Hôm nay,  

Thơ Thơ – Thuỳ Dzung Phụ Trách

21/04/200800:00:00(Xem: 2275)

Anh Nói Anh Về

Lạc bốn phương trời nhớ một phương,
Nhớ hoài đôi mắt của người thương,
Anh ơi! Quê cũ chiều sương xuống,
Lòng lạnh lùng bao nỗi đoạn trường.

Anh nói anh về Xuân chửa qua,
Chờ anh cho đến lúc Xuân già.
Sơn hà, xã tắc còn nghiêng ngửa,
Trách gì người nửa địa cầu xa"

Bờ tre trước ngõ giờ xơ xác,
Khóm trúc vườn sau thưa thớt hơn,
Mẹ đã tuổi cao, làng đôi mắt,
Ngày lại, ngày qua bạn với buồn.

Anh nói anh về trong nắng Hạ,
Sẽ nhặt cho em xác phượng hồng,
Ba mươi năm lẻ anh còn nhớ,
Từ biệt nhau lòng vẫn luyến thương.

Anh nói anh về đợi gió Thu,
Lá vàng rơi ngập cả đường xưa,
Để nghe trong buổi hoàng hôn vắng,
Tiếng của con tim đập thẫn thờ.

Anh nói anh về khi chớm Đông,
Lửa lòng đem sưởi ấm cho lòng,
Gió sương dẫu lạnh ngoài khung cửa.
Tình thuở ngây thơ vẫn mặn nồng.

Hoàng Yến

*

Nét Chữ, Nết Người

Tặng bạn cũ, người đã cho tôi, sau 40 năm, được nhìn lại nét chữ thân quen của thuở xưa...

Bao ngày chờ đợi,
Tới nay thư về,
Nét chữ, nết người
Còn  y  nguyên đó!…

Thư đi trong gió,
Thư về trong mây,
Nét đi, nét ở
Rưng rưng, lệ này!...

Người đi, thỏa chí hải hồ!
Người về, cấy lúa trồng ngô một mình!...
Nhớ ai, nhớ mãi bóng hình
Nhớ ai, nhớ mãi  “Mái đình …Cây đa!...”

Thái Dương

*

Chút Tình Tự Phát

(Cảm tác nhân buổi tham dự Thánh Lễ tại Thánh Đường Công Giáo cư dân Trung Hoa ở đường Bellaire Khu South West Houston)

Ta chẳng biết em xin gì với Chúa
Trước bàn thờ, trong Thánh Lễ hôm nay
Quỳ bên em, chỉ cách vài gang tay
Ta im lặng, một con chiên câm điếc"
Tại sao thế" phải chăng ta người Việt
Còn em, một cô gái đẹp Trung Hoa"
Nơi bàn thờ, vị linh mục cũng là
Người Hoa… giảng Tin Mừng bằng Hoa ngữ
Giáo đường hoành tráng, nơi Chúa Trời ngự
Thuộc Cộng Đoàn Công Giáo Mỹ gốc Hoa
Ta đến đây, một sáng nắng chan hòa…

Ta chẳng hiểu em xin gì với Chúa
Xin hạnh phúc nở hoa đời đôi lứa"
Xin tình đầu hóa tình cuối, thành công"
Chung trái tim mà ngôn ngữ bất đồng
Sao ta hiểu bài kinh em dâng Chúa"
Sao em biết đường tình ta chia nửa"
Đường tình ta, một nửa vọng quê hương
Còn nửa kia, có kẻ gọi “Thiên Đường”.

Ta chẳng hiểu tâm tình em tận hiến
Quỳ bên em, xác thân ta hiện diện
Nhưng sao khỏi chia trí vài ba giây"
Phút chúc bình an, thầm ước kéo dài
Lời ta chúc, dĩ nhiên bằng anh ngữ
Nếu ý không lành, xin em tha thứ
Nghe lời em bằng Hoa ngữ reo vui
Ta tin là Chúa không thể không cười
Để thứ tha chút chân tình tự phát
Khi trao nhau những mất mát, buồn đau.

Lưu Thái Dzo

*

Sống

Góp nhé mây xanh với gió trời
Ta hùn một nửa với nhau chơi.
Chung vui nốt cuộc trần gian lẻ.
Sống vội nhưng dâng hết nụ cười.

Trọn trái tim yêu khoảnh khắc này.
Lo gì lời lỗ với chua cay.
Ngày mai biết có không còn hết.
Được mất quay lưng cũng phủi tay.

Được mất quay lưng cũng một đời.
Lo nhiều thêm bạc tóc sương phơi.
Môi khô héo mặc gương đời nhạt.
Lệ dẫu trào ư" Kệ nó rơi.

Lê Đình Viễn Lan

*

Nhớ

Ta nhớ Sài Gòn nhớ lắm thay
Nhớ từng góc phố, nhớ hàng cây
Nhớ từng tia nắng, từng hơi ấm
Nhớ bạn bè xưa, nhớ ai đây"

Nhớ hình dáng nhỏ, tóc bay bay
Nhớ giọng miền Nam, giọng miền Tây
Nhớ đôi mắt nhỏ nai ngơ ngác
Không biết bao giờ mới gặp đây"

Đà Nẵng con đường rợp bóng cây
Góc phố hàng hiên mưa bay bay
Dãy núi xa xa sao buồn quá!
Sài Thành hỏi có khác nơi đây"

Nếu sống xa quê em nhớ không"
Bày tỏ ra đây hay để lòng"
Gặp đồng hương có mừng hay khóc"
Có nhớ người thân, nhớ cố hương"

Sống trên đất Quảng mấy tháng thôi
Mà nhớ phương Nam dạ bồi hồi
Người nơi đất khách dài đăng đẳng
Mình mong ai đó có mong tôi"
Hẹn một tương lai ta sẽ về
Em về cố Quốc tôi về Nam
Gặp nhau giữa phố phường hoa lệ
Chốn cũ mình cùng hẹn trăm năm

Thái Dương

*

Tình Tan

Con đường quê quanh co khúc nối
Cứ mỗi ngày một lối cả hai đi
Từ lớp năm, nay em đã đến tuổi dậy thì
Mình chung bước dưới bầu trời mưa chen nắng

Bên lề nhỏ cỏ dại hoang trầm lặng
Ghi dấu chân nhơn nhởn của chúng mình
Lũ bò quen có khi thôi gặm cỏ ngắm nhìn
Từ đôi trẻ cho tới giờ thành người lớn

Đường từ đó nối đoạn vui buồn bất chợt
Lần đầu tiên nghe đám mạ xì xào
Tàng cây quanh cũng to nhỏ chuyện xôn xao
Con đường đất vẫn mỗi ngày dìu chân bước

Đời học sinh lắm mộng mơ cùng ao ước
Cũng biết yêu và cũng hy vọng một ngày xa
Bao nhiêu năm kỷ niệm sống chan hòa
Cầu Trời Phật cho ước nguyền tròn muôn thuở

Một ngày nọ nghe tiếng khoa khoang ngoài chợ
Con gái tôi có ông uý nọ đến cầu hôn!
Chợ giữa trưa nhưng nghe lạnh cóng buốt tâm hồn
Từ đây chỉ có một nỗi buồn chung gót

Cỏ dại hoang giọt lệ sương còn sũng ướt
Đàn bò quen vờ gặm cỏ chẳng nỡ nhìn
Mạ xì xào giờ thành rạ đứng lặng thinh
Làm sao xóa những dấu chân nào đã cùng bước.

Tung Darlo

*
Nhớ Bạn Ly Hương

Mới đó đã bao năm
Từ cái ngày em rời xa đất Việt
Có những gì tha thiết
Chỉ còn lưu vào những tấm lòng
Em biết không"
Nhớ những buổi gần nhau dưới mái trường thân thuộc
Một mái trường trong lòng Tổ Quốc
Đã hướng dẫn cho em những bước đi chập chững của cuộc đời
Cũng mới đó thôi
Anh em mình còn trao nhau những cái nhìn thân mật
Đời đang tỏa một mùi hương dịu mát
Nó tràn ra bát ngát mênh mông
Em có biết không"
Tình đã tượng hình trong lòng anh đó!
Một cái tình nho nhỏ
Một cái tình phôi thai
Để dần dần lớn lên cho đến ngày kết nụ
Ấy vậy mà người cũ
Cùng năm cũ đi qua
Những buổi chia tay đầy nước mắt nhạt nhòa
Cảnh chia ly bầu bạn
Cả không gian giờ cũng dường ngao ngán
Cho cuộc đời, cho hoàn cảnh thế nhân
Và thu đi, thu đến đã bao lần
Vẫn đôi mắt đó, vẫn bóng hình bất diệt
Em có biết giờ ở miền quê Việt
Vẫn có những người đang nghĩ đến em"
Đợi giấc mơ đêm
Tìm về kỷ niệm
Trời Cali sống ở nơi kiều diễm
Có bao giờ em nhớ đến Bán Cầu Đông"
Tiểu Sài Gòn chắc cũng gợi trong lòng
Một khung cảnh Việt Nam trong nhung nhớ
Trời quê hương giờ cũng đang nức nở
Tiễn những người con đang lần lượt ra đi
Những buổi chia tay đầy nước mắt phân ly
Anh lại nhớ phút chia ly ngày đó
Mong một ngày mai quê hương  rạng tỏ
Đón những người con ở hải ngoại về thăm
Và dù cho xa cách bấy nhiêu năm
Tình bạn ấy, đôi mắt kia bất diệt      

Phan Thành Nhật

*

Thơ đấu tranh – Phạm Thanh Phương phụ trách

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Thơ Đấu Tranh tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng. Phạm Thanh Phương

*

Đuốc Thế Vận

(Cảm xúc trước khí thế các cuộc biểu tình phản đối Trung Cộng qua ngọn đuốc Thế vận Hội tại Anh, Pháp & Mỹ trong những ngày qua cho dù có rất nhiều "sát thủ" Trung Cộng mặc y phục Thế Vận, sẵn sàng ra tay tàn độc khi cần)

Đuốc Thế Vận, một tình yêu nhân bản
Rơi vào tay kẻ khát máu bạo tàn
Chuốc thêm sầu, cảnh nghiệt ngã trái ngang
Làm ô nhiễm cả tin yêu nhân loại
 
Đuốc Thế vận vào tay phường vô loại
Là niềm đau, trăn trở với tội tình
Ngọn đuốc buồn lạc lõng cõi vô minh
Buồn leo lét, chập chờn cơn gió thổi
 
Đuốc Thế Vận có làm chi nên tội
Để hôm nay phải tức tưởi dày vò
Trời ơi trời! bầy "sát thủ" mặt mo
Mắt lấm lét, thụt thò, đau ngọn đuốc
 
Đuốc Thế Vận nay để phường bạo ngược
Mượn danh thơm, che khuất những tội tình
Thế gian này đâu phải chốn u minh
Toàn thế giới phất cao cờ nhân bản
 
Đuốc Thế Vận, thấy chăng người Tây Tạng
Máu xương rơi, phủ lấp bởi oán hờn
Bao năm rồi, nay bớt nỗi cô đơn
Toàn thế giới, cất vang lời công đạo

Phạm Thanh Phương

*

Bài Thơ Cho Tháng Tư Đen

(Gởi về quê hương và đồng bào Việt Nam thân mến)

Năm tháng theo nhau rụng xuống đời
Tháng Tư lại đến, biển sầu khơi!
Tháng Tư này nữa là bao nhỉ
Mà vẫn xa quê, sống phận hời"""
 
Tóc đã phai xanh, tuổi đã chiều
Chưa ngày thanh thản, vẫn đăm chiêu
Phần thương dân tộc trong sầu tủi
Phần xót quê hương đỏ giáo điều...
 
Hỡi những trái tim, những tấm lòng
Cơ trời vận nước buổi suy vong
Hãy xin gìn giữ niềm trung nghĩa
Đừng để ngàn sau hổ giống dòng

Đừng để tàn phai nét đẹp xưa
Của trang thanh sử, dẫu giao mùa
Chao ơi, từ Đỏ cơn hồng thủy
Bao kẻ xuôi dòng theo gió mưa!!!
 
Nhìn những lòng thay, những nắng phai
Mà tim thổn thức nhịp u hoài
Mà đau mà xót niềm hưng phế
Thương bóng Loa Thành, thương Ức Trai!
 
Giọt lệ đôi phen đã ngỡ ngàng
Khi người đổi bến, kẻ sang ngang
Thịnh suy mới rõ đời đen trắng
Mới thấy thau kia lẫn với vàng!
 
Dốc thẳm, đường chênh vắng bóng người
Âm thầm chiến sĩ bước đơn côi
Con thuyền chính nghĩa, lòng son sắt
Xin chớ phong ba mãi dập vùi!
 
Mấy chục năm dài vẫn đợi mong
Đợi anh góp sức, chị chung lòng
Đứng lên trừ hết loài gian ác
Để trả cho tròn nợ núi sông
 
Rồi sẽ bình minh rực tháng Tư
Quê hương nhất định hết lao tù
Cờ Vàng tô thắm khung trời Việt
Tổ quốc vinh quang, sạch bóng thù.

Ngô Minh Hằng

*

Tháng Tư Rồi, Quê Ơi!

Một sáng, ta hỏi nắng:
Sao em không tròn giọt
Mà như hạt lệ vàng"
Nắng rơi, nghe thánh thót:
-30 tháng 4 !
 
Một trưa, ta hỏi hoa:
Hồng ơi, sao không nở,
Dáng em, sao lạ xa"
Hồng cúi đầu, rơi nụ:
-30 tháng 4 !
 
Một chiều, ta hỏi chim:
Sơn ca, sao không hát,
Làm buổi chiều đứng im"
Lòng chim như tan nát:
-30 tháng 4 !
 
Một tối, ta hỏi trăng:
Sao giữa hè, bỗng lạnh,
Sao u tối cung Hằng"
Mặt trăng như lấp lánh:
- 30 tháng 4 !
 
Một ngày, ta hỏi ta:
Bạn ơi, sao mắt đỏ,
Mi bạn như đang nhoà"
Ta rùng mình, ngưng thở:
-Tháng Tư rồi, quê ơi!

Chu Tất Tiến

*

Tháng Tư Nói Với Anh

Ai cũng xưng mình là “thi bá”
Nên em buồn ủ lá vào thơ
Gom thêm bao nỗi đợi chờ
Nuôi mầm xanh mới bất ngờ trổ vui
Tình anh cho đủ ngọt bùi
Tình em dâng nước ngậm-ngùi vần trao
Mặc người “thi bá, văn hào”
Em thương Sông Núi, Đồng Bào em thôi!
“Bá, hào” hăm mấy năm rồi
Tháng Tư vẫn bẩn mực mời rong chơi
“Thi văn” chẳng động lòng khơi
Tâm người ”nghệ-sĩ” chao ơi vô tình!
Anh ơi! Mình hãy là mình
Thơ văn chia sẻ bất bình của dân.

Ý Nga

*

Tháng Tư Buồn

Ta đã quên những mảnh đời quá khứ.
Nhưng tháng Tư buồn vẫn mãi trong ta,
Dù bao nhiều ngày tháng đã trôi qua.
Ta vẫn nhơ Tháng Tư buồn thuở đó!!!
 
Nhiều đêm mơ thấy mình trong quân ngũ,
Cũng anh em vui bước nhịp quân hành,
Vẫn xông pha trong khói lửa chiến tranh.
Bao chiến dịch là bấy nhiêu chiến thắng.
 
Đời lính chiến nhiều vui buồn cay đắng!
Dâng tuổi xuân cho đất mẹ thân yêu.
Vui đấu tranh ta chỉ biết một điều,
Mong đất nước vượt qua cơn sóng đỏ.
 
Ta vẫn nhớ một mùa hè đỏ lửa,
Tháng Tư năm nào Anh Dũng Bình Long,
Của Kontum với chiến thắng kiêu hùng.
Với Quảng Trị cờ vàng bay phất phới
 
Say chiến thắng nức lòng ta đi tới.
Núi rừng như réo gọi bước chân ta.
Vùng trời cao với biển rộng bao la,
Đều có những bạn bè ta vùng vẫy.
 
Nào ngờ đâu cuối tháng Tư đen tối!
Kẻ thù ta bất chiến tự nhiên thành.
Gom giang sơn về một mối hung tàn!
Ta nuốt hận súng gươm đành bỏ lại!
 
Để bây giờ với nửa đời còn lại,
Tháng tư về lại nhớ nỗi đau xưa!
Nhớ quê hương đang mòn mỏi đợi chờ.
Ngày tươi sáng cờ vàng bay phất phới

Ngọc Trân

*
Con Đường Cứu Đạo

Muốn cho Phật Giáo được bình yên,
Không bị Quốc Doanh khuấy đảo điên
Thì các thiện nam, tâm tối hậu,
Như toàn tín nữ, chí đầu tiên.
Xa ma léo hánh toan mời mọc,
Lánh quỷ mon men đến rủ ren.
Là đánh phủ đầu quân Việt cộng,
Đó là chính sách cứu "Chân Truyền".

Ngô Phủ

*

THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN

MÙA ĐÔNG

Mùa Đông ập tới đêm rừng giá
Gió bấc mưa dầm lướt thướt qua
Củ khoai hà dím thành vô giá
Bệnh cũ âm thầm lại phát ra
Lũ tôi đã đoán bao người ngã
Trong vụ đông này khó đứng qua
Thân xác hình như nan cốt mã
Mong cầu Đông giá nới tay tha!

(1970)


BƯỚC THEO NỖI BUỒN

Bước theo nỗi buồn, vĩnh biệt niềm vui
Hành trang có mồ hôi đất bụi
Chút tiền vốn thơ và mơ- nhẵn túi
Xó toa đen thôi chịu khó quen mùi
Chuyến xe đời lửa đỏ táp qua mui
Đâu vũ bão xoay vần sông với núi"

(1970)


NHỮNG TÂM HỒN MƠ ƯỚC

Tôi đã biết những tâm hồn mơ ước
Hóa oan hồn, không siêu thoát lang thang
Dưới bóng cờ ma máu lửa đỏ vàng
Rên xiết đau thương, giận hờn đất nước

(1970)


KHI MỸ CHẠY

Khi Mỹ chạy, bỏ Miền Nam cho Cộng sản.
Sức mạnh toàn cầu nhục nhã kêu than
Giữa tù lao, bệnh hoạn, cơ hàn
Thơ vẫn bắn, và thừa dư sức đạn!
Vì thơ biết một ngày mai xa xôi nhưng xán lạn
Không giành cho thế lực yêu gian.
Tuyệt vọng dẫu lan tràn
Hy vọng dẫu tiêu tan
Dân nước dẫu đêm dài ai oán.
Thơ vẫn đó, gông cùm trên ván
Âm thầm, thâm tín, kiên gan
Biến trái tim thành chiếu yêu kính
Giúp nhân gian
Nhận rõ nguyên hình Cộng sản
Tất cả suy tàn, sức thơ vô hạn
Thắng không gian, và thắng cả thời gian
Sắt thép quân thù năm tháng rỉ han!

(1975)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.