Hôm nay,  

Thơ Tranh Đấu – Phạm Thanh Phương Phụ Trách

25/08/200800:00:00(Xem: 1843)
Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Thơ Đấu Tranh tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng. Phạm Thanh Phương

Niềm vui

(Niềm vui trong dư âm Cờ Vàng chiến thắng tại "Đại Hội Giới Trẻ Công Giáo 2008" tại Sydney, Úc Châu)

Châu Úc, đồng thanh phất ngọn cờ
Để bầy Cộng Phỉ nát cơn mơ
Chính khí, cất cao tình Dân Tộc
Hèn ươn, chôn kín loại Cáo Hồ
Mánh cũ, trò xưa giờ ế ẩm
Tuyên truyền bịp bợm chẳng ai ưa
Bè lũ Việt Gian ngồi tái mặt
Co vòi, rụt cổ, dưới cơn mưa

Phạm Thanh Phương

*

Biết Đến Bao Giờ"...

Ngày xưa tượng đá muôn đời đứng
Tay bế con thơ ngóng đợi chồng
Ngày nay cũng có bao người ngóng
Vò võ ôm con hận tủi lòng

Mải miết đợi ai chẳng trở về
Vó câu rời rạc chốn sơn khê
Người đi biền biệt mờ sương khói
Có nhớ gì không những hẹn thề"

Thắp sáng bên đời những nén nhang
Khóc người ngã ngựa chốn quan san
Hương trầm nghi ngút trong trời vắng
Chứng dám tình ai vẫn đá vàng

Ba mươi năm lẻ vẫn màu tang
Đất nước vì đâu lại ngổn ngang
Thầm hỏi lòng đau đời viễn xứ
Bao giờ lịch sử lại sang trang"

Nguyễn Thị Tê Hát

*

Bên Đỉnh Non Đoài

(Tha thiết gởi về Quê Hương Việt Nam và riêng về Những Anh Hùng đang thực sự dấn thân đấu tranh cho Dân Chủ, Tự Do dân tộc)

Bờ đá xanh rêu, nước dập dềnh
Nắng bơi trên biển, biển buồn tênh
Hải âu dăm cánh bay rời rạc
Hoang đảo vài doi nổi bập bềnh
Nhìn đợt sóng lăn, tình khắc khoải
Ngắm làn mây cuộn, ý mông mênh
Nào ai tri kỷ mà tâm sự
Quang phục đường quê vẫn gập ghềnh

*

Quang phục đường quê vẫn gập ghềnh
Hãy vì vận nước qúa lênh đênh
Góp tài chớ ngại điều cao thấp
Đấu trí cần e lẽ hớ hênh
Cứu nước đâu màng đường lợi lộc
Giúp nhà nào quản cái công lênh
Hỡi người tráng sĩ mài gươm báu...
Bên đỉnh non đoài bóng nguyệt chênh

Bên đỉnh non đoài bóng nguyệt chênh
Thương ai cuối lũng lại đầu ghềnh
Xót nòi, dấn bước nơi gian khổ
Yêu nước, lao mình chốn bấp bênh
Dạ sắt đã tôi hồn dũng kiệt
Lòng son không mỏi lối chênh vênh
Cờ bay rồi sẽ vàng sông núi
Ba cõi mừng nhau vượt thác, ghềnh

Ngô Minh Hằng

*

Rối Lòng Thương Nhớ

Vẫn trong cảnh trí quen thường nhật
Cây vẫn xanh và hoa vẫn tươi
Ta nhớ những lời em rất thật
Bên tai nghe rõ buổi thay đời

Em ngồi mà mắt em buồn lắm
Ngày đón ta về sau bão giông
Để rồi nhân ảnh ghi sâu đậm
Sương gió rừng xa nhớ nát lòng

Tám năm lao nhục đời xoay chuyển
Lắm lúc thân tàn tưởng bỏ đi
Bệnh họan, đói nằm không viên thuốc
Nát lòng vẫn nhớ buổi chia ly…

Ta biết lời em tự đáy lòng
Nhưng tình với cảnh nắng hư không
Đã không ấm được lòng băng giá
Thì kết bài thơ khó viết xong

Ta về em vẫn thân quen lắm
Chỉ có mắt nhìn chút lạ xa
Câu hẹn của em hôm đưa tiễn
Lời ta lặp lại chút tâm quà…

Thì em cứ khóc thay lời nói
Nước mắt nào xóa được thủy chung
Ngàn đêm ta nhớ trong rừng núi
Thân lá lay vẫn ấm ý lòng…!

Đất người lắm lúc buồn ta nhớ
Dù vẫn nát lòng cố ý quên
Đôi mắt người ơi ta rất sợ
Vẫn về yên lặng đến từng đêm…

Ở trong cảnh trí quen thường nhật
Chuyện của năm xưa buốt rối lòng
Ta viết bài thơ bằng ý thật
Trời chiều mây trắng gió hư không…

Thy Lan Thảo

*

Tổng Nổi Dậy Đồng Bào Ơi!!!

Hỡi, huyền thoại tặc Hồ sang Pháp
Quá dã tâm nên hắn sang Nga
Con người thủ đoạn quỉ ma
Chạy theo công sản mới ra nổi nầy
 
Mớ chủ thuyết quan thầy Các Mác
Loại vô thần quỉ ác Sa Tăng
Theo Mao cải cách giết dân
Thác năm mươi vạn dân lành than ôi!

Lòng hiểm ác chia đôi đất nước
Ký Genève hiệp ước Bắc, Nam
Gây ra cuộc chiến tương tàn
Máu rơi ngập núi, xương tan trắng rừng

Tên phản tặc Hồ, Đồng theo giặc
Ký công hàm dâng đất Ông, Cha
Máu xương Người Lính Cộng Hòa
Thế cô đành mất Hoàng Sa ngậm ngùi

Cảnh vấy máu thiêng liêng ngày tết
Nỗi kinh hoàng xứ Huế oan khiêng
Mậu Thân sáu tám không quên
Mồ chôn tập thể như nêm năm nào
Hè đỏ lửa máu đào lại chảy
Vận nước suy nên cảnh bảy lăm
Giặc vào bức tử miền Nam
Khiến cho cả nước lầm than khôn lường

Nay con cháu Hồ nương theo giặc
Làm tay sai dâng đất ngoại bang
Thác Bản Giốc, Ải Nam Quan
Trường Sa Cũng đã đem dâng cho Tàu

Đất Tiên Tổ thay nhau triều cúng
Vịnh bắc phần đã thuộc bắc phương
Khiến cho dân Việt tai ương
Ngư dân bị giết bởi phường Hán gian

Chúng vì đảng, cam tâm phản Quốc
Phò bắc triều dân chết mặc dân
Thẳng tay đàn áp không ngừng
Bắt dân nô lệ còn hơn Tây,Tàu

Những phương tiện báo, đài, trang web
Đảng độc tôn hòng dễ bít bưng
Thu nhà cướp đất của dân
Chùa chiền, giáo xứ chúng trưng thu dần

Thuyết công sản vô thần độc ác
Nên chúng xem tôn giáo kẻ thù
Công an rình rập Cha, Sư
Không tuân mệnh lệnh bỏ tù, thủ tiêu

Bốn ngàn năm Tổ Tiên dựng nước
Giặc bao phen xâm chiếm nước nhà
Diên Hồng Hội Nghị dân ta
Đồng thanh quyết chiến dẹp tan quân Tàu

Ngày hôm nay giặc Tàu lần nữa
Mộng bá quyền nuốt chửng nước ta
Vận suy Đất Nước chưa qua
Còn loài công phỉ Việt gian tội đồ

Sai bắt bớ những người yêu nước
Cõng giặc vào thôn tính giang sơn
Hỡi ơi con cháu Tiên Rồng
Ô danh trang sử Vua Hùng ngàn năm

Mang dòng máu Mẹ Cha Âu Lạc
Không lẽ chờ nước mất nhà tan
Hỡi cô, chú, bác, chị, anh
Không mau đánh bọn Việt gian chờ gì"

Dân quốc nội cùng đi một lúc
Hải ngoại chờ tiếp sức vùng lên
Cùng nhau thề diệt bạo quyền
Đánh tan giặc công Bình Yên Nước Nhà!

NTrH: 31-7-2008

*

Thằng Cuội

Thằng Cuội còn ở cung Trăng
Hay là xuống thế giúp thằng bưng bô
Diễn trò dân chủ tự do
Lúc thì bị bắt lúc vô nhà tù
Lúc nói họ đã tịch thu
Cell phone vi tính lu bù thấy thương
Lúc lên Paltalk tường trình
Công An nó để mặc tình đấu tranh"
Lúc về thăm lại đàn anh
Bị chúng bắt giữ để làm con tin
Trở ra hải ngoại linh đình


Họp báo phỏng vấn mặc tình ba hoa
Đấu tranh bất động thế à"
“Xã Hội Dân Sự” thật là vui ghê
Việt Nam Cải Cách hết chê
Đồng bào vạch mặt bọn Hề đa nguyên
Mỗi ngày mỗi chuyện dựng lên
Làm đâu chệch đó có nên đâu nào !
Tường trình Quốc Hội tào lao
Bị ông Nghị Sĩ đánh nhào thảm thương
Viết thư “Xin Lỗi” nhún nhường
Lãnh tụ chệch hướng lầm đường thế sao"
Phóng lau thì phải theo lau....

Trần Bửu Hạnh


Thơ Thơ: Mùa Vu Lan Nhớ Mẹ

Mẹ Hiền Ơi!

Bảo nhau ngày ấy Vu Lan
Trái tim mẹ, vốn thênh thang dường này
Lấy gì vạch mốc Đông Tây
Lấy gì chia tháng chia ngày mà thương

"Mẹ già như chuối ba hương"
Đã thơm hương bụi, lại thêm hương Trời
Lại thơm hương giọt sữa tươi
Lại thơm hương cả nụ cười hoa ngâu
 
Mẹ hiền ơi tấm áo nâu
Tự nghìn xưa đã qua cầu gió bay
Nắng sương nhuộm tấm áo này
Áo nâu non, lại sớm thay nâu già
 
Mẹ hiền ơi, bản huyền ca
Trăm nghìn trao bút như là biển đông
Bây giờ đứng giữa non sông
Có đây sao lại dám không cho đành
 
Mẹ hiền ơi cõi Trời xanh
Cho vi vu cánh diều anh học trò
Cho làn khói biếc thơm tho
Bát canh ai ngọt, cọng ngò ai thơm.

Trụ Vũ

*

Tháng  Bảy  Dâng  Mẹ

Đã bao lần con ngắm nhìn đồng ruộng
Thương cánh cò lặn lội phía đồng xa
Thương dáng mẹ, suốt một đời vất vả
Đôi gánh nặng oằn, mẹ quẩy mỗi hoàng hôn
Đã bao lần con chải tóc soi gương
Thầm so sánh, tóc mình là tóc mẹ
So đôi tay, con thon, mẹ nhăn nheo nứt nẻ
Sức con căng tròn, mẹ mệt mỏi héo hon
Đã bao lần con dự lễ Vu lan
Tràn hạnh phúc với đoá hồng đỏ thắm
Nhưng hôm nay lòng con buồn vô hạn
Nghe nhạt nhòa màu hoa đỏ đang phai
Cõi đời này dễ có được mấy ai
Không hối hận khi một ngày mẹ mất
Con rong ruổi với bao điều không thật
Mẹ bên mình, con tìm kiếm đâu đâu!
 
Kính dâng mẹ một bông hồng tháng bảy
Dẫu màu hồng sẽ nhạt nhoà khi tháng bảy đi qua
Dẫu sẽ đến ngày mẹ phải đi xa
Con luôn sống trong bao la tình mẹ.

Như Hương

*

Mùa Thu Tình Mẹ

Gió thu nhẹ thổi sang mùa
Phố buồn lặng lẽ chuông chùa vọng đưa
Chạnh lòng nhìn những giọt mưa
Con đường nhớ mẹ quê xưa năm nào
 
Mái tranh tiếng mẹ ngọt ngào
Ru con giấc ngủ dạt dào ấm êm
Nhiều khi nhớ mẹ trong đêm
Hôn con tê tái lòng thêm trái sầu
 
Mẹ ơi! Lòng trẻ u hoài
Bơ vơ năm tháng lạc loài khổ đau
Thời gian tóc mẹ phai màu
Cuộc đời của mẹ biết bao tính lường
 
Hợp tan vạn nẻo con đường
Có đi mới hiểu tình thương mẹ hiền
Đời con xuôi ngược bao miền
Nhưng tình của mẹ là niềm yêu thương
Vu Lan kính gọi ngàn phương
Hiếu ân con trả vấn vương trong lòng
Áo con cài cánh hoa hồng
Thắm tươi tình mẹ như đồng lúa xanh.

Huyền Lan

*

Nhớ Mẹ

Kính cẩn dâng lên hương linh Nghiêm Phụ và Từ Mẫu của tôi.

Từ ngày Mẹ mất đến nay
Hồn con thơ thẩn ngập đầy tái tê
Buồn vương tâm trĩu nặng đè
Nhớ thương bụi trúc hàng tre Mẹ giồng
Ngắm nhìn cây bưởi ra bông
Luống khoai Mẹ sới bụi hường Mẹ ươm
Biết bao kỷ niệm thân thương
Bàn tay già yếu Mẹ thường sới vun
Ngón tay Bụt, bụi chuối lùn
Trái nay đã chín thon thon ửng hồng
Nhớ người xưa đã công trồng
Hái vào cùng với nhang lòng dâng lên
Nguyện cầu Chư Phật ơn trên
Ban cho Hiền Mẫu vui miền Tây phương.

Phạm Hoài Việt

*

Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa

Bần thần hương huệ thơm đêm,
Khói nhang về nẻo đường lên Niết Bàn.
Chân nhang lấm láp tro tàn,
Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào.

Mẹ ta không có yếm đào,
Nón mê thay nón quai thao đội đầu.
Rối ren tay bí tay bầu,
Váy nhuộm bùn, áo nhuộm nâu bốn mùa.

Cái cò, sung chát, đào chua
Câu ca mẹ hát gió đưa về trời.
Ta đi trọn kiếp con người,
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru.
Bao giờ cho tới mùa thu,
Trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm.
Bao giờ cho đến tháng năm,
Mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao.
Ngân Hà chẩy ngược lên cao,
Quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm
Bờ ao đom đóm chập chờn
Trong leo leo những vui buồn xa xôi.

Mẹ ru cái lẽ ở đời,
Sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn.
Bà nuôi mẹ, mẹ nuôi con,
Liệu mai sau các con còn nhớ chăng.

Nhìn về quê mẹ xa xăm,
Lòng ta, chỗ ướt mẹ nằm đêm mưa.
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa,
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương

Nguyễn Duy

*

Mẹ ơi

Mẹ ơi, buồn lắm mẹ ơi,
Mẹ nằm dưới cỏ nghe lời con không"
Theo con hai mốt năm ròng,
Hết biển sang phố lòng vòng chuyển đi.
Thuở còn pháo sáng bom bi,
Bà ấp iu cháu từ khi trong hầm.
Cháu giờ đi khắp tây đông,
Mai kia về nước cháu không còn bà.
Nói gì cái thuở xưa xa,
Mẹ nuôi con với bôn ba đói nghèo.
Khi lên Tri Lễ hút heo,
Khi chui Rú Lái bom theo sát mình.
Quãng đời thầm lặng mà khinh,
Nuôi con quyên cả phận mình đớn đau.
Hay chăng con quạ trên đầu,
Cái khung cửi dệt nuôi nhau sớm chiều.
Ngọn đèn dầu lạc cởi khêu
Mẹ dệt lụa, con đăm chiêu học bài
Trường xa học trước ban mai
Ba giờ sáng ngọn đèn chai dẫn đường
Mẹ đưa con đến cổng trường
Mẹ quay về với đời thường bến sôngà

Tỳ tay lên chiếc gậy vông
Con đi quanh mẹ mấy vòng ruột đau
Để từ đây đến mai sau
Thôi không còn mẹ chia sầu sẻ vui
Dải khăn che miệng ngậm ngùi
Đất trời sao cũng sụt sùi nhỏ mưa
Mẹ ơi! khóc mấy cho vừa
Để cho nước mắt hoá thơ con làm.

Nguyễn Trọng Hoàn

*

Khóc Mẹ

Biết là hương cháy về trời,
Lá rụng về cội mưa rơi về nguồn.
Mà sao nước mắt trào tuôn,
Mẹ đi để lại nỗi buồn quạnh hiu!
Biết rằng mẹ thọ bấy nhiêu.
Đã là khổ mẹ rất nhiều, mẹ ơi!
Đốt hương cầu mẹ về trời,
Vẫn nghe tiếng mẹ vẳng lời nghĩa nhân
Biết rằng đông lạnh vì xuân,
Lá khô tái tạo xanh ngần chồi non.
Biết rằng mẹ chẳng xa con
Mà sao trầm đốt thơm hơn mọi lần"
Chắp tay vái mẹ trăm lần,
Tha cho con mọi lỗi lầm, mẹ ơi!
Bàn thờ hương hoá lên rồi
Mẹ là ngọn lửa suốt đời bên con.

Biển Hồ

*

Trong Hư Ảo Khói Nhang, Vẫn Còn Thơm Mùi Mẹ

Còn cơn bão nào không
Từ khi con mất Mẹ
Đêm vẫn đen vô cùng
Theo sau chiều bóng xế

Nhang vẽ những vòng tròn
Từng số không nối tiếp
Ngàn số không tội nghiệp
Vương vấn bước mẹ đi

Có ngày nào Mẹ về
Qua vòng tròn khói trắng
Những số không im lặng
Tỏa ngát mùi hương quen

Trong hư ảo khói nhang
Con nghe mùi của Mẹ
Mùi thơm ngày còn bé
Hương sữa Mẹ đầu đời

Nỗi đau đớn ngậm ngùi
Sẽ tan theo bão dữ
Còn lại mùi hương cũ
Mùi riêng Mẹ cho con!

Trần Kiêu Bạc

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.