Hôm nay,  

Quyết Định Chiến Tranh

4/22/200400:00:00(View: 5801)
Một cuốn sách có tựa đề "Kế hoạch Tấn công" mới xuất bản đầu tuần này gây chú ý trong chính giới. Truyền thông Mỹ đã đưa tin sôi nổi bởi vì nó có vẻ đã bộc lộ nhiều chi tiết bí mật trong nội bộ chính phủ Bush về cuộc chiến tranh Iraq. Tác giả cuốn sách Bob Woodward tiết lộ vào tháng 11-2001, chỉ hơn 2 tháng sau khi khủng bố al-Qaida đánh vào New York và Washington, giữa lúc Mỹ mới chiếm được một nửa Afghanistan, TT Bush đã lập kế hoạch đánh Iraq, nhưng giữ kín chỉ có Bộ trưởng Quốc phòng Rumsfeld được biết. Trước đây một số dư luận cho rằng ông Bush đã có ý định đánh Iraq ngay sau khi nắm chính quyền, tức là trước vụ 11-9. Nay tiết lộ của Woodward càng làm người ta nóng lòng muốn đọc cuốn sách.

Tuy nhiên cuốn sách này không hẳn đã gây bất lợi cho TT Bush, có lẽ ngược lại thì đúng hơn. Woodward là một ký giả kỳ cựu của tờ Washington Post hữu khuynh, ông đã nổi tiếng từ thời còn trẻ, tham gia vào việc phanh phui vụ Watergate đưa đến vụ TT Nixon phải từ chức. Năm ngày trước khi "Kế hoạch Tấn công" được bày bán, nhiều đoạn trích rất hấp dẫn đã được thẩm lậu ra ngoài. Hai ngày qua, nhiều chi tiết khác cũng không kém hấp dẫn đã được chính thức nhìn nhận. Ngoại trưởng Colin Powell và một số quan chức khác nói họ đã được lệnh phải tiếp chuyện với ký giả Woodward. Trong số 75 người được phỏng vấn có cả TT Bush. Việc Woodward tiết lộ đã có kế hoạch mật tấn công Iraq từ tháng 11-2001 trên thực tế đã gián tiếp cải chính tin nói ông Bush muốn đánh Iraq ngay từ lúc mới cầm quyền. Sau vụ khủng bố đánh vào nước Mỹ, việc lập kế hoạch đánh Iraq cũng là chuyện tất nhiên một khi TT Bush đã khẳng định đánh Iraq là đánh khủng bố. Nhưng cũng không nên quên việc lập kế hoạch tấn công không có nghĩa là đã có quyết định chiến tranh. Ở đây cũng có một số chi tiết lý thú được "thẩm lậu" nhưng hơi sai để rồi phải nói lại cho đúng.

Woodward cho biết TT Bush đã tự một mình lấy quyết định đánh Iraq vào đầu tháng 1 năm 2003 và từ lúc đó đã cho các giới chức cao cấp biết về ý định này. Nhưng bà Cố vấn Rice và ông Card, Chánh Văn phòng Bạch Cung sửa lại, nói quyết định tối hậu của TT Bush đánh Iraq là vào giữa tháng 3-03 sau khi Ngoại trưởng Powell đã ra trước Hội đồng Bảo an LHQ trình bày vấn đề. Ngoài ra cũng theo cuốn sách của Woodward, ngày 11-1-03 Phó TT Cheney và Bộ trưởng Rumsfeld đã hội kiến với Hoàng thân Bandar, Đại sứ Ả rập Saudi, để cho biết về kế hoạch tấn công Iraq nhằm hạ bệ Saddam Hussein. Bandar xác nhận đã gặp Cheney và Rumsfeld vào ngày đó và được bảo cho biết nếu chiến tranh xẩy ra Saddam sẽ hết sống, nhưng Bandar nhấn mạnh vào lúc đó "chưa có quyết định tấn công".

Ngoài ra Woodward nói ông Bush đã lấy 700 triệu đô-la trong ngân sách dùng cho cuộc chiến tranh chống khủng bố ở Afghanistan để chi cho chiến tranh Iraq mà không thông báo Quốc hội. Chi tiết này bề ngoài có vẻ phù hợp với lời tố cáo trước đây của cựu chuyên gia chống khủng bố Richard Clarke nói rằng cuộc chiến Iraq đã làm phương hại đến cuộc chiến chống khủng bố. Tuy nhiên các giới chức Bạch Cung nói việc này không có gì trái phép vì Quốc hội đã biết và luật pháp cho phép Tổng Thống có quyền du di ngân sách dùng cho cuộc chiến chống khủng bố nói chung. Một giới chức ngân sách nói "không có gì đặc biệt cho Iraq", chỉ có 178 triệu đô được phân phối lại để sử dụng cho chi phí nhiên liệu, bổ sung và cải tiến cho Đại bản doanh hành quân Iraq đặt ở Qatar.

Cuốn sách của Woodward cũng nói đến có sự chia rẽ trong chính phủ Bush về việc đánh Iraq, chẳng hạn như Ngoại trưởng Colin Powell đã tỏ ý ngần ngại về cuộc chiến Iraq. Sự kiện này nhiều người cũng đã nhận thấy xét theo thái độ của Ngoại trưởng Powell. Người ta còn cho rằng Powell không thuận với PTT Cheney và Bộ trưởng Rumsfeld, hai nhân vật được coi là "diều hâu" trong chính phủ Bush. Nhưng sau khi cuốn sách được phổ biến, chính ông Powell đã lên tiếng cải chính. Ông nói ông là một quân nhân nên đã biết những thảm họa về chiến tranh. Nhưng khi TT Bush đã hạ lệnh đánh, ông lập tức tuân theo quyết định của Tổng Thống đồng thời cung là Tổng tư lệnh quân đội, ông hoàn toàn ủng hộ cuộc chiến. Woodward viết hai ông Cheney và Powell nghịch ý nhau về chiến tranh Iraq đến độ không còn nói chuyện với nhau nữa. Powell nói suy luận đó hoàn toàn sai vì trong chỗ riêng tư chỉ có hai người với nhau, Cheney và Powell vẫn là hai người bạn thân thiết. Về tư cách của Ngoại trưởng Powell, thiết tưởng cũng nên nhìn rõ ông là một cựu tướng lãnh Tổng tham mưu trưởng Liên quân Mỹ, một quân nhân trung kiên được nhiều người kính mến. Một quân nhân già đời như ông luôn luôn trung thành với chủ tướng, đó là điều dễ hiểu. Chỉ có điều đáng tiếc là một tướng lãnh tài giỏi và trung kiên không nhất thiết phải là một Ngoại trưởng tài ba. Ngược lại một Ngoại trưởng giỏi cũng có khi không cần đến những đức tính của một vị tướng lãnh trung kiên.

Dù có nhiều chỗ phải đính chính lại cho rõ, cuốn sách "Kế hoạch Tấn công" của Woodward trên tổng quát đã được Bạch Cung đón tiếp tích cực. Tổ chức vận động tranh cử cho TT Bush trên Internet đã ghi đó là cuốn sách nên đọc. Ký giả Woodward trong cuộc phỏng vấn Larry King cuối tuần qua nói ông nhận thấy TT Bush là một vị lãnh đạo cương nghị, có quyết tâm lớn và không hề nao núng trong những lúc cuộc chiến gặp khó khăn. Bush là người thành thật "ông không hề dối gạt ai và cũng không để ai lừa gạt". Và Woodward cười nhẹ tiếp: "Tôi chỉ mong ông ấy đúng chớ không sai. Vì nếu sai thật tai hại lớn".
Quyết định đánh Iraq là quyết định riêng của TT Bush chớ không phải do cuộc biểu quyết của một Ủy ban hay Hội đồng nào. Đây là điều chính TT Bush đã xác nhận rõ ràng để nhận trách nhiệm. Tuy nhiên thế giới ngày nay quá phức tạp, liệu một người có thể một mình nhìn hết mọi khía cạnh gai góc hay không" TT Bush đã có kế hoạch đánh Iraq từ 16 tháng trước khi khởi chiến, đó là việc làm rất đúng. Nhưng không hiểu ông có kế hoạch nào cũng chuẩn bị kỹ như vậy cho thời "hậu Saddam" ở Iraq hay không"

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Có ai hài lòng với chất lượng không khí ở hai thành phố lớn không? Có, và có rất ít.
Tuyển tập Thong Dong Khắp Mọi Nẻo Đường của Tiến Sĩ Bạch Xuân Phẻ (Cư sĩ Tâm Thường Định) tập trung nhiều bài viết trong nhiều chủ đề -- Giáo Dục, Quê Hương, Đạo Pháp, Văn Học Nghệ Thuật
Tôi cũng là người may mắn, vì nếu rời Oakland sớm hơn chút nữa thì xe của tôi cũng đã nằm dưới đường xa lộ Cypress hai tầng bị xập khi động đất, làm 42 người thiệt mạng
Phong trào thơ mới ra đời sau năm 1930, thi sĩ không còn bị gò bó trong những nguyên tắc phức tạp của thơ Đường, thi sĩ tự do diễn đạt cảm nghĩ và cảm xúc của mình.
Sau ba năm lưu lạc nơi xứ người, bài thơ Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn của nhà thơ Du Tử Lê sáng tác năm 1978, mang nỗi buồn xót xa của kẻ mất quê hương, nhớ lại hình ảnh xa xưa với bao kỷ niệm đã in sâu trông tâm khảm
Cũng chẳng có gì lạ. Tự nhiên, con người sẽ làm đủ mọi cách có thể làm được để sống… sống lâu hơn, để khỏi chết sớm.
Hành hương xứ Phật, chùa tháp và các quốc gia Phật giáo là ước mơ của nhiều người con Phật. Dưới sự hướng dẫn của Ni sư trưởng đoàn TN Giới Hương, ngày 02/09 đến 06/10/2019,quý Phật tử chùa Hương Sen đã thực hiện được chuyến đi hành hương 5 quốc gia hiếm có này.
Trong sự phát triển của Hà Nội, Sài Gòn ngày nay gồm đủ những cái bậy từ tầng lớp lãnh đạo: ăn bậy nhũng lạm cả trăm ngàn tỷ; ngủ bậy không một cán bộ cộng sản nào không trụy lạc
Khi chiến tranh thương mại bùng nổ giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, người ta không thấy hình bóng Hồng Kông trong đó.
LONDON - Đảng Democratic Unionist Party (DUP) thảo luận bổ túc tại văn phòng của hành pháp UK trên đường Downing, trong lúc kế hoạch Brexit của Thủ Tướng Johnson giống như “ngàn cân treo sợi tóc”.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.