dụng qua, còn lại một lớp nấm mốc trắng xóa.
Khi được hỏi súc rửa bằng cách nào, chủ cơ sở trả lời tỉnh queo: “Bằng nước lã!”. Đoàn kiểm tra yêu cầu cho xem khu SX “nước mắm cá cơm” theo bao bì quảng cáo, lúc này chủ cơ sở mới thú thật “Em dùng… cá tạp để ép lấy đạm, còn cá cơm thì chỉ một chút ít cho có… hương thơm!”
Thế nhưng, ngay cả việc tiếp nhận mỗi lần cả trăm tấn cá vậy mà công ty cũng không có bất cứ một hợp đồng nào để ràng buộc trách nhiệm. Với quy mô sản xuất hàng ngàn lít/tháng, nhưng trong 7 năm qua, công ty cũng không có một khu xử lý nước thải. Vậy mà sản phẩm được tiêu thụ ở khắp nơi, kể cả hệ thống siêu thị...”