Hôm nay,  

Thơ Thơ

23/10/200700:00:00(Xem: 2420)

Thật Lòng

“Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không"" - TT Kh

Nếu nói không buồn em có tin"
Mấy năm khăng khít bóng in hình
Làm sao không thể không xa xót
Luyến nhớ buồn thương một chữ tình!

Từ buổi về trường ghi tên học
Giày saut, áo trận, nắng Văn Khoa
Văn chương chữ nghĩa trau dồi lại
Nắng sáng hình như nở vạn hoa…

Ta gặp em, bạn cùng chung lớp
Cô bé Tiều lai- mắt sẫm nâu
Biết ta là lính mà siêng học
Cô bé nhìn ta …ý ngọt ngào!

Bé thường giữ chỗ cho người lính
Đến lớp đôi khi phải trể giờ
Nếu không có bé ta ngồi đất
Bài vở lem nhem sẽ hững hờ…

Một vài câu chuyện quanh bài học
Bướm cạnh kề hoa theo tháng năm
Xong năm dự bị, tình thân mật
Vắng một ngày… thấy nhớ xa xăm!

Chứng chỉ Quốc Âm rồi Ngữ Học
Bảng vàng hai đứa vẫn đề tên
Để rồi năm mới, mùa thi tới
Chữ nếu có chi để lụy phiền.

Ba năm cây của tình yêu đã
Mọc thẳng lên và rễ in sâu
Có những nụ hôn sau buổi học
Em đáp tình ta rất ngọt ngào…!

Mai nầy giải ngũ về đi dạy
Anh cưới em- Tình thật đẹp duyên
Mình dạy văn chương cho lũ trẻ
Cô giáo vợ anh, dáng thật hiền

Nhưng bão hình như chẳng thuận tình
Tháng tư cờ gãy nổi điêu linh
Cơn mưa trái tiết đau trời đất
Em khóc buồn thương chuyện chúng mình…!

Ta nhớ tháng năm dài lao nhục
Thân tù lê lết đếm từng ngày
Tin em rời bến sang thuyền khác
Ta chợt tỉnh người giữa cuộc say…!

Uổng cho em, Văn Khoa chữ nghĩa
Mà chóng quên sách vở thánh hiền
Người yêu đang sống trong tù tội
Em tạo thêm chi cảnh lụy phiền.

Nếu nói không buồn, ta tự dối
Nghĩa tình rễ mọc khó lung lay
Nhưng mà nước mất đừng ai hỏi
Chữ thủy chung có ở đời nầy"

Cầu cho em bước lên thuyền lạ
Sóng thật yên, dòng chảy thật xuôi
Trời mùa đông- Hà Tây buồn quá
Có trách, có chê,…chuyện đã rồi.

Thy Lan Thảo

*

Tình Em

Em tóc dài con gái,
Xoã tròn bờ vai êm,
Bên nhau chiều thứ bảy,
Rồi hành quân liên miên.

Thứ hai vùng hoả tuyến,
Đạn veo véo trên đầu,
Như tiếng em nũng nịu,
“Không chờ anh nữa đâu!”

Thứ ba vừa lội suối,
Nhớ môi em xinh xinh,
Còn bao ngày mong đợI"
Để mình của riêng mình.

Thứ tư giữa đồi núi,
Trùng điệp tình mến thương,
Anh thân trai gió bụi,
Em cô đơn phố phường.

Thứ năm ăn cơm sấy,
Nhớ ngày qua Văn khoa,
 Em đi còn ngoảnh lại
“Thứ bảy anh về. Nha!”

Hồi hộp ngày thứ sáu,
Quanh tai tiếng “cắc, bùm”
Nửa trái tim chiến đấu,
Một nửa dành thương em.

Cám ơn chiều thứ bảy,
Dìu nhau bước yêu thương,
Cảm ơn tình con gái,
Theo anh tận chiến trường.

Hoàng Yến

*

Lỡ Lầm

Tặng những người vợ chẳng may có chồng bạc như vôi!

Anh đi lâu rồi, anh có nhớ không"
Nhớ núi nhớ sông, nhớ ruộng nhớ đồng
Kiếp này, em lỡ… có chồng bạc
Thì nhớ, kiếp sau chớ có lầm!…

Anh đi lâu rồi, anh có nhớ không"
Mẹ già nhòa lệ, vẫn ngóng trông
Lưng còng, năm tháng còng thêm mãi
Ngày lại qua ngày, đông qua đông!

Anh đi lâu rồi, anh có nhớ không"
Con thơ ngơ ngẩn, vẫn chờ trông
Tết này, ba có về không nhỉ"
Ao ước làm chi, cho buốt lòng!…

Anh đi lâu rồi, anh có nhớ không"
Bạn anh vẫn đợi ở trên đồng
Vẳng nghe tiếng sáo diều thương nhớ
Của quê hương xưa lộng gió lòng!…

Anh đi lâu rồi, anh hãy về thôi!
Hoa sim đang nở tím sườn đồi    
Mộng mị, em kêu hoài kêu mãi
Khắc khoải đêm đông, xót xót lòng!...

Thái Dương

*

Thứ Sáu Nhớ Em

Thứ Sáu không em, nhớ thật nhiều
Denver tình đợi nỗi cô liêu
Em phương trời ấy giờ đâu vắng
Cho lá rơi buồn nỗi quạnh hiu

Thứ Sáu không em, dõi mắt buồn
Thu về giá lạnh bước cô đơn
Lá vàng rơi rụng bên bờ vắng
Khơi lại tình tôi nỗi đoạn trường

Thứ Sáu không em nắng rọi sầu
Con đường kỷ niệm thuở bên nhau
Thả hồn theo gió tìm quên lãng
Thầm ước mơ tình mãi đậm sâu

Thứ Sáu mình anh đứng đợi chờ
Ngỡ tình đẹp mãi chuỗi ngày mơ
Vần thơ đan kết vào thương nhớ
Để mắt Nhỏ buồn lúc lệ rơi.

Thứ Sáu vẫn hoài cách biệt xa
Tình vương nỗi nhớ biết đâu là
Xa nhau để nhớ sầu muôn kiếp
Nhỏ có vì anh mắt lệ nhòa"

Ngày tháng qua mau lá đổi vàng
Bao mùa rồi nhỉ bước sang ngang"
Sầu dâng nỗi nhớ chiều Thu vắng
Nhớ quá đi thôi hình bóng nàng

Nguyễn Vạn Thắng

*

Chuyện  Cô  Giáo

Anh đến thăm em một buổi chiều
Ngôi trường nho nhỏ nắng xiêu xiêu
Đường xa bụi đất vàng vai áo
Đôi mắt nhìn em nói rất nhiều
 
Dẫu lâu mới tới... chẳng trách đâu
Gặp nhau xao xuyến lúc ban đầu
Em vội kể anh nghe nhiều chuyện
Thương đám học trò dạy bấy lâu
 
Trường em nghèo lắm tận vùng sâu
Đêm đêm leo lét ngọn đèn dầu
Em vẫn miệt mài trang giáo án
Soạn kỹ cho dù đêm đã lâu
 
Cũng đã nhiều đêm... ngủ được đâu
Lương thấp rồi đây... phải làm dâu
Khó khăn nhiều lắm ai chia sẻ"
Vẩn vơ em nghĩ luống thêm sầu!
 
Nhưng nói làm sao anh hiểu được
Bọn trẻ đội mưa vẫn tới trường
Em yêu mảnh đất nơi thôn dã
Tình ta còn gắn với quê hương.

Áo Trắng

*

Ta Về

Một mai ta sẽ trở về
Bóng ta gọi nắng con đê đầu làng
Quốc ca từng nhịp hát vang
Gió reo và lá cờ vàng tung bay
Cây đa ấy, lũy tre này
Đón ta lá cũng vẫy tay lá mừng
Ta về, mắt mẹ rưng rưng
Núi sông vào hội trùng phùng hoa đăng
Ta về, phố cũ ta thăm
Đem tin vui xóa đau thầm, giải oan
Ta về, lòng biển hân hoan
Sóng reo mừng nước Việt Nam hoàn hồn
Ta về, rừng cũ ta hôn
Từng viên đất lạnh vùi chôn bạn tù
Gọi hồn từ cõi âm u
Đứng lên rũ sạch thiên thu oán hờn
Ta về, ghé đỉnh Trường Sơn
Hiển linh, Tử sĩ thoát hồn vào mây
Ta quỳ, ôm nhánh cỏ may
Vô danh, muôn thuở còn đây, anh hùng
Ta về, ơi núi, ơi sông
Cờ bay vàng khắp ruộng đồng như hoa...

Ngô Minh Hằng

*

Sóng Tình Thu

Ta ngỡ tình thu xưa đã chết
Từ khi súng bỏ, lưỡi lê buông
Từ khi khu chiến thành hoang địa
Và tiếng ai thôi hẹn cuối đường

Nhưng không, mỗi độ lá thu rơi
Theo gió thu se lạnh xứ người
Ta cảm như tình thu sống lại
Trong từng nhịp đập trái tim côi.

Nhớ một thu gom tình lính chiến
Từ đoàn em gái hậu phương xa
Từ trường, lớp,  tóc dài ngoan đạo
Đơn vị tiền đồn đã nở hoa.

Nhớ một thu, đêm, ghi chiến tích
Dưới rừng mắt ngọc hỏa châu bay
Có màu áo trận làm nhân chứng
Có pháo đài bay trải thảm dày.

Tình thu từ đó lên xanh mãi
Bên máu hờn ghen cụm lá vàng
Tình nhỏ cũng ghen hờn với súng
Để rồi tình, súng phải tan hàng.
 
Ta ngỡ tình thu xưa đã chết
Đâu ngờ mỗi độ lá vàng rơi
Tình thu như cố vươn vai dậy
Kiêu hãnh cân đai đẹp một thời

Lưu Thái Dzo

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

ĐI VỀ ĐÂU

Đi về đâu mà sầu đau ngơ ngác
Các ngả đời đều tan tác xác xơ
Hãy xuống con thuyềnvượt trùng dương hung ác
Đi về phương cháy đỏ những trời mơ
Cuộc sống tương lai đương đứng đón chờ
Chờ ta đó, bờ tự do tráng lệ!

(1978)


BÓNG AI

Bóng ai u ám, nặng nề
Phố xá đêm buồn hoang vắng
Số phận, con người, năm tháng
Mỏi mòn trong bước chân đi..
Thành phố về khuya, điện mất, đen xì
Gió thổi trời đông rầu rĩ
Đâu rồi, thiện, mỹ
Đâu rồi chân lý, lương tri"
Thưa thớt ba vì sao hiu hắt
Như tàn như tắt trong sương..
Đất nước, quê hương
Vạn kiếp bi thương không ngóc nổi đầu
Bạo lực đỏ ngầu, man rợ
Móng nền tan lở, hoang hư
Một mái chùa rêu, một thảo lư
Một chiếc thuyền câu, thơ với rượu
Tất cả không còn, ai cũng hiểu
Mong gì hai chữ an cư!
Không mang chi ngoài đôi chút thi thư
Tôi cơ nhỡ giữa hai miền thương nhớ


Đất xa lạ, xa mờ, tan vỡ
Trời quê hương vương máu tâm tư
Thực hóa ra hư, mọi thứ tạ từ
Gió bụi lừa qua cửa tử
Giòng thời gian trôi, trôi mãi, lê thê
Bóng ai, u ám, nặng nề..

(1978)

Nguyễn Chí Thiện

*

Thơ Tranh Đấu

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Xin Đồng Bào Cảnh Giác

(Kính gởi đồng bào Việt Nam tị nạn Cộng Sản trên toàn thế giới)

Để thực hiện và thi hành nghị quyết
Việt cộng len vào mọi ngả truyền thông
Báo chí, Ti Vi của người dân Việt
Phim ảnh, thơ văn, sinh hoạt cộng đồng
Bởi truyền thông là món ăn trí tuệ
Là con dao hai lưỡi, sắc vô cùng!
Làm giục giã muôn lòng hay nhụt chí
Trách nhiệm vun bồi tổ quốc, non sông
Như bài viết, chín điều là sự thật
Chỉ một điều không thật trộn vào chung
Đá giò lái, ngụy trang bằng đường mật
Cốt để che đi thủ đoạn nằm vùng!
Như Miến Điện, người dân tìm lẽ sống
Cùng đứng lên đòi công chính cho đời
Thì "ai đó" hoả mù là "phản động"
Và trét bùn lên chính nghĩa, than ơi...
Như vạn dân oan biểu tình chống cướp...
Bất chấp đau thương, đàn áp, gông xiềng
Đã chẳng soi mình trước gương dũng lược
Đảng lại còn xuyên tạc những tình thiêng!
Và ngay cả những bản tin trên Net
Trắng bôi đen và đỏ lại tô vàng
Với luận điệu mị lừa đầy qủy quyệt
Xin đồng bào cảnh giác những mưu gian!
Hãy điểm mặt bọn đặc công, cộng sản
Ở bên ta và lẫn lộn vào ta
Hãy vạch rõ âm mưu vàtố giác
Bởi xưa sau, chính nghĩa thắng gian tà!

Ngô Minh Hằng

*

NÓI VỚI LÊ THỊ CÔNG NHÂN

(Thân mến gởi Quê Hương và đồng bào Việt Nam , mọi lứa tuổi, quốc nội và hải ngoại. Riêng cho Lê Thị Công Nhân)

Này, ta bảo, hỡi độc tài khát máu!
Đừng mong ta thỏa hiệp hoặc đầu hàng
Vì chính nghĩa , quê hương, vì mai hậu
Vì giống nòi, ta chấp nhận gian nan!
Ngươi quất roi da, ngươi giơ báng súng
Thì ta nung ý chí vững bền thêm
Ngươi trói tay ta, xô ta vào ngục
Là để một ngày bão lửa bùng lên
Nghe cho rõ: Nếu mình ta tranh đấu
Ta vẫn hiên ngang chiến đấu đến cùng
Ta bảo thật, bọn ngươi, phường... thảo khấu
Trời không tha mà đất cũng không dung!!!
Ta điểm mặt bọn gian hùng, quốc tặc
Máu xương dân, lừa mị, dựng thiên đường
Mạng sống dân, ngươi coi thua cỏ rác
Nhưng lạy cộng Tàu, hiến đất quê hương!
Ta tranh đấu vì công bằng, nghĩa vụ
Khi thấy dân đàn áp bởi tay người
Ta phản đối vì một bày dã thú
Dìm non sông xuống tận đáy trùng khơi
Hỡi bốn biển, năm châu, người thế giới!
Xin nói lên tiếng nói của lương tâm
Về một Việt Nam đau thương, tăm tối
Nghĩa cử này, tôi xin mãi tri ân!
Ôi, phải đó tâm tư người con gái
Hay Hịch Lên Đường của Bắc Nam Trung"
Với Thông Điệp đòi đời, đòi lẽ phải
Bởi Việt Nam, dân tộc vốn kiêu hùng"!
Người con gái Việt Nam tuy nhỏ bé
Nhưng có trái tim vĩ đại, phi thường
Lê Thị Công Nhân, anh thư tuổi trẻ...
Em là mầm hy vọng của quê hương!!!
Em cứ hiên ngang giương cao ngọn đuốc
Rồi cùng em, dân tộc sẽ đồng hành
Tôi cũng bên em, dõi theo từng bước
Yểm trợ tinh thần sắt đá đấu tranh!
Sau giấc hôn mê, người người sẽ tỉnh
Như qua đêm, trời rạng rỡ mặt trời
Thì Việt Nam phải có ngày công chính
Ngạo nghễ cờ Vàng bay rợp....em ơi...

Ngô Minh Hằng

*

Tri Ân Chiến Sĩ Vô Danh

Để tươœng nhớ anh linh các chiến sỹ đã boœ mình cho lý tươœng Tự Do cuœa dân tộc.

Thương người Chiến Sỹ Vô Danh
Từ khi buông súng biết anh nơi nào
Anh đang ơœ dưới chiến hào
Đang còn tưœ thuœ hay vào trại giam
Anh yêu dân tộc Việt Nam
Anh quen gian khổ, không ham sang giàu
Dù anh đang ơœ nơi nào
Tên anh vẫn được ghi vào sưœ xanh
Toàn dân mãi nhớ đến anh
Những người Chiến Sỹ Vô Danh anh hùng.

Phương Hoài Sơn

*

Người Đáng Quý

Nếu trái tim em tròn mộng ước
Em dâng tất cả những người thơ
Những người nhớ được về Non Nước
Uất hận đem lời rửa vết nhơ

Nhức nhối từng đêm người cứ khóc
Lệ trào không ướt mà khô tim
Cơn đau dần xoáy từng chân tóc
Trắng bạc suy tư vẫn cứ tìm

Thương lắm những Người Thơ Cố Gắng
Chữ nghiêng một hướng, tâm tìm về,
Bút cầm không mỏi vì thương Quê:
Thậm cấp, chí nguy vì “ác thú”!!!

Ý Nga

*

Nhắn Người Lạc Bước

Tặng những nhà khoa bảng lạc bước, đang đóng vai "chính trị gia ngồi xổm chờ thời", tối ngày khua chiêng gõ mõ kêu gọi mọi người đối thoại với CSVN.

Nhìn thế cuộc nhấp nhô đầy trắc trở
Sóng thời gian, khuấy động đáy tâm hồn
Chốn "lưu đầy" lắm kẻ thích luồn trôn
Nay đối thoại, mai kết minh, hòa giải

Ôi! quê hương, mỗi ngày thêm nhợt tái
Từng niềm đau, nỗi nhục kín non sông
Con mất cha, mất mẹ, vợ mất chồng
Cơn đói lạnh, tấm thân gầy khô héo

Sao chẳng thấy, lại diễn trò lươn lẹo
Dùng niềm đau dân tộc để câu mồi
Ôi! Nhân tình thế thái bạc tựa vôi
Cao giọng hót, hiến thân cùng yêu đạo

Liêm sỉ mất, bởi mù lòa cơm áo
Quên non sông, quên xương máu bạn bè
Quên tình người, lạc lõng chốn bùa mê
Tâm vất vưởng, đành quên luôn nguồn cội

Thôi đi nhé, tránh xa vùng tội lỗi
Lợi danh kia, cũng chỉ trái hỏa mù
Đã bao người ôm mối hận nghìn thu
Chỉ vì lỡ, cả tin loài Quỷ Đỏ

Phạm Thanh Phương

*

Về Đâu

Dòng đời nặng trĩu những đêm thâu
Viễn xứ người đi vạn nẻo sầu
Khắc khoải nỗi nhà lòng quặn thắt
Trở trăn tình nước dạ thương đau
Sá chi trăng gió vờn vai áo
Nhớ nhé tuyết sương điểm mái đầu
Trăng sáng, trăng lu, trăng lại khuất
Hạc vàng qua vội biết về đâu""!!

Bạch Loan

*

Bài Họa 1: Về Đâu

Xa nhà nhớ mẹ suốt đêm thâu
Tổ quốc, từ xa vạn nỗi sầu
"Giải phóng" thu đi dân bỏ xác
Gông cùm đông lại nước thêm đau!
Tháng tư mưa đổ Tây nguyên trắng
Tháng sáu sương pha bạc mái đầu
Cả nước dân chờ gươm ái quốc
Ra tay diệt Cộng Phỉ về đâu"

Quốc Lân kính hoạ

*

Bài Hoạ 2: Mỏi Mòn Chờ Đợi

Từng đêm nối tiếp trắng canh thâu,
Nghĩ tới quê hương luống thảm sầu.
Chẳng kẻ phơi bày tâm sự rối,
Không ai chia sẻ nỗi niềm đau.
Dân còn trên thớt bầy man tặc,
Nước vẫn trong tay lũ cộng đầu.
Ngóng đợi mỏi mòn ngày cách mạng,
Tin mừng buồn quá mãi đâu đâu.

Ngô Phủ

*

Bài Hoạ 3: Tổ Quốc Thảm Đến Đâu"

Hạnh phúc cuộc đời giặc tóm thâu
Tương lai đen tối trĩu u sầu
Thấy dân thống khổ lòng chua xót
Trông nước điêu tàn dạ quặn đau
Bởi miệng tham ô bầy cẩu tặc
Do tay tàn bạo lũ ma đầu
Trong ngoài nếu chẳng mau chung sức
Tổ quốc rồi đây thảm đến đâu"

Thiên Tâm

*

Bài Họa 4: Phải Đi Đâu

Tình chi trống vắng mãi đêm thâu
Tích-lũy tơ vương một cõi sầu
Chiếc lá xa cành mang luyến tiếc
Thâm tình lẳng-lặng thấm niềm đau
Quê-hương diệu-viễn tìm nhân-ái
Thế-sự trầm-tư biến bạc đầu
Nợ nước tình nhà còn phấn-đấu
Đời người thắm-thoát phải đi đâu"

Tiểu Bảo

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.